“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3384
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… CHương 3384Nhìn thứ chất lỏng kia, cả người Vệ Hoàng Công không nhịn được mà run bần bật.“Đó… đó là quái dược? Sư tỷ, không! Đừng mài! Đừng làm vậy!” Vệ Hoàng Công điên cuông run rẩy, kêu lên đầy thảm thiết.Sắc mặt của những đệ tử Tử Huyền Thiên đang đứng xung quanh cũng rất tái nhợt. Nhìn thứ chất lỏng bên trong chậu sắt, ai nấy đều lộ ra vẻ kinh hoàng, sợ hãi nó.Chu Bích Như lạnh lùng nói: “Sư đệ à, tôi đã cho cậu cơ hội nhưng cậu lại không biết bắt lấy, sao trách tôi được. Quái dược chắc cậu cũng biết, sau khi dùng nó, cậu sẽ không chỉ trải nghiệm được cảm giác đau đớn nhất thế gian mà còn biến thành một thứ người không ra người quỷ không ra quỷ! Nếu cậu không muốn biến thành như vậy thì nói hết những gì liên quan tới sư phụ cậu đi”Hai trong mắt Vệ Hoàng Công đỏ ngầu như sắp ứa ra máu, anh ta cản răng gào thét: “Mặc dù bái anh ta làm sư phụ là do bất đắc dĩ, nhưng đã dập đầu thì anh ta chính là sư phụ tôi, nếu tôi phản bội sư phụ thì chính là một kẻ khi sư diệt tốt!Sao tôi có thể làm chuyện đó được?”“Vậy Tử Huyền Thiên thì sao? Cậu là người của Tử Huyên Thiên nhưng lại bái địch làm sư phụ, cậu không khi sư diệt †ổ à?” Chu Bích Như chất vấn.“Vệ Hoàng Công tôi chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với Tử Huyền Thiên! Là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, làm việc quang minh chính đại, không làm trái lương tâm, tôi chỉ thực hiện lời hứa của mình mà thôi! Tôi không thẹn với lương tâm!Sư tỷ, việc đã đến nước này, Vệ Hoàng Công tôi không còn gì để nói nữa, chết thì chết!”Vệ Hoàng Công gào lên, đột nhiên đập đầu xuống đất định tự sát, nhưng vẫn chậm một bước!“Vù!”Một luồng kình khí đột nhiên xông tới chặn đầu Vệ Hoàng Công lại, trán của anh ta đã sắp đập vào mặt đất nhưng lại bị chặn lại.Thì ra là Chu Bích Như đã làm!“Sư đệ Hoàng Công, cậu quá không biết phép tắc!” Chu Bích Như hừ lạnh: “Bây giờ chết hay không không phải do cậu quyết định. Tôi nghĩ chắc là đau đớn chưa đủ với cậu để cậu chịu nói thật đâu, cho cậu ta uống quái dược!” “Tuân lệnh, sư tỷ!”“Không!”Ông Túy gào lên.Hai mắt Vệ Hoàng Công trợn trừng, cả người run lẩy bẩy, nhưng ngay sau đó, anh ta không còn gào thét nữa, chỉ nhắm mắt lại, phó mặc cho số phận…Một đệ tử bước nhanh tới gần Vệ Hoàng Công, bóp vào mũi anh ta. Vệ Hoàng Công không thể thở được, bị ép phải há miệng ra, lập tức có người nằm lấy căm anh ta. Tên đệ tử mang chậu sắt kia lập tức chạy tới, đồ quái dược cho người kia.Không ít đệ tử quay đầu sang một bên, không dám nhìn vào cảnh tượng đáng sợ này. Ông Túy đau đớn rơi nước mắt. Chu Bích Như mặt vô cảm, Bạch Hạo Tâm thì kích động đứng lên.Nhưng ngay lúc này, đột nhiên có một giọng nói lạnh lẽo vang lên ở bên ngoài đám người.“Dừng tay lại cho tôi!”
CHương 3384
Nhìn thứ chất lỏng kia, cả người Vệ Hoàng Công không nhịn được mà run bần bật.
“Đó… đó là quái dược? Sư tỷ, không! Đừng mài! Đừng làm vậy!” Vệ Hoàng Công điên cuông run rẩy, kêu lên đầy thảm thiết.
Sắc mặt của những đệ tử Tử Huyền Thiên đang đứng xung quanh cũng rất tái nhợt. Nhìn thứ chất lỏng bên trong chậu sắt, ai nấy đều lộ ra vẻ kinh hoàng, sợ hãi nó.
Chu Bích Như lạnh lùng nói: “Sư đệ à, tôi đã cho cậu cơ hội nhưng cậu lại không biết bắt lấy, sao trách tôi được. Quái dược chắc cậu cũng biết, sau khi dùng nó, cậu sẽ không chỉ trải nghiệm được cảm giác đau đớn nhất thế gian mà còn biến thành một thứ người không ra người quỷ không ra quỷ! Nếu cậu không muốn biến thành như vậy thì nói hết những gì liên quan tới sư phụ cậu đi”
Hai trong mắt Vệ Hoàng Công đỏ ngầu như sắp ứa ra máu, anh ta cản răng gào thét: “Mặc dù bái anh ta làm sư phụ là do bất đắc dĩ, nhưng đã dập đầu thì anh ta chính là sư phụ tôi, nếu tôi phản bội sư phụ thì chính là một kẻ khi sư diệt tốt!
Sao tôi có thể làm chuyện đó được?”
“Vậy Tử Huyền Thiên thì sao? Cậu là người của Tử Huyên Thiên nhưng lại bái địch làm sư phụ, cậu không khi sư diệt †ổ à?” Chu Bích Như chất vấn.
“Vệ Hoàng Công tôi chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với Tử Huyền Thiên! Là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, làm việc quang minh chính đại, không làm trái lương tâm, tôi chỉ thực hiện lời hứa của mình mà thôi! Tôi không thẹn với lương tâm!
Sư tỷ, việc đã đến nước này, Vệ Hoàng Công tôi không còn gì để nói nữa, chết thì chết!”
Vệ Hoàng Công gào lên, đột nhiên đập đầu xuống đất định tự sát, nhưng vẫn chậm một bước!
“Vù!”
Một luồng kình khí đột nhiên xông tới chặn đầu Vệ Hoàng Công lại, trán của anh ta đã sắp đập vào mặt đất nhưng lại bị chặn lại.
Thì ra là Chu Bích Như đã làm!
“Sư đệ Hoàng Công, cậu quá không biết phép tắc!” Chu Bích Như hừ lạnh: “Bây giờ chết hay không không phải do cậu quyết định. Tôi nghĩ chắc là đau đớn chưa đủ với cậu để cậu chịu nói thật đâu, cho cậu ta uống quái dược!” “Tuân lệnh, sư tỷ!”
“Không!”
Ông Túy gào lên.
Hai mắt Vệ Hoàng Công trợn trừng, cả người run lẩy bẩy, nhưng ngay sau đó, anh ta không còn gào thét nữa, chỉ nhắm mắt lại, phó mặc cho số phận…
Một đệ tử bước nhanh tới gần Vệ Hoàng Công, bóp vào mũi anh ta. Vệ Hoàng Công không thể thở được, bị ép phải há miệng ra, lập tức có người nằm lấy căm anh ta. Tên đệ tử mang chậu sắt kia lập tức chạy tới, đồ quái dược cho người kia.
Không ít đệ tử quay đầu sang một bên, không dám nhìn vào cảnh tượng đáng sợ này. Ông Túy đau đớn rơi nước mắt. Chu Bích Như mặt vô cảm, Bạch Hạo Tâm thì kích động đứng lên.
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên có một giọng nói lạnh lẽo vang lên ở bên ngoài đám người.
“Dừng tay lại cho tôi!”
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… CHương 3384Nhìn thứ chất lỏng kia, cả người Vệ Hoàng Công không nhịn được mà run bần bật.“Đó… đó là quái dược? Sư tỷ, không! Đừng mài! Đừng làm vậy!” Vệ Hoàng Công điên cuông run rẩy, kêu lên đầy thảm thiết.Sắc mặt của những đệ tử Tử Huyền Thiên đang đứng xung quanh cũng rất tái nhợt. Nhìn thứ chất lỏng bên trong chậu sắt, ai nấy đều lộ ra vẻ kinh hoàng, sợ hãi nó.Chu Bích Như lạnh lùng nói: “Sư đệ à, tôi đã cho cậu cơ hội nhưng cậu lại không biết bắt lấy, sao trách tôi được. Quái dược chắc cậu cũng biết, sau khi dùng nó, cậu sẽ không chỉ trải nghiệm được cảm giác đau đớn nhất thế gian mà còn biến thành một thứ người không ra người quỷ không ra quỷ! Nếu cậu không muốn biến thành như vậy thì nói hết những gì liên quan tới sư phụ cậu đi”Hai trong mắt Vệ Hoàng Công đỏ ngầu như sắp ứa ra máu, anh ta cản răng gào thét: “Mặc dù bái anh ta làm sư phụ là do bất đắc dĩ, nhưng đã dập đầu thì anh ta chính là sư phụ tôi, nếu tôi phản bội sư phụ thì chính là một kẻ khi sư diệt tốt!Sao tôi có thể làm chuyện đó được?”“Vậy Tử Huyền Thiên thì sao? Cậu là người của Tử Huyên Thiên nhưng lại bái địch làm sư phụ, cậu không khi sư diệt †ổ à?” Chu Bích Như chất vấn.“Vệ Hoàng Công tôi chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với Tử Huyền Thiên! Là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, làm việc quang minh chính đại, không làm trái lương tâm, tôi chỉ thực hiện lời hứa của mình mà thôi! Tôi không thẹn với lương tâm!Sư tỷ, việc đã đến nước này, Vệ Hoàng Công tôi không còn gì để nói nữa, chết thì chết!”Vệ Hoàng Công gào lên, đột nhiên đập đầu xuống đất định tự sát, nhưng vẫn chậm một bước!“Vù!”Một luồng kình khí đột nhiên xông tới chặn đầu Vệ Hoàng Công lại, trán của anh ta đã sắp đập vào mặt đất nhưng lại bị chặn lại.Thì ra là Chu Bích Như đã làm!“Sư đệ Hoàng Công, cậu quá không biết phép tắc!” Chu Bích Như hừ lạnh: “Bây giờ chết hay không không phải do cậu quyết định. Tôi nghĩ chắc là đau đớn chưa đủ với cậu để cậu chịu nói thật đâu, cho cậu ta uống quái dược!” “Tuân lệnh, sư tỷ!”“Không!”Ông Túy gào lên.Hai mắt Vệ Hoàng Công trợn trừng, cả người run lẩy bẩy, nhưng ngay sau đó, anh ta không còn gào thét nữa, chỉ nhắm mắt lại, phó mặc cho số phận…Một đệ tử bước nhanh tới gần Vệ Hoàng Công, bóp vào mũi anh ta. Vệ Hoàng Công không thể thở được, bị ép phải há miệng ra, lập tức có người nằm lấy căm anh ta. Tên đệ tử mang chậu sắt kia lập tức chạy tới, đồ quái dược cho người kia.Không ít đệ tử quay đầu sang một bên, không dám nhìn vào cảnh tượng đáng sợ này. Ông Túy đau đớn rơi nước mắt. Chu Bích Như mặt vô cảm, Bạch Hạo Tâm thì kích động đứng lên.Nhưng ngay lúc này, đột nhiên có một giọng nói lạnh lẽo vang lên ở bên ngoài đám người.“Dừng tay lại cho tôi!”