“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8990:

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vũ Văn Thiên Đô cười trừ: “Em nào dám! Nếu sư huynh không tin thì chúng ta đi là biết ngay thôi, người đó ngông lắm, anh phải gặp thì mới biết được”.Hoàng Lang cau mày rồi cười lạnh nói: “Người không động đến ta thì ta cũng không liên quan đến người. Nếu người đó muốn đối phó với tôi thì chẳng có gì để nói cả, đi, đến gặp coi sao”.Bọn họ đi đến gần bệnh viện, Vũ Văn Thiên Đô tỏ vẻ thâm độc rồi nói: “Hoàng sư huynh, anh chỉ cần chém một kiếm vào bệnh viện này là anh ta sẽ xuất hiện ngay”.Vũ Văn Thiên Đô biết vợ của Ngô Bình đang chờ sinh ở đây, Hoàng Lang mà làm gì bệnh viện thì anh sẽ không để yên. Đến lúc đó, ai trong số họ chết cũng đều là chuyện vui với hắn.Hoàng Lang hừ lạnh một tiếng rồi dựng tay làm kiếm, sau đó chém đến bệnh viện. Với gã mà nói thì tính mạng của người bình thường không đáng coi trọng, người trong viện chết cũng chẳng sao cả. Dẫu sao, người tu hành cũng sẽ không đến nơi này, hầu hết toàn người bình thường thôi.Ngay khi Hoàng Lang chém đường kiếm ấy xuống, Vũ Văn Thiên Đô đã rút lui.Một tia lửa lao ra từ trong một phòng bệnh, đường kiếm mà Hoàng Lang chém ra vừa chạm vào tia lửa ấy thì đã tan biến ngay. Gã cũng phải sững sờ vì sức mạnh ấy.Một bóng người bay lên trên cao, đó chính là Ngô Bình, ánh mắt anh chứa đầy sát khí: “Đáng chết!”Hoàng Lang cười lạnh nói: “Cậu là Ngô Bình đúng không? Tuy thực lực cũng khá, nhưng tiếc là cảnh giới quá thấp, cậu không đọ được với tôi đâu”.Ngô Bình cầm một thanh trường kiếm bình thường rồi lạnh giọng nói: “Nếu anh thèm chết thế thì để tôi tiễn! Kiếm Liên!”Kiếm Liên này chính là tầng thứ sáu của Thiên Cực Kiếm Kinh, sau khi có kiếm lực rồi thì có thể tu luyện một trong ba thần thông kiếm đạo, kiếm khí sẽ ngưng tụ thành một bông sen.Ngô Bình cầm bông sen, toàn thân bừng sát khí, anh ngắt từng cánh hoa xuống, chúng đã biến thành sát khí rồi bay đi.Hoàng Lang đã là Hư Tiên nhưng vẫn thấy sợ hãi trước tài năng của Ngô Bình, gã hét lên, kiếm quanh tích tụ trước mặt tạo thành một tấm lá chắn.Gã có một dự cảm là mình sẽ bị thương bởi đòn tấn công này của Ngô Bình.Uỳnh!Tiếng sấm vang lên, ngay sau đó đã đánh xuống tấm lá chắn của Hoàng Lang làm nó vỡ tan.Phụt!Hoàng Lang bị đường kiếm đâm trúng ngực, tim nổ tung, máu tươi chảy ra như thác.Gã kêu hự một tiếng rồi tử bỏ cơ thể để sử dụng pháp thân. Pháp thân của gã chỉ có kích thước như người bình thường, một trong bốn tiên quang ở phía sau hoá thành một cái búa lớn rồi bổ về phía Ngô Bình.Cùng lúc đó, một tiên quang khác đã hoá thành một thanh phi đao rồi chém về phía đầu của Ngô Bình.Chương 1389: Lân Nhi giáng thếNgô Bình vẫn thản nhiên như không, sau đó lấy tiếp hai cánh hoa xuống, chúng hoá thành hai đường kiếm rồi phản công lại thanh phi đao và cái búa của Hoàng Lang.Trên không trung vang lên một tiếng nổ lớn, cái búa vỡ vụn, thanh phi đao cũng vỡ tan, nhưng đường kiếm của Hoàng Lang thì vẫn hùng dũng lao tiếp về phía tấm màn chắn của Hoàng Lang.Ba đường kiếm hợp làm một, tấm lá chắn nhanh chóng vỡ nát, pháp thân của Hoàng Lang hét lên thảm thiết: “Xin nương tay!”Song đường kiếm ấy vẫn bay thẳng đến và lấy mạng của gã.Lúc này, Vũ Văn Thiên Đô đã chạy đi thật xa, khi thấy Hoàng Lang bị giết, hắn hít vào một hơi lạnh rồi quay đầu bỏ chạy.Ngô Bình đã nhìn thấy hắn từ lâu, không cần nghĩ thì anh cũng biết chính hắn đã dùng chiêu khích tướng dụ Hoàng Lang đến đây nên anh đã ngắt cánh hoa cuối cùng xuống.Vù!Lại một đường kiếm xuất hiện, Vũ Văn Thiên Đô cảm nhận được sát ý nên gào lên: “Anh Ngô, chúng ta có gì thì…”Hắn còn chưa nói hết câu thì đã bị chém nát người, pháp thân cũng đã bị giết.Giết hai người đó xong, Ngô Bình đã tìm được một cái nhẫn trữ đồ trên thi thể của Hoàng Lang, gã cố tình giấu trong dạ dày, có lẽ vì muốn Ngô Bình không lấy được.Lấy nhẫn xong, Ngô Bình ném hai thi thể xuống biển rồi mới quay về phòng bệnh.

Vũ Văn Thiên Đô cười trừ: “Em nào dám! Nếu sư huynh không tin thì chúng ta đi là biết ngay thôi, người đó ngông lắm, anh phải gặp thì mới biết được”.

Hoàng Lang cau mày rồi cười lạnh nói: “Người không động đến ta thì ta cũng không liên quan đến người. Nếu người đó muốn đối phó với tôi thì chẳng có gì để nói cả, đi, đến gặp coi sao”.

Bọn họ đi đến gần bệnh viện, Vũ Văn Thiên Đô tỏ vẻ thâm độc rồi nói: “Hoàng sư huynh, anh chỉ cần chém một kiếm vào bệnh viện này là anh ta sẽ xuất hiện ngay”.

Vũ Văn Thiên Đô biết vợ của Ngô Bình đang chờ sinh ở đây, Hoàng Lang mà làm gì bệnh viện thì anh sẽ không để yên. Đến lúc đó, ai trong số họ chết cũng đều là chuyện vui với hắn.

Hoàng Lang hừ lạnh một tiếng rồi dựng tay làm kiếm, sau đó chém đến bệnh viện. Với gã mà nói thì tính mạng của người bình thường không đáng coi trọng, người trong viện chết cũng chẳng sao cả. Dẫu sao, người tu hành cũng sẽ không đến nơi này, hầu hết toàn người bình thường thôi.

Ngay khi Hoàng Lang chém đường kiếm ấy xuống, Vũ Văn Thiên Đô đã rút lui.

Một tia lửa lao ra từ trong một phòng bệnh, đường kiếm mà Hoàng Lang chém ra vừa chạm vào tia lửa ấy thì đã tan biến ngay. Gã cũng phải sững sờ vì sức mạnh ấy.

Một bóng người bay lên trên cao, đó chính là Ngô Bình, ánh mắt anh chứa đầy sát khí: “Đáng chết!”

Hoàng Lang cười lạnh nói: “Cậu là Ngô Bình đúng không? Tuy thực lực cũng khá, nhưng tiếc là cảnh giới quá thấp, cậu không đọ được với tôi đâu”.

Ngô Bình cầm một thanh trường kiếm bình thường rồi lạnh giọng nói: “Nếu anh thèm chết thế thì để tôi tiễn! Kiếm Liên!”

Kiếm Liên này chính là tầng thứ sáu của Thiên Cực Kiếm Kinh, sau khi có kiếm lực rồi thì có thể tu luyện một trong ba thần thông kiếm đạo, kiếm khí sẽ ngưng tụ thành một bông sen.

Ngô Bình cầm bông sen, toàn thân bừng sát khí, anh ngắt từng cánh hoa xuống, chúng đã biến thành sát khí rồi bay đi.

Hoàng Lang đã là Hư Tiên nhưng vẫn thấy sợ hãi trước tài năng của Ngô Bình, gã hét lên, kiếm quanh tích tụ trước mặt tạo thành một tấm lá chắn.

Gã có một dự cảm là mình sẽ bị thương bởi đòn tấn công này của Ngô Bình.

Uỳnh!

Tiếng sấm vang lên, ngay sau đó đã đánh xuống tấm lá chắn của Hoàng Lang làm nó vỡ tan.

Phụt!

Hoàng Lang bị đường kiếm đâm trúng ngực, tim nổ tung, máu tươi chảy ra như thác.

Gã kêu hự một tiếng rồi tử bỏ cơ thể để sử dụng pháp thân. Pháp thân của gã chỉ có kích thước như người bình thường, một trong bốn tiên quang ở phía sau hoá thành một cái búa lớn rồi bổ về phía Ngô Bình.

Cùng lúc đó, một tiên quang khác đã hoá thành một thanh phi đao rồi chém về phía đầu của Ngô Bình.

Chương 1389: Lân Nhi giáng thế

Ngô Bình vẫn thản nhiên như không, sau đó lấy tiếp hai cánh hoa xuống, chúng hoá thành hai đường kiếm rồi phản công lại thanh phi đao và cái búa của Hoàng Lang.

Trên không trung vang lên một tiếng nổ lớn, cái búa vỡ vụn, thanh phi đao cũng vỡ tan, nhưng đường kiếm của Hoàng Lang thì vẫn hùng dũng lao tiếp về phía tấm màn chắn của Hoàng Lang.

Ba đường kiếm hợp làm một, tấm lá chắn nhanh chóng vỡ nát, pháp thân của Hoàng Lang hét lên thảm thiết: “Xin nương tay!”

Song đường kiếm ấy vẫn bay thẳng đến và lấy mạng của gã.

Lúc này, Vũ Văn Thiên Đô đã chạy đi thật xa, khi thấy Hoàng Lang bị giết, hắn hít vào một hơi lạnh rồi quay đầu bỏ chạy.

Ngô Bình đã nhìn thấy hắn từ lâu, không cần nghĩ thì anh cũng biết chính hắn đã dùng chiêu khích tướng dụ Hoàng Lang đến đây nên anh đã ngắt cánh hoa cuối cùng xuống.

Vù!

Lại một đường kiếm xuất hiện, Vũ Văn Thiên Đô cảm nhận được sát ý nên gào lên: “Anh Ngô, chúng ta có gì thì…”

Hắn còn chưa nói hết câu thì đã bị chém nát người, pháp thân cũng đã bị giết.

Giết hai người đó xong, Ngô Bình đã tìm được một cái nhẫn trữ đồ trên thi thể của Hoàng Lang, gã cố tình giấu trong dạ dày, có lẽ vì muốn Ngô Bình không lấy được.

Lấy nhẫn xong, Ngô Bình ném hai thi thể xuống biển rồi mới quay về phòng bệnh.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vũ Văn Thiên Đô cười trừ: “Em nào dám! Nếu sư huynh không tin thì chúng ta đi là biết ngay thôi, người đó ngông lắm, anh phải gặp thì mới biết được”.Hoàng Lang cau mày rồi cười lạnh nói: “Người không động đến ta thì ta cũng không liên quan đến người. Nếu người đó muốn đối phó với tôi thì chẳng có gì để nói cả, đi, đến gặp coi sao”.Bọn họ đi đến gần bệnh viện, Vũ Văn Thiên Đô tỏ vẻ thâm độc rồi nói: “Hoàng sư huynh, anh chỉ cần chém một kiếm vào bệnh viện này là anh ta sẽ xuất hiện ngay”.Vũ Văn Thiên Đô biết vợ của Ngô Bình đang chờ sinh ở đây, Hoàng Lang mà làm gì bệnh viện thì anh sẽ không để yên. Đến lúc đó, ai trong số họ chết cũng đều là chuyện vui với hắn.Hoàng Lang hừ lạnh một tiếng rồi dựng tay làm kiếm, sau đó chém đến bệnh viện. Với gã mà nói thì tính mạng của người bình thường không đáng coi trọng, người trong viện chết cũng chẳng sao cả. Dẫu sao, người tu hành cũng sẽ không đến nơi này, hầu hết toàn người bình thường thôi.Ngay khi Hoàng Lang chém đường kiếm ấy xuống, Vũ Văn Thiên Đô đã rút lui.Một tia lửa lao ra từ trong một phòng bệnh, đường kiếm mà Hoàng Lang chém ra vừa chạm vào tia lửa ấy thì đã tan biến ngay. Gã cũng phải sững sờ vì sức mạnh ấy.Một bóng người bay lên trên cao, đó chính là Ngô Bình, ánh mắt anh chứa đầy sát khí: “Đáng chết!”Hoàng Lang cười lạnh nói: “Cậu là Ngô Bình đúng không? Tuy thực lực cũng khá, nhưng tiếc là cảnh giới quá thấp, cậu không đọ được với tôi đâu”.Ngô Bình cầm một thanh trường kiếm bình thường rồi lạnh giọng nói: “Nếu anh thèm chết thế thì để tôi tiễn! Kiếm Liên!”Kiếm Liên này chính là tầng thứ sáu của Thiên Cực Kiếm Kinh, sau khi có kiếm lực rồi thì có thể tu luyện một trong ba thần thông kiếm đạo, kiếm khí sẽ ngưng tụ thành một bông sen.Ngô Bình cầm bông sen, toàn thân bừng sát khí, anh ngắt từng cánh hoa xuống, chúng đã biến thành sát khí rồi bay đi.Hoàng Lang đã là Hư Tiên nhưng vẫn thấy sợ hãi trước tài năng của Ngô Bình, gã hét lên, kiếm quanh tích tụ trước mặt tạo thành một tấm lá chắn.Gã có một dự cảm là mình sẽ bị thương bởi đòn tấn công này của Ngô Bình.Uỳnh!Tiếng sấm vang lên, ngay sau đó đã đánh xuống tấm lá chắn của Hoàng Lang làm nó vỡ tan.Phụt!Hoàng Lang bị đường kiếm đâm trúng ngực, tim nổ tung, máu tươi chảy ra như thác.Gã kêu hự một tiếng rồi tử bỏ cơ thể để sử dụng pháp thân. Pháp thân của gã chỉ có kích thước như người bình thường, một trong bốn tiên quang ở phía sau hoá thành một cái búa lớn rồi bổ về phía Ngô Bình.Cùng lúc đó, một tiên quang khác đã hoá thành một thanh phi đao rồi chém về phía đầu của Ngô Bình.Chương 1389: Lân Nhi giáng thếNgô Bình vẫn thản nhiên như không, sau đó lấy tiếp hai cánh hoa xuống, chúng hoá thành hai đường kiếm rồi phản công lại thanh phi đao và cái búa của Hoàng Lang.Trên không trung vang lên một tiếng nổ lớn, cái búa vỡ vụn, thanh phi đao cũng vỡ tan, nhưng đường kiếm của Hoàng Lang thì vẫn hùng dũng lao tiếp về phía tấm màn chắn của Hoàng Lang.Ba đường kiếm hợp làm một, tấm lá chắn nhanh chóng vỡ nát, pháp thân của Hoàng Lang hét lên thảm thiết: “Xin nương tay!”Song đường kiếm ấy vẫn bay thẳng đến và lấy mạng của gã.Lúc này, Vũ Văn Thiên Đô đã chạy đi thật xa, khi thấy Hoàng Lang bị giết, hắn hít vào một hơi lạnh rồi quay đầu bỏ chạy.Ngô Bình đã nhìn thấy hắn từ lâu, không cần nghĩ thì anh cũng biết chính hắn đã dùng chiêu khích tướng dụ Hoàng Lang đến đây nên anh đã ngắt cánh hoa cuối cùng xuống.Vù!Lại một đường kiếm xuất hiện, Vũ Văn Thiên Đô cảm nhận được sát ý nên gào lên: “Anh Ngô, chúng ta có gì thì…”Hắn còn chưa nói hết câu thì đã bị chém nát người, pháp thân cũng đã bị giết.Giết hai người đó xong, Ngô Bình đã tìm được một cái nhẫn trữ đồ trên thi thể của Hoàng Lang, gã cố tình giấu trong dạ dày, có lẽ vì muốn Ngô Bình không lấy được.Lấy nhẫn xong, Ngô Bình ném hai thi thể xuống biển rồi mới quay về phòng bệnh.

Chương 8990: