“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 3303

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3303Cô là người phụ trách trông chừng, chăm nom tôi, khó lòng chối bỏ được trách nhiệm, tôi e đến khi đó cô không giữ được mạng mất”Than Lâm tỏ ra bình thản.Nót đứt lời, Thu Phương sợ hãi giật lùi về phía sau, hai chân mềm nhữn, sắp không đứng vững được nữa.Lúc này cô ta mới ý thức được rằng bản thân mình đã vô tình rơi vào bẫy của Phân Lâm, bị anh kéo lên ngồi chung trên một con thuyền.Lâm Dương mà chết thì cô ta cũng không sống được… “Thu Phương, cô cứ ở đây đợi tôi, tôi đi rồi về ngay” Giọng Lâm Dương khàn khàn, rồi lấy trong người ra một chiếc mặt nạ.Thu Phương chưa từng thấy chiếc mặt nạ này, cũng không biết Lâm Dương đã kiếm được ở đâu ra.Anh đeo mặt nạ lên rồi xoay người bỏ đi.“Anh.”Thu Phương định gọi.Nhưng Lâm Dương bước đi rất nhanh, dường như đã dùng đến phương pháp dịch chuyển, thân hình lướt đi nhẹ nhàng, không còn thấy bóng dáng đâu nữa…“Làm thế nào đây? Làm thế nào đây?”Thu Phương lo lắng ngồi thụp xuống, tâm trạng vô cùng đau khổ.Nhưng chuyện đến nước này, cô ta đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể cố gồng mình lên quay trở lại phòng. Lâm Dương đeo chiếc mặt nạ, đi tới phía Phòng nhân đạo. Suốt dọc đường, đâu đâu cũng thấy ánh lửa, cùng những tiếng gào thét và chém giết.Xác chết nằm la liệt trên đất.Máu chảy thành sông.Cả Thiên Cung chìm trong hỗn loạn.Đông đảo các đệ tử đều tiến về phía những nơi đang bốc cháy.Không ai để mắt đến người đeo mặt nạ này mà chỉ muốn mau chóng đi chữa cháy, dẹp yên các đệ tử gây bạo loạn.Và thế là Lâm Dương đã đến được Phòng nhân đạo một cách suôn sẻ.Mặc cho bên ngoài ồn ào nhốn nháo, binh lính canh giữ Phòng nhân đạo ở đây vẫn đứngyên tại chỗ, nghiêm chỉnh giữ vững vị trí, trung thành với nghĩa vụ của mình.Lâm Dương sải bước đi tới cửa Phòng nhân đạo.Phòng nhân đạo nằm dưới chân một ngọn núi sừng sững, cánh cổng khổng lồ cao đến năm mét, rộng tám mét.“Kẻ nào?”Lính gác thấy có người đi tới lập tức quát to.Nhưng Lâm Dương hoàn toàn phớt lờ đi, trái lại còn tăng tốc nhanh hơn.“Người kial Đứng lại!”Toàn bộ đám lính gác trở nên cảnh giác, một tay rút kiếm, một tay cầm kim! Quát lên cảnh cáo một lần nữa.

Chương 3303

Cô là người phụ trách trông chừng, chăm nom tôi, khó lòng chối bỏ được trách nhiệm, tôi e đến khi đó cô không giữ được mạng mất”

Than Lâm tỏ ra bình thản.

Nót đứt lời, Thu Phương sợ hãi giật lùi về phía sau, hai chân mềm nhữn, sắp không đứng vững được nữa.

Lúc này cô ta mới ý thức được rằng bản thân mình đã vô tình rơi vào bẫy của Phân Lâm, bị anh kéo lên ngồi chung trên một con thuyền.

Lâm Dương mà chết thì cô ta cũng không sống được… “Thu Phương, cô cứ ở đây đợi tôi, tôi đi rồi về ngay” Giọng Lâm Dương khàn khàn, rồi lấy trong người ra một chiếc mặt nạ.

Thu Phương chưa từng thấy chiếc mặt nạ này, cũng không biết Lâm Dương đã kiếm được ở đâu ra.

Anh đeo mặt nạ lên rồi xoay người bỏ đi.

“Anh.”

Thu Phương định gọi.

Nhưng Lâm Dương bước đi rất nhanh, dường như đã dùng đến phương pháp dịch chuyển, thân hình lướt đi nhẹ nhàng, không còn thấy bóng dáng đâu nữa…

“Làm thế nào đây? Làm thế nào đây?”

Thu Phương lo lắng ngồi thụp xuống, tâm trạng vô cùng đau khổ.

Nhưng chuyện đến nước này, cô ta đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể cố gồng mình lên quay trở lại phòng. Lâm Dương đeo chiếc mặt nạ, đi tới phía Phòng nhân đạo. Suốt dọc đường, đâu đâu cũng thấy ánh lửa, cùng những tiếng gào thét và chém giết.

Xác chết nằm la liệt trên đất.

Máu chảy thành sông.

Cả Thiên Cung chìm trong hỗn loạn.

Đông đảo các đệ tử đều tiến về phía những nơi đang bốc cháy.

Không ai để mắt đến người đeo mặt nạ này mà chỉ muốn mau chóng đi chữa cháy, dẹp yên các đệ tử gây bạo loạn.

Và thế là Lâm Dương đã đến được Phòng nhân đạo một cách suôn sẻ.

Mặc cho bên ngoài ồn ào nhốn nháo, binh lính canh giữ Phòng nhân đạo ở đây vẫn đứngyên tại chỗ, nghiêm chỉnh giữ vững vị trí, trung thành với nghĩa vụ của mình.

Lâm Dương sải bước đi tới cửa Phòng nhân đạo.

Phòng nhân đạo nằm dưới chân một ngọn núi sừng sững, cánh cổng khổng lồ cao đến năm mét, rộng tám mét.

“Kẻ nào?”

Lính gác thấy có người đi tới lập tức quát to.

Nhưng Lâm Dương hoàn toàn phớt lờ đi, trái lại còn tăng tốc nhanh hơn.

“Người kial Đứng lại!”

Toàn bộ đám lính gác trở nên cảnh giác, một tay rút kiếm, một tay cầm kim! Quát lên cảnh cáo một lần nữa.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3303Cô là người phụ trách trông chừng, chăm nom tôi, khó lòng chối bỏ được trách nhiệm, tôi e đến khi đó cô không giữ được mạng mất”Than Lâm tỏ ra bình thản.Nót đứt lời, Thu Phương sợ hãi giật lùi về phía sau, hai chân mềm nhữn, sắp không đứng vững được nữa.Lúc này cô ta mới ý thức được rằng bản thân mình đã vô tình rơi vào bẫy của Phân Lâm, bị anh kéo lên ngồi chung trên một con thuyền.Lâm Dương mà chết thì cô ta cũng không sống được… “Thu Phương, cô cứ ở đây đợi tôi, tôi đi rồi về ngay” Giọng Lâm Dương khàn khàn, rồi lấy trong người ra một chiếc mặt nạ.Thu Phương chưa từng thấy chiếc mặt nạ này, cũng không biết Lâm Dương đã kiếm được ở đâu ra.Anh đeo mặt nạ lên rồi xoay người bỏ đi.“Anh.”Thu Phương định gọi.Nhưng Lâm Dương bước đi rất nhanh, dường như đã dùng đến phương pháp dịch chuyển, thân hình lướt đi nhẹ nhàng, không còn thấy bóng dáng đâu nữa…“Làm thế nào đây? Làm thế nào đây?”Thu Phương lo lắng ngồi thụp xuống, tâm trạng vô cùng đau khổ.Nhưng chuyện đến nước này, cô ta đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể cố gồng mình lên quay trở lại phòng. Lâm Dương đeo chiếc mặt nạ, đi tới phía Phòng nhân đạo. Suốt dọc đường, đâu đâu cũng thấy ánh lửa, cùng những tiếng gào thét và chém giết.Xác chết nằm la liệt trên đất.Máu chảy thành sông.Cả Thiên Cung chìm trong hỗn loạn.Đông đảo các đệ tử đều tiến về phía những nơi đang bốc cháy.Không ai để mắt đến người đeo mặt nạ này mà chỉ muốn mau chóng đi chữa cháy, dẹp yên các đệ tử gây bạo loạn.Và thế là Lâm Dương đã đến được Phòng nhân đạo một cách suôn sẻ.Mặc cho bên ngoài ồn ào nhốn nháo, binh lính canh giữ Phòng nhân đạo ở đây vẫn đứngyên tại chỗ, nghiêm chỉnh giữ vững vị trí, trung thành với nghĩa vụ của mình.Lâm Dương sải bước đi tới cửa Phòng nhân đạo.Phòng nhân đạo nằm dưới chân một ngọn núi sừng sững, cánh cổng khổng lồ cao đến năm mét, rộng tám mét.“Kẻ nào?”Lính gác thấy có người đi tới lập tức quát to.Nhưng Lâm Dương hoàn toàn phớt lờ đi, trái lại còn tăng tốc nhanh hơn.“Người kial Đứng lại!”Toàn bộ đám lính gác trở nên cảnh giác, một tay rút kiếm, một tay cầm kim! Quát lên cảnh cáo một lần nữa.

Chương 3303