“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 3476

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3476Nếu như tôi muốn giết cậu trong này, lúc ấy ai biết cậu là do tôi giết, đứng không nào? Lâm Dương, lễ nào cậu còn chưa biết bản thân mình đang rơi vào tình cảnh gì sao?” Đại Tôn Trưởng mỉm cười nói.“Tình cảnh của tôi đương nhiên tôi biết rất rõ.Chăng qua là hình như Đại Tôn Trưởng đây lại không biết rõ tình cảnh của bản thân lắm thì phải: Than Lâm thờ ơ nói. “Tình cảnh của bản thân tôi ư? Lời cậu nói có ý gì?”Đại Tôn Trưởng cau mày hỏi.Lâm Dương không lên tiếng, móc điện thoại ra khỏi túi quân, sau đó đưa màn hình hiện ra trên chiếc điện thoại đi động cho Đại Tôn Trưởng nhìn.Khuôn mặt Đại Tôn Trưởng lập tức ngẩn ra.“Trên màn ảnh chỉ hiện ra vẻn vẹn có ba chữ lớn.Đã gửi đủ “Ý cậu là gì?” Đại Tôn Trưởng ngạc nhiên hỏi.“Tôi vừa quay lại đoạn đối thoại vừa rồi giữa hai ta và gửi chúng cho các đệ tử của Thiên Cung.Tôi tin rằng, rất nhanh thôi, mỗi đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung sẽ nhận được video này.Tôi nghĩ, đến lúc ấy cung chủ cũng sẽ biết tại sao tôi lại xuất hiện ở Thiên Cưng Mộ.” Lâm Dương cười nói.Anh vừa đứt lời, sắc mặt của Đại Tôn Trưởng lập tức trở nên vô cùng khó coi.Ông ta không ngờ tới Lâm Dương lại dùng chiêu này.“Khá lắm! Quả nhiên là rất xảo quyệt! Xem ra điện chủ Xuân Viễn và Tam Tôn Trưởng từng chịu thiệt thòi trên tay cậu cũng là có nguyên nhân cả”“Chẳng qua là tôi biết suy nghĩ chút thôi”“Nhưng cho dù cậu có làm như vậy thì có ích lợi gì? Đến lúc đó tôi sẽ giải thích với cung chủ rằng, mọi chuyện tôi làm đều là vì suy nghĩ cho Trường Sinh Thiên Cung. Ai cũng biết trên người cậu đang có mười giọt Lạc Linh Huyết. Đến lúc ấy tôi chỉ cần đem mười giọt Lạc Linh Huyết ra trước mặt cung chủ, cậu cảm thấy cung chủ còn có thể trách phạt tôi sao? Trái lại là cậu đó, Lâm Dương, tuy cậu thông minh nhưng vẫn có vài chuyện chưa thấu đáo, cho dù cậu có thu âm cuộc nói chuyện giữa hai chúng ta thì đã sao? Một khi cậu chết đi rồi, thử hỏi còn ai trên thế gian này quan tâm đến chân tướng của chuyện này nữa chứ?”Đại Tôn Trưởng lạnh giọng nói xong, liền chậm rãi đi về phía Lâm Dương.Thế nhưng, Lâm Dương lại lắc đầu liên tục nói.“Đại Tôn Trưởng, tôi cảm thấy có một chuyện ông tính sai rồi”“Chuyện gì?”“Tôi nghĩ nếu như ông giết được tôi thật, có lẽ cung chủ không những không trách phạt ông, mà còn thưởng cho ông rất nhiều thứ đấy”“Ồ? Tại sao oậu lại nói như vậy?”.Đại Tôn Trưởng cảm thấy có chút kỳ quái, bèn hỏi.Chỉ thấy Lâm Dương giơ tay lên, chậm rãi vuốt tay áo xuống dưới, sau đó hơi nắm tay lại.“Cạch” một tiếng, vô số điểm sáng nhỏ khẽ hiện lên trên cổ †ay anh.Đại Tôn Trưởng thấy thế, con ngươi lập tức.trợn lên, hô hấp cũng gần như ngừng lại, lắp bắp nói: “Chuyện này… Đây là…”“Trên thực tế, tôi có ba mươi giọt Lạc Linh Huyết mới đúng, thế nên nếu như ông giết tôi đi là có thể mang về cho cung chủ ba mươi giọt máu này. Ông cảm thấy lúc ấy cung chủ Thiên Cung không thưởng lớn cho ông sao?” Lâm Dương cười cười bảo.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3476Nếu như tôi muốn giết cậu trong này, lúc ấy ai biết cậu là do tôi giết, đứng không nào? Lâm Dương, lễ nào cậu còn chưa biết bản thân mình đang rơi vào tình cảnh gì sao?” Đại Tôn Trưởng mỉm cười nói.“Tình cảnh của tôi đương nhiên tôi biết rất rõ.Chăng qua là hình như Đại Tôn Trưởng đây lại không biết rõ tình cảnh của bản thân lắm thì phải: Than Lâm thờ ơ nói. “Tình cảnh của bản thân tôi ư? Lời cậu nói có ý gì?”Đại Tôn Trưởng cau mày hỏi.Lâm Dương không lên tiếng, móc điện thoại ra khỏi túi quân, sau đó đưa màn hình hiện ra trên chiếc điện thoại đi động cho Đại Tôn Trưởng nhìn.Khuôn mặt Đại Tôn Trưởng lập tức ngẩn ra.“Trên màn ảnh chỉ hiện ra vẻn vẹn có ba chữ lớn.Đã gửi đủ “Ý cậu là gì?” Đại Tôn Trưởng ngạc nhiên hỏi.“Tôi vừa quay lại đoạn đối thoại vừa rồi giữa hai ta và gửi chúng cho các đệ tử của Thiên Cung.Tôi tin rằng, rất nhanh thôi, mỗi đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung sẽ nhận được video này.Tôi nghĩ, đến lúc ấy cung chủ cũng sẽ biết tại sao tôi lại xuất hiện ở Thiên Cưng Mộ.” Lâm Dương cười nói.Anh vừa đứt lời, sắc mặt của Đại Tôn Trưởng lập tức trở nên vô cùng khó coi.Ông ta không ngờ tới Lâm Dương lại dùng chiêu này.“Khá lắm! Quả nhiên là rất xảo quyệt! Xem ra điện chủ Xuân Viễn và Tam Tôn Trưởng từng chịu thiệt thòi trên tay cậu cũng là có nguyên nhân cả”“Chẳng qua là tôi biết suy nghĩ chút thôi”“Nhưng cho dù cậu có làm như vậy thì có ích lợi gì? Đến lúc đó tôi sẽ giải thích với cung chủ rằng, mọi chuyện tôi làm đều là vì suy nghĩ cho Trường Sinh Thiên Cung. Ai cũng biết trên người cậu đang có mười giọt Lạc Linh Huyết. Đến lúc ấy tôi chỉ cần đem mười giọt Lạc Linh Huyết ra trước mặt cung chủ, cậu cảm thấy cung chủ còn có thể trách phạt tôi sao? Trái lại là cậu đó, Lâm Dương, tuy cậu thông minh nhưng vẫn có vài chuyện chưa thấu đáo, cho dù cậu có thu âm cuộc nói chuyện giữa hai chúng ta thì đã sao? Một khi cậu chết đi rồi, thử hỏi còn ai trên thế gian này quan tâm đến chân tướng của chuyện này nữa chứ?”Đại Tôn Trưởng lạnh giọng nói xong, liền chậm rãi đi về phía Lâm Dương.Thế nhưng, Lâm Dương lại lắc đầu liên tục nói.“Đại Tôn Trưởng, tôi cảm thấy có một chuyện ông tính sai rồi”“Chuyện gì?”“Tôi nghĩ nếu như ông giết được tôi thật, có lẽ cung chủ không những không trách phạt ông, mà còn thưởng cho ông rất nhiều thứ đấy”“Ồ? Tại sao oậu lại nói như vậy?”.Đại Tôn Trưởng cảm thấy có chút kỳ quái, bèn hỏi.Chỉ thấy Lâm Dương giơ tay lên, chậm rãi vuốt tay áo xuống dưới, sau đó hơi nắm tay lại.“Cạch” một tiếng, vô số điểm sáng nhỏ khẽ hiện lên trên cổ †ay anh.Đại Tôn Trưởng thấy thế, con ngươi lập tức.trợn lên, hô hấp cũng gần như ngừng lại, lắp bắp nói: “Chuyện này… Đây là…”“Trên thực tế, tôi có ba mươi giọt Lạc Linh Huyết mới đúng, thế nên nếu như ông giết tôi đi là có thể mang về cho cung chủ ba mươi giọt máu này. Ông cảm thấy lúc ấy cung chủ Thiên Cung không thưởng lớn cho ông sao?” Lâm Dương cười cười bảo.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3476Nếu như tôi muốn giết cậu trong này, lúc ấy ai biết cậu là do tôi giết, đứng không nào? Lâm Dương, lễ nào cậu còn chưa biết bản thân mình đang rơi vào tình cảnh gì sao?” Đại Tôn Trưởng mỉm cười nói.“Tình cảnh của tôi đương nhiên tôi biết rất rõ.Chăng qua là hình như Đại Tôn Trưởng đây lại không biết rõ tình cảnh của bản thân lắm thì phải: Than Lâm thờ ơ nói. “Tình cảnh của bản thân tôi ư? Lời cậu nói có ý gì?”Đại Tôn Trưởng cau mày hỏi.Lâm Dương không lên tiếng, móc điện thoại ra khỏi túi quân, sau đó đưa màn hình hiện ra trên chiếc điện thoại đi động cho Đại Tôn Trưởng nhìn.Khuôn mặt Đại Tôn Trưởng lập tức ngẩn ra.“Trên màn ảnh chỉ hiện ra vẻn vẹn có ba chữ lớn.Đã gửi đủ “Ý cậu là gì?” Đại Tôn Trưởng ngạc nhiên hỏi.“Tôi vừa quay lại đoạn đối thoại vừa rồi giữa hai ta và gửi chúng cho các đệ tử của Thiên Cung.Tôi tin rằng, rất nhanh thôi, mỗi đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung sẽ nhận được video này.Tôi nghĩ, đến lúc ấy cung chủ cũng sẽ biết tại sao tôi lại xuất hiện ở Thiên Cưng Mộ.” Lâm Dương cười nói.Anh vừa đứt lời, sắc mặt của Đại Tôn Trưởng lập tức trở nên vô cùng khó coi.Ông ta không ngờ tới Lâm Dương lại dùng chiêu này.“Khá lắm! Quả nhiên là rất xảo quyệt! Xem ra điện chủ Xuân Viễn và Tam Tôn Trưởng từng chịu thiệt thòi trên tay cậu cũng là có nguyên nhân cả”“Chẳng qua là tôi biết suy nghĩ chút thôi”“Nhưng cho dù cậu có làm như vậy thì có ích lợi gì? Đến lúc đó tôi sẽ giải thích với cung chủ rằng, mọi chuyện tôi làm đều là vì suy nghĩ cho Trường Sinh Thiên Cung. Ai cũng biết trên người cậu đang có mười giọt Lạc Linh Huyết. Đến lúc ấy tôi chỉ cần đem mười giọt Lạc Linh Huyết ra trước mặt cung chủ, cậu cảm thấy cung chủ còn có thể trách phạt tôi sao? Trái lại là cậu đó, Lâm Dương, tuy cậu thông minh nhưng vẫn có vài chuyện chưa thấu đáo, cho dù cậu có thu âm cuộc nói chuyện giữa hai chúng ta thì đã sao? Một khi cậu chết đi rồi, thử hỏi còn ai trên thế gian này quan tâm đến chân tướng của chuyện này nữa chứ?”Đại Tôn Trưởng lạnh giọng nói xong, liền chậm rãi đi về phía Lâm Dương.Thế nhưng, Lâm Dương lại lắc đầu liên tục nói.“Đại Tôn Trưởng, tôi cảm thấy có một chuyện ông tính sai rồi”“Chuyện gì?”“Tôi nghĩ nếu như ông giết được tôi thật, có lẽ cung chủ không những không trách phạt ông, mà còn thưởng cho ông rất nhiều thứ đấy”“Ồ? Tại sao oậu lại nói như vậy?”.Đại Tôn Trưởng cảm thấy có chút kỳ quái, bèn hỏi.Chỉ thấy Lâm Dương giơ tay lên, chậm rãi vuốt tay áo xuống dưới, sau đó hơi nắm tay lại.“Cạch” một tiếng, vô số điểm sáng nhỏ khẽ hiện lên trên cổ †ay anh.Đại Tôn Trưởng thấy thế, con ngươi lập tức.trợn lên, hô hấp cũng gần như ngừng lại, lắp bắp nói: “Chuyện này… Đây là…”“Trên thực tế, tôi có ba mươi giọt Lạc Linh Huyết mới đúng, thế nên nếu như ông giết tôi đi là có thể mang về cho cung chủ ba mươi giọt máu này. Ông cảm thấy lúc ấy cung chủ Thiên Cung không thưởng lớn cho ông sao?” Lâm Dương cười cười bảo.

Chương 3476