Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 75: Kế hoạch tìm kiếm đồng minh

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt cười khoan khoái để lộ ra hàm răng nhỏ trắng đều :“Ta nhất định sẽ tìm ngươi chơi đùa. Bất quá chờ ta lớn hơn, tự do hơn .”Nàng lại chuyển hướng nhìn Hồ đại phu :“Sư phụ, ta có một việc muốn xin ngài giúp đỡ.”Hồ đại phu trong mắt chợt lóe lên tinh quang, lập tức hiểu ý, nha đầu này rất thông minh, đã nhận ra hắn không đơn giản chỉ là đại phu, khẳng định sau lưng còn có thế lực.Hắn làm cho Hồ Tú Hồng đi xem mẫu thân có nhờ gì hay không, sau đó vuốt râu cười :“ Yêu cầu của đồ nhi, vi sư đương nhiên đều đáp ứng.”Tô Mạt liền đem thân thế của mình nói cho hắn nghe, Hồ đại phu nghe xong tuy sửng sốt, lại càng phát hiện ra tiểu nha đầu này tuyệt đối không đơn giản, chính là thiên tài.Tô Mạt không hề giữ lại bất cứ điều gì về thân thế của nàng, điểm mấu chốt của thấn thế nàng, người hại nàng….nhất nhất đều nói cho hắn nghe.Nàng tin tưởng ánh mắt của mình, cho nên cam tâm đánh cược một phen.Nàng quỳ trên mặt đất, chân thành nói :“ Sư phụ, đồ nhi đem tất cả sự tình nói thẳng ra, về sau sẽ vĩnh viễn đứng cùng sư phụ trên một chiến tuyến. Dù làm bất cứ điều gì."Nàng chắc chắn sư phụ không phải là loại người xấu, mà là người có tâm địa thiện lương, chính trực, đồng thời còn có lai lịch không nhỏ. Người như thế đáng để tín nhiệm!Hồ tiên sinh tràn trề nhiệt huyết, nâng nàng dậy, thổn thức nói :“Ngươi tuổi còn nhỏ mà lại có chí khí này. Sư phụ sao lại có thể không tận lực tương trợ. Ngươi cứ yên tâm.”Tô Mạt cố chấp dập đầu lạy ba cái mới đứng dậy.Sau đó cùng Hồ tiên sinh tỉ mỉ thương lượng kế hoạch của nàng, bắt đầu như thế nào, quá trình ra nào, sau đó tiến hành sao, kết quả sẽ là như thế nào?Hồ tiên sinh chỉ điểm thêm cho nàng sau đó hoàn toàn ủng hộ kế hoạch.Rời nơi Hồ đại phu đi về cũng là lúc mặt trời xế bóng, Trương mụ mụ ôm Tô Mạt, dẫn nha hoàn trở về tòa biệt viện không có người chú ý đến, Tô Mạt nhìn từng bụi cây mộc hương nở đáng yêu, liền để Trương mụ mụ buông nàng xuống, dù sao thì ở trong đạo quan cũng không nguy hiểm, nàng muốn tự mình chơi đùa trong chốc lát.Trương mụ mụ liền để Hạ Vũ lại trông chừng Tô Mạt, mang theo nha hoàn khác trở về dọn dẹp.Tô Mạt đối Hạ Vũ nói :“Hạ Vũ tỷ tỷ, ngươi cứ bận việc đi. Để Kim Kết ở đây là được rồi.”

Tô Mạt cười khoan
khoái để lộ ra hàm răng nhỏ trắng đều :“Ta nhất định sẽ tìm ngươi chơi
đùa. Bất quá chờ ta lớn hơn, tự do hơn .”

Nàng lại chuyển hướng nhìn Hồ đại phu :“Sư phụ, ta có một việc muốn xin ngài giúp đỡ.”

Hồ đại phu trong mắt chợt lóe lên tinh quang, lập tức hiểu ý, nha đầu này
rất thông minh, đã nhận ra hắn không đơn giản chỉ là đại phu, khẳng định sau lưng còn có thế lực.

Hắn làm cho Hồ Tú Hồng đi xem mẫu thân
có nhờ gì hay không, sau đó vuốt râu cười :“ Yêu cầu của đồ nhi, vi sư
đương nhiên đều đáp ứng.”

Tô Mạt liền đem thân thế của mình nói
cho hắn nghe, Hồ đại phu nghe xong tuy sửng sốt, lại càng phát hiện ra
tiểu nha đầu này tuyệt đối không đơn giản, chính là thiên tài.

Tô Mạt không hề giữ lại bất cứ điều gì về thân thế của nàng, điểm mấu chốt của thấn thế nàng, người hại nàng….nhất nhất đều nói cho hắn nghe.

Nàng tin tưởng ánh mắt của mình, cho nên cam tâm đánh cược một phen.

Nàng quỳ trên mặt đất, chân thành nói :“ Sư phụ, đồ nhi đem tất cả sự tình
nói thẳng ra, về sau sẽ vĩnh viễn đứng cùng sư phụ trên một chiến tuyến. Dù làm bất cứ điều gì."

Nàng chắc chắn sư phụ không phải là loại người xấu, mà là người có tâm địa thiện lương, chính trực, đồng thời
còn có lai lịch không nhỏ. Người như thế đáng để tín nhiệm!

Hồ
tiên sinh tràn trề nhiệt huyết, nâng nàng dậy, thổn thức nói :“Ngươi
tuổi còn nhỏ mà lại có chí khí này. Sư phụ sao lại có thể không tận lực
tương trợ. Ngươi cứ yên tâm.”

Tô Mạt cố chấp dập đầu lạy ba cái mới đứng dậy.

Sau đó cùng Hồ tiên sinh tỉ mỉ thương lượng kế hoạch của nàng, bắt đầu như
thế nào, quá trình ra nào, sau đó tiến hành sao, kết quả sẽ là như thế
nào?

Hồ tiên sinh chỉ điểm thêm cho nàng sau đó hoàn toàn ủng hộ kế hoạch.

Rời nơi Hồ đại phu đi về cũng là lúc mặt trời xế bóng, Trương mụ mụ ôm Tô
Mạt, dẫn nha hoàn trở về tòa biệt viện không có người chú ý đến, Tô Mạt
nhìn từng bụi cây mộc hương nở đáng yêu, liền để Trương mụ mụ buông nàng xuống, dù sao thì ở trong đạo quan cũng không nguy hiểm, nàng muốn tự
mình chơi đùa trong chốc lát.

Trương mụ mụ liền để Hạ Vũ lại trông chừng Tô Mạt, mang theo nha hoàn khác trở về dọn dẹp.

Tô Mạt đối Hạ Vũ nói :“Hạ Vũ tỷ tỷ, ngươi cứ bận việc đi. Để Kim Kết ở đây là được rồi.”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt cười khoan khoái để lộ ra hàm răng nhỏ trắng đều :“Ta nhất định sẽ tìm ngươi chơi đùa. Bất quá chờ ta lớn hơn, tự do hơn .”Nàng lại chuyển hướng nhìn Hồ đại phu :“Sư phụ, ta có một việc muốn xin ngài giúp đỡ.”Hồ đại phu trong mắt chợt lóe lên tinh quang, lập tức hiểu ý, nha đầu này rất thông minh, đã nhận ra hắn không đơn giản chỉ là đại phu, khẳng định sau lưng còn có thế lực.Hắn làm cho Hồ Tú Hồng đi xem mẫu thân có nhờ gì hay không, sau đó vuốt râu cười :“ Yêu cầu của đồ nhi, vi sư đương nhiên đều đáp ứng.”Tô Mạt liền đem thân thế của mình nói cho hắn nghe, Hồ đại phu nghe xong tuy sửng sốt, lại càng phát hiện ra tiểu nha đầu này tuyệt đối không đơn giản, chính là thiên tài.Tô Mạt không hề giữ lại bất cứ điều gì về thân thế của nàng, điểm mấu chốt của thấn thế nàng, người hại nàng….nhất nhất đều nói cho hắn nghe.Nàng tin tưởng ánh mắt của mình, cho nên cam tâm đánh cược một phen.Nàng quỳ trên mặt đất, chân thành nói :“ Sư phụ, đồ nhi đem tất cả sự tình nói thẳng ra, về sau sẽ vĩnh viễn đứng cùng sư phụ trên một chiến tuyến. Dù làm bất cứ điều gì."Nàng chắc chắn sư phụ không phải là loại người xấu, mà là người có tâm địa thiện lương, chính trực, đồng thời còn có lai lịch không nhỏ. Người như thế đáng để tín nhiệm!Hồ tiên sinh tràn trề nhiệt huyết, nâng nàng dậy, thổn thức nói :“Ngươi tuổi còn nhỏ mà lại có chí khí này. Sư phụ sao lại có thể không tận lực tương trợ. Ngươi cứ yên tâm.”Tô Mạt cố chấp dập đầu lạy ba cái mới đứng dậy.Sau đó cùng Hồ tiên sinh tỉ mỉ thương lượng kế hoạch của nàng, bắt đầu như thế nào, quá trình ra nào, sau đó tiến hành sao, kết quả sẽ là như thế nào?Hồ tiên sinh chỉ điểm thêm cho nàng sau đó hoàn toàn ủng hộ kế hoạch.Rời nơi Hồ đại phu đi về cũng là lúc mặt trời xế bóng, Trương mụ mụ ôm Tô Mạt, dẫn nha hoàn trở về tòa biệt viện không có người chú ý đến, Tô Mạt nhìn từng bụi cây mộc hương nở đáng yêu, liền để Trương mụ mụ buông nàng xuống, dù sao thì ở trong đạo quan cũng không nguy hiểm, nàng muốn tự mình chơi đùa trong chốc lát.Trương mụ mụ liền để Hạ Vũ lại trông chừng Tô Mạt, mang theo nha hoàn khác trở về dọn dẹp.Tô Mạt đối Hạ Vũ nói :“Hạ Vũ tỷ tỷ, ngươi cứ bận việc đi. Để Kim Kết ở đây là được rồi.”

Chương 75: Kế hoạch tìm kiếm đồng minh