Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 300: Thái tử đến thăm Quốc Công phủ 04

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Thái tử lập tức tiến lên đỡ lão phu nhân, cười nói:“Lão phu nhân không cần khách khí, ta hôm nay bất quá là tự đến thăm người vì tình bạn với Tô Trì, còn vì mối giao tình của ta và Tô gia, không quan hệ gì đến hoàng tộc. Các ngươi đến kinh thành, ta luôn muốn đến chúc mình, nhưng lúc đó có triều thần các quan viên, không thể thân cận hơn được với người.”Lão phu nhân mời hắn ngồi, nhìn hắn khuôn mặt như ngọc, hai mắt như đốm sáng, tuấn mỹ nhẹ nhàng, lại rất có khí độ, cảm thấy yêu thích,“Ta nghe Trì nhi nói chúng ta có thể đến kinh thành, cũng là nhờ thái tử điện hạ thành toàn, ở trước mặt bệ hạ nói nhiều lời tốt đẹp.”Sau đó lại nhìn về phía Tô Trì,“Phụ thân ngươi đâu, mau tìm hắn đến.”Tô Trì nói:“Lúc vào phủ liền bảo nhị đệ đi gọi phụ thân.”Đang nói thì thấy Tô Nhân Vũ đi nhanh bước tới, không có mặc triều phục, tiến vào liền hành lễ, thái tử lập tức đứng dậy,“Tô quốc Công, chúng ta là người một nhà, không cần đa lễ .”Sau đó ba người ngồi xuống, nói chuyện thân mật cùng nhau.Lão phu nhân hỏi thăm một chút Hoàng quý phi nương nương, Tô Nhân Vũ chỉ ngồi bên canh, cũng không chủ động bắt chuyện.Nói được chốc lát, câu chuyện như đã không còn gì để nói, Tô Trì sợ không khí ngại ngần, cười nói:“Hôm nay còn gặp được đại cữu, hắn nói hai ngày tới sau khi thu xếp mọi chuyện trong nhà yên ổn , hắn sẽ dẫn theo mợ và các tỷ muội đến thỉnh an lão phu nhân.”Lão phu nhân giương lên đuôi lông mày, cười nói:“Tốt quá, đại cữu cữu ngươi là người có khả năng, lục bộ cơ hồ đều đã làm qua, nay lại thăng chức Lại Bộ Thị Lang, quản lý công vụ quan trọng. Vừa có thể tận chút sức lực cho hoàng thượng.”Tô Trì liếc Tô Nhân Vũ một cái, nói:“Phụ thân, không biết mẫu thân thân thể ra sao, có thể đi ra thu xếp gặp khách được không?”Từ khi hắn về Tô gia đến nay chưa gặp qua Vương phu nhân, vẫn luôn muốn gặp, lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ đều nói phu nhân bị bệnh, ăn chay niệm phật, nguyện ý tu hành hai năm, không thể tùy tiện xuất môn, nếu không sẽ không linh .Tô Trì chính là người có hiểu biết, thấy mẫu thân ở tại nơi hẻo lánh trong nhà đoán được trong nhà đã xảy ra chuyện.Chính là hắn cũng không thể hỏi sâu hơn, dù sao tổ mẫu, phụ thân vẫn đều khoẻ mạnh, hắn tuy rằng là thư đồng của thái tử, rốt cục vẫn phải nhờ cậy vào thế lực gia tộc mới được.Nếu không có tổ mẫu cùng phụ thân, vậy hắn cũng không chỗ nào có thể dựa dẫm cậy nhờ.Giờ đây hắn không dám, cũng không có cách nào trực tiếp cứu được Vương phu nhân ra.Chỉ có thể nghĩ biện pháp đi đường vòng từ từ cứu mẫu thân ra.

Thái tử lập tức tiến
lên đỡ lão phu nhân, cười nói:“Lão phu nhân không cần khách khí, ta hôm
nay bất quá là tự đến thăm người vì tình bạn với Tô Trì, còn vì mối giao tình của ta và Tô gia, không quan hệ gì đến hoàng tộc. Các ngươi đến
kinh thành, ta luôn muốn đến chúc mình, nhưng lúc đó có triều thần các
quan viên, không thể thân cận hơn được với người.”

Lão phu nhân
mời hắn ngồi, nhìn hắn khuôn mặt như ngọc, hai mắt như đốm sáng, tuấn mỹ nhẹ nhàng, lại rất có khí độ, cảm thấy yêu thích,“Ta nghe Trì nhi nói
chúng ta có thể đến kinh thành, cũng là nhờ thái tử điện hạ thành toàn, ở trước mặt bệ hạ nói nhiều lời tốt đẹp.”

Sau đó lại nhìn về phía Tô Trì,“Phụ thân ngươi đâu, mau tìm hắn đến.”

Tô Trì nói:“Lúc vào phủ liền bảo nhị đệ đi gọi phụ thân.”

Đang nói thì thấy Tô Nhân Vũ đi nhanh bước tới, không có mặc triều phục,
tiến vào liền hành lễ, thái tử lập tức đứng dậy,“Tô quốc Công, chúng ta
là người một nhà, không cần đa lễ .”

Sau đó ba người ngồi xuống, nói chuyện thân mật cùng nhau.

Lão phu nhân hỏi thăm một chút Hoàng quý phi nương nương, Tô Nhân Vũ chỉ ngồi bên canh, cũng không chủ động bắt chuyện.

Nói được chốc lát, câu chuyện như đã không còn gì để nói, Tô Trì sợ không
khí ngại ngần, cười nói:“Hôm nay còn gặp được đại cữu, hắn nói hai ngày
tới sau khi thu xếp mọi chuyện trong nhà yên ổn , hắn sẽ dẫn theo mợ và
các tỷ muội đến thỉnh an lão phu nhân.”

Lão phu nhân giương lên
đuôi lông mày, cười nói:“Tốt quá, đại cữu cữu ngươi là người có khả
năng, lục bộ cơ hồ đều đã làm qua, nay lại thăng chức Lại Bộ Thị Lang,
quản lý công vụ quan trọng. Vừa có thể tận chút sức lực cho hoàng
thượng.”

Tô Trì liếc Tô Nhân Vũ một cái, nói:“Phụ thân, không biết mẫu thân thân thể ra sao, có thể đi ra thu xếp gặp khách được không?”

Từ khi hắn về Tô gia đến nay chưa gặp qua Vương phu nhân, vẫn luôn muốn
gặp, lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ đều nói phu nhân bị bệnh, ăn chay niệm phật, nguyện ý tu hành hai năm, không thể tùy tiện xuất môn, nếu không
sẽ không linh .

Tô Trì chính là người có hiểu biết, thấy mẫu thân ở tại nơi hẻo lánh trong nhà đoán được trong nhà đã xảy ra chuyện.

Chính là hắn cũng không thể hỏi sâu hơn, dù sao tổ mẫu, phụ thân vẫn đều khoẻ mạnh, hắn tuy rằng là thư đồng của thái tử, rốt cục vẫn phải nhờ cậy
vào thế lực gia tộc mới được.

Nếu không có tổ mẫu cùng phụ thân, vậy hắn cũng không chỗ nào có thể dựa dẫm cậy nhờ.

Giờ đây hắn không dám, cũng không có cách nào trực tiếp cứu được Vương phu nhân ra.

Chỉ có thể nghĩ biện pháp đi đường vòng từ từ cứu mẫu thân ra.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Thái tử lập tức tiến lên đỡ lão phu nhân, cười nói:“Lão phu nhân không cần khách khí, ta hôm nay bất quá là tự đến thăm người vì tình bạn với Tô Trì, còn vì mối giao tình của ta và Tô gia, không quan hệ gì đến hoàng tộc. Các ngươi đến kinh thành, ta luôn muốn đến chúc mình, nhưng lúc đó có triều thần các quan viên, không thể thân cận hơn được với người.”Lão phu nhân mời hắn ngồi, nhìn hắn khuôn mặt như ngọc, hai mắt như đốm sáng, tuấn mỹ nhẹ nhàng, lại rất có khí độ, cảm thấy yêu thích,“Ta nghe Trì nhi nói chúng ta có thể đến kinh thành, cũng là nhờ thái tử điện hạ thành toàn, ở trước mặt bệ hạ nói nhiều lời tốt đẹp.”Sau đó lại nhìn về phía Tô Trì,“Phụ thân ngươi đâu, mau tìm hắn đến.”Tô Trì nói:“Lúc vào phủ liền bảo nhị đệ đi gọi phụ thân.”Đang nói thì thấy Tô Nhân Vũ đi nhanh bước tới, không có mặc triều phục, tiến vào liền hành lễ, thái tử lập tức đứng dậy,“Tô quốc Công, chúng ta là người một nhà, không cần đa lễ .”Sau đó ba người ngồi xuống, nói chuyện thân mật cùng nhau.Lão phu nhân hỏi thăm một chút Hoàng quý phi nương nương, Tô Nhân Vũ chỉ ngồi bên canh, cũng không chủ động bắt chuyện.Nói được chốc lát, câu chuyện như đã không còn gì để nói, Tô Trì sợ không khí ngại ngần, cười nói:“Hôm nay còn gặp được đại cữu, hắn nói hai ngày tới sau khi thu xếp mọi chuyện trong nhà yên ổn , hắn sẽ dẫn theo mợ và các tỷ muội đến thỉnh an lão phu nhân.”Lão phu nhân giương lên đuôi lông mày, cười nói:“Tốt quá, đại cữu cữu ngươi là người có khả năng, lục bộ cơ hồ đều đã làm qua, nay lại thăng chức Lại Bộ Thị Lang, quản lý công vụ quan trọng. Vừa có thể tận chút sức lực cho hoàng thượng.”Tô Trì liếc Tô Nhân Vũ một cái, nói:“Phụ thân, không biết mẫu thân thân thể ra sao, có thể đi ra thu xếp gặp khách được không?”Từ khi hắn về Tô gia đến nay chưa gặp qua Vương phu nhân, vẫn luôn muốn gặp, lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ đều nói phu nhân bị bệnh, ăn chay niệm phật, nguyện ý tu hành hai năm, không thể tùy tiện xuất môn, nếu không sẽ không linh .Tô Trì chính là người có hiểu biết, thấy mẫu thân ở tại nơi hẻo lánh trong nhà đoán được trong nhà đã xảy ra chuyện.Chính là hắn cũng không thể hỏi sâu hơn, dù sao tổ mẫu, phụ thân vẫn đều khoẻ mạnh, hắn tuy rằng là thư đồng của thái tử, rốt cục vẫn phải nhờ cậy vào thế lực gia tộc mới được.Nếu không có tổ mẫu cùng phụ thân, vậy hắn cũng không chỗ nào có thể dựa dẫm cậy nhờ.Giờ đây hắn không dám, cũng không có cách nào trực tiếp cứu được Vương phu nhân ra.Chỉ có thể nghĩ biện pháp đi đường vòng từ từ cứu mẫu thân ra.

Chương 300: Thái tử đến thăm Quốc Công phủ 04