Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 111: Độc kế của Vương phu nhân
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đỗ di nương làm sao nỡ nguyền rủa tam tiểu thư, căn bản là không thể.Đỗ di nương nhìn thấy ánh mắt của Vương phu nhân âm độc, đột nhiên giật mình. Nàng hồ đồ rồi, nếu làm cho Vương phu nhân biết bà ta đã phát hiện ra nữ nhi của mình không phải Tô Mạt, Vương phu nhân nhất định sẽ hại chết tam tiểu thư .Đỗ di nương nhất thời mặt xám như tro, không biết phải làm sao.Tô Mạt tiến lên, yên lặng nhìn nàng :“Di nương, ngươi rốt cuộc làm cái gì vậy, thành thành thật thật khia ra đi. Đã làm thì nói, không làm cũng không cần ôm vào người.”Đỗ di nương trương há hốc mồm miệng, lại nói không ra lời, thật sự không có lời nào để nói, nàng ta cũng không thể nói với Tô Nhân Vũ cùng Vương phu nhân là chính mình làm phép nguyền rủa Tô Mạt đứa con trên danh nghĩa này, đi nghe lời tam tiểu thư nói sai.Như vậy không khác nào nói cho người ta bí mật của nàng ta.Nàng ta cả người ướt sũng mồ hôi, trên đất lạnh lẽo, khí lạnh như chui xuyên qua đầu gối nàng.Nàng ta cúi đầu, cắn răng nói :“ Đúng, là ta nguyền rủa đại tiểu thư cùng tam tiểu thư , ta......”“Câm miệng!” Tô Nhân Vũ nhất thời tức giận ngút trời, toàn thân toát ra băng hàn, đoạt lấy roi trong tay Đỗ Quyên đang đứng bên cạnh, không thương xót quất xuống 5, 6 roi.Hắn là người tập võ, lúc nổi điên lên, xuống tay đặc biệt nặng, bị đánh hai roi, Đỗ di nương cũng đã đau đớn đến ngất lên ngất xuống.Vương phu nhân vội vàng ngăn hắn lại, “Lão gia đem Đỗ di nương đánh chết , những lời muốn hỏi sẽ hỏi được ai?”Tô Nhân Vũ giống như chưa bớt giận, “ Hỏi cái gì nữa? Chẳng lẽ một tiểu nha đầu còn có tâm tư sâu như vậy?”Vương phu nhân hừ lạnh, “Tứ tiểu thư là người nào, thông minh lanh lợi, đại trí giả ngu* , chẳng lẽ lại không có ý tứ gì?”* người tài vẻ ngoài đần độn; tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voiTô Nhân Vũ nghi hoặc nhìn nàng ta, “ Thường ngày ngươi đối với tứ tiểu thư không phải tốt lắm sao? Như thế nào đột nhiên lại nói như vậy?”Vương phu nhân tức giận đến mày liễu dựng đứng :“Nếu là ta không đối tốt với nó, sao biết được bản tính của nó và tâm tư sâu kín của nó? Huống hồ lời này cũng nên hỏi lão gia mới đúng. Vẫn để nàng theo học sách, tại sao đột nhiên lại không cho nữa. Chẳng lẽ không phải bởi vì tam tiểu thư? Lão gia thiên vị tam tiểu thư, chẳng lẽ tứ tiểu thư sẽ không ghen tị?”Tô Nhân Vũ mắt lạnh lẽo chuyển qua âm trầm nhìn chằm chằm Tô Mạt :“Nói.”Tô Mạt gắt gao cấu chặt lòng bàn tay, nàng cũng không phải là cái loại này tự làm thương tổn chính mình, sau đó để tên ngốc bị bịp mắt lừa gạt lương tâm thức tỉnh đến khóc lóc ăn năn. Nàng muốn tự bảo vệ bản thân!
Đỗ di nương làm sao nỡ nguyền rủa tam tiểu thư, căn bản là không thể.
Đỗ di nương nhìn thấy ánh mắt của Vương phu nhân âm độc, đột nhiên giật
mình. Nàng hồ đồ rồi, nếu làm cho Vương phu nhân biết bà ta đã phát hiện ra nữ nhi của mình không phải Tô Mạt, Vương phu nhân nhất định sẽ hại
chết tam tiểu thư .
Đỗ di nương nhất thời mặt xám như tro, không biết phải làm sao.
Tô Mạt tiến lên, yên lặng nhìn nàng :“Di nương, ngươi rốt cuộc làm cái gì
vậy, thành thành thật thật khia ra đi. Đã làm thì nói, không làm cũng
không cần ôm vào người.”
Đỗ di nương trương há hốc mồm miệng, lại nói không ra lời, thật sự không có lời nào để nói, nàng ta cũng không
thể nói với Tô Nhân Vũ cùng Vương phu nhân là chính mình làm phép nguyền rủa Tô Mạt đứa con trên danh nghĩa này, đi nghe lời tam tiểu thư nói
sai.
Như vậy không khác nào nói cho người ta bí mật của nàng ta.
Nàng ta cả người ướt sũng mồ hôi, trên đất lạnh lẽo, khí lạnh như chui xuyên qua đầu gối nàng.
Nàng ta cúi đầu, cắn răng nói :“ Đúng, là ta nguyền rủa đại tiểu thư cùng tam tiểu thư , ta......”
“Câm miệng!” Tô Nhân Vũ nhất thời tức giận ngút trời, toàn thân toát ra băng hàn, đoạt lấy roi trong tay Đỗ Quyên đang đứng bên cạnh, không thương
xót quất xuống 5, 6 roi.
Hắn là người tập võ, lúc nổi điên lên,
xuống tay đặc biệt nặng, bị đánh hai roi, Đỗ di nương cũng đã đau đớn
đến ngất lên ngất xuống.
Vương phu nhân vội vàng ngăn hắn lại, “Lão gia đem Đỗ di nương đánh chết , những lời muốn hỏi sẽ hỏi được ai?”
Tô Nhân Vũ giống như chưa bớt giận, “ Hỏi cái gì nữa? Chẳng lẽ một tiểu nha đầu còn có tâm tư sâu như vậy?”
Vương phu nhân hừ lạnh, “Tứ tiểu thư là người nào, thông minh lanh lợi, đại trí giả ngu* , chẳng lẽ lại không có ý tứ gì?”
* người tài vẻ ngoài đần độn; tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi
Tô Nhân Vũ nghi hoặc nhìn nàng ta, “ Thường ngày ngươi đối với tứ tiểu
thư không phải tốt lắm sao? Như thế nào đột nhiên lại nói như vậy?”
Vương phu nhân tức giận đến mày liễu dựng đứng :“Nếu là ta không đối tốt với
nó, sao biết được bản tính của nó và tâm tư sâu kín của nó? Huống hồ lời này cũng nên hỏi lão gia mới đúng. Vẫn để nàng theo học sách, tại sao
đột nhiên lại không cho nữa. Chẳng lẽ không phải bởi vì tam tiểu thư?
Lão gia thiên vị tam tiểu thư, chẳng lẽ tứ tiểu thư sẽ không ghen tị?”
Tô Nhân Vũ mắt lạnh lẽo chuyển qua âm trầm nhìn chằm chằm Tô Mạt :“Nói.”
Tô Mạt gắt gao cấu chặt lòng bàn tay, nàng cũng không phải là cái loại này tự làm thương tổn chính mình, sau đó để tên ngốc bị bịp mắt lừa gạt
lương tâm thức tỉnh đến khóc lóc ăn năn. Nàng muốn tự bảo vệ bản thân!
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đỗ di nương làm sao nỡ nguyền rủa tam tiểu thư, căn bản là không thể.Đỗ di nương nhìn thấy ánh mắt của Vương phu nhân âm độc, đột nhiên giật mình. Nàng hồ đồ rồi, nếu làm cho Vương phu nhân biết bà ta đã phát hiện ra nữ nhi của mình không phải Tô Mạt, Vương phu nhân nhất định sẽ hại chết tam tiểu thư .Đỗ di nương nhất thời mặt xám như tro, không biết phải làm sao.Tô Mạt tiến lên, yên lặng nhìn nàng :“Di nương, ngươi rốt cuộc làm cái gì vậy, thành thành thật thật khia ra đi. Đã làm thì nói, không làm cũng không cần ôm vào người.”Đỗ di nương trương há hốc mồm miệng, lại nói không ra lời, thật sự không có lời nào để nói, nàng ta cũng không thể nói với Tô Nhân Vũ cùng Vương phu nhân là chính mình làm phép nguyền rủa Tô Mạt đứa con trên danh nghĩa này, đi nghe lời tam tiểu thư nói sai.Như vậy không khác nào nói cho người ta bí mật của nàng ta.Nàng ta cả người ướt sũng mồ hôi, trên đất lạnh lẽo, khí lạnh như chui xuyên qua đầu gối nàng.Nàng ta cúi đầu, cắn răng nói :“ Đúng, là ta nguyền rủa đại tiểu thư cùng tam tiểu thư , ta......”“Câm miệng!” Tô Nhân Vũ nhất thời tức giận ngút trời, toàn thân toát ra băng hàn, đoạt lấy roi trong tay Đỗ Quyên đang đứng bên cạnh, không thương xót quất xuống 5, 6 roi.Hắn là người tập võ, lúc nổi điên lên, xuống tay đặc biệt nặng, bị đánh hai roi, Đỗ di nương cũng đã đau đớn đến ngất lên ngất xuống.Vương phu nhân vội vàng ngăn hắn lại, “Lão gia đem Đỗ di nương đánh chết , những lời muốn hỏi sẽ hỏi được ai?”Tô Nhân Vũ giống như chưa bớt giận, “ Hỏi cái gì nữa? Chẳng lẽ một tiểu nha đầu còn có tâm tư sâu như vậy?”Vương phu nhân hừ lạnh, “Tứ tiểu thư là người nào, thông minh lanh lợi, đại trí giả ngu* , chẳng lẽ lại không có ý tứ gì?”* người tài vẻ ngoài đần độn; tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voiTô Nhân Vũ nghi hoặc nhìn nàng ta, “ Thường ngày ngươi đối với tứ tiểu thư không phải tốt lắm sao? Như thế nào đột nhiên lại nói như vậy?”Vương phu nhân tức giận đến mày liễu dựng đứng :“Nếu là ta không đối tốt với nó, sao biết được bản tính của nó và tâm tư sâu kín của nó? Huống hồ lời này cũng nên hỏi lão gia mới đúng. Vẫn để nàng theo học sách, tại sao đột nhiên lại không cho nữa. Chẳng lẽ không phải bởi vì tam tiểu thư? Lão gia thiên vị tam tiểu thư, chẳng lẽ tứ tiểu thư sẽ không ghen tị?”Tô Nhân Vũ mắt lạnh lẽo chuyển qua âm trầm nhìn chằm chằm Tô Mạt :“Nói.”Tô Mạt gắt gao cấu chặt lòng bàn tay, nàng cũng không phải là cái loại này tự làm thương tổn chính mình, sau đó để tên ngốc bị bịp mắt lừa gạt lương tâm thức tỉnh đến khóc lóc ăn năn. Nàng muốn tự bảo vệ bản thân!