Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 219: Nhị nha đầu có tâm nhất
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sau khi rượu quá ba tuần, lão phu nhân nói:“Không bằng để Dư tiểu thư ngủ cùng ta, Trì nhi các ngươi chiêu đãi Tĩnh thiếu gia tốt vào.”Tĩnh thiếu gia không đáp ứng trước là nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, thấy nàng mỉm cười, biết ý nàng, bèn nói:“Đa tạ lão phu nhân, chính là nha đầu ngang ngược, còn thỉnh lão phu nhân khoan dung.”Lão phu nhân cười nói:“Không lo, nhà của ta nữ oa nhi nhiều, người nào không phải bướng bỉnh chứ.”Tô Mạt liền đi theo lão phu nhân về chủ viện.Hiện nay lão phu nhân đã trở về, đương nhiên ở tại chính viện, Vương phu nhân cùng Tô Nhân Vũ ngược lại ra chuyển ra ở đại viện thứ hai.Tô Mạt đánh giá liếc mắt một cái, phòng ở lão phu nhân bài trí cùng Vương phu nhân trước đây là khác nhau.Lúc trước Vương phu nhân là hết sức phú quý, xa xỉ, hiện tại thực dụng là chính, làm cho người ta có cảm giác ấm áp, không hề cao cao tại thượng, lạnh như băng.Lão phu nhân sai người bưng lại đây một đĩa quả anh đào tươi ngon, đỏ tươi ướt át, hơi chua ngọt mát, rất là ngon miệng.“Tổ tiên Dư tiểu thư ngụ tại Thương Châu sao?” Lão phu nhân hơi hơi cười hỏi.Tô Mạt ăn anh đào, cười cười,“Vâng. Trước đây ngoại công ta vì mong ta về sau có thể gả đi kinh thành, cấm ta được nói tiếng Thương Châu, đặc biệt còn tìm vài thầy giáo từ kinh đến dạy dỗ ta. Đại nha hoàn ở bên người cũng là người kinh thành. Sau lại xuống dốc ......”Nàng thu lại nét tươi cười, vẻ mặt ưu thương.Biểu tình đúng chỗ, nhìn không ra một chút giả nào, lão phu nhân xem nàng như thế cũng tin vài phần.Đang nói chuyện, nghe được bên ngoài nha đầu nói thầm, lão phu nhân không hờn giận nói:“Có cái gì còn muốn lén lút, tiến vào nói.”Đại nha hoàn bên người bà là Hương Ngọc tiến vào nói:“Lão phu nhân cũng không có gì , là nhị tiểu thư đến thỉnh an, lại biết được có khách, sợ đường đột , cho nên sai nha đầu tới hỏi trước.”Lão phu nhân thản nhiên nói:“Nhị nha đầu có tâm nhất.”Tô Mạt mỉm cười,“Lão phu nhân, Tô gia cũng có vài cháu, như thế nào không gọi đến chơi đùa a?”Lão phu nhân đem nàng ôm vào trong lòng,“Hôm nay khuya rồi, ngươi cũng mệt mỏi. Sớm một chút nghỉ ngơi, sáng mai chúng ta đi hoa viên bày tiệc.”Tô Mạt cười nói:“Lão phu nhân thật tốt, ta rất thích có tỷ muội cùng nhau chơi.”Một đêm không nói chuyện, ngày hôm sau Tô Mạt cùng lão phu nhân thức dậy cùng nhau, Vương phu nhân đuổi mụ mụ nha hoàn bọn họ đến thỉnh an, chính mình lại không có tới.
Sau khi rượu quá ba
tuần, lão phu nhân nói:“Không bằng để Dư tiểu thư ngủ cùng ta, Trì nhi
các ngươi chiêu đãi Tĩnh thiếu gia tốt vào.”
Tĩnh thiếu gia không đáp ứng trước là nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, thấy nàng mỉm cười, biết ý nàng, bèn nói:“Đa tạ lão phu nhân, chính là nha đầu ngang ngược, còn
thỉnh lão phu nhân khoan dung.”
Lão phu nhân cười nói:“Không lo, nhà của ta nữ oa nhi nhiều, người nào không phải bướng bỉnh chứ.”
Tô Mạt liền đi theo lão phu nhân về chủ viện.
Hiện nay lão phu nhân đã trở về, đương nhiên ở tại chính viện, Vương phu
nhân cùng Tô Nhân Vũ ngược lại ra chuyển ra ở đại viện thứ hai.
Tô Mạt đánh giá liếc mắt một cái, phòng ở lão phu nhân bài trí cùng Vương phu nhân trước đây là khác nhau.
Lúc trước Vương phu nhân là hết sức phú quý, xa xỉ, hiện tại thực dụng là
chính, làm cho người ta có cảm giác ấm áp, không hề cao cao tại thượng,
lạnh như băng.
Lão phu nhân sai người bưng lại đây một đĩa quả anh đào tươi ngon, đỏ tươi ướt át, hơi chua ngọt mát, rất là ngon miệng.
“Tổ tiên Dư tiểu thư ngụ tại Thương Châu sao?” Lão phu nhân hơi hơi cười hỏi.
Tô Mạt ăn anh đào, cười cười,“Vâng. Trước đây ngoại công ta vì mong ta về
sau có thể gả đi kinh thành, cấm ta được nói tiếng Thương Châu, đặc biệt còn tìm vài thầy giáo từ kinh đến dạy dỗ ta. Đại nha hoàn ở bên người
cũng là người kinh thành. Sau lại xuống dốc ......”
Nàng thu lại nét tươi cười, vẻ mặt ưu thương.
Biểu tình đúng chỗ, nhìn không ra một chút giả nào, lão phu nhân xem nàng như thế cũng tin vài phần.
Đang nói chuyện, nghe được bên ngoài nha đầu nói thầm, lão phu nhân không
hờn giận nói:“Có cái gì còn muốn lén lút, tiến vào nói.”
Đại nha hoàn bên người bà là Hương Ngọc tiến vào nói:“Lão phu nhân cũng không
có gì , là nhị tiểu thư đến thỉnh an, lại biết được có khách, sợ đường
đột , cho nên sai nha đầu tới hỏi trước.”
Lão phu nhân thản nhiên nói:“Nhị nha đầu có tâm nhất.”
Tô Mạt mỉm cười,“Lão phu nhân, Tô gia cũng có vài cháu, như thế nào không gọi đến chơi đùa a?”
Lão phu nhân đem nàng ôm vào trong lòng,“Hôm nay khuya rồi, ngươi cũng mệt
mỏi. Sớm một chút nghỉ ngơi, sáng mai chúng ta đi hoa viên bày tiệc.”
Tô Mạt cười nói:“Lão phu nhân thật tốt, ta rất thích có tỷ muội cùng nhau chơi.”
Một đêm không nói chuyện, ngày hôm sau Tô Mạt cùng lão phu nhân thức dậy
cùng nhau, Vương phu nhân đuổi mụ mụ nha hoàn bọn họ đến thỉnh an, chính mình lại không có tới.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sau khi rượu quá ba tuần, lão phu nhân nói:“Không bằng để Dư tiểu thư ngủ cùng ta, Trì nhi các ngươi chiêu đãi Tĩnh thiếu gia tốt vào.”Tĩnh thiếu gia không đáp ứng trước là nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, thấy nàng mỉm cười, biết ý nàng, bèn nói:“Đa tạ lão phu nhân, chính là nha đầu ngang ngược, còn thỉnh lão phu nhân khoan dung.”Lão phu nhân cười nói:“Không lo, nhà của ta nữ oa nhi nhiều, người nào không phải bướng bỉnh chứ.”Tô Mạt liền đi theo lão phu nhân về chủ viện.Hiện nay lão phu nhân đã trở về, đương nhiên ở tại chính viện, Vương phu nhân cùng Tô Nhân Vũ ngược lại ra chuyển ra ở đại viện thứ hai.Tô Mạt đánh giá liếc mắt một cái, phòng ở lão phu nhân bài trí cùng Vương phu nhân trước đây là khác nhau.Lúc trước Vương phu nhân là hết sức phú quý, xa xỉ, hiện tại thực dụng là chính, làm cho người ta có cảm giác ấm áp, không hề cao cao tại thượng, lạnh như băng.Lão phu nhân sai người bưng lại đây một đĩa quả anh đào tươi ngon, đỏ tươi ướt át, hơi chua ngọt mát, rất là ngon miệng.“Tổ tiên Dư tiểu thư ngụ tại Thương Châu sao?” Lão phu nhân hơi hơi cười hỏi.Tô Mạt ăn anh đào, cười cười,“Vâng. Trước đây ngoại công ta vì mong ta về sau có thể gả đi kinh thành, cấm ta được nói tiếng Thương Châu, đặc biệt còn tìm vài thầy giáo từ kinh đến dạy dỗ ta. Đại nha hoàn ở bên người cũng là người kinh thành. Sau lại xuống dốc ......”Nàng thu lại nét tươi cười, vẻ mặt ưu thương.Biểu tình đúng chỗ, nhìn không ra một chút giả nào, lão phu nhân xem nàng như thế cũng tin vài phần.Đang nói chuyện, nghe được bên ngoài nha đầu nói thầm, lão phu nhân không hờn giận nói:“Có cái gì còn muốn lén lút, tiến vào nói.”Đại nha hoàn bên người bà là Hương Ngọc tiến vào nói:“Lão phu nhân cũng không có gì , là nhị tiểu thư đến thỉnh an, lại biết được có khách, sợ đường đột , cho nên sai nha đầu tới hỏi trước.”Lão phu nhân thản nhiên nói:“Nhị nha đầu có tâm nhất.”Tô Mạt mỉm cười,“Lão phu nhân, Tô gia cũng có vài cháu, như thế nào không gọi đến chơi đùa a?”Lão phu nhân đem nàng ôm vào trong lòng,“Hôm nay khuya rồi, ngươi cũng mệt mỏi. Sớm một chút nghỉ ngơi, sáng mai chúng ta đi hoa viên bày tiệc.”Tô Mạt cười nói:“Lão phu nhân thật tốt, ta rất thích có tỷ muội cùng nhau chơi.”Một đêm không nói chuyện, ngày hôm sau Tô Mạt cùng lão phu nhân thức dậy cùng nhau, Vương phu nhân đuổi mụ mụ nha hoàn bọn họ đến thỉnh an, chính mình lại không có tới.