Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 319: Cung yến sóng gió liên tục nảy sinh sự cố 04

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt cũng không nhìn hắn chỉ quay đầu cùng đại tiểu thư nói chuyện, đột nhiên, nàng lại nghe sau đầu tiếng xé gió, lần này so với lúc ở bên ngoài chậm hơn rất nhiều, xem ra hiện tại công lực hắn giảm đi khá nhiều.Nàng bay nhanh hướng bên người đại tiểu thư dựa vào, một khối đá vèo vèo lập tức bắn về phía một vị tiểu hoàng tử đối diện Tô Mạt. Tiểu hoàng tử kia cũng bảy tám tuổi, miệng không biết cười cái gì, viên đá lần này đánh vào răng cửa hắn, rớt một răng cửa, miệng đầy máu.Cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân, hắn oa oa khóc rống lên, lại có máu chảy xuống dưới, hắn lại càng oa oa khóc lớn.Nhất thời trong điện loạn lên.Hoàng Phủ Cẩn thân thiết nhìn về phía Tô Mạt, nàng lại ngắm hắn liếc mắt một cái, dường như bĩu môi.Ngũ hoàng tử đã đuổi theo, một lát đã đem hai tiểu thái giám xách trở về.Hai tiểu thái giám bất quá chừng mười tuổi, sợ tới mức bắp chân phát run, lập tức quỳ gối xuống.Bị đánh cho răng cửa rớt tiểu hoàng tử oa oa khóc, đau hắn ôm mặt lăn lộn, hoàng quý phi tự mình dỗ hắn mới thôi.Hắn đứng lên phẫn nộ hô lớn:“Các ngươi muốn đánh nàng, như thế nào ngược lại đánh ta?”Bởi vì đau, hơn nữa răng cửa rớt, nói chuyện lại hở, ô ô thì thầm .Hắn chỉ hướng Tô Mạt.Hoàng Phủ Cẩn sâu thẳm trong lòng bỗng dưng nhíu lại, ngồi phía trên thái tử lập tức cảm giác được lẫm lẫm hàn ý, không khỏi nhìn hắn một cái, hắn lại khôi phục như lúc ban đầu, bưng ly rượu nhợt nhạt uống một ngụm.Hoàng đế vừa nghe sẽ cho người đánh bằng roi, hai tiểu thái giám kia sợ tới mức dập đầu như đâm tỏi, cầu xin tha thứ.Hoàng đế ngồi ở trên, sắc mặt uy nghiêm,“Rốt cuộc sao lại thế này?”Hai tiểu thái giám kia nhìn nhau, hoàng đế hừ một tiếng, bọn họ lập tức dập đầu cung khai:“Là, là thất điện hạ cùng mười ba công chúa, chỉ huy nhóm nô tài, muốn cho Tô tiểu thư đẹp mặt .”Hoàng đế mặt mày nghiêm nghị, nhìn về phía hoàng quý phi,“Loạn rồi!”Hoàng quý phi sắc mặt cũng không phải tốt lắm, thập tam công chúa là nữ nhi của nàng, thất điện hạ là đứa nhỏ nàng nuôi nấng thay tần phi khác, hai đứa nhỏ từ trước đến nay ỷ vào sủng ái, có điểm vô pháp vô thiên , chính là thời khắc như vậy, làm sao có thể đi quấy rối, còn cố tình đối với người mới tới Tô Mạt?Nàng cười theo,“Chỉ sợ là đùa giỡn .”

Tô Mạt cũng không nhìn hắn chỉ quay đầu cùng đại tiểu thư nói chuyện, đột
nhiên, nàng lại nghe sau đầu tiếng xé gió, lần này so với lúc ở bên
ngoài chậm hơn rất nhiều, xem ra hiện tại công lực hắn giảm đi khá
nhiều.

Nàng bay nhanh hướng bên người đại tiểu thư dựa vào, một
khối đá vèo vèo lập tức bắn về phía một vị tiểu hoàng tử đối diện Tô
Mạt. Tiểu hoàng tử kia cũng bảy tám tuổi, miệng không biết cười cái gì,
viên đá lần này đánh vào răng cửa hắn, rớt một răng cửa, miệng đầy máu.

Cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân, hắn oa oa khóc rống lên, lại có máu chảy xuống dưới, hắn lại càng oa oa khóc lớn.

Nhất thời trong điện loạn lên.

Hoàng Phủ Cẩn thân thiết nhìn về phía Tô Mạt, nàng lại ngắm hắn liếc mắt một cái, dường như bĩu môi.

Ngũ hoàng tử đã đuổi theo, một lát đã đem hai tiểu thái giám xách trở về.

Hai tiểu thái giám bất quá chừng mười tuổi, sợ tới mức bắp chân phát run, lập tức quỳ gối xuống.

Bị đánh cho răng cửa rớt tiểu hoàng tử oa oa khóc, đau hắn ôm mặt lăn lộn, hoàng quý phi tự mình dỗ hắn mới thôi.

Hắn đứng lên phẫn nộ hô lớn:“Các ngươi muốn đánh nàng, như thế nào ngược lại đánh ta?”

Bởi vì đau, hơn nữa răng cửa rớt, nói chuyện lại hở, ô ô thì thầm .

Hắn chỉ hướng Tô Mạt.

Hoàng Phủ Cẩn sâu thẳm trong lòng bỗng dưng nhíu lại, ngồi phía trên thái tử
lập tức cảm giác được lẫm lẫm hàn ý, không khỏi nhìn hắn một cái, hắn
lại khôi phục như lúc ban đầu, bưng ly rượu nhợt nhạt uống một ngụm.

Hoàng đế vừa nghe sẽ cho người đánh bằng roi, hai tiểu thái giám kia sợ tới mức dập đầu như đâm tỏi, cầu xin tha thứ.

Hoàng đế ngồi ở trên, sắc mặt uy nghiêm,“Rốt cuộc sao lại thế này?”

Hai tiểu thái giám kia nhìn nhau, hoàng đế hừ một tiếng, bọn họ lập tức dập đầu cung khai:“Là, là thất điện hạ cùng mười ba công chúa, chỉ huy nhóm nô tài, muốn cho Tô tiểu thư đẹp mặt .”

Hoàng đế mặt mày nghiêm nghị, nhìn về phía hoàng quý phi,“Loạn rồi!”

Hoàng quý phi sắc mặt cũng không phải tốt lắm, thập tam công chúa là nữ nhi
của nàng, thất điện hạ là đứa nhỏ nàng nuôi nấng thay tần phi khác, hai
đứa nhỏ từ trước đến nay ỷ vào sủng ái, có điểm vô pháp vô thiên , chính là thời khắc như vậy, làm sao có thể đi quấy rối, còn cố tình đối với
người mới tới Tô Mạt?

Nàng cười theo,“Chỉ sợ là đùa giỡn .”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt cũng không nhìn hắn chỉ quay đầu cùng đại tiểu thư nói chuyện, đột nhiên, nàng lại nghe sau đầu tiếng xé gió, lần này so với lúc ở bên ngoài chậm hơn rất nhiều, xem ra hiện tại công lực hắn giảm đi khá nhiều.Nàng bay nhanh hướng bên người đại tiểu thư dựa vào, một khối đá vèo vèo lập tức bắn về phía một vị tiểu hoàng tử đối diện Tô Mạt. Tiểu hoàng tử kia cũng bảy tám tuổi, miệng không biết cười cái gì, viên đá lần này đánh vào răng cửa hắn, rớt một răng cửa, miệng đầy máu.Cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân, hắn oa oa khóc rống lên, lại có máu chảy xuống dưới, hắn lại càng oa oa khóc lớn.Nhất thời trong điện loạn lên.Hoàng Phủ Cẩn thân thiết nhìn về phía Tô Mạt, nàng lại ngắm hắn liếc mắt một cái, dường như bĩu môi.Ngũ hoàng tử đã đuổi theo, một lát đã đem hai tiểu thái giám xách trở về.Hai tiểu thái giám bất quá chừng mười tuổi, sợ tới mức bắp chân phát run, lập tức quỳ gối xuống.Bị đánh cho răng cửa rớt tiểu hoàng tử oa oa khóc, đau hắn ôm mặt lăn lộn, hoàng quý phi tự mình dỗ hắn mới thôi.Hắn đứng lên phẫn nộ hô lớn:“Các ngươi muốn đánh nàng, như thế nào ngược lại đánh ta?”Bởi vì đau, hơn nữa răng cửa rớt, nói chuyện lại hở, ô ô thì thầm .Hắn chỉ hướng Tô Mạt.Hoàng Phủ Cẩn sâu thẳm trong lòng bỗng dưng nhíu lại, ngồi phía trên thái tử lập tức cảm giác được lẫm lẫm hàn ý, không khỏi nhìn hắn một cái, hắn lại khôi phục như lúc ban đầu, bưng ly rượu nhợt nhạt uống một ngụm.Hoàng đế vừa nghe sẽ cho người đánh bằng roi, hai tiểu thái giám kia sợ tới mức dập đầu như đâm tỏi, cầu xin tha thứ.Hoàng đế ngồi ở trên, sắc mặt uy nghiêm,“Rốt cuộc sao lại thế này?”Hai tiểu thái giám kia nhìn nhau, hoàng đế hừ một tiếng, bọn họ lập tức dập đầu cung khai:“Là, là thất điện hạ cùng mười ba công chúa, chỉ huy nhóm nô tài, muốn cho Tô tiểu thư đẹp mặt .”Hoàng đế mặt mày nghiêm nghị, nhìn về phía hoàng quý phi,“Loạn rồi!”Hoàng quý phi sắc mặt cũng không phải tốt lắm, thập tam công chúa là nữ nhi của nàng, thất điện hạ là đứa nhỏ nàng nuôi nấng thay tần phi khác, hai đứa nhỏ từ trước đến nay ỷ vào sủng ái, có điểm vô pháp vô thiên , chính là thời khắc như vậy, làm sao có thể đi quấy rối, còn cố tình đối với người mới tới Tô Mạt?Nàng cười theo,“Chỉ sợ là đùa giỡn .”

Chương 319: Cung yến sóng gió liên tục nảy sinh sự cố 04