“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 3163

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3163Nói xong, Lâm Dương bèn. nhắm mắt lại.Giết anh đi, giỏi thì đến giết anh đi.Anh đứng ở đây cho cô ta giết đó.Lập tức bàn tay giơ lên của cốc chủ Hồng Nhan Cốc run lên, vẻ mặt đầy man rợ, phẫn uất vô cùng, sức mạnh hủy điệt bạo tàn xoay tròn trong lòng bàn tay.Chỉ cần cô ta đập tay này xuống thì Lâm Dương sẽ biến thành mảnh thị và chết thảm ngay tại chỗ.Nhưng…†ay cô ta gio lên cao không thể không hạ xuống.Bởi vì cô ta cũng như Lâm Dương nói, không phải là loại người đễ bị oán hận làm lóa mắt.Lúc này giết chết Lâm Dương cũng gân giống như là điệt vong.Bởi vì có Trịnh Nam Thiên đứng đẳng sau Lâm Dương và sự đóng góp của anh cho quân đội, cho nên cốc chủ Hồng Nhan Cốc không thể không buông tha anh.Chưa kể, giết người nơi công cộng, mà lại là một người đóng góp rất nhiêu cho xã hội…điều này sẽ tôi tệ như thế nào chứ? Ngay cả khi cốc chủ Hồng Nhan Cốc cảm thấy rằng bản thân có thể chạy trốn ra hàng ngàn ki lô mét, biến mất không một dấu vết, và trốn thoát đến tận cùng của thế giới, nhưng điều này cũng đồng. nghĩa với việc cô ta phải từ bỏ tất cả mọi thứ bây giò cô ta có và biến mất mãi mãi.Nó có đáng giá không? Rõ ràng là không đáng giá.Trong mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc, mạng sống của Lâm Dương chẳng đáng là bao.Ngay cả khi cô ta nóng lòng muốn giết anh.“Cái gì? Cốc chủ Hồng Nhan Gốc, tại sao cô lại không động thủ?” Nhìn thấy sắc mặt của Hồng Nhan Cốc chủ tái đi, Lâm Dương lập tức hỏi.Hồng Nhan Cốc chủ hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt vô hồn nói: “Tiểu tử, tạm thời tôi tha chết cho anh. Nhưng đừng lo lăng, nếu anh không chết bây giờ không có nghĩa là anh sẽ không chết. Trong tương lai anh sẽ chết càng thê thảm hơn. Người xung quanh anh cũng sẽ có kết cục thê thảm như vậy. Tôi sẽ biến những người xung quanh anh thành bình thuốc, để bọn họ sống một thời gian cũng không chết được. Nhưng mà trong lòng sẽ đầy đau đớn, tôi muốn tất cả các người sẽ sống không bằng chết. Muốn chết không được muốn sống không xong”Đây là lời thê từ cốc chủ Hồng Nhan Cốc.Lời nói lạnh lùng dường như áp đảo cả nhiệt độ của tử thi trong nhà xác.“Vậy chúng ta hãy chờ xem” Lâm Dương khàn giọng nói. Cốc chủ Hồng Nhan Cốc phất tay áo, xoay người rời đi. Bây giờ cô không có cơ hội, cô cần phải suy nghĩ cho tương lai.Các phóng viên không biết họ đang nói về cái gì.€ó người vội hỏi cốc chủ Hồng Nhan Cốc, nhưng cô ta đã trở về bộ dạng băng giá, không trả lời bất cứ ai.Lâm Dương đã nghĩ ra lời nói để đối phó, cười nói thẳng: “Mọi người không cần làm ầmiĩ. Vừa rồi tôi cùng cô Tiêu đây chính là đang tập các cảnh quay trong “Chiến hổ 2′. Cô Tiêu vừa mới bình phục sau chấn thương.Gô ấy cố ý tập với tôi. Cô ấy lo lắng rằng sau khi bị thương sẽ không thể diễn bình thường và làm thất vọng người hâm mộ, vì cô ấy luôn suy nghĩ cho bộ phim mà”“Tốt quᔓCô ấy thật tận tâm”“Ngạc nhiên”

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3163Nói xong, Lâm Dương bèn. nhắm mắt lại.Giết anh đi, giỏi thì đến giết anh đi.Anh đứng ở đây cho cô ta giết đó.Lập tức bàn tay giơ lên của cốc chủ Hồng Nhan Cốc run lên, vẻ mặt đầy man rợ, phẫn uất vô cùng, sức mạnh hủy điệt bạo tàn xoay tròn trong lòng bàn tay.Chỉ cần cô ta đập tay này xuống thì Lâm Dương sẽ biến thành mảnh thị và chết thảm ngay tại chỗ.Nhưng…†ay cô ta gio lên cao không thể không hạ xuống.Bởi vì cô ta cũng như Lâm Dương nói, không phải là loại người đễ bị oán hận làm lóa mắt.Lúc này giết chết Lâm Dương cũng gân giống như là điệt vong.Bởi vì có Trịnh Nam Thiên đứng đẳng sau Lâm Dương và sự đóng góp của anh cho quân đội, cho nên cốc chủ Hồng Nhan Cốc không thể không buông tha anh.Chưa kể, giết người nơi công cộng, mà lại là một người đóng góp rất nhiêu cho xã hội…điều này sẽ tôi tệ như thế nào chứ? Ngay cả khi cốc chủ Hồng Nhan Cốc cảm thấy rằng bản thân có thể chạy trốn ra hàng ngàn ki lô mét, biến mất không một dấu vết, và trốn thoát đến tận cùng của thế giới, nhưng điều này cũng đồng. nghĩa với việc cô ta phải từ bỏ tất cả mọi thứ bây giò cô ta có và biến mất mãi mãi.Nó có đáng giá không? Rõ ràng là không đáng giá.Trong mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc, mạng sống của Lâm Dương chẳng đáng là bao.Ngay cả khi cô ta nóng lòng muốn giết anh.“Cái gì? Cốc chủ Hồng Nhan Gốc, tại sao cô lại không động thủ?” Nhìn thấy sắc mặt của Hồng Nhan Cốc chủ tái đi, Lâm Dương lập tức hỏi.Hồng Nhan Cốc chủ hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt vô hồn nói: “Tiểu tử, tạm thời tôi tha chết cho anh. Nhưng đừng lo lăng, nếu anh không chết bây giờ không có nghĩa là anh sẽ không chết. Trong tương lai anh sẽ chết càng thê thảm hơn. Người xung quanh anh cũng sẽ có kết cục thê thảm như vậy. Tôi sẽ biến những người xung quanh anh thành bình thuốc, để bọn họ sống một thời gian cũng không chết được. Nhưng mà trong lòng sẽ đầy đau đớn, tôi muốn tất cả các người sẽ sống không bằng chết. Muốn chết không được muốn sống không xong”Đây là lời thê từ cốc chủ Hồng Nhan Cốc.Lời nói lạnh lùng dường như áp đảo cả nhiệt độ của tử thi trong nhà xác.“Vậy chúng ta hãy chờ xem” Lâm Dương khàn giọng nói. Cốc chủ Hồng Nhan Cốc phất tay áo, xoay người rời đi. Bây giờ cô không có cơ hội, cô cần phải suy nghĩ cho tương lai.Các phóng viên không biết họ đang nói về cái gì.€ó người vội hỏi cốc chủ Hồng Nhan Cốc, nhưng cô ta đã trở về bộ dạng băng giá, không trả lời bất cứ ai.Lâm Dương đã nghĩ ra lời nói để đối phó, cười nói thẳng: “Mọi người không cần làm ầmiĩ. Vừa rồi tôi cùng cô Tiêu đây chính là đang tập các cảnh quay trong “Chiến hổ 2′. Cô Tiêu vừa mới bình phục sau chấn thương.Gô ấy cố ý tập với tôi. Cô ấy lo lắng rằng sau khi bị thương sẽ không thể diễn bình thường và làm thất vọng người hâm mộ, vì cô ấy luôn suy nghĩ cho bộ phim mà”“Tốt quᔓCô ấy thật tận tâm”“Ngạc nhiên”

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3163Nói xong, Lâm Dương bèn. nhắm mắt lại.Giết anh đi, giỏi thì đến giết anh đi.Anh đứng ở đây cho cô ta giết đó.Lập tức bàn tay giơ lên của cốc chủ Hồng Nhan Cốc run lên, vẻ mặt đầy man rợ, phẫn uất vô cùng, sức mạnh hủy điệt bạo tàn xoay tròn trong lòng bàn tay.Chỉ cần cô ta đập tay này xuống thì Lâm Dương sẽ biến thành mảnh thị và chết thảm ngay tại chỗ.Nhưng…†ay cô ta gio lên cao không thể không hạ xuống.Bởi vì cô ta cũng như Lâm Dương nói, không phải là loại người đễ bị oán hận làm lóa mắt.Lúc này giết chết Lâm Dương cũng gân giống như là điệt vong.Bởi vì có Trịnh Nam Thiên đứng đẳng sau Lâm Dương và sự đóng góp của anh cho quân đội, cho nên cốc chủ Hồng Nhan Cốc không thể không buông tha anh.Chưa kể, giết người nơi công cộng, mà lại là một người đóng góp rất nhiêu cho xã hội…điều này sẽ tôi tệ như thế nào chứ? Ngay cả khi cốc chủ Hồng Nhan Cốc cảm thấy rằng bản thân có thể chạy trốn ra hàng ngàn ki lô mét, biến mất không một dấu vết, và trốn thoát đến tận cùng của thế giới, nhưng điều này cũng đồng. nghĩa với việc cô ta phải từ bỏ tất cả mọi thứ bây giò cô ta có và biến mất mãi mãi.Nó có đáng giá không? Rõ ràng là không đáng giá.Trong mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc, mạng sống của Lâm Dương chẳng đáng là bao.Ngay cả khi cô ta nóng lòng muốn giết anh.“Cái gì? Cốc chủ Hồng Nhan Gốc, tại sao cô lại không động thủ?” Nhìn thấy sắc mặt của Hồng Nhan Cốc chủ tái đi, Lâm Dương lập tức hỏi.Hồng Nhan Cốc chủ hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt vô hồn nói: “Tiểu tử, tạm thời tôi tha chết cho anh. Nhưng đừng lo lăng, nếu anh không chết bây giờ không có nghĩa là anh sẽ không chết. Trong tương lai anh sẽ chết càng thê thảm hơn. Người xung quanh anh cũng sẽ có kết cục thê thảm như vậy. Tôi sẽ biến những người xung quanh anh thành bình thuốc, để bọn họ sống một thời gian cũng không chết được. Nhưng mà trong lòng sẽ đầy đau đớn, tôi muốn tất cả các người sẽ sống không bằng chết. Muốn chết không được muốn sống không xong”Đây là lời thê từ cốc chủ Hồng Nhan Cốc.Lời nói lạnh lùng dường như áp đảo cả nhiệt độ của tử thi trong nhà xác.“Vậy chúng ta hãy chờ xem” Lâm Dương khàn giọng nói. Cốc chủ Hồng Nhan Cốc phất tay áo, xoay người rời đi. Bây giờ cô không có cơ hội, cô cần phải suy nghĩ cho tương lai.Các phóng viên không biết họ đang nói về cái gì.€ó người vội hỏi cốc chủ Hồng Nhan Cốc, nhưng cô ta đã trở về bộ dạng băng giá, không trả lời bất cứ ai.Lâm Dương đã nghĩ ra lời nói để đối phó, cười nói thẳng: “Mọi người không cần làm ầmiĩ. Vừa rồi tôi cùng cô Tiêu đây chính là đang tập các cảnh quay trong “Chiến hổ 2′. Cô Tiêu vừa mới bình phục sau chấn thương.Gô ấy cố ý tập với tôi. Cô ấy lo lắng rằng sau khi bị thương sẽ không thể diễn bình thường và làm thất vọng người hâm mộ, vì cô ấy luôn suy nghĩ cho bộ phim mà”“Tốt quᔓCô ấy thật tận tâm”“Ngạc nhiên”

Chương 3163