Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 28: Cùng tam tiểu thư giao đấu (3)
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Không ngờ tam tiểu thư lại thông minh, liền cảm giác được Tô Mạt đang mắng nàng, liền làm ầm lên không buông tha.Tô Mạt ủy khuất nói : " Tam tỷ là muội nói bắt côn trùng " nàng chỉ chỉ tới giá nến trên bàn, có vài con côn trùng đang bay bám xung quanh ánh lửa. Tô Mạt đưa tay ra cực nhanh từ ánh lửa sáng tóm được vài con côn trùng ra. Ngọn lửa của đèn nến là chia ra làm hai phần, phần tâm ngọn lửa nhiệt độ thấp, sẽ không làm bỏng tay, đặc biệt động tác của nàng rất nhanh.Tam tiểu thư thấy trò vui, nhìn bộ dạng Tô Mạt khóe miệng cong lên như muốn khiêu khích, nàng ta tức giận nói : " Ta cũng làm được."Nói xong liền đưa tay chộp côn trùng, kết quả ngón tay lập tức chộp lên lớp ngoài ngọn lửa, đau đến nỗi nàng ta hét lên, làm đổ giá nến. đổ văng lên làm cháy quần áo của nhị tiểu thư, nhị tiểu thư hoảng hốt ngã xuống, vài giọt nến văng rớt trên váy áo của đại tiểu thư.Trong nháy mắt, người trong nhà đều rối loạn cả lên, tiếng khóc của hài tử, tiếng kêu la của nha hoàn, mụ mụ, ầm ĩ hỗn loạn.Tơ lụa mềm mại là thứ dễ cháy nhất, đại tiểu thư nhị tiểu thư sợ hãi cực độ, mấy nha hoàn vội vàng dập lửa, lại còn dùng nước trà hắt dập lửa.Tô Mạt ôm khuôn mặt nhỏ nhắn, cố ý làm ra vẻ sợ hãi khóc huhu.Từ kẽ tay nàng nhìn thấy tam tiểu thư như thế còn cười được.Tam tiểu thư vỗ tay cười ha ha dường như không biết bàn tay đang bị đau.Tô Mạt lạnh cười một tiếng, trò hay mới đang bắt đầu!Vương phu nhân tức khắc bước vào xem xét, sai mọi người mau thu dọn lại. Nàng ta lại không quan tâm nữ nhi mình trước lại đi quan tâm tam tiểu thư.“ Hinh Nhi, bị thương chỗ nào hả? chỗ nào bị đau, đưa nương xem xem.”Tam tiểu thư đắc ý vểnh môi lên, liếc mắt với đại tiểu thư nhị tiểu thư , lại hướng tới Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, tự cao tự đại như công chúa.Vương phu nhân bây giờ mới đi quan tâm đại tiểu thư, nhìn thấy nàng ta trên thân váy hoa lựu vị lủng một lỗ, tiếc nuối nói :"Đây là loại tơ thượng đẳng, mới mặc lần đầu a. Không bị sợ hãi chứ ! "Đại tiểu thư thản nhiên nói : " Đa tạ mẫu thân quan tâm, vẫn tốt."Vương phu nhân ừ một tiếng gọi người dẫn nàng ta đi về phòng thay y phục. Còn về nhị tiểu thư chỉ là liếc mắt một cái, hỏi cũng không hỏi.Nhị tiểu thư cắn môi, tự mình cùng bà vú trở về phòng thay y phục, đến bên ngoài gian Dương Di nương lo âu hỏi han nàng ta. Nhị tiểu thư trong mắt ngập lệ, lắc đầu, bước đi.Trong nhà tam tiểu thư rêu rao nói : " Mẫu thân, tên ăn mày này làm đổ giá cắm nến, mau đánh nó đi!"
Không ngờ tam tiểu thư lại thông minh, liền cảm giác được Tô Mạt đang mắng nàng, liền làm ầm lên không buông tha.
Tô Mạt ủy khuất nói : " Tam tỷ là muội nói bắt côn trùng " nàng chỉ chỉ
tới giá nến trên bàn, có vài con côn trùng đang bay bám xung quanh ánh
lửa. Tô Mạt đưa tay ra cực nhanh từ ánh lửa sáng tóm được vài con côn
trùng ra. Ngọn lửa của đèn nến là chia ra làm hai phần, phần tâm ngọn
lửa nhiệt độ thấp, sẽ không làm bỏng tay, đặc biệt động tác của nàng rất nhanh.
Tam tiểu thư thấy trò vui, nhìn bộ dạng Tô Mạt khóe miệng cong lên như muốn khiêu khích, nàng ta tức giận nói : " Ta cũng làm
được."
Nói xong liền đưa tay chộp côn trùng, kết quả ngón tay lập tức chộp lên lớp ngoài ngọn lửa, đau đến nỗi nàng ta hét lên, làm đổ
giá nến. đổ văng lên làm cháy quần áo của nhị tiểu thư, nhị tiểu thư
hoảng hốt ngã xuống, vài giọt nến văng rớt trên váy áo của đại tiểu thư.
Trong nháy mắt, người trong nhà đều rối loạn cả lên, tiếng khóc của hài tử, tiếng kêu la của nha hoàn, mụ mụ, ầm ĩ hỗn loạn.
Tơ lụa mềm mại là thứ dễ cháy nhất, đại tiểu thư nhị tiểu thư sợ hãi cực
độ, mấy nha hoàn vội vàng dập lửa, lại còn dùng nước trà hắt dập lửa.
Tô Mạt ôm khuôn mặt nhỏ nhắn, cố ý làm ra vẻ sợ hãi khóc huhu.
Từ kẽ tay nàng nhìn thấy tam tiểu thư như thế còn cười được.
Tam tiểu thư vỗ tay cười ha ha dường như không biết bàn tay đang bị đau.
Tô Mạt lạnh cười một tiếng, trò hay mới đang bắt đầu!
Vương phu nhân tức khắc bước vào xem xét, sai mọi người mau thu dọn lại. Nàng ta lại không quan tâm nữ nhi mình trước lại đi quan tâm tam tiểu thư.
“ Hinh Nhi, bị thương chỗ nào hả? chỗ nào bị đau, đưa nương xem xem.”
Tam tiểu thư đắc ý vểnh môi lên, liếc mắt với đại tiểu thư nhị tiểu thư ,
lại hướng tới Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, tự cao tự đại như công chúa.
Vương phu nhân bây giờ mới đi quan tâm đại tiểu thư, nhìn thấy nàng ta trên
thân váy hoa lựu vị lủng một lỗ, tiếc nuối nói :"Đây là loại tơ thượng
đẳng, mới mặc lần đầu a. Không bị sợ hãi chứ ! "
Đại tiểu thư thản nhiên nói : " Đa tạ mẫu thân quan tâm, vẫn tốt."
Vương phu nhân ừ một tiếng gọi người dẫn nàng ta đi về phòng thay y phục. Còn về nhị tiểu thư chỉ là liếc mắt một cái, hỏi cũng không hỏi.
Nhị tiểu thư cắn môi, tự mình cùng bà vú trở về phòng thay y phục, đến bên ngoài gian Dương Di nương lo âu hỏi han nàng ta. Nhị tiểu thư trong mắt ngập
lệ, lắc đầu, bước đi.
Trong nhà tam tiểu thư rêu rao nói : " Mẫu thân, tên ăn mày này làm đổ giá cắm nến, mau đánh nó đi!"
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Không ngờ tam tiểu thư lại thông minh, liền cảm giác được Tô Mạt đang mắng nàng, liền làm ầm lên không buông tha.Tô Mạt ủy khuất nói : " Tam tỷ là muội nói bắt côn trùng " nàng chỉ chỉ tới giá nến trên bàn, có vài con côn trùng đang bay bám xung quanh ánh lửa. Tô Mạt đưa tay ra cực nhanh từ ánh lửa sáng tóm được vài con côn trùng ra. Ngọn lửa của đèn nến là chia ra làm hai phần, phần tâm ngọn lửa nhiệt độ thấp, sẽ không làm bỏng tay, đặc biệt động tác của nàng rất nhanh.Tam tiểu thư thấy trò vui, nhìn bộ dạng Tô Mạt khóe miệng cong lên như muốn khiêu khích, nàng ta tức giận nói : " Ta cũng làm được."Nói xong liền đưa tay chộp côn trùng, kết quả ngón tay lập tức chộp lên lớp ngoài ngọn lửa, đau đến nỗi nàng ta hét lên, làm đổ giá nến. đổ văng lên làm cháy quần áo của nhị tiểu thư, nhị tiểu thư hoảng hốt ngã xuống, vài giọt nến văng rớt trên váy áo của đại tiểu thư.Trong nháy mắt, người trong nhà đều rối loạn cả lên, tiếng khóc của hài tử, tiếng kêu la của nha hoàn, mụ mụ, ầm ĩ hỗn loạn.Tơ lụa mềm mại là thứ dễ cháy nhất, đại tiểu thư nhị tiểu thư sợ hãi cực độ, mấy nha hoàn vội vàng dập lửa, lại còn dùng nước trà hắt dập lửa.Tô Mạt ôm khuôn mặt nhỏ nhắn, cố ý làm ra vẻ sợ hãi khóc huhu.Từ kẽ tay nàng nhìn thấy tam tiểu thư như thế còn cười được.Tam tiểu thư vỗ tay cười ha ha dường như không biết bàn tay đang bị đau.Tô Mạt lạnh cười một tiếng, trò hay mới đang bắt đầu!Vương phu nhân tức khắc bước vào xem xét, sai mọi người mau thu dọn lại. Nàng ta lại không quan tâm nữ nhi mình trước lại đi quan tâm tam tiểu thư.“ Hinh Nhi, bị thương chỗ nào hả? chỗ nào bị đau, đưa nương xem xem.”Tam tiểu thư đắc ý vểnh môi lên, liếc mắt với đại tiểu thư nhị tiểu thư , lại hướng tới Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, tự cao tự đại như công chúa.Vương phu nhân bây giờ mới đi quan tâm đại tiểu thư, nhìn thấy nàng ta trên thân váy hoa lựu vị lủng một lỗ, tiếc nuối nói :"Đây là loại tơ thượng đẳng, mới mặc lần đầu a. Không bị sợ hãi chứ ! "Đại tiểu thư thản nhiên nói : " Đa tạ mẫu thân quan tâm, vẫn tốt."Vương phu nhân ừ một tiếng gọi người dẫn nàng ta đi về phòng thay y phục. Còn về nhị tiểu thư chỉ là liếc mắt một cái, hỏi cũng không hỏi.Nhị tiểu thư cắn môi, tự mình cùng bà vú trở về phòng thay y phục, đến bên ngoài gian Dương Di nương lo âu hỏi han nàng ta. Nhị tiểu thư trong mắt ngập lệ, lắc đầu, bước đi.Trong nhà tam tiểu thư rêu rao nói : " Mẫu thân, tên ăn mày này làm đổ giá cắm nến, mau đánh nó đi!"