“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3351
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3351Ai bên này cũng đều huơ tay múa chân như đã nắm chắc phần thắng.Chấn Hám Sơn thì lại không lạc quan như họ mà lại thấy hơi nghi hoặc. Mặc dù Lâm Dương trông như không thể đấu nổi nữa, nhưng chẳng hiểu tại sao ông ta luôn có cảm giác là lạ ở đâu.Cảm giác toàn bộ cảnh tượng trước mắt vô cùng không chân thật, tựa như mọi thứ… đều là giải Bởi vì lúc so tài với Vệ Hoàng Công thì anh cứ như thần vậy, mạnh mẽ đến mức khiến người nhìn cũng phải nghẹt thở.‘Thế mà bây giờ Bạch Hạo Tâm lên, Lâm Dương lại bị đánh bay chỉ với cú đấm đầu tiên. Rốt cuộc là Bạch Hạo Tâm quá mạnh, hay… Lâm Dương đã thành nỏ mạnh hết đà?Sắc mặt của bọn Tam Tôn Trưởng cực kì khó coi.“Cậu ta đang diễn trò! Chắc chắn cậu ta đang diễn trò!” Trịnh Xuân Viễn tức giận đến mức run cả người.Lâm Dương có thể chất Võ Thần, sao có thể bị người khác đánh cho thê thảm thế được? Không nghỉ ngờ gì nữa, cậu †a cố ý tỏ ra thảm thương để lấy được sự thương cảm từ các đệ tử Thiên Cung!Bây giờ, cậu ta càng bị đánh thảm thì địa vị của cậu ta trong lòng các đệ tử càng cao, hình tượng của cậu ta cũng càng lúc càng thần thánh, càng vĩ đại!Bọn họ đã biết được ý đồ của Lâm Dương cũng vô dụng, vì họ không thể vạch trần được Lâm Dương! Cho dù họ nói chân tướng ra, các đệ tử cũng sẽ không tin, chỉ cho rằng bọn Tam Tôn Trưởng này cố ý bôi nhọ Lâm Dương, không muốn để cậu ta được yên. Đến lúc đó càng tô càng đen, các đệ tử sẽ càng mất niềm tin vào người của ngũ cung thập điện…“Người này làm vậy là có mục đích gì? Muốn chia rẽ chúng †a và đệ tử sao?” Tứ Tôn Trưởng trầm giọng hừ một tiếng, khàn khàn nói.“Cứ mặc kệ cậu thích diễn gì thì diễn! Cho dù chia rế thành công thì sao? Tôi là tôn trưởng của Trường Sinh Thiên Cung, tôi muốn thế nào, cậu ta cũng đâu có cản được?” Tam Tôn Trưởng lạnh nhạt nói, trong mắt thoáng qua vẻ dữ tợn.Trận quyết đấu vẫn còn tiếp tục.Mặc dù trông Lâm Dương đã yếu ớt lắm rồi nhưng hình như anh vẫn còn sức để đánh thêm một trận nữa. Anh đứng bật dậy, bước về phía Bạch Hạo Tâm.“Không biết tự lượng sức mình, tôi cũng muốn nhìn xem anh có giỏi chịu đòn không”Bạch Hạo Tâm hờ hững nói, hai mắt thì rét lạnh, cả người bật tới như một con hổ hung tợn, hai tay thì như móng hổ mà điên cuồng đánh về phía Lâm Dương.Lâm Dương tiếp tục phòng thủ. Nhưng trong mắt mọi người, anh có vẻ không trụ nổi các đòn đánh của Bạch Hạo. ‘Tâm nữa, chỉ biết cản lại.“Roẹtl”“Roeetl”“Roẹt!”Mấy âm thanh kì lạ vang lên, mọi người nhìn thấy Lâm Dương bị móng vuốt của Bạch Hạo Tâm cào ra mấy vết trên người. Trong thoáng chốc, toàn thân Lâm Dương chồng chất vết thương, máu chảy ra loang lổ…“Sư đệ Lâm!”“Lâm Dương.. ”Các đệ tử thê lương gào lên, không đành lòng nhìn tiếp nữa.“Bỏ cuộc đi!”
Chương 3351
Ai bên này cũng đều huơ tay múa chân như đã nắm chắc phần thắng.
Chấn Hám Sơn thì lại không lạc quan như họ mà lại thấy hơi nghi hoặc. Mặc dù Lâm Dương trông như không thể đấu nổi nữa, nhưng chẳng hiểu tại sao ông ta luôn có cảm giác là lạ ở đâu.
Cảm giác toàn bộ cảnh tượng trước mắt vô cùng không chân thật, tựa như mọi thứ… đều là giải Bởi vì lúc so tài với Vệ Hoàng Công thì anh cứ như thần vậy, mạnh mẽ đến mức khiến người nhìn cũng phải nghẹt thở.
‘Thế mà bây giờ Bạch Hạo Tâm lên, Lâm Dương lại bị đánh bay chỉ với cú đấm đầu tiên. Rốt cuộc là Bạch Hạo Tâm quá mạnh, hay… Lâm Dương đã thành nỏ mạnh hết đà?
Sắc mặt của bọn Tam Tôn Trưởng cực kì khó coi.
“Cậu ta đang diễn trò! Chắc chắn cậu ta đang diễn trò!” Trịnh Xuân Viễn tức giận đến mức run cả người.
Lâm Dương có thể chất Võ Thần, sao có thể bị người khác đánh cho thê thảm thế được? Không nghỉ ngờ gì nữa, cậu †a cố ý tỏ ra thảm thương để lấy được sự thương cảm từ các đệ tử Thiên Cung!
Bây giờ, cậu ta càng bị đánh thảm thì địa vị của cậu ta trong lòng các đệ tử càng cao, hình tượng của cậu ta cũng càng lúc càng thần thánh, càng vĩ đại!
Bọn họ đã biết được ý đồ của Lâm Dương cũng vô dụng, vì họ không thể vạch trần được Lâm Dương! Cho dù họ nói chân tướng ra, các đệ tử cũng sẽ không tin, chỉ cho rằng bọn Tam Tôn Trưởng này cố ý bôi nhọ Lâm Dương, không muốn để cậu ta được yên. Đến lúc đó càng tô càng đen, các đệ tử sẽ càng mất niềm tin vào người của ngũ cung thập điện…
“Người này làm vậy là có mục đích gì? Muốn chia rẽ chúng †a và đệ tử sao?” Tứ Tôn Trưởng trầm giọng hừ một tiếng, khàn khàn nói.
“Cứ mặc kệ cậu thích diễn gì thì diễn! Cho dù chia rế thành công thì sao? Tôi là tôn trưởng của Trường Sinh Thiên Cung, tôi muốn thế nào, cậu ta cũng đâu có cản được?” Tam Tôn Trưởng lạnh nhạt nói, trong mắt thoáng qua vẻ dữ tợn.
Trận quyết đấu vẫn còn tiếp tục.
Mặc dù trông Lâm Dương đã yếu ớt lắm rồi nhưng hình như anh vẫn còn sức để đánh thêm một trận nữa. Anh đứng bật dậy, bước về phía Bạch Hạo Tâm.
“Không biết tự lượng sức mình, tôi cũng muốn nhìn xem anh có giỏi chịu đòn không”
Bạch Hạo Tâm hờ hững nói, hai mắt thì rét lạnh, cả người bật tới như một con hổ hung tợn, hai tay thì như móng hổ mà điên cuồng đánh về phía Lâm Dương.
Lâm Dương tiếp tục phòng thủ. Nhưng trong mắt mọi người, anh có vẻ không trụ nổi các đòn đánh của Bạch Hạo. ‘Tâm nữa, chỉ biết cản lại.
“Roẹtl”
“Roeetl”
“Roẹt!”
Mấy âm thanh kì lạ vang lên, mọi người nhìn thấy Lâm Dương bị móng vuốt của Bạch Hạo Tâm cào ra mấy vết trên người. Trong thoáng chốc, toàn thân Lâm Dương chồng chất vết thương, máu chảy ra loang lổ…
“Sư đệ Lâm!”
“Lâm Dương.. ”
Các đệ tử thê lương gào lên, không đành lòng nhìn tiếp nữa.
“Bỏ cuộc đi!”
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3351Ai bên này cũng đều huơ tay múa chân như đã nắm chắc phần thắng.Chấn Hám Sơn thì lại không lạc quan như họ mà lại thấy hơi nghi hoặc. Mặc dù Lâm Dương trông như không thể đấu nổi nữa, nhưng chẳng hiểu tại sao ông ta luôn có cảm giác là lạ ở đâu.Cảm giác toàn bộ cảnh tượng trước mắt vô cùng không chân thật, tựa như mọi thứ… đều là giải Bởi vì lúc so tài với Vệ Hoàng Công thì anh cứ như thần vậy, mạnh mẽ đến mức khiến người nhìn cũng phải nghẹt thở.‘Thế mà bây giờ Bạch Hạo Tâm lên, Lâm Dương lại bị đánh bay chỉ với cú đấm đầu tiên. Rốt cuộc là Bạch Hạo Tâm quá mạnh, hay… Lâm Dương đã thành nỏ mạnh hết đà?Sắc mặt của bọn Tam Tôn Trưởng cực kì khó coi.“Cậu ta đang diễn trò! Chắc chắn cậu ta đang diễn trò!” Trịnh Xuân Viễn tức giận đến mức run cả người.Lâm Dương có thể chất Võ Thần, sao có thể bị người khác đánh cho thê thảm thế được? Không nghỉ ngờ gì nữa, cậu †a cố ý tỏ ra thảm thương để lấy được sự thương cảm từ các đệ tử Thiên Cung!Bây giờ, cậu ta càng bị đánh thảm thì địa vị của cậu ta trong lòng các đệ tử càng cao, hình tượng của cậu ta cũng càng lúc càng thần thánh, càng vĩ đại!Bọn họ đã biết được ý đồ của Lâm Dương cũng vô dụng, vì họ không thể vạch trần được Lâm Dương! Cho dù họ nói chân tướng ra, các đệ tử cũng sẽ không tin, chỉ cho rằng bọn Tam Tôn Trưởng này cố ý bôi nhọ Lâm Dương, không muốn để cậu ta được yên. Đến lúc đó càng tô càng đen, các đệ tử sẽ càng mất niềm tin vào người của ngũ cung thập điện…“Người này làm vậy là có mục đích gì? Muốn chia rẽ chúng †a và đệ tử sao?” Tứ Tôn Trưởng trầm giọng hừ một tiếng, khàn khàn nói.“Cứ mặc kệ cậu thích diễn gì thì diễn! Cho dù chia rế thành công thì sao? Tôi là tôn trưởng của Trường Sinh Thiên Cung, tôi muốn thế nào, cậu ta cũng đâu có cản được?” Tam Tôn Trưởng lạnh nhạt nói, trong mắt thoáng qua vẻ dữ tợn.Trận quyết đấu vẫn còn tiếp tục.Mặc dù trông Lâm Dương đã yếu ớt lắm rồi nhưng hình như anh vẫn còn sức để đánh thêm một trận nữa. Anh đứng bật dậy, bước về phía Bạch Hạo Tâm.“Không biết tự lượng sức mình, tôi cũng muốn nhìn xem anh có giỏi chịu đòn không”Bạch Hạo Tâm hờ hững nói, hai mắt thì rét lạnh, cả người bật tới như một con hổ hung tợn, hai tay thì như móng hổ mà điên cuồng đánh về phía Lâm Dương.Lâm Dương tiếp tục phòng thủ. Nhưng trong mắt mọi người, anh có vẻ không trụ nổi các đòn đánh của Bạch Hạo. ‘Tâm nữa, chỉ biết cản lại.“Roẹtl”“Roeetl”“Roẹt!”Mấy âm thanh kì lạ vang lên, mọi người nhìn thấy Lâm Dương bị móng vuốt của Bạch Hạo Tâm cào ra mấy vết trên người. Trong thoáng chốc, toàn thân Lâm Dương chồng chất vết thương, máu chảy ra loang lổ…“Sư đệ Lâm!”“Lâm Dương.. ”Các đệ tử thê lương gào lên, không đành lòng nhìn tiếp nữa.“Bỏ cuộc đi!”