“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 3373

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3373Đây chính là lối vào của Tử Huyền Thiên.Lâm Dương đi thẳng tới, chợt có một người không biết từ đâu nhảy ra nhự một bóng ma, chặn lại trước người Lâm Dương, quát: “Anh là ai?Hãy xưng tên!”Đây là một người thanh niên mặc trang phục đệ tử của Tử Huyền Thiên. Anh ta đưa ngang kiếm, đôi mắt lạnh lùng, toàn bộ khí thế bộ phát ra, trông chẳng có thiện chí gì. Lâm Dương nhìn vào chỗ khuất sáng, nơi đó còn có một đệ tử nhưng người này không xuất hiện mà đang cầm thứ gì đó. €ó lẽ nếu ở đây có gì không ổn, người này sẽ lập tức thông báo cho tất cả những người ở Tử Huyền Thiên.“Tôi tên là Lâm Dương, tới tìm đồ đệ, làm phiền anh gọi đồ đệ tôi ra giúp cho” Lâm Dương bình tĩnh nói.“Lâm Dương?” Người kia hơi nghi ngờ, lại hỏi: “Đồ đệ anh là ai?Lâm Dương nói thẳng: “Vệ Hoàng Công”“Cái gì? Vệ Hoàng Công?” Người đệ tử kia lập tức ngạc nhiên bật thốt, quan sát Lâm Dương từ trên xuống dưới rồi lạnh lùng nói: “Anh… đến từ Trường Sinh Thiên Cung ä?” “Đúng vậy. Vệ Hoàng Công đâu?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi. “Không biết!” Đệ tử kia hừ lạnh: “Nghe đây, nhân lúc tao vẫn chưa nổi giận lên thì lập tức cút xéo cho tao, nếu không, tao sẽ cho mày biết mặt!”Nói xong, người này rút kiếm ra khỏi vỏ, chặn ngay trước ngực Lâm Dương. Nhưng giây kế tiếp, tiếng “Leng keng” vang lên, thanh kiếm sắc bén ấy nháy mắt gấy lìa, sau đó có một bàn tay tóm lấy cổ đệ tử kia, nhấc lên.“A……..!.”Đệ tử kia hét lên thảm thiết, nhưng cổ họng đã bị bóp, chẳng mấy chốc đã không phát ra được âm thanh nào, chỉ biết cố gắng giấy giụa.“Gì vậy?” Đệ tử ẩn trong chỗ khuất sáng giật mình, lập tức gõ chuông báo động.Trong chớp mät, có mấy đệ tử Tử Huyên Thiên lao ra từ trong cái hang tối, bao vây Lâm Dương.Toàn bộ các đệ tử Tử Huyền Thiên xông tới đây đều rút kiếm, nhìn chằm chằm vào Lâm Dương bảng đôi mắt đây lạnh lùng.Thu Phương hoảng sợ đến mức suýt ngất đi, chỉ biết run rấy núp sau lưng Lâm Dương.Cô ta không ngờ Lâm Dương lại bộp chộp như vậy!“Anh Lâm, làm sao bây giờ? Nên làm sao bây giờ?”Thu Phương khóc thét.Lâm Dương thì không hề nao núng chút nào: “Không có gì đâu, tôi sẽ giải quyết”“Ai to gan đám gây chuyện ở Tử Huyền Thiên vậy!”Lúc này, có một người đàn ông trung riên để râu dài mặc áo. màu xanh biếc đi ra từ cửa hang.Sắc mặt ông ta âm trâm, săm soi nhìn Lâm Dương.Lâm Dương nói với người đàn ông trung niên: “Vệ Hoàng Công đang ở đâu? Tôi muốn gặp anh ta”“Cậu là ai?”Người đàn ông kia hừ lạnh rồi hỏi.“Tôi tên là Lâm Dương, sư phụ của Vệ Hoàng Công.

Chương 3373

Đây chính là lối vào của Tử Huyền Thiên.

Lâm Dương đi thẳng tới, chợt có một người không biết từ đâu nhảy ra nhự một bóng ma, chặn lại trước người Lâm Dương, quát: “Anh là ai?

Hãy xưng tên!”

Đây là một người thanh niên mặc trang phục đệ tử của Tử Huyền Thiên. Anh ta đưa ngang kiếm, đôi mắt lạnh lùng, toàn bộ khí thế bộ phát ra, trông chẳng có thiện chí gì. Lâm Dương nhìn vào chỗ khuất sáng, nơi đó còn có một đệ tử nhưng người này không xuất hiện mà đang cầm thứ gì đó. €ó lẽ nếu ở đây có gì không ổn, người này sẽ lập tức thông báo cho tất cả những người ở Tử Huyền Thiên.

“Tôi tên là Lâm Dương, tới tìm đồ đệ, làm phiền anh gọi đồ đệ tôi ra giúp cho” Lâm Dương bình tĩnh nói.

“Lâm Dương?” Người kia hơi nghi ngờ, lại hỏi: “Đồ đệ anh là ai?

Lâm Dương nói thẳng: “Vệ Hoàng Công”

“Cái gì? Vệ Hoàng Công?” Người đệ tử kia lập tức ngạc nhiên bật thốt, quan sát Lâm Dương từ trên xuống dưới rồi lạnh lùng nói: “Anh… đến từ Trường Sinh Thiên Cung ä?” “Đúng vậy. Vệ Hoàng Công đâu?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi. “Không biết!” Đệ tử kia hừ lạnh: “Nghe đây, nhân lúc tao vẫn chưa nổi giận lên thì lập tức cút xéo cho tao, nếu không, tao sẽ cho mày biết mặt!”

Nói xong, người này rút kiếm ra khỏi vỏ, chặn ngay trước ngực Lâm Dương. Nhưng giây kế tiếp, tiếng “Leng keng” vang lên, thanh kiếm sắc bén ấy nháy mắt gấy lìa, sau đó có một bàn tay tóm lấy cổ đệ tử kia, nhấc lên.

“A……..!.”

Đệ tử kia hét lên thảm thiết, nhưng cổ họng đã bị bóp, chẳng mấy chốc đã không phát ra được âm thanh nào, chỉ biết cố gắng giấy giụa.

“Gì vậy?” Đệ tử ẩn trong chỗ khuất sáng giật mình, lập tức gõ chuông báo động.

Trong chớp mät, có mấy đệ tử Tử Huyên Thiên lao ra từ trong cái hang tối, bao vây Lâm Dương.

Toàn bộ các đệ tử Tử Huyền Thiên xông tới đây đều rút kiếm, nhìn chằm chằm vào Lâm Dương bảng đôi mắt đây lạnh lùng.

Thu Phương hoảng sợ đến mức suýt ngất đi, chỉ biết run rấy núp sau lưng Lâm Dương.

Cô ta không ngờ Lâm Dương lại bộp chộp như vậy!

“Anh Lâm, làm sao bây giờ? Nên làm sao bây giờ?”

Thu Phương khóc thét.

Lâm Dương thì không hề nao núng chút nào: “Không có gì đâu, tôi sẽ giải quyết”

“Ai to gan đám gây chuyện ở Tử Huyền Thiên vậy!”

Lúc này, có một người đàn ông trung riên để râu dài mặc áo. màu xanh biếc đi ra từ cửa hang.

Sắc mặt ông ta âm trâm, săm soi nhìn Lâm Dương.

Lâm Dương nói với người đàn ông trung niên: “Vệ Hoàng Công đang ở đâu? Tôi muốn gặp anh ta”

“Cậu là ai?”

Người đàn ông kia hừ lạnh rồi hỏi.

“Tôi tên là Lâm Dương, sư phụ của Vệ Hoàng Công.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3373Đây chính là lối vào của Tử Huyền Thiên.Lâm Dương đi thẳng tới, chợt có một người không biết từ đâu nhảy ra nhự một bóng ma, chặn lại trước người Lâm Dương, quát: “Anh là ai?Hãy xưng tên!”Đây là một người thanh niên mặc trang phục đệ tử của Tử Huyền Thiên. Anh ta đưa ngang kiếm, đôi mắt lạnh lùng, toàn bộ khí thế bộ phát ra, trông chẳng có thiện chí gì. Lâm Dương nhìn vào chỗ khuất sáng, nơi đó còn có một đệ tử nhưng người này không xuất hiện mà đang cầm thứ gì đó. €ó lẽ nếu ở đây có gì không ổn, người này sẽ lập tức thông báo cho tất cả những người ở Tử Huyền Thiên.“Tôi tên là Lâm Dương, tới tìm đồ đệ, làm phiền anh gọi đồ đệ tôi ra giúp cho” Lâm Dương bình tĩnh nói.“Lâm Dương?” Người kia hơi nghi ngờ, lại hỏi: “Đồ đệ anh là ai?Lâm Dương nói thẳng: “Vệ Hoàng Công”“Cái gì? Vệ Hoàng Công?” Người đệ tử kia lập tức ngạc nhiên bật thốt, quan sát Lâm Dương từ trên xuống dưới rồi lạnh lùng nói: “Anh… đến từ Trường Sinh Thiên Cung ä?” “Đúng vậy. Vệ Hoàng Công đâu?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi. “Không biết!” Đệ tử kia hừ lạnh: “Nghe đây, nhân lúc tao vẫn chưa nổi giận lên thì lập tức cút xéo cho tao, nếu không, tao sẽ cho mày biết mặt!”Nói xong, người này rút kiếm ra khỏi vỏ, chặn ngay trước ngực Lâm Dương. Nhưng giây kế tiếp, tiếng “Leng keng” vang lên, thanh kiếm sắc bén ấy nháy mắt gấy lìa, sau đó có một bàn tay tóm lấy cổ đệ tử kia, nhấc lên.“A……..!.”Đệ tử kia hét lên thảm thiết, nhưng cổ họng đã bị bóp, chẳng mấy chốc đã không phát ra được âm thanh nào, chỉ biết cố gắng giấy giụa.“Gì vậy?” Đệ tử ẩn trong chỗ khuất sáng giật mình, lập tức gõ chuông báo động.Trong chớp mät, có mấy đệ tử Tử Huyên Thiên lao ra từ trong cái hang tối, bao vây Lâm Dương.Toàn bộ các đệ tử Tử Huyền Thiên xông tới đây đều rút kiếm, nhìn chằm chằm vào Lâm Dương bảng đôi mắt đây lạnh lùng.Thu Phương hoảng sợ đến mức suýt ngất đi, chỉ biết run rấy núp sau lưng Lâm Dương.Cô ta không ngờ Lâm Dương lại bộp chộp như vậy!“Anh Lâm, làm sao bây giờ? Nên làm sao bây giờ?”Thu Phương khóc thét.Lâm Dương thì không hề nao núng chút nào: “Không có gì đâu, tôi sẽ giải quyết”“Ai to gan đám gây chuyện ở Tử Huyền Thiên vậy!”Lúc này, có một người đàn ông trung riên để râu dài mặc áo. màu xanh biếc đi ra từ cửa hang.Sắc mặt ông ta âm trâm, săm soi nhìn Lâm Dương.Lâm Dương nói với người đàn ông trung niên: “Vệ Hoàng Công đang ở đâu? Tôi muốn gặp anh ta”“Cậu là ai?”Người đàn ông kia hừ lạnh rồi hỏi.“Tôi tên là Lâm Dương, sư phụ của Vệ Hoàng Công.

Chương 3373