Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 38: Đêm hôm khuya khoắt trèo sai tường (3)

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đến bên ngoài tường, đã nghe thấy giọng giáo huấn của Lý mụ mụ : " Di nương cũng quá không biết quy củ, biết được ngươi nói là trèo sai tường rồi, thăm nhầm nữ nhi, không hiểu chuyện sẽ nói ngươi tới đây hại tam tiểu thư kìa. Ai cũng biết năm đó hai mẹ con ngươi đã hại chết Cố Di nương. Động cơ của ngươi hôm nay rất đáng phải suy nghĩ sâu xa a ?"Tam tiểu thư phẫn nộ quát: “ Đồ điếm này! Đánh chết nó đi! Nó hại chết nương ta, còn muốn tiếp tục hại ta.”Đỗ di nương dập đầu van xin tha thứ, khóc không thành tiếng nói : " Tiểu thư, không phải vậy, ta chỉ muốn đi thăm tứ tiểu thư một chút thôi mới trèo nhầm tường. Xin tam tiểu thư bớt giận."Tô Mạt thúc giục Trương mụ mụ : " Mụ mụ, nhanh tới đó!"Bọn họ lại bị bà mụ nha hoàn ở Mẫu Đơn viên ngăn cản không cho bước vào.Tô Mạt lạnh lẽo nói : " tuy rằng tam tỷ tỷ được sủng ái, bọn các ngươi cũng chỉ là nô tài, lại hênh hoang cản đường của chủ tử, không sợ ta bẩm báo với phu nhân sau đó đem bọn các ngươi đi bán sao?"Vài hạ nhân trên mặt thất sắc, vội vàng cúi đầu, có người vội vàng đi thông báo.Trương mụ mụ tận dụng cơ hội này bế Mạt Mạt đi vào. Mẫu Đơn viên khắp nơi đốt đèn lồng sáng bừng cả toàn viện. Bên trong giả sơn lầu các, giống như một tòa đại hoa viên, càng thêm lộng lẫy xa hoa hơn bất kì tòa hoa viên khác.Nghe nói là tam tiểu thư sợ bóng tối, thích đốt đèn lồng, Quốc công gia đặc biệt dặn dò.Bên đó tam tiểu thư đã dậm chân liên tục ý bảo nha hoàn mau nhấc gậy lên hoặc cầm roi lên đánh Đỗ di nương.Tô Mạt giương cao giọng : " Tam tỷ tỷ !"Tam tiểu thư vừa nghe thấy thì tức giận nói : " Ai cho phép tên nghiệt chủng này tới đây, không được gọi ta là tỷ tỷ, ngươi không xứng."Tô Mạt bĩu bĩu môi, lạnh lùng thầm nghĩ : “ Ngươi nghĩ ta thèm gọi ngươi vậy sao? Chỉ là vì khôngế sách tạm thời bắt buộc.”Nàng từ trên tay Trương mụ mụ tụt xuống : " Ta đã sai người đi bẩm báo phu nhân rồi, ở Tống phủ phu nhân mới là đương gia, có người phạm tội cũng là phải để phu nhân xử phạt. Tỷ tỷ chưa trưởng thành, cũng chưa gả cho người khác, không xứng làm đương gia."Những lời này sẽ được người tâm phúc của phu nhân nghe được, phu nhân là người hiếu thắng, tam tiểu thư tuổi còn nhỏ mà dám vượt quyền, xen vào chuyện của nàng ta. Phu nhân đương nhiên sẽ không vui vẻ gì.Lần này Tô Mạt lại thành cài quả bom hẹn giờ nổ bên người tam tiểu thư.

Đến bên ngoài tường,
đã nghe thấy giọng giáo huấn của Lý mụ mụ : " Di nương cũng quá không
biết quy củ, biết được ngươi nói là trèo sai tường rồi, thăm nhầm nữ
nhi, không hiểu chuyện sẽ nói ngươi tới đây hại tam tiểu thư kìa. Ai
cũng biết năm đó hai mẹ con ngươi đã hại chết Cố Di nương. Động cơ của
ngươi hôm nay rất đáng phải suy nghĩ sâu xa a ?"

Tam tiểu thư phẫn nộ quát: “ Đồ điếm này! Đánh chết nó đi! Nó hại chết nương ta, còn muốn tiếp tục hại ta.”

Đỗ di nương dập đầu van xin tha thứ, khóc không thành tiếng nói : " Tiểu
thư, không phải vậy, ta chỉ muốn đi thăm tứ tiểu thư một chút thôi mới
trèo nhầm tường. Xin tam tiểu thư bớt giận."

Tô Mạt thúc giục Trương mụ mụ : " Mụ mụ, nhanh tới đó!"

Bọn họ lại bị bà mụ nha hoàn ở Mẫu Đơn viên ngăn cản không cho bước vào.

Tô Mạt lạnh lẽo nói : " tuy rằng tam tỷ tỷ được sủng ái, bọn các ngươi
cũng chỉ là nô tài, lại hênh hoang cản đường của chủ tử, không sợ ta bẩm báo với phu nhân sau đó đem bọn các ngươi đi bán sao?"

Vài hạ nhân trên mặt thất sắc, vội vàng cúi đầu, có người vội vàng đi thông báo.

Trương mụ mụ tận dụng cơ hội này bế Mạt Mạt đi vào. Mẫu Đơn viên khắp nơi đốt
đèn lồng sáng bừng cả toàn viện. Bên trong giả sơn lầu các, giống như
một tòa đại hoa viên, càng thêm lộng lẫy xa hoa hơn bất kì tòa hoa viên khác.

Nghe nói là tam tiểu thư sợ bóng tối, thích đốt đèn lồng, Quốc công gia đặc biệt dặn dò.

Bên đó tam tiểu thư đã dậm chân liên tục ý bảo nha hoàn mau nhấc gậy lên hoặc cầm roi lên đánh Đỗ di nương.

Tô Mạt giương cao giọng : " Tam tỷ tỷ !"

Tam tiểu thư vừa nghe thấy thì tức giận nói : " Ai cho phép tên nghiệt
chủng này tới đây, không được gọi ta là tỷ tỷ, ngươi không xứng."

Tô Mạt bĩu bĩu môi, lạnh lùng thầm nghĩ : “ Ngươi nghĩ ta thèm gọi ngươi vậy sao? Chỉ là vì khôngế sách tạm thời bắt buộc.”

Nàng từ trên tay Trương mụ mụ tụt xuống : " Ta đã sai người đi bẩm báo phu
nhân rồi, ở Tống phủ phu nhân mới là đương gia, có người phạm tội cũng
là phải để phu nhân xử phạt. Tỷ tỷ chưa trưởng thành, cũng chưa gả cho
người khác, không xứng làm đương gia."

Những lời này sẽ được
người tâm phúc của phu nhân nghe được, phu nhân là người hiếu thắng, tam tiểu thư tuổi còn nhỏ mà dám vượt quyền, xen vào chuyện của nàng ta.
Phu nhân đương nhiên sẽ không vui vẻ gì.

Lần này Tô Mạt lại thành cài quả bom hẹn giờ nổ bên người tam tiểu thư.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đến bên ngoài tường, đã nghe thấy giọng giáo huấn của Lý mụ mụ : " Di nương cũng quá không biết quy củ, biết được ngươi nói là trèo sai tường rồi, thăm nhầm nữ nhi, không hiểu chuyện sẽ nói ngươi tới đây hại tam tiểu thư kìa. Ai cũng biết năm đó hai mẹ con ngươi đã hại chết Cố Di nương. Động cơ của ngươi hôm nay rất đáng phải suy nghĩ sâu xa a ?"Tam tiểu thư phẫn nộ quát: “ Đồ điếm này! Đánh chết nó đi! Nó hại chết nương ta, còn muốn tiếp tục hại ta.”Đỗ di nương dập đầu van xin tha thứ, khóc không thành tiếng nói : " Tiểu thư, không phải vậy, ta chỉ muốn đi thăm tứ tiểu thư một chút thôi mới trèo nhầm tường. Xin tam tiểu thư bớt giận."Tô Mạt thúc giục Trương mụ mụ : " Mụ mụ, nhanh tới đó!"Bọn họ lại bị bà mụ nha hoàn ở Mẫu Đơn viên ngăn cản không cho bước vào.Tô Mạt lạnh lẽo nói : " tuy rằng tam tỷ tỷ được sủng ái, bọn các ngươi cũng chỉ là nô tài, lại hênh hoang cản đường của chủ tử, không sợ ta bẩm báo với phu nhân sau đó đem bọn các ngươi đi bán sao?"Vài hạ nhân trên mặt thất sắc, vội vàng cúi đầu, có người vội vàng đi thông báo.Trương mụ mụ tận dụng cơ hội này bế Mạt Mạt đi vào. Mẫu Đơn viên khắp nơi đốt đèn lồng sáng bừng cả toàn viện. Bên trong giả sơn lầu các, giống như một tòa đại hoa viên, càng thêm lộng lẫy xa hoa hơn bất kì tòa hoa viên khác.Nghe nói là tam tiểu thư sợ bóng tối, thích đốt đèn lồng, Quốc công gia đặc biệt dặn dò.Bên đó tam tiểu thư đã dậm chân liên tục ý bảo nha hoàn mau nhấc gậy lên hoặc cầm roi lên đánh Đỗ di nương.Tô Mạt giương cao giọng : " Tam tỷ tỷ !"Tam tiểu thư vừa nghe thấy thì tức giận nói : " Ai cho phép tên nghiệt chủng này tới đây, không được gọi ta là tỷ tỷ, ngươi không xứng."Tô Mạt bĩu bĩu môi, lạnh lùng thầm nghĩ : “ Ngươi nghĩ ta thèm gọi ngươi vậy sao? Chỉ là vì khôngế sách tạm thời bắt buộc.”Nàng từ trên tay Trương mụ mụ tụt xuống : " Ta đã sai người đi bẩm báo phu nhân rồi, ở Tống phủ phu nhân mới là đương gia, có người phạm tội cũng là phải để phu nhân xử phạt. Tỷ tỷ chưa trưởng thành, cũng chưa gả cho người khác, không xứng làm đương gia."Những lời này sẽ được người tâm phúc của phu nhân nghe được, phu nhân là người hiếu thắng, tam tiểu thư tuổi còn nhỏ mà dám vượt quyền, xen vào chuyện của nàng ta. Phu nhân đương nhiên sẽ không vui vẻ gì.Lần này Tô Mạt lại thành cài quả bom hẹn giờ nổ bên người tam tiểu thư.

Chương 38: Đêm hôm khuya khoắt trèo sai tường (3)