“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3327
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3327Toàn thân Ninh Hinh run rẩy, cô ta mở to hai mắt nhìn về phía trước, lại thấy Lâm Dương vẫn đang vừa che miệng vừa ho, nhưng tay còn lại thì đưa hai ngón tay ra, vững vàng kẹp lại mũi kiếm của Ninh Hinh, động tác vô cùng nhẹ nhàng…Thế mà dù Ninh Hinh có dùng lực thế nào, thanh kiếm sắc bén của cô ta vẫn không thể đâm sâu thêm vào trong. “Sao có thể?” Ninh Hinh hoàn toàn há hốc môm.“Không phải cô bảo sẽ cho tôi biết được sự lợi hại của cô sao ? Chẳng lẽ… chỉ có vậy?” Lâm Dương dừng ho, vững vàng nghiêng đầu nói.Ninh Hinh khiếp vía hãi hùng, nhận ra được tình hình không đúng, lập tức muốn rút kiếm ra.Nhưng ngay lúc đó, cánh tay của Lâm Dương nhúc nhích. Anh giật mạnh một cái, tiếng “Keng” vang lên, kiếm gấy tại chỗ. Lâm Dương thuận thế ném nửa đoạn kiếm đi, lưỡi kiếm sắc bén lao thẳng về phía Ninh Hinh như một tia chớp.“Hả?”Sắc mặt Ninh Hinh tái đi, cô ta vội vàng tránh né nhưng đã không kịp. Dưới tình thế cấp bách, cô ta chỉ có thể cầm phần kiếm gấy còn lại ra chặn.“Kengl”Một tiếng vang thanh thúy truyền đến.Phần kiếm gấy trong tay Ninh Hinh nổ tung, cô ta phun ra một búng máu tươi lớn, nặng nề ngã về phía sau, vô cùng chật vật.Yên lặng!Tĩnh lặng như tời Toàn bộ điện Anh Hoa đã yên lặng đến mức chỉ còn nghe thấy tiếng gió…Thật lâu sau, người của Tử Huyền Thiên mới lấy lại tinh †hần, cả đám đau đớn hét lên: “Sư muội!”Người của Trường Sinh Thiên Cung cũng hoàn hồn, nhìn Lâm Dương với vẻ rúng động.“Vừa rồi là sao?”“Lâm Dương… chỉ dùng một chiêu đã đánh văng cô gái kia?”“Anh ta đã làm cách nào?”Mọi người thì thào, đều không thể tin tưởng nổi. Bây giờ vẫn còn rất nhiều đệ tử chưa lấy lại tinh thần.Lâm Dương lê bước chân loạng choạng mà tiến về phía Ninh Hinh.“Khụ khụ..”Giờ thì Ninh Hinh cũng ho khan. Trong mắt cô ta đầy vẻ rúng động, kinh ngạc và không cam tâm, đứng dậy một cách khó nhọc.Lâm Dương lặng lẽ nhìn cô ta, hỏi: “Sự lợi hại của cô, chỉ là như vậy thôi sao?”“Chết tiệt! Anh đừng có mà xem thường tôi!”Ninh Hinh vô cùng tức giận, còn định đứng dậy tấn công trở lại.Nhưng vào lúc này, Lâm Dương lại giơ tay lên.
Chương 3327
Toàn thân Ninh Hinh run rẩy, cô ta mở to hai mắt nhìn về phía trước, lại thấy Lâm Dương vẫn đang vừa che miệng vừa ho, nhưng tay còn lại thì đưa hai ngón tay ra, vững vàng kẹp lại mũi kiếm của Ninh Hinh, động tác vô cùng nhẹ nhàng…
Thế mà dù Ninh Hinh có dùng lực thế nào, thanh kiếm sắc bén của cô ta vẫn không thể đâm sâu thêm vào trong. “Sao có thể?” Ninh Hinh hoàn toàn há hốc môm.
“Không phải cô bảo sẽ cho tôi biết được sự lợi hại của cô sao ? Chẳng lẽ… chỉ có vậy?” Lâm Dương dừng ho, vững vàng nghiêng đầu nói.
Ninh Hinh khiếp vía hãi hùng, nhận ra được tình hình không đúng, lập tức muốn rút kiếm ra.
Nhưng ngay lúc đó, cánh tay của Lâm Dương nhúc nhích. Anh giật mạnh một cái, tiếng “Keng” vang lên, kiếm gấy tại chỗ. Lâm Dương thuận thế ném nửa đoạn kiếm đi, lưỡi kiếm sắc bén lao thẳng về phía Ninh Hinh như một tia chớp.
“Hả?”
Sắc mặt Ninh Hinh tái đi, cô ta vội vàng tránh né nhưng đã không kịp. Dưới tình thế cấp bách, cô ta chỉ có thể cầm phần kiếm gấy còn lại ra chặn.
“Kengl”
Một tiếng vang thanh thúy truyền đến.
Phần kiếm gấy trong tay Ninh Hinh nổ tung, cô ta phun ra một búng máu tươi lớn, nặng nề ngã về phía sau, vô cùng chật vật.
Yên lặng!
Tĩnh lặng như tời Toàn bộ điện Anh Hoa đã yên lặng đến mức chỉ còn nghe thấy tiếng gió…
Thật lâu sau, người của Tử Huyền Thiên mới lấy lại tinh †hần, cả đám đau đớn hét lên: “Sư muội!”
Người của Trường Sinh Thiên Cung cũng hoàn hồn, nhìn Lâm Dương với vẻ rúng động.
“Vừa rồi là sao?”
“Lâm Dương… chỉ dùng một chiêu đã đánh văng cô gái kia?”
“Anh ta đã làm cách nào?”
Mọi người thì thào, đều không thể tin tưởng nổi. Bây giờ vẫn còn rất nhiều đệ tử chưa lấy lại tinh thần.
Lâm Dương lê bước chân loạng choạng mà tiến về phía Ninh Hinh.
“Khụ khụ..”
Giờ thì Ninh Hinh cũng ho khan. Trong mắt cô ta đầy vẻ rúng động, kinh ngạc và không cam tâm, đứng dậy một cách khó nhọc.
Lâm Dương lặng lẽ nhìn cô ta, hỏi: “Sự lợi hại của cô, chỉ là như vậy thôi sao?”
“Chết tiệt! Anh đừng có mà xem thường tôi!”
Ninh Hinh vô cùng tức giận, còn định đứng dậy tấn công trở lại.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dương lại giơ tay lên.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3327Toàn thân Ninh Hinh run rẩy, cô ta mở to hai mắt nhìn về phía trước, lại thấy Lâm Dương vẫn đang vừa che miệng vừa ho, nhưng tay còn lại thì đưa hai ngón tay ra, vững vàng kẹp lại mũi kiếm của Ninh Hinh, động tác vô cùng nhẹ nhàng…Thế mà dù Ninh Hinh có dùng lực thế nào, thanh kiếm sắc bén của cô ta vẫn không thể đâm sâu thêm vào trong. “Sao có thể?” Ninh Hinh hoàn toàn há hốc môm.“Không phải cô bảo sẽ cho tôi biết được sự lợi hại của cô sao ? Chẳng lẽ… chỉ có vậy?” Lâm Dương dừng ho, vững vàng nghiêng đầu nói.Ninh Hinh khiếp vía hãi hùng, nhận ra được tình hình không đúng, lập tức muốn rút kiếm ra.Nhưng ngay lúc đó, cánh tay của Lâm Dương nhúc nhích. Anh giật mạnh một cái, tiếng “Keng” vang lên, kiếm gấy tại chỗ. Lâm Dương thuận thế ném nửa đoạn kiếm đi, lưỡi kiếm sắc bén lao thẳng về phía Ninh Hinh như một tia chớp.“Hả?”Sắc mặt Ninh Hinh tái đi, cô ta vội vàng tránh né nhưng đã không kịp. Dưới tình thế cấp bách, cô ta chỉ có thể cầm phần kiếm gấy còn lại ra chặn.“Kengl”Một tiếng vang thanh thúy truyền đến.Phần kiếm gấy trong tay Ninh Hinh nổ tung, cô ta phun ra một búng máu tươi lớn, nặng nề ngã về phía sau, vô cùng chật vật.Yên lặng!Tĩnh lặng như tời Toàn bộ điện Anh Hoa đã yên lặng đến mức chỉ còn nghe thấy tiếng gió…Thật lâu sau, người của Tử Huyền Thiên mới lấy lại tinh †hần, cả đám đau đớn hét lên: “Sư muội!”Người của Trường Sinh Thiên Cung cũng hoàn hồn, nhìn Lâm Dương với vẻ rúng động.“Vừa rồi là sao?”“Lâm Dương… chỉ dùng một chiêu đã đánh văng cô gái kia?”“Anh ta đã làm cách nào?”Mọi người thì thào, đều không thể tin tưởng nổi. Bây giờ vẫn còn rất nhiều đệ tử chưa lấy lại tinh thần.Lâm Dương lê bước chân loạng choạng mà tiến về phía Ninh Hinh.“Khụ khụ..”Giờ thì Ninh Hinh cũng ho khan. Trong mắt cô ta đầy vẻ rúng động, kinh ngạc và không cam tâm, đứng dậy một cách khó nhọc.Lâm Dương lặng lẽ nhìn cô ta, hỏi: “Sự lợi hại của cô, chỉ là như vậy thôi sao?”“Chết tiệt! Anh đừng có mà xem thường tôi!”Ninh Hinh vô cùng tức giận, còn định đứng dậy tấn công trở lại.Nhưng vào lúc này, Lâm Dương lại giơ tay lên.