Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 294: Tiểu phu nhân của hắn là kỳ tài luyện công

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt ngồi xuống luyện công, sau khi vận hành một vòng xung quanh, thở hắt ra, mở mắt nhìn hắn, hai mắt hắn trong như nước, rất ngạc nhiên vui sướng.“Tiểu phu nhân của ta thật sự là kỳ tài luyện công a!”Tô Mạt cười nói:“Có nhanh bằng ngươi sao?”Tĩnh thiếu gia gật đầu vài cái,“Có.”Lúc ấy hắn đồng thời tu luyện nội công, ám khí, khinh công, kiếm pháp, đao pháp, độc dược, giải độc......Tốc độ luyện nội công so với nàng cũng không sai biệt lắm .Tô Mạt cảm thấy vui mừng, xem ra chính mình vẫn rất lợi hại, không cô phụ cái đầu thiên tài này nha.Tĩnh thiếu gia nhẹ giọng nói:“Nàng hiện nay nội công đã có chút thành tựu, ta muốn dạy nàng một bộ tiểu cầm nã thủ phòng thân.”Tiểu cầm nã thủ, không cần binh khí, đánh cận người, dùng để tự vệ.Tô Hinh Nhi tuy rằng không hại được nàng, nhưng vẫn làm cho hắn rất tức giận, cũng may nàng biết tự bảo vệ mình, cho nên hắn cũng không đề cập tới, không tạo áp lực cho nàng, hắn tin tưởng, nàng sẽ bảo hộ tốt bản thân.Tô Mạt gật đầu, Tĩnh thiếu gia liền nhảy xuống giường, trước tiên chậm rãi thi triển một lần, sau đó lại thi triển hai lần rất nhanh.Tô Mạt nhớ kỹ, tự mình khoa tay múa chân một chút, từ chậm biến thành nhanh, sau lại có thể cùng Tĩnh thiếu gia đỡ chiêu.Hai canh giờ sau, nàng thuần thục, hắn dừng lại, lấy khăn tử lau mồ hôi cho nàng.“Nàng nên nghỉ ngơi rồi, về sau mỗi ngày sáng tối đều luyện tập một chút.”Tô Mạt đáp ứng ,“Ngươi đi nhanh đi.”Tĩnh thiếu gia lưu luyến nhìn nàng, cúi đầu hôn phớt trên trán nàng một cái,“Tiểu phu nhân, bảo trọng!”Nói xong, bóng người chợt lóe, liền không thấy đâu nữa.Tô Mạt kinh ngạc nhìn, khinh công của hắn quá lợi hại, nói đến là đến, nói đi là đi.Hơi quá đáng a, ngay cả cái bóng dáng cũng không nhìn thấy!Lúc này, trời đã tối om như mực, Tô Mạt vội lên giường tiếp tục ngủ.Ngày hôm sau, nàng y như cũ thức dậy cùng đại tiểu thư đi thỉnh an lão phu nhân, nói mấy câu với bọn tỷ muội xong thì trở về phòng mình.Nàng nhớ chuyện của mình còn chưa đâu vào đâu, căn bản không có tâm tư ứng phó có lệ với lão phu nhân cùng nhị tiểu thư, tam tiểu thư.Lúc nàng cùng đại tiểu thư đọc sách, Kim Kết lặng lẽ ra dấu, Tô Mạt mượn cớ đi vệ sinh lẻn ra phòng ngoài, Kim Kết đưa cho nàng một phong thơ.Thơ không ngờ là do Tĩnh thiếu gia tự mình viết, hắn tặng cho nàng hai nữ hộ vệ, là tỷ muội song sinh, người lớn kêu là Lăng Nhược, nhỏ hơn kêu là Lan Như.

Tô Mạt ngồi xuống
luyện công, sau khi vận hành một vòng xung quanh, thở hắt ra, mở mắt
nhìn hắn, hai mắt hắn trong như nước, rất ngạc nhiên vui sướng.

“Tiểu phu nhân của ta thật sự là kỳ tài luyện công a!”

Tô Mạt cười nói:“Có nhanh bằng ngươi sao?”

Tĩnh thiếu gia gật đầu vài cái,“Có.”

Lúc ấy hắn đồng thời tu luyện nội công, ám khí, khinh công, kiếm pháp, đao pháp, độc dược, giải độc......

Tốc độ luyện nội công so với nàng cũng không sai biệt lắm .

Tô Mạt cảm thấy vui mừng, xem ra chính mình vẫn rất lợi hại, không cô phụ cái đầu thiên tài này nha.

Tĩnh thiếu gia nhẹ giọng nói:“Nàng hiện nay nội công đã có chút thành tựu, ta muốn dạy nàng một bộ tiểu cầm nã thủ phòng thân.”

Tiểu cầm nã thủ, không cần binh khí, đánh cận người, dùng để tự vệ.

Tô Hinh Nhi tuy rằng không hại được nàng, nhưng vẫn làm cho hắn rất tức
giận, cũng may nàng biết tự bảo vệ mình, cho nên hắn cũng không đề cập
tới, không tạo áp lực cho nàng, hắn tin tưởng, nàng sẽ bảo hộ tốt bản
thân.

Tô Mạt gật đầu, Tĩnh thiếu gia liền nhảy xuống giường,
trước tiên chậm rãi thi triển một lần, sau đó lại thi triển hai lần rất
nhanh.

Tô Mạt nhớ kỹ, tự mình khoa tay múa chân một chút, từ chậm biến thành nhanh, sau lại có thể cùng Tĩnh thiếu gia đỡ chiêu.

Hai canh giờ sau, nàng thuần thục, hắn dừng lại, lấy khăn tử lau mồ hôi cho nàng.

“Nàng nên nghỉ ngơi rồi, về sau mỗi ngày sáng tối đều luyện tập một chút.”

Tô Mạt đáp ứng ,“Ngươi đi nhanh đi.”

Tĩnh thiếu gia lưu luyến nhìn nàng, cúi đầu hôn phớt trên trán nàng một cái,“Tiểu phu nhân, bảo trọng!”

Nói xong, bóng người chợt lóe, liền không thấy đâu nữa.

Tô Mạt kinh ngạc nhìn, khinh công của hắn quá lợi hại, nói đến là đến, nói đi là đi.

Hơi quá đáng a, ngay cả cái bóng dáng cũng không nhìn thấy!

Lúc này, trời đã tối om như mực, Tô Mạt vội lên giường tiếp tục ngủ.

Ngày hôm sau, nàng y như cũ thức dậy cùng đại tiểu thư đi thỉnh an lão phu
nhân, nói mấy câu với bọn tỷ muội xong thì trở về phòng mình.

Nàng nhớ chuyện của mình còn chưa đâu vào đâu, căn bản không có tâm tư ứng
phó có lệ với lão phu nhân cùng nhị tiểu thư, tam tiểu thư.

Lúc
nàng cùng đại tiểu thư đọc sách, Kim Kết lặng lẽ ra dấu, Tô Mạt mượn cớ
đi vệ sinh lẻn ra phòng ngoài, Kim Kết đưa cho nàng một phong thơ.

Thơ không ngờ là do Tĩnh thiếu gia tự mình viết, hắn tặng cho nàng hai nữ
hộ vệ, là tỷ muội song sinh, người lớn kêu là Lăng Nhược, nhỏ hơn kêu là Lan Như.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt ngồi xuống luyện công, sau khi vận hành một vòng xung quanh, thở hắt ra, mở mắt nhìn hắn, hai mắt hắn trong như nước, rất ngạc nhiên vui sướng.“Tiểu phu nhân của ta thật sự là kỳ tài luyện công a!”Tô Mạt cười nói:“Có nhanh bằng ngươi sao?”Tĩnh thiếu gia gật đầu vài cái,“Có.”Lúc ấy hắn đồng thời tu luyện nội công, ám khí, khinh công, kiếm pháp, đao pháp, độc dược, giải độc......Tốc độ luyện nội công so với nàng cũng không sai biệt lắm .Tô Mạt cảm thấy vui mừng, xem ra chính mình vẫn rất lợi hại, không cô phụ cái đầu thiên tài này nha.Tĩnh thiếu gia nhẹ giọng nói:“Nàng hiện nay nội công đã có chút thành tựu, ta muốn dạy nàng một bộ tiểu cầm nã thủ phòng thân.”Tiểu cầm nã thủ, không cần binh khí, đánh cận người, dùng để tự vệ.Tô Hinh Nhi tuy rằng không hại được nàng, nhưng vẫn làm cho hắn rất tức giận, cũng may nàng biết tự bảo vệ mình, cho nên hắn cũng không đề cập tới, không tạo áp lực cho nàng, hắn tin tưởng, nàng sẽ bảo hộ tốt bản thân.Tô Mạt gật đầu, Tĩnh thiếu gia liền nhảy xuống giường, trước tiên chậm rãi thi triển một lần, sau đó lại thi triển hai lần rất nhanh.Tô Mạt nhớ kỹ, tự mình khoa tay múa chân một chút, từ chậm biến thành nhanh, sau lại có thể cùng Tĩnh thiếu gia đỡ chiêu.Hai canh giờ sau, nàng thuần thục, hắn dừng lại, lấy khăn tử lau mồ hôi cho nàng.“Nàng nên nghỉ ngơi rồi, về sau mỗi ngày sáng tối đều luyện tập một chút.”Tô Mạt đáp ứng ,“Ngươi đi nhanh đi.”Tĩnh thiếu gia lưu luyến nhìn nàng, cúi đầu hôn phớt trên trán nàng một cái,“Tiểu phu nhân, bảo trọng!”Nói xong, bóng người chợt lóe, liền không thấy đâu nữa.Tô Mạt kinh ngạc nhìn, khinh công của hắn quá lợi hại, nói đến là đến, nói đi là đi.Hơi quá đáng a, ngay cả cái bóng dáng cũng không nhìn thấy!Lúc này, trời đã tối om như mực, Tô Mạt vội lên giường tiếp tục ngủ.Ngày hôm sau, nàng y như cũ thức dậy cùng đại tiểu thư đi thỉnh an lão phu nhân, nói mấy câu với bọn tỷ muội xong thì trở về phòng mình.Nàng nhớ chuyện của mình còn chưa đâu vào đâu, căn bản không có tâm tư ứng phó có lệ với lão phu nhân cùng nhị tiểu thư, tam tiểu thư.Lúc nàng cùng đại tiểu thư đọc sách, Kim Kết lặng lẽ ra dấu, Tô Mạt mượn cớ đi vệ sinh lẻn ra phòng ngoài, Kim Kết đưa cho nàng một phong thơ.Thơ không ngờ là do Tĩnh thiếu gia tự mình viết, hắn tặng cho nàng hai nữ hộ vệ, là tỷ muội song sinh, người lớn kêu là Lăng Nhược, nhỏ hơn kêu là Lan Như.

Chương 294: Tiểu phu nhân của hắn là kỳ tài luyện công