“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 3282

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3282“Trận quyết đấu này là trận quyết đấu giữa tôi và Huỳnh Tài Quang! Tôi muốn anh ta sống anh ta sẽ sống, tôi muốn anh †a chết thì anh ta phải chết! Sự sống chết của anh ta do tôi quyết định, mấy người đứng đó nói thì có ích lợi gì?” Những lời vừa nói ra khiến mọi người ngơ ngác, nhanh chóng nhìn về phía nguồn phát ra giọng nói ấy, lập tức phát hiện lên người lên tiếng chính là Lâm Dương!Họ vừa nhìn Lâm Dương đã thấy anh bước nhanh về phía trước, không thèm nhìn Điện chủ Xuân Viễn, trong tay anh xuất hiện thêm một cái kim châm cứu đâm về phía Huỳnh Tài Quang.Một kim này đâm ral Chết chóc bao trùm!Vô cùng sắc bén!Không ai phản ứng lại kịp!“Láo xược! Thằng nhãi ranh kia, sao mày dám?” Điện chủ Xuân Viễn gào lên, lập tức muốn ra tay ngăn cản!Thế nhưng Lâm Dương vẫn liều mạng, đâm mạnh cái kim trong tay xuống.Xoẹt một tiếng!Kim châm cứu đâm sâu vào mi tâm Huỳnh Tài Quang, hai mắt anh ta không còn ánh sáng, mất hết sức sống, chết ngay tại chỗ.Một khi Lâm Dương đã ra tay đương nhiên sẽ không để lại lối thoát cho người ta.Một kim này đâm xuống nhìn như đơn giản nhưng lực của nó lại khơi đậy toàn bộ sức mạnh của những cái châm đang cắm trên khắp cơ thể Huỳnh Tài Quang.Cơ bắp toàn thân anh ta bị phá hỏng, đường như lục phủ ngục tạng cũng bị chấn động đến mức nát tan, gân cốt vỡ nát.Râầm! Cơ thể anh ta cứ thế ngã trên mặt đất.Tuy bề ngoài không có thương tích, nhưng thực tế cho đù có là Đại La Kim Tiên xuất hiện cũng không thể cứu nổi Huỳnh Tài Quang! “Tài Quang!” Điện chủ Xuân Viễn chỉ kịp gào lên một tiếng, sau đó vọt tới nâng Huỳnh Tài Quang dậy.Thế nhưng ông ta chỉ mới hơi đụng vào một cái đã nắm được tình huống của Huỳnh Tài Quang lúc này.Không cứu nổi.Nỗi tuyệt vọng không ngừng dâng lên ngập tràn đôi mắt Trịnh Xuân Viễn! “Sư huynh!” “Sư huynh Tài Quang!” Đám người Lý Đại cũng vội vã la hét, vẻ khiếp sợ và kinh hoảng giấu không nổi.Sắc mặt Tam Tôn Trưởng trâm xuống, nhìn tình cảnh trước mắt, không hề hé răng.Vẻ mặt của Ngũ Tôn Trưởng cũng rất đặc sắc.Không một ai nghĩ tới chuyện Lâm Dương lại đám ra tay trong tình huống này! Lâm Dương làm vậy không khác nào. đánh thẳng vào mặt điện chủ Xuân Viễn!Một đệ tử đã bị trục xuất lại đám đối nghịch với điện chủ! Rốt cục trong đầu người này đang suy nghĩ cái gì thế? Mọi người xưng quanh rứn thở, dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Lâm Dương.Điện chủ Xuân Viễn lấy lại tỉnh thần, lập tức nổi điên lên. “Thăng khốn nạn! Mày muốn chết à!” Ông ta đặt thi thể của Huỳnh Tài Quang xuống, đột nhiên vung tay đập vê phía Lâm Dương.Trong nằm tay kia ẩn chứa độc lực rất khủng bố.Hai mắt Lâm Dương mỏ to, anh lập tức lùi lại, đồng thời giơ †ay chống đỡ.Âm! Năm đấm kia nện lên cánh tay anh, độc nổ tưng hóa thành một đám sương lớn bay lả tả.Lâm Dương lùi lại hơn mười bước, dừng lại cúi đầu nhìn xuống.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3282“Trận quyết đấu này là trận quyết đấu giữa tôi và Huỳnh Tài Quang! Tôi muốn anh ta sống anh ta sẽ sống, tôi muốn anh †a chết thì anh ta phải chết! Sự sống chết của anh ta do tôi quyết định, mấy người đứng đó nói thì có ích lợi gì?” Những lời vừa nói ra khiến mọi người ngơ ngác, nhanh chóng nhìn về phía nguồn phát ra giọng nói ấy, lập tức phát hiện lên người lên tiếng chính là Lâm Dương!Họ vừa nhìn Lâm Dương đã thấy anh bước nhanh về phía trước, không thèm nhìn Điện chủ Xuân Viễn, trong tay anh xuất hiện thêm một cái kim châm cứu đâm về phía Huỳnh Tài Quang.Một kim này đâm ral Chết chóc bao trùm!Vô cùng sắc bén!Không ai phản ứng lại kịp!“Láo xược! Thằng nhãi ranh kia, sao mày dám?” Điện chủ Xuân Viễn gào lên, lập tức muốn ra tay ngăn cản!Thế nhưng Lâm Dương vẫn liều mạng, đâm mạnh cái kim trong tay xuống.Xoẹt một tiếng!Kim châm cứu đâm sâu vào mi tâm Huỳnh Tài Quang, hai mắt anh ta không còn ánh sáng, mất hết sức sống, chết ngay tại chỗ.Một khi Lâm Dương đã ra tay đương nhiên sẽ không để lại lối thoát cho người ta.Một kim này đâm xuống nhìn như đơn giản nhưng lực của nó lại khơi đậy toàn bộ sức mạnh của những cái châm đang cắm trên khắp cơ thể Huỳnh Tài Quang.Cơ bắp toàn thân anh ta bị phá hỏng, đường như lục phủ ngục tạng cũng bị chấn động đến mức nát tan, gân cốt vỡ nát.Râầm! Cơ thể anh ta cứ thế ngã trên mặt đất.Tuy bề ngoài không có thương tích, nhưng thực tế cho đù có là Đại La Kim Tiên xuất hiện cũng không thể cứu nổi Huỳnh Tài Quang! “Tài Quang!” Điện chủ Xuân Viễn chỉ kịp gào lên một tiếng, sau đó vọt tới nâng Huỳnh Tài Quang dậy.Thế nhưng ông ta chỉ mới hơi đụng vào một cái đã nắm được tình huống của Huỳnh Tài Quang lúc này.Không cứu nổi.Nỗi tuyệt vọng không ngừng dâng lên ngập tràn đôi mắt Trịnh Xuân Viễn! “Sư huynh!” “Sư huynh Tài Quang!” Đám người Lý Đại cũng vội vã la hét, vẻ khiếp sợ và kinh hoảng giấu không nổi.Sắc mặt Tam Tôn Trưởng trâm xuống, nhìn tình cảnh trước mắt, không hề hé răng.Vẻ mặt của Ngũ Tôn Trưởng cũng rất đặc sắc.Không một ai nghĩ tới chuyện Lâm Dương lại đám ra tay trong tình huống này! Lâm Dương làm vậy không khác nào. đánh thẳng vào mặt điện chủ Xuân Viễn!Một đệ tử đã bị trục xuất lại đám đối nghịch với điện chủ! Rốt cục trong đầu người này đang suy nghĩ cái gì thế? Mọi người xưng quanh rứn thở, dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Lâm Dương.Điện chủ Xuân Viễn lấy lại tỉnh thần, lập tức nổi điên lên. “Thăng khốn nạn! Mày muốn chết à!” Ông ta đặt thi thể của Huỳnh Tài Quang xuống, đột nhiên vung tay đập vê phía Lâm Dương.Trong nằm tay kia ẩn chứa độc lực rất khủng bố.Hai mắt Lâm Dương mỏ to, anh lập tức lùi lại, đồng thời giơ †ay chống đỡ.Âm! Năm đấm kia nện lên cánh tay anh, độc nổ tưng hóa thành một đám sương lớn bay lả tả.Lâm Dương lùi lại hơn mười bước, dừng lại cúi đầu nhìn xuống.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3282“Trận quyết đấu này là trận quyết đấu giữa tôi và Huỳnh Tài Quang! Tôi muốn anh ta sống anh ta sẽ sống, tôi muốn anh †a chết thì anh ta phải chết! Sự sống chết của anh ta do tôi quyết định, mấy người đứng đó nói thì có ích lợi gì?” Những lời vừa nói ra khiến mọi người ngơ ngác, nhanh chóng nhìn về phía nguồn phát ra giọng nói ấy, lập tức phát hiện lên người lên tiếng chính là Lâm Dương!Họ vừa nhìn Lâm Dương đã thấy anh bước nhanh về phía trước, không thèm nhìn Điện chủ Xuân Viễn, trong tay anh xuất hiện thêm một cái kim châm cứu đâm về phía Huỳnh Tài Quang.Một kim này đâm ral Chết chóc bao trùm!Vô cùng sắc bén!Không ai phản ứng lại kịp!“Láo xược! Thằng nhãi ranh kia, sao mày dám?” Điện chủ Xuân Viễn gào lên, lập tức muốn ra tay ngăn cản!Thế nhưng Lâm Dương vẫn liều mạng, đâm mạnh cái kim trong tay xuống.Xoẹt một tiếng!Kim châm cứu đâm sâu vào mi tâm Huỳnh Tài Quang, hai mắt anh ta không còn ánh sáng, mất hết sức sống, chết ngay tại chỗ.Một khi Lâm Dương đã ra tay đương nhiên sẽ không để lại lối thoát cho người ta.Một kim này đâm xuống nhìn như đơn giản nhưng lực của nó lại khơi đậy toàn bộ sức mạnh của những cái châm đang cắm trên khắp cơ thể Huỳnh Tài Quang.Cơ bắp toàn thân anh ta bị phá hỏng, đường như lục phủ ngục tạng cũng bị chấn động đến mức nát tan, gân cốt vỡ nát.Râầm! Cơ thể anh ta cứ thế ngã trên mặt đất.Tuy bề ngoài không có thương tích, nhưng thực tế cho đù có là Đại La Kim Tiên xuất hiện cũng không thể cứu nổi Huỳnh Tài Quang! “Tài Quang!” Điện chủ Xuân Viễn chỉ kịp gào lên một tiếng, sau đó vọt tới nâng Huỳnh Tài Quang dậy.Thế nhưng ông ta chỉ mới hơi đụng vào một cái đã nắm được tình huống của Huỳnh Tài Quang lúc này.Không cứu nổi.Nỗi tuyệt vọng không ngừng dâng lên ngập tràn đôi mắt Trịnh Xuân Viễn! “Sư huynh!” “Sư huynh Tài Quang!” Đám người Lý Đại cũng vội vã la hét, vẻ khiếp sợ và kinh hoảng giấu không nổi.Sắc mặt Tam Tôn Trưởng trâm xuống, nhìn tình cảnh trước mắt, không hề hé răng.Vẻ mặt của Ngũ Tôn Trưởng cũng rất đặc sắc.Không một ai nghĩ tới chuyện Lâm Dương lại đám ra tay trong tình huống này! Lâm Dương làm vậy không khác nào. đánh thẳng vào mặt điện chủ Xuân Viễn!Một đệ tử đã bị trục xuất lại đám đối nghịch với điện chủ! Rốt cục trong đầu người này đang suy nghĩ cái gì thế? Mọi người xưng quanh rứn thở, dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Lâm Dương.Điện chủ Xuân Viễn lấy lại tỉnh thần, lập tức nổi điên lên. “Thăng khốn nạn! Mày muốn chết à!” Ông ta đặt thi thể của Huỳnh Tài Quang xuống, đột nhiên vung tay đập vê phía Lâm Dương.Trong nằm tay kia ẩn chứa độc lực rất khủng bố.Hai mắt Lâm Dương mỏ to, anh lập tức lùi lại, đồng thời giơ †ay chống đỡ.Âm! Năm đấm kia nện lên cánh tay anh, độc nổ tưng hóa thành một đám sương lớn bay lả tả.Lâm Dương lùi lại hơn mười bước, dừng lại cúi đầu nhìn xuống.

Chương 3282