“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3359
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3359Khi Tam Tôn Trưởng yêu câu Ngũ Tôn Trưởng đích thân chữa thương cho anh, Lâm Dương đã biết Tam.Tôn Trưởng đã nghỉ ngờ mình rồi.Nói là chữa thương chứ thật ra là kiểm tra.Lâm Dương nghe tiếng bước chân truyên đến từ ngoài cửa, con ngươi hơi chuyển động, anh lập tức lấy một cây kim châm ra đâm vào ngực.Thu Phương đang đứng cạnh vô cùng căng thẳng, vội vàng chạy ra ngoài đón, nhưng mấy người kia đã đi vào rồi. “Các tôn trưởng…Thu Phương thất thanh nói, chân tay hơi luống cuống. Lâm Dương thấy mấy người kia đã vào thì há miệng, phun ra một búng máu như thật.“Phụt!”Một bãi máu tươi vấy trên mặt đất, ai cũng ngẩn ra.Lâm Dương lau máu bên khóe miệng, yếu ớt nhìn mấy người vừa tới, vội vàng đứng dậy nói: “Ngũ Tôn Trưởng, tôn trưởng đến nhanh thể ạ? Tứ Tôn Trưởng, và điện chủ Xuân Viễn cũng tới? Đệ tử kính chào hai vị tôn trưởng và điện chủ Xuân Viên..”Thấy bộ đáng Lâm Dương như vậy, mấy người kia tròn mắt nhìn nhau.Điện chủ Xuân Viễn nói mà mặt không có biểu cảm gì: “Lâm Dương, xem ra cậu bị thương rất nặng, Ngũ Tôn Trưởng, bà hãy nhanh chóng chữa thương cho.Lâm Dương đi, hôm nay cậu ấy đã lập công lớn cho Thiên Cung chúng ta, không được thờ o1”“Được! Lâm Dương, cậu cởi áo ra đi, tôi sẽ châm cứu cho cậu”Ngũ Tôn Trưởng nói.“Vâng thưa Ngũ Tôn Trưởng”Lâm Dương gật đầu, nhanh chóng cởi áo.Trong nháy mắt, cơ thể với cơ bắp cường tráng hiện Ta trước mặt mọi người.Phần da thịt bên ngoài chẳng chịt vết thương, đều có từ mấy cuộc quyết đấu vừa rồi.Ngoài ra còn có một lượng lớn đường vân màu đen.đeo bám trên đa thịt anh như những con rắn độc, khiến người khác nhìn mà sỏn cả gai ốc.“Là hoạt độc!”Tứ Tôn Trưởng thì thâm.Ngũ Tôn Trưởng do đự một lát, kiểm tra sơ qua rồi khẽ gật đầu với đám người Trịnh Xuân Viễn: “Hoạt độc trong cơ thể Lâm Dương…đã nghiêm trọng lắm rồi!“Vậy châm cứu xem sao!”Trịnh Xuân Viễn vội nói.Ngũ Tôn Trưởng khẽ gật đầu, bà ta lấy Xích Hồng Châm ra rồi đâm vào người Lâm Dương.
Chương 3359
Khi Tam Tôn Trưởng yêu câu Ngũ Tôn Trưởng đích thân chữa thương cho anh, Lâm Dương đã biết Tam.
Tôn Trưởng đã nghỉ ngờ mình rồi.
Nói là chữa thương chứ thật ra là kiểm tra.
Lâm Dương nghe tiếng bước chân truyên đến từ ngoài cửa, con ngươi hơi chuyển động, anh lập tức lấy một cây kim châm ra đâm vào ngực.
Thu Phương đang đứng cạnh vô cùng căng thẳng, vội vàng chạy ra ngoài đón, nhưng mấy người kia đã đi vào rồi. “Các tôn trưởng…
Thu Phương thất thanh nói, chân tay hơi luống cuống. Lâm Dương thấy mấy người kia đã vào thì há miệng, phun ra một búng máu như thật.
“Phụt!”
Một bãi máu tươi vấy trên mặt đất, ai cũng ngẩn ra.
Lâm Dương lau máu bên khóe miệng, yếu ớt nhìn mấy người vừa tới, vội vàng đứng dậy nói: “Ngũ Tôn Trưởng, tôn trưởng đến nhanh thể ạ? Tứ Tôn Trưởng, và điện chủ Xuân Viễn cũng tới? Đệ tử kính chào hai vị tôn trưởng và điện chủ Xuân Viên..”
Thấy bộ đáng Lâm Dương như vậy, mấy người kia tròn mắt nhìn nhau.
Điện chủ Xuân Viễn nói mà mặt không có biểu cảm gì: “Lâm Dương, xem ra cậu bị thương rất nặng, Ngũ Tôn Trưởng, bà hãy nhanh chóng chữa thương cho.
Lâm Dương đi, hôm nay cậu ấy đã lập công lớn cho Thiên Cung chúng ta, không được thờ o1”
“Được! Lâm Dương, cậu cởi áo ra đi, tôi sẽ châm cứu cho cậu”
Ngũ Tôn Trưởng nói.
“Vâng thưa Ngũ Tôn Trưởng”
Lâm Dương gật đầu, nhanh chóng cởi áo.
Trong nháy mắt, cơ thể với cơ bắp cường tráng hiện Ta trước mặt mọi người.
Phần da thịt bên ngoài chẳng chịt vết thương, đều có từ mấy cuộc quyết đấu vừa rồi.
Ngoài ra còn có một lượng lớn đường vân màu đen.
đeo bám trên đa thịt anh như những con rắn độc, khiến người khác nhìn mà sỏn cả gai ốc.
“Là hoạt độc!”
Tứ Tôn Trưởng thì thâm.
Ngũ Tôn Trưởng do đự một lát, kiểm tra sơ qua rồi khẽ gật đầu với đám người Trịnh Xuân Viễn: “Hoạt độc trong cơ thể Lâm Dương…
đã nghiêm trọng lắm rồi!
“Vậy châm cứu xem sao!”
Trịnh Xuân Viễn vội nói.
Ngũ Tôn Trưởng khẽ gật đầu, bà ta lấy Xích Hồng Châm ra rồi đâm vào người Lâm Dương.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3359Khi Tam Tôn Trưởng yêu câu Ngũ Tôn Trưởng đích thân chữa thương cho anh, Lâm Dương đã biết Tam.Tôn Trưởng đã nghỉ ngờ mình rồi.Nói là chữa thương chứ thật ra là kiểm tra.Lâm Dương nghe tiếng bước chân truyên đến từ ngoài cửa, con ngươi hơi chuyển động, anh lập tức lấy một cây kim châm ra đâm vào ngực.Thu Phương đang đứng cạnh vô cùng căng thẳng, vội vàng chạy ra ngoài đón, nhưng mấy người kia đã đi vào rồi. “Các tôn trưởng…Thu Phương thất thanh nói, chân tay hơi luống cuống. Lâm Dương thấy mấy người kia đã vào thì há miệng, phun ra một búng máu như thật.“Phụt!”Một bãi máu tươi vấy trên mặt đất, ai cũng ngẩn ra.Lâm Dương lau máu bên khóe miệng, yếu ớt nhìn mấy người vừa tới, vội vàng đứng dậy nói: “Ngũ Tôn Trưởng, tôn trưởng đến nhanh thể ạ? Tứ Tôn Trưởng, và điện chủ Xuân Viễn cũng tới? Đệ tử kính chào hai vị tôn trưởng và điện chủ Xuân Viên..”Thấy bộ đáng Lâm Dương như vậy, mấy người kia tròn mắt nhìn nhau.Điện chủ Xuân Viễn nói mà mặt không có biểu cảm gì: “Lâm Dương, xem ra cậu bị thương rất nặng, Ngũ Tôn Trưởng, bà hãy nhanh chóng chữa thương cho.Lâm Dương đi, hôm nay cậu ấy đã lập công lớn cho Thiên Cung chúng ta, không được thờ o1”“Được! Lâm Dương, cậu cởi áo ra đi, tôi sẽ châm cứu cho cậu”Ngũ Tôn Trưởng nói.“Vâng thưa Ngũ Tôn Trưởng”Lâm Dương gật đầu, nhanh chóng cởi áo.Trong nháy mắt, cơ thể với cơ bắp cường tráng hiện Ta trước mặt mọi người.Phần da thịt bên ngoài chẳng chịt vết thương, đều có từ mấy cuộc quyết đấu vừa rồi.Ngoài ra còn có một lượng lớn đường vân màu đen.đeo bám trên đa thịt anh như những con rắn độc, khiến người khác nhìn mà sỏn cả gai ốc.“Là hoạt độc!”Tứ Tôn Trưởng thì thâm.Ngũ Tôn Trưởng do đự một lát, kiểm tra sơ qua rồi khẽ gật đầu với đám người Trịnh Xuân Viễn: “Hoạt độc trong cơ thể Lâm Dương…đã nghiêm trọng lắm rồi!“Vậy châm cứu xem sao!”Trịnh Xuân Viễn vội nói.Ngũ Tôn Trưởng khẽ gật đầu, bà ta lấy Xích Hồng Châm ra rồi đâm vào người Lâm Dương.