“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 3295

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3295Ngũ Tôn Trưởng nhìn tình cảnh của Lâm Dương, vội vã lấy ra thuốc mình mang đến, đưa cho Thu Phương mang đi sắc, sau đó bà ta tiếp tục dùng kim châm cứu cho Lâm Dương.“Vừa châm cứu xong, Thu Phương cũng nhanh chóng bưng lên một chén thuốc đã sắc xong, cho Lâm Dương trống. Sau khi uõng thuốc, sắc mặt Lâm Dương đã khá hơn nhiều. Nhưng anh vẫn cau mày liên tục.Thân Lâm nhìn chút cặn thuốc còn sót lại trong bát, khàn giọng nói: “Ngũ Tôn Trưởng, vì sao hôm nay bà chỉ mang đến cho tôi mấy thứ thuốc này thế? Nếu như tôi không nhầm thì những thuốc này chỉ có tác dụng áp chế hoạt độc trong cơ thể tôi, không có tác dụng loại bỏ độc, đúng chứ?”“Chuyện này…” Sắc mặt Ngũ Tôn Trưởng có chút thay đổi, bà ta có chút đắn đo, rồi lại nhanh chóng mở miệng nói: “Tôi thấy thân thể cậu còn yếu, nên không đám dùng thuốc quá mạnh! Sao thế? Lâm Dương, cậu đang nghỉ ngờ y thuật của Trường Sinh Thiên Cung chúng tôi đấy à?” “Lâm Dương không đám” Lâm Dương lập tức nói.Nhưng anh cũng không phải người ngu.Lâm Dương biết nguyên do không phải vì thân thể anh suy yếu.Anh biết sau khi sử dụng Huyền Thiên Đan, lần phát tác tiếp theo của hoạt độc sẽ mạnh hơn rất nhiêu, nếu không dùng thuốc mạnh hơn, làm sao áp chế được? Hiển nhiên Ngũ Tôn Trưởng không giỏi nới đối, nhưng Lâm Dương cũng không định chọc thủng lời nói đối này ngay trước mặt bà ta. Ngũ Tôn Trưởng qua loa kết thúc trị liệu, lập tức đứng dậy dự định rời đi.“Tôn trưởng, lần tiếp theo tiến hành trị hoạt độc là khi nào?” Lâm Dương mở miệng hỏi đò.Ngũ Tôn Trưởng dừng một chút, lạnh nhạt nói: “Chờ thông báo đi!”Nói xong, bà ta cũng không quay đầu lại mà cứ thế đi khỏi phòng anh.“Chào Ngũ Tôn Trưởng!”Thu Phương vội vàng chào bà †a.Lâm Dương lại trầm mặc không nói.Sau khi Ngũ Tôn Trưởng rời đi, Thu Phương mới quay đầu lại hỏi anh: “Anh Lâm, bây giờ anh thấy thế nào? Vẫn tốt chứ?”“Hoạt độc đã bị áp chế lại phần nào, nhưng so với lần trước, lần này không hề có hiệu quả giải độc hoạt độc” Lâm Dương bình tĩnh nói.“Loại độc này ghê gớm như vậy, có lẽ phải giải trừ từ từ” Thu Phương cười nói.“Hoạt độc vừa phát tác, chính là lúc giải độc tốt nhất, nếu không lúc này tôi đã không bảo cô đi gọi Ngũ Tôn Trưởng đến. Thế nhưng vừa rồi bà ta cũng chỉ áp chế hoạt độc, chứ không hề có ý định giải độc cho tôi… Sợ rằng, Ngũ Tôn Trưởng không muốn trị liệu cho tôi nữa” Lâm Dương trâm mặc chốc lát, mới từ tốn nói.

Chương 3295

Ngũ Tôn Trưởng nhìn tình cảnh của Lâm Dương, vội vã lấy ra thuốc mình mang đến, đưa cho Thu Phương mang đi sắc, sau đó bà ta tiếp tục dùng kim châm cứu cho Lâm Dương.

“Vừa châm cứu xong, Thu Phương cũng nhanh chóng bưng lên một chén thuốc đã sắc xong, cho Lâm Dương trống. Sau khi uõng thuốc, sắc mặt Lâm Dương đã khá hơn nhiều. Nhưng anh vẫn cau mày liên tục.

Thân Lâm nhìn chút cặn thuốc còn sót lại trong bát, khàn giọng nói: “Ngũ Tôn Trưởng, vì sao hôm nay bà chỉ mang đến cho tôi mấy thứ thuốc này thế? Nếu như tôi không nhầm thì những thuốc này chỉ có tác dụng áp chế hoạt độc trong cơ thể tôi, không có tác dụng loại bỏ độc, đúng chứ?”

“Chuyện này…” Sắc mặt Ngũ Tôn Trưởng có chút thay đổi, bà ta có chút đắn đo, rồi lại nhanh chóng mở miệng nói: “Tôi thấy thân thể cậu còn yếu, nên không đám dùng thuốc quá mạnh! Sao thế? Lâm Dương, cậu đang nghỉ ngờ y thuật của Trường Sinh Thiên Cung chúng tôi đấy à?” “Lâm Dương không đám” Lâm Dương lập tức nói.

Nhưng anh cũng không phải người ngu.

Lâm Dương biết nguyên do không phải vì thân thể anh suy yếu.

Anh biết sau khi sử dụng Huyền Thiên Đan, lần phát tác tiếp theo của hoạt độc sẽ mạnh hơn rất nhiêu, nếu không dùng thuốc mạnh hơn, làm sao áp chế được? Hiển nhiên Ngũ Tôn Trưởng không giỏi nới đối, nhưng Lâm Dương cũng không định chọc thủng lời nói đối này ngay trước mặt bà ta. Ngũ Tôn Trưởng qua loa kết thúc trị liệu, lập tức đứng dậy dự định rời đi.

“Tôn trưởng, lần tiếp theo tiến hành trị hoạt độc là khi nào?” Lâm Dương mở miệng hỏi đò.

Ngũ Tôn Trưởng dừng một chút, lạnh nhạt nói: “Chờ thông báo đi!”

Nói xong, bà ta cũng không quay đầu lại mà cứ thế đi khỏi phòng anh.

“Chào Ngũ Tôn Trưởng!”

Thu Phương vội vàng chào bà †a.

Lâm Dương lại trầm mặc không nói.

Sau khi Ngũ Tôn Trưởng rời đi, Thu Phương mới quay đầu lại hỏi anh: “Anh Lâm, bây giờ anh thấy thế nào? Vẫn tốt chứ?”

“Hoạt độc đã bị áp chế lại phần nào, nhưng so với lần trước, lần này không hề có hiệu quả giải độc hoạt độc” Lâm Dương bình tĩnh nói.

“Loại độc này ghê gớm như vậy, có lẽ phải giải trừ từ từ” Thu Phương cười nói.

“Hoạt độc vừa phát tác, chính là lúc giải độc tốt nhất, nếu không lúc này tôi đã không bảo cô đi gọi Ngũ Tôn Trưởng đến. Thế nhưng vừa rồi bà ta cũng chỉ áp chế hoạt độc, chứ không hề có ý định giải độc cho tôi… Sợ rằng, Ngũ Tôn Trưởng không muốn trị liệu cho tôi nữa” Lâm Dương trâm mặc chốc lát, mới từ tốn nói.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3295Ngũ Tôn Trưởng nhìn tình cảnh của Lâm Dương, vội vã lấy ra thuốc mình mang đến, đưa cho Thu Phương mang đi sắc, sau đó bà ta tiếp tục dùng kim châm cứu cho Lâm Dương.“Vừa châm cứu xong, Thu Phương cũng nhanh chóng bưng lên một chén thuốc đã sắc xong, cho Lâm Dương trống. Sau khi uõng thuốc, sắc mặt Lâm Dương đã khá hơn nhiều. Nhưng anh vẫn cau mày liên tục.Thân Lâm nhìn chút cặn thuốc còn sót lại trong bát, khàn giọng nói: “Ngũ Tôn Trưởng, vì sao hôm nay bà chỉ mang đến cho tôi mấy thứ thuốc này thế? Nếu như tôi không nhầm thì những thuốc này chỉ có tác dụng áp chế hoạt độc trong cơ thể tôi, không có tác dụng loại bỏ độc, đúng chứ?”“Chuyện này…” Sắc mặt Ngũ Tôn Trưởng có chút thay đổi, bà ta có chút đắn đo, rồi lại nhanh chóng mở miệng nói: “Tôi thấy thân thể cậu còn yếu, nên không đám dùng thuốc quá mạnh! Sao thế? Lâm Dương, cậu đang nghỉ ngờ y thuật của Trường Sinh Thiên Cung chúng tôi đấy à?” “Lâm Dương không đám” Lâm Dương lập tức nói.Nhưng anh cũng không phải người ngu.Lâm Dương biết nguyên do không phải vì thân thể anh suy yếu.Anh biết sau khi sử dụng Huyền Thiên Đan, lần phát tác tiếp theo của hoạt độc sẽ mạnh hơn rất nhiêu, nếu không dùng thuốc mạnh hơn, làm sao áp chế được? Hiển nhiên Ngũ Tôn Trưởng không giỏi nới đối, nhưng Lâm Dương cũng không định chọc thủng lời nói đối này ngay trước mặt bà ta. Ngũ Tôn Trưởng qua loa kết thúc trị liệu, lập tức đứng dậy dự định rời đi.“Tôn trưởng, lần tiếp theo tiến hành trị hoạt độc là khi nào?” Lâm Dương mở miệng hỏi đò.Ngũ Tôn Trưởng dừng một chút, lạnh nhạt nói: “Chờ thông báo đi!”Nói xong, bà ta cũng không quay đầu lại mà cứ thế đi khỏi phòng anh.“Chào Ngũ Tôn Trưởng!”Thu Phương vội vàng chào bà †a.Lâm Dương lại trầm mặc không nói.Sau khi Ngũ Tôn Trưởng rời đi, Thu Phương mới quay đầu lại hỏi anh: “Anh Lâm, bây giờ anh thấy thế nào? Vẫn tốt chứ?”“Hoạt độc đã bị áp chế lại phần nào, nhưng so với lần trước, lần này không hề có hiệu quả giải độc hoạt độc” Lâm Dương bình tĩnh nói.“Loại độc này ghê gớm như vậy, có lẽ phải giải trừ từ từ” Thu Phương cười nói.“Hoạt độc vừa phát tác, chính là lúc giải độc tốt nhất, nếu không lúc này tôi đã không bảo cô đi gọi Ngũ Tôn Trưởng đến. Thế nhưng vừa rồi bà ta cũng chỉ áp chế hoạt độc, chứ không hề có ý định giải độc cho tôi… Sợ rằng, Ngũ Tôn Trưởng không muốn trị liệu cho tôi nữa” Lâm Dương trâm mặc chốc lát, mới từ tốn nói.

Chương 3295