“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3103
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3103“Vậy thì mau gọi mọi người trở về, mặc kệ có thủ được hay không, dù sao cũng phải thử” Tào Đức Duy nhìn về phía Lâm Dương, khàn giọng nói: “Bác sĩ Lâm, ra lệnh đi…”“Giáo chủ! Toàn bộ người của Đông Hoàng Giáo nhất định sẽ cùnggiáo chủ vượt qua thời điểm nước sôi lửa bỏng này!”Nguyên Tỉnh trực tiếp quỳ một gối xuống đất, tỏ vẻ quyết tâm. Nhưng mà, Lâm Dương vẫn không nói lời nào.Nếu như liều chết cố thủ, Giang Thành chắc chắn sẽ máu chảy thành sông, thi thể đầy đường..“Giáo chủ!”“Bác sĩ Lâm, anh không thể chần chừ nữa! Thời gian không chờ đợi ail Cả hai đều thúc giục.Nhưng mà, Lâm Dương lại lắc đầu.“Chúng ta sẽ không triệu tập bất cứ người nào! Cũng không cần phải huy động nhiều người như vậy!”“Tại sao?”“Bởi vì tôi sẽ ở lại Giang Thành! Tôi sẽ ở lại đây canh giữ, Cốc chủ Hồng Nhan Cốc!Tôi sẽ giải quyết!” Lâm Dương nói.“Nhưng mà… Đội phán quyết Thiên Khải bắt anh phải tới đảo Băng Diễm, anh… Chẳng lẽ anh muốn chống đối với bọn họ, không đến đảo Băng Diễm sao?” Nguyên Tinh ngơ ngác hỏi.“Chuyện này không cần các ông quan tâm, tôi sẽ xử lý”Lâm Dương gõ ngón tay lên mặt bàn, đột nhiên trầm giọng nói: “Tào Đức Duy! Nguyên Tinh!”“Có thuộc hạt”Cả hai đồng thời hô lên.“Tôi muốn trong vòng hai tiếng, các ông nhanh chóng tìm ra người đã báo cáo tôi!”“Giáo chủ, giờ này còn tra cái gì? Muốn báo thù cũng phải giải quyết chuyện lớn trước mắt đã.”“Không cần lo lảng chuyện này, chỉ cần ông nhanh chóng tìm ra người, nếu trong vòng hai tiếng nữa mà không tìm ra được, tôi liền hỏi các ông!” Lâm Dương quát một tiếng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.Cả hai người đều run lên, thấy thái độ của Lâm Dương kiên định như vậy, bọn họ chỉ có thể ôm quyền cúi người.“Tuân lệnh!”Sau đó nhanh chóng rời đi.Lâm Dương lập tức bấm số, dặn dò vài câu, nói vào không trung: “Mấy người bảo vệ cho tôi!”“Vâng! Giáo chủi”Giọng nói của Ảnh Ngự vang lên trong bóng tối.Sau đó Lâm Dương liền ngồi trên mặt đất, như là đang điều. chỉnh hơi thở.Một tiếng sau, Tào Đức Duy trở về phục lệnh trước tiên.
Chương 3103
“Vậy thì mau gọi mọi người trở về, mặc kệ có thủ được hay không, dù sao cũng phải thử” Tào Đức Duy nhìn về phía Lâm Dương, khàn giọng nói: “Bác sĩ Lâm, ra lệnh đi…”
“Giáo chủ! Toàn bộ người của Đông Hoàng Giáo nhất định sẽ cùng
giáo chủ vượt qua thời điểm nước sôi lửa bỏng này!”
Nguyên Tỉnh trực tiếp quỳ một gối xuống đất, tỏ vẻ quyết tâm. Nhưng mà, Lâm Dương vẫn không nói lời nào.
Nếu như liều chết cố thủ, Giang Thành chắc chắn sẽ máu chảy thành sông, thi thể đầy đường..
“Giáo chủ!”
“Bác sĩ Lâm, anh không thể chần chừ nữa! Thời gian không chờ đợi ail Cả hai đều thúc giục.
Nhưng mà, Lâm Dương lại lắc đầu.
“Chúng ta sẽ không triệu tập bất cứ người nào! Cũng không cần phải huy động nhiều người như vậy!”
“Tại sao?”
“Bởi vì tôi sẽ ở lại Giang Thành! Tôi sẽ ở lại đây canh giữ, Cốc chủ Hồng Nhan Cốc!
Tôi sẽ giải quyết!” Lâm Dương nói.
“Nhưng mà… Đội phán quyết Thiên Khải bắt anh phải tới đảo Băng Diễm, anh… Chẳng lẽ anh muốn chống đối với bọn họ, không đến đảo Băng Diễm sao?” Nguyên Tinh ngơ ngác hỏi.
“Chuyện này không cần các ông quan tâm, tôi sẽ xử lý”
Lâm Dương gõ ngón tay lên mặt bàn, đột nhiên trầm giọng nói: “Tào Đức Duy! Nguyên Tinh!”
“Có thuộc hạt”
Cả hai đồng thời hô lên.
“Tôi muốn trong vòng hai tiếng, các ông nhanh chóng tìm ra người đã báo cáo tôi!”
“Giáo chủ, giờ này còn tra cái gì? Muốn báo thù cũng phải giải quyết chuyện lớn trước mắt đã.”
“Không cần lo lảng chuyện này, chỉ cần ông nhanh chóng tìm ra người, nếu trong vòng hai tiếng nữa mà không tìm ra được, tôi liền hỏi các ông!” Lâm Dương quát một tiếng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Cả hai người đều run lên, thấy thái độ của Lâm Dương kiên định như vậy, bọn họ chỉ có thể ôm quyền cúi người.
“Tuân lệnh!”
Sau đó nhanh chóng rời đi.
Lâm Dương lập tức bấm số, dặn dò vài câu, nói vào không trung: “Mấy người bảo vệ cho tôi!”
“Vâng! Giáo chủi”
Giọng nói của Ảnh Ngự vang lên trong bóng tối.
Sau đó Lâm Dương liền ngồi trên mặt đất, như là đang điều. chỉnh hơi thở.
Một tiếng sau, Tào Đức Duy trở về phục lệnh trước tiên.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3103“Vậy thì mau gọi mọi người trở về, mặc kệ có thủ được hay không, dù sao cũng phải thử” Tào Đức Duy nhìn về phía Lâm Dương, khàn giọng nói: “Bác sĩ Lâm, ra lệnh đi…”“Giáo chủ! Toàn bộ người của Đông Hoàng Giáo nhất định sẽ cùnggiáo chủ vượt qua thời điểm nước sôi lửa bỏng này!”Nguyên Tỉnh trực tiếp quỳ một gối xuống đất, tỏ vẻ quyết tâm. Nhưng mà, Lâm Dương vẫn không nói lời nào.Nếu như liều chết cố thủ, Giang Thành chắc chắn sẽ máu chảy thành sông, thi thể đầy đường..“Giáo chủ!”“Bác sĩ Lâm, anh không thể chần chừ nữa! Thời gian không chờ đợi ail Cả hai đều thúc giục.Nhưng mà, Lâm Dương lại lắc đầu.“Chúng ta sẽ không triệu tập bất cứ người nào! Cũng không cần phải huy động nhiều người như vậy!”“Tại sao?”“Bởi vì tôi sẽ ở lại Giang Thành! Tôi sẽ ở lại đây canh giữ, Cốc chủ Hồng Nhan Cốc!Tôi sẽ giải quyết!” Lâm Dương nói.“Nhưng mà… Đội phán quyết Thiên Khải bắt anh phải tới đảo Băng Diễm, anh… Chẳng lẽ anh muốn chống đối với bọn họ, không đến đảo Băng Diễm sao?” Nguyên Tinh ngơ ngác hỏi.“Chuyện này không cần các ông quan tâm, tôi sẽ xử lý”Lâm Dương gõ ngón tay lên mặt bàn, đột nhiên trầm giọng nói: “Tào Đức Duy! Nguyên Tinh!”“Có thuộc hạt”Cả hai đồng thời hô lên.“Tôi muốn trong vòng hai tiếng, các ông nhanh chóng tìm ra người đã báo cáo tôi!”“Giáo chủ, giờ này còn tra cái gì? Muốn báo thù cũng phải giải quyết chuyện lớn trước mắt đã.”“Không cần lo lảng chuyện này, chỉ cần ông nhanh chóng tìm ra người, nếu trong vòng hai tiếng nữa mà không tìm ra được, tôi liền hỏi các ông!” Lâm Dương quát một tiếng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.Cả hai người đều run lên, thấy thái độ của Lâm Dương kiên định như vậy, bọn họ chỉ có thể ôm quyền cúi người.“Tuân lệnh!”Sau đó nhanh chóng rời đi.Lâm Dương lập tức bấm số, dặn dò vài câu, nói vào không trung: “Mấy người bảo vệ cho tôi!”“Vâng! Giáo chủi”Giọng nói của Ảnh Ngự vang lên trong bóng tối.Sau đó Lâm Dương liền ngồi trên mặt đất, như là đang điều. chỉnh hơi thở.Một tiếng sau, Tào Đức Duy trở về phục lệnh trước tiên.