“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 3386

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3386Lâm Dương hơi nghiêng đầu nhìn người vừa lên tiếng, đó là Chu Bích Như!“Cô là ai?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi.“Tôi là Chu Tước của bốn Thánh Anh Tử Huyền Thiên, Chu Bích Như!” cô ta lạnh lẽo nói: ^Vệ Hoàng Công thành ra như vậy là do tôi làm ra, không liên quan gì đến sư đệ Hồng Nguyên. Lâm Dương, anh muốn báo thù cho đồ đệ mình thì tìm đến tôi, đừng có trách oan người vô tội!”“Là cô?” Lâm Dương gật đầu: “Được! Oan có đầu nợ có chủ, cô đã nói như vậy thì tôi sẽ tính sổ với cô!”Nói rồi Lâm Dương thả tay ra, xông thẳng về phía Chu Bích Như.“Bảo vệ sư tỷ!”“Tên gian trá kia, đừng có động vào sư tỷ của tao!”“Đồ to gan!”Các đệ tử lập tức nhảy tới trước người Chu Bích Như, giơ kiếm hét lên.“Tránh ra hết cho tôi!” Chu Bích Như hét lên, mặt không có chút cảm xúc nào: “Tôi phải đích thân trị người này! Các người lui xuống hết!”“Sư tỷ..”“Gì vậy? Các cô cậu không tin vào năng lực của tôi à?” Chu Bích Như nghiêm giọng hỏi.“Không đâu ạ..”Đám đệ tử vội vàng lùi ra sau.Chu Bích Như tiến lên phía trước, trên gương mặt xinh đẹp đầy vẻ hờ hững: “Lâm Dương, vì anh mà sư đệ Hạo Tâm của tôi có tâm ma, hôm nay tôi sẽ giết anh, diệt trừ tâm ma cho sư đệ tôi “Được thôi, cô ra tay đi” Lâm Dương gật đầu. “Xem cho kỹ đây!”Ánh mắt của Chu Bích Như đột nhiên trở nên dữ tợn, cô ta rút thanh nhuyễn kiếm đỏ rực bên hông ra, xông tới Lâm Dương với tốc độ nhanh như một cơn gió lốc. Nhuyễn kiếm cuốn ra muôn vàn bóng kiếm đỏ cháy như cánh chim Chu Tước quất về phía Lâm Dương.“Oa!”Chiêu thức ấy khiến mọi người phải trầm trồ thán phục. Tất cả đệ tử đều bật thốt lên, mở to mắt để ngắm nhìn đòn đánh tuyệt đẹp này.Chắc đòn tấn công ấy có thể gọt Lâm Dương kia thành mấy mảnh luôn nhỉ?Tuy nhiên, ngay khi nhuyễn kiếm đỏ rực mang theo hàng ngàn ánh kiếm đến gần Lâm Dương thì tất cả bóng kiếm đột nhiên biến mất hết toàn bộ, kế tiếp, họ nhìn thấy Lâm Dương giơ một tay lên, khép hai ngón tay lại. Hai ngón tay đó đã kẹp lại nhuyễn kiếm của Chu Bích Như một cách dễ dàng!“Trời ơi!”Tất cả mọi người đều lấy làm kinh hãi!Đòn tấn công đầy mạnh mẽ ấy thế mà lại bị hai ngón tay của Lâm Dương nhẹ nhàng kẹp lại? Ai nấy cũng đều trợn trừng hai mắt, tưởng mình nhìn nhầm.“Không thể nào!”Bạch Hạo Tâm đứng bật dậy. Vệ Hoàng Công đang yếu ớt đến mức gần như không thể mở mắt ra cũng mở choàng mắt, suýt thì ngừng thở.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3386Lâm Dương hơi nghiêng đầu nhìn người vừa lên tiếng, đó là Chu Bích Như!“Cô là ai?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi.“Tôi là Chu Tước của bốn Thánh Anh Tử Huyền Thiên, Chu Bích Như!” cô ta lạnh lẽo nói: ^Vệ Hoàng Công thành ra như vậy là do tôi làm ra, không liên quan gì đến sư đệ Hồng Nguyên. Lâm Dương, anh muốn báo thù cho đồ đệ mình thì tìm đến tôi, đừng có trách oan người vô tội!”“Là cô?” Lâm Dương gật đầu: “Được! Oan có đầu nợ có chủ, cô đã nói như vậy thì tôi sẽ tính sổ với cô!”Nói rồi Lâm Dương thả tay ra, xông thẳng về phía Chu Bích Như.“Bảo vệ sư tỷ!”“Tên gian trá kia, đừng có động vào sư tỷ của tao!”“Đồ to gan!”Các đệ tử lập tức nhảy tới trước người Chu Bích Như, giơ kiếm hét lên.“Tránh ra hết cho tôi!” Chu Bích Như hét lên, mặt không có chút cảm xúc nào: “Tôi phải đích thân trị người này! Các người lui xuống hết!”“Sư tỷ..”“Gì vậy? Các cô cậu không tin vào năng lực của tôi à?” Chu Bích Như nghiêm giọng hỏi.“Không đâu ạ..”Đám đệ tử vội vàng lùi ra sau.Chu Bích Như tiến lên phía trước, trên gương mặt xinh đẹp đầy vẻ hờ hững: “Lâm Dương, vì anh mà sư đệ Hạo Tâm của tôi có tâm ma, hôm nay tôi sẽ giết anh, diệt trừ tâm ma cho sư đệ tôi “Được thôi, cô ra tay đi” Lâm Dương gật đầu. “Xem cho kỹ đây!”Ánh mắt của Chu Bích Như đột nhiên trở nên dữ tợn, cô ta rút thanh nhuyễn kiếm đỏ rực bên hông ra, xông tới Lâm Dương với tốc độ nhanh như một cơn gió lốc. Nhuyễn kiếm cuốn ra muôn vàn bóng kiếm đỏ cháy như cánh chim Chu Tước quất về phía Lâm Dương.“Oa!”Chiêu thức ấy khiến mọi người phải trầm trồ thán phục. Tất cả đệ tử đều bật thốt lên, mở to mắt để ngắm nhìn đòn đánh tuyệt đẹp này.Chắc đòn tấn công ấy có thể gọt Lâm Dương kia thành mấy mảnh luôn nhỉ?Tuy nhiên, ngay khi nhuyễn kiếm đỏ rực mang theo hàng ngàn ánh kiếm đến gần Lâm Dương thì tất cả bóng kiếm đột nhiên biến mất hết toàn bộ, kế tiếp, họ nhìn thấy Lâm Dương giơ một tay lên, khép hai ngón tay lại. Hai ngón tay đó đã kẹp lại nhuyễn kiếm của Chu Bích Như một cách dễ dàng!“Trời ơi!”Tất cả mọi người đều lấy làm kinh hãi!Đòn tấn công đầy mạnh mẽ ấy thế mà lại bị hai ngón tay của Lâm Dương nhẹ nhàng kẹp lại? Ai nấy cũng đều trợn trừng hai mắt, tưởng mình nhìn nhầm.“Không thể nào!”Bạch Hạo Tâm đứng bật dậy. Vệ Hoàng Công đang yếu ớt đến mức gần như không thể mở mắt ra cũng mở choàng mắt, suýt thì ngừng thở.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3386Lâm Dương hơi nghiêng đầu nhìn người vừa lên tiếng, đó là Chu Bích Như!“Cô là ai?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi.“Tôi là Chu Tước của bốn Thánh Anh Tử Huyền Thiên, Chu Bích Như!” cô ta lạnh lẽo nói: ^Vệ Hoàng Công thành ra như vậy là do tôi làm ra, không liên quan gì đến sư đệ Hồng Nguyên. Lâm Dương, anh muốn báo thù cho đồ đệ mình thì tìm đến tôi, đừng có trách oan người vô tội!”“Là cô?” Lâm Dương gật đầu: “Được! Oan có đầu nợ có chủ, cô đã nói như vậy thì tôi sẽ tính sổ với cô!”Nói rồi Lâm Dương thả tay ra, xông thẳng về phía Chu Bích Như.“Bảo vệ sư tỷ!”“Tên gian trá kia, đừng có động vào sư tỷ của tao!”“Đồ to gan!”Các đệ tử lập tức nhảy tới trước người Chu Bích Như, giơ kiếm hét lên.“Tránh ra hết cho tôi!” Chu Bích Như hét lên, mặt không có chút cảm xúc nào: “Tôi phải đích thân trị người này! Các người lui xuống hết!”“Sư tỷ..”“Gì vậy? Các cô cậu không tin vào năng lực của tôi à?” Chu Bích Như nghiêm giọng hỏi.“Không đâu ạ..”Đám đệ tử vội vàng lùi ra sau.Chu Bích Như tiến lên phía trước, trên gương mặt xinh đẹp đầy vẻ hờ hững: “Lâm Dương, vì anh mà sư đệ Hạo Tâm của tôi có tâm ma, hôm nay tôi sẽ giết anh, diệt trừ tâm ma cho sư đệ tôi “Được thôi, cô ra tay đi” Lâm Dương gật đầu. “Xem cho kỹ đây!”Ánh mắt của Chu Bích Như đột nhiên trở nên dữ tợn, cô ta rút thanh nhuyễn kiếm đỏ rực bên hông ra, xông tới Lâm Dương với tốc độ nhanh như một cơn gió lốc. Nhuyễn kiếm cuốn ra muôn vàn bóng kiếm đỏ cháy như cánh chim Chu Tước quất về phía Lâm Dương.“Oa!”Chiêu thức ấy khiến mọi người phải trầm trồ thán phục. Tất cả đệ tử đều bật thốt lên, mở to mắt để ngắm nhìn đòn đánh tuyệt đẹp này.Chắc đòn tấn công ấy có thể gọt Lâm Dương kia thành mấy mảnh luôn nhỉ?Tuy nhiên, ngay khi nhuyễn kiếm đỏ rực mang theo hàng ngàn ánh kiếm đến gần Lâm Dương thì tất cả bóng kiếm đột nhiên biến mất hết toàn bộ, kế tiếp, họ nhìn thấy Lâm Dương giơ một tay lên, khép hai ngón tay lại. Hai ngón tay đó đã kẹp lại nhuyễn kiếm của Chu Bích Như một cách dễ dàng!“Trời ơi!”Tất cả mọi người đều lấy làm kinh hãi!Đòn tấn công đầy mạnh mẽ ấy thế mà lại bị hai ngón tay của Lâm Dương nhẹ nhàng kẹp lại? Ai nấy cũng đều trợn trừng hai mắt, tưởng mình nhìn nhầm.“Không thể nào!”Bạch Hạo Tâm đứng bật dậy. Vệ Hoàng Công đang yếu ớt đến mức gần như không thể mở mắt ra cũng mở choàng mắt, suýt thì ngừng thở.

Chương 3386