Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 193: Ân oán rõ ràng, có ân tất báo, có cừu tất oán
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Chiêu binh mãi mã? Tĩnh thiếu gia bị nàng làm kinh sợ ! Tiểu nha đầu này làm sao lại có ý niệm quỷ quái trong đầu?Nếu không phải ánh mắt hắn sắc bén, cơ hồ quên mất lúc gần đi nàng còn liếc nhìn hắn, còn có trong mắt kia hiện lên tia sáng giảo hoạt.Đáng chết! Vốn tưởng trêu đùa nàng chút, kết quả bị nàng đùa giỡn !Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, chậm rãi ngồi xuống, ngồi xuống.Lúc này giọng nói của A Lí không nhanh không chậm truyền đến,“Thiếu gia, thời điểm tinh thần không yên, trước phải ngồi thiền tu tâm, không thể mạnh mẽ luyện công, nếu không sẽ tẩu hỏa nhập ma .”Tĩnh thiếu gia hoàn toàn bạo nộ rồi,“Cút!”Luôn bình tĩnh lạnh nhạt, bộ dáng Tĩnh thiếu gia luôn bày vẻ tránh ra chớ gần, đột nhiên phát ra tiếng gầm lên giận dữ như vậy, đem Hồ Tú Hồng bọn họ hoảng sợ, nhất là Thủy Muội. Bọn họ kinh ngạc nhìn Tô Mạt,“Ngươi, ngươi rốt cuộc nói với hắn cái gì ?”Tô Mạt vẻ mặt vô tội, cười đến vô hại, buông tay nói:“Nói cái gì? Ta cái gì cũng chưa nói a.” Hiện tại thật tốt a, đắc tội Tĩnh thiếu gia một cái, cả nhà đều vui vẻ a.Miễn cho hắn dám không nói thật đối với nàng, còn muốn lừa nàng. Ai nha, nhà của ta làm buôn bán nha, có hơn mười gian cửa hàng nha!Lừa quỷ!Không cho hắn trả giá chút ít, hắn cũng không biết nàng lợi hại.Giấu diếm nàng? nếu về sau này, nàng thật sự quyết định đi theo hắn, mới ý thức được hắn giấu diếm, đùa giỡn tâm cơ với nàng, vậy chính mình chẳng phải là chết thẳng cẳng rồi sao?Nàng - Tô Mạt cũng không muốn làm cái gì khí phi bị chồng ruồng bỏ, làm không được nữ hoàng nữ vương, ở nhà cũng muốn xưng vương xưng bá a. Nếu không sao có thể làm thất vọng danh xưng “ tiểu bá vương” từ nhỏ được mệnh danh a?Tô Mạt tâm tình tốt ăn điểm tâm hoa đào, chân nhỏ lắc lư đụng chân ghế, Thủy Muội nay đã có tự giác chiếu cố nàng, rót cho nàng chén nước sơn tra mật đường,“Tiểu thư, ngươi uống chút nước ngọt, kẻo nghẹn .”Tô Mạt khoát tay,“Sẽ không, sẽ không.”Nhớ tới bộ dạng Tĩnh ác ma kia tức giận muốn điên mất, nàng liền cảm thấy buồn cười, con người nàng ân oán rõ ràng nhất, có ân nàng nhất định báo, thù địch cũng nhất định trả.Chuyện lúc trước hắn ở trong đám bụi cỏ khô kia khi dễ nàng, nàng đã ghi nhớ.Lúc này A Lí đi tới, sắc mặt cũng có chút trắng bệch, Tô Mạt cười ha ha, chỉ vào hắn,“Ngươi, ngươi đi chọc hắn, làm...... Khụ khụ khụ khụ khụ khụ......”
Chiêu binh mãi mã? Tĩnh thiếu gia bị nàng làm kinh sợ ! Tiểu nha đầu này làm sao lại có ý niệm quỷ quái trong đầu?
Nếu không phải ánh mắt hắn sắc bén, cơ hồ quên mất lúc gần đi nàng còn liếc nhìn hắn, còn có trong mắt kia hiện lên tia sáng giảo hoạt.
Đáng chết! Vốn tưởng trêu đùa nàng chút, kết quả bị nàng đùa giỡn !
Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, chậm rãi ngồi xuống, ngồi xuống.
Lúc này giọng nói của A Lí không nhanh không chậm truyền đến,“Thiếu gia,
thời điểm tinh thần không yên, trước phải ngồi thiền tu tâm, không thể
mạnh mẽ luyện công, nếu không sẽ tẩu hỏa nhập ma .”
Tĩnh thiếu gia hoàn toàn bạo nộ rồi,“Cút!”
Luôn bình tĩnh lạnh nhạt, bộ dáng Tĩnh thiếu gia luôn bày vẻ tránh ra chớ
gần, đột nhiên phát ra tiếng gầm lên giận dữ như vậy, đem Hồ Tú Hồng bọn họ hoảng sợ, nhất là Thủy Muội. Bọn họ kinh ngạc nhìn Tô Mạt,“Ngươi,
ngươi rốt cuộc nói với hắn cái gì ?”
Tô Mạt vẻ mặt vô tội, cười
đến vô hại, buông tay nói:“Nói cái gì? Ta cái gì cũng chưa nói a.” Hiện
tại thật tốt a, đắc tội Tĩnh thiếu gia một cái, cả nhà đều vui vẻ a.
Miễn cho hắn dám không nói thật đối với nàng, còn muốn lừa nàng. Ai nha, nhà của ta làm buôn bán nha, có hơn mười gian cửa hàng nha!
Lừa quỷ!
Không cho hắn trả giá chút ít, hắn cũng không biết nàng lợi hại.
Giấu diếm nàng? nếu về sau này, nàng thật sự quyết định đi theo hắn, mới ý
thức được hắn giấu diếm, đùa giỡn tâm cơ với nàng, vậy chính mình chẳng
phải là chết thẳng cẳng rồi sao?
Nàng - Tô Mạt cũng không muốn làm
cái gì khí phi bị chồng ruồng bỏ, làm không được nữ hoàng nữ vương, ở
nhà cũng muốn xưng vương xưng bá a. Nếu không sao có thể làm thất vọng
danh xưng “ tiểu bá vương” từ nhỏ được mệnh danh a?
Tô Mạt tâm
tình tốt ăn điểm tâm hoa đào, chân nhỏ lắc lư đụng chân ghế, Thủy Muội
nay đã có tự giác chiếu cố nàng, rót cho nàng chén nước sơn tra mật
đường,“Tiểu thư, ngươi uống chút nước ngọt, kẻo nghẹn .”
Tô Mạt khoát tay,“Sẽ không, sẽ không.”
Nhớ tới bộ dạng Tĩnh ác ma kia tức giận muốn điên mất, nàng liền cảm thấy
buồn cười, con người nàng ân oán rõ ràng nhất, có ân nàng nhất định báo, thù địch cũng nhất định trả.
Chuyện lúc trước hắn ở trong đám bụi cỏ khô kia khi dễ nàng, nàng đã ghi nhớ.
Lúc này A Lí đi tới, sắc mặt cũng có chút trắng bệch, Tô Mạt cười ha ha,
chỉ vào hắn,“Ngươi, ngươi đi chọc hắn, làm...... Khụ khụ khụ khụ khụ
khụ......”
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Chiêu binh mãi mã? Tĩnh thiếu gia bị nàng làm kinh sợ ! Tiểu nha đầu này làm sao lại có ý niệm quỷ quái trong đầu?Nếu không phải ánh mắt hắn sắc bén, cơ hồ quên mất lúc gần đi nàng còn liếc nhìn hắn, còn có trong mắt kia hiện lên tia sáng giảo hoạt.Đáng chết! Vốn tưởng trêu đùa nàng chút, kết quả bị nàng đùa giỡn !Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, chậm rãi ngồi xuống, ngồi xuống.Lúc này giọng nói của A Lí không nhanh không chậm truyền đến,“Thiếu gia, thời điểm tinh thần không yên, trước phải ngồi thiền tu tâm, không thể mạnh mẽ luyện công, nếu không sẽ tẩu hỏa nhập ma .”Tĩnh thiếu gia hoàn toàn bạo nộ rồi,“Cút!”Luôn bình tĩnh lạnh nhạt, bộ dáng Tĩnh thiếu gia luôn bày vẻ tránh ra chớ gần, đột nhiên phát ra tiếng gầm lên giận dữ như vậy, đem Hồ Tú Hồng bọn họ hoảng sợ, nhất là Thủy Muội. Bọn họ kinh ngạc nhìn Tô Mạt,“Ngươi, ngươi rốt cuộc nói với hắn cái gì ?”Tô Mạt vẻ mặt vô tội, cười đến vô hại, buông tay nói:“Nói cái gì? Ta cái gì cũng chưa nói a.” Hiện tại thật tốt a, đắc tội Tĩnh thiếu gia một cái, cả nhà đều vui vẻ a.Miễn cho hắn dám không nói thật đối với nàng, còn muốn lừa nàng. Ai nha, nhà của ta làm buôn bán nha, có hơn mười gian cửa hàng nha!Lừa quỷ!Không cho hắn trả giá chút ít, hắn cũng không biết nàng lợi hại.Giấu diếm nàng? nếu về sau này, nàng thật sự quyết định đi theo hắn, mới ý thức được hắn giấu diếm, đùa giỡn tâm cơ với nàng, vậy chính mình chẳng phải là chết thẳng cẳng rồi sao?Nàng - Tô Mạt cũng không muốn làm cái gì khí phi bị chồng ruồng bỏ, làm không được nữ hoàng nữ vương, ở nhà cũng muốn xưng vương xưng bá a. Nếu không sao có thể làm thất vọng danh xưng “ tiểu bá vương” từ nhỏ được mệnh danh a?Tô Mạt tâm tình tốt ăn điểm tâm hoa đào, chân nhỏ lắc lư đụng chân ghế, Thủy Muội nay đã có tự giác chiếu cố nàng, rót cho nàng chén nước sơn tra mật đường,“Tiểu thư, ngươi uống chút nước ngọt, kẻo nghẹn .”Tô Mạt khoát tay,“Sẽ không, sẽ không.”Nhớ tới bộ dạng Tĩnh ác ma kia tức giận muốn điên mất, nàng liền cảm thấy buồn cười, con người nàng ân oán rõ ràng nhất, có ân nàng nhất định báo, thù địch cũng nhất định trả.Chuyện lúc trước hắn ở trong đám bụi cỏ khô kia khi dễ nàng, nàng đã ghi nhớ.Lúc này A Lí đi tới, sắc mặt cũng có chút trắng bệch, Tô Mạt cười ha ha, chỉ vào hắn,“Ngươi, ngươi đi chọc hắn, làm...... Khụ khụ khụ khụ khụ khụ......”