Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 423: Tâm sự ngượng ngùng của thiếu nữ
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt dừng lại cước bộ, hướng hắn phất phất tay,“Giới ca ca, tái kiến a.”Nàng sợ Hoàng Phủ Giới quấy rối dây dưa, dù sao nàng đáp ứng về sau gọi hắn là ca ca, cũng làm cho hắn kiếm chút tiện nghi mới tốt a.Nàng rất rộng lượng a.Quả nhiên Hoàng Phủ Giới rất hưởng thụ, lập tức cao hứng cười toe toét, cảm thấy chính mình bỗng dưng lớn hẳn ra.Nhìn Tô Mạt chạy xa hút, hắn mới trở về học đường.Bên kia Tô Trì mời đại tiểu thư đi tới cũng của thái tử thưởng mai.Hắn nói với đại tiểu thư:“Ngươi không phải thích nhất hoa mai sao? Hoa mai Ninh Châu là không có cách nào mang đến đây, bất quá trong cung thái tử điện hạ có vài ành rất đẹp. Đi ngắm cũng giống nhau cả thôi.”Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, nhanh nhìn thái tử một cái, hắn chính là đang ngưng mắt nhìn nàng, một đôi mắt hữu tình mênh mông bao la như nước vô cùng hấp dẫn người khác.“Tô tiểu thư không cần câu nệ, nếu là ghét bỏ chúng ta, ta cùng Tô Trì đi cung quý phi đi dạo một chút.”Đại tiểu thư vội lắc đầu,“Không, không phải. Chính là......”Thái tử cười cười, rất ôn hòa tao nhã,“Có huynh trưởng cho phép, ngươi sợ gì chứ? Chẳng lẽ còn có người dám chê trách hay sao.”Lúc này Tô Nhân Vũ phái gã sai vặt tìm đến kêu nữ nhi về nhà, Tô Trì nói:“Nói với lão gia, muộn chút mới trở về, bảo ngài ấy đi trước một bước.”Gã sai vặt nhận lệnh rời đi.Nhị tiểu thư tiến lên nói:“Tỷ tỷ, ngươi cũng đừng từ chối nữa. Thái tử điện hạ chưa bao giờ chủ động mời người khác.”Lần này hắn cũng không mở miệng, nhưng Tô Trì liền đại biểu cho hắn.Mọi người đương nhiên hiểu.Đại tiểu thư do dự một chút, cảm giác tầm mắt nóng rực của thái tử ngưng lại ở trên mặt mình, nhất thời tim đập mặt đỏ lên, cuống quít nói:“Ta, ta vẫn là nên đi về trước .” Nói xong nàng vội vàng dẫn theo tiểu cung nữ đi mất.Thái tử nhướng mi lên, liếc mắt thấy bóng dáng nàng yểu điệu, tốc độ đi rất nhanh, phi thường dứt khoát, tựa hồ như là sợ chính mình đổi ý vậy.Hắn hơi hơi cong lên khóe môi, lộ ra một nét cười lạnh lẽo.Nhị tiểu thư đứng ở bên cạnh Tô Trì, nhẹ nhàng cắn môi, nhìn thái tử một cái, hắn cực kỳ tuấn mỹ.Hoàng đế vốn là một mỹ nam tử hiếm có, nếu không năm đó cũng sẽ không lên làm được hoàng phu.Con của hắn, người người khí chất bất phàm, dung mạo tuấn mỹ.Thái tử tựa như một đóa hoa của cây thuốc phiện, mang theo vẻ đẹp yêu mị khiến người ta nghẹt thở.
Tô Mạt dừng lại cước bộ, hướng hắn phất phất tay,“Giới ca ca, tái kiến a.”
Nàng sợ Hoàng Phủ Giới quấy rối dây dưa, dù sao nàng đáp ứng về sau gọi hắn
là ca ca, cũng làm cho hắn kiếm chút tiện nghi mới tốt a.
Nàng rất rộng lượng a.
Quả nhiên Hoàng Phủ Giới rất hưởng thụ, lập tức cao hứng cười toe toét, cảm thấy chính mình bỗng dưng lớn hẳn ra.
Nhìn Tô Mạt chạy xa hút, hắn mới trở về học đường.
Bên kia Tô Trì mời đại tiểu thư đi tới cũng của thái tử thưởng mai.
Hắn nói với đại tiểu thư:“Ngươi không phải thích nhất hoa mai sao? Hoa mai
Ninh Châu là không có cách nào mang đến đây, bất quá trong cung thái tử
điện hạ có vài ành rất đẹp. Đi ngắm cũng giống nhau cả thôi.”
Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, nhanh nhìn thái tử một cái, hắn chính là
đang ngưng mắt nhìn nàng, một đôi mắt hữu tình mênh mông bao la như nước vô cùng hấp dẫn người khác.
“Tô tiểu thư không cần câu nệ, nếu là ghét bỏ chúng ta, ta cùng Tô Trì đi cung quý phi đi dạo một chút.”
Đại tiểu thư vội lắc đầu,“Không, không phải. Chính là......”
Thái tử cười cười, rất ôn hòa tao nhã,“Có huynh trưởng cho phép, ngươi sợ gì chứ? Chẳng lẽ còn có người dám chê trách hay sao.”
Lúc này Tô Nhân Vũ phái gã sai vặt tìm đến kêu nữ nhi về nhà, Tô Trì
nói:“Nói với lão gia, muộn chút mới trở về, bảo ngài ấy đi trước một
bước.”
Gã sai vặt nhận lệnh rời đi.
Nhị tiểu thư tiến lên nói:“Tỷ tỷ, ngươi cũng đừng từ chối nữa. Thái tử điện hạ chưa bao giờ chủ động mời người khác.”
Lần này hắn cũng không mở miệng, nhưng Tô Trì liền đại biểu cho hắn.
Mọi người đương nhiên hiểu.
Đại tiểu thư do dự một chút, cảm giác tầm mắt nóng rực của thái tử ngưng
lại ở trên mặt mình, nhất thời tim đập mặt đỏ lên, cuống quít nói:“Ta,
ta vẫn là nên đi về trước .” Nói xong nàng vội vàng dẫn theo tiểu cung
nữ đi mất.
Thái tử nhướng mi lên, liếc mắt thấy bóng dáng nàng
yểu điệu, tốc độ đi rất nhanh, phi thường dứt khoát, tựa hồ như là sợ
chính mình đổi ý vậy.
Hắn hơi hơi cong lên khóe môi, lộ ra một nét cười lạnh lẽo.
Nhị tiểu thư đứng ở bên cạnh Tô Trì, nhẹ nhàng cắn môi, nhìn thái tử một cái, hắn cực kỳ tuấn mỹ.
Hoàng đế vốn là một mỹ nam tử hiếm có, nếu không năm đó cũng sẽ không lên làm được hoàng phu.
Con của hắn, người người khí chất bất phàm, dung mạo tuấn mỹ.
Thái tử tựa như một đóa hoa của cây thuốc phiện, mang theo vẻ đẹp yêu mị khiến người ta nghẹt thở.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt dừng lại cước bộ, hướng hắn phất phất tay,“Giới ca ca, tái kiến a.”Nàng sợ Hoàng Phủ Giới quấy rối dây dưa, dù sao nàng đáp ứng về sau gọi hắn là ca ca, cũng làm cho hắn kiếm chút tiện nghi mới tốt a.Nàng rất rộng lượng a.Quả nhiên Hoàng Phủ Giới rất hưởng thụ, lập tức cao hứng cười toe toét, cảm thấy chính mình bỗng dưng lớn hẳn ra.Nhìn Tô Mạt chạy xa hút, hắn mới trở về học đường.Bên kia Tô Trì mời đại tiểu thư đi tới cũng của thái tử thưởng mai.Hắn nói với đại tiểu thư:“Ngươi không phải thích nhất hoa mai sao? Hoa mai Ninh Châu là không có cách nào mang đến đây, bất quá trong cung thái tử điện hạ có vài ành rất đẹp. Đi ngắm cũng giống nhau cả thôi.”Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, nhanh nhìn thái tử một cái, hắn chính là đang ngưng mắt nhìn nàng, một đôi mắt hữu tình mênh mông bao la như nước vô cùng hấp dẫn người khác.“Tô tiểu thư không cần câu nệ, nếu là ghét bỏ chúng ta, ta cùng Tô Trì đi cung quý phi đi dạo một chút.”Đại tiểu thư vội lắc đầu,“Không, không phải. Chính là......”Thái tử cười cười, rất ôn hòa tao nhã,“Có huynh trưởng cho phép, ngươi sợ gì chứ? Chẳng lẽ còn có người dám chê trách hay sao.”Lúc này Tô Nhân Vũ phái gã sai vặt tìm đến kêu nữ nhi về nhà, Tô Trì nói:“Nói với lão gia, muộn chút mới trở về, bảo ngài ấy đi trước một bước.”Gã sai vặt nhận lệnh rời đi.Nhị tiểu thư tiến lên nói:“Tỷ tỷ, ngươi cũng đừng từ chối nữa. Thái tử điện hạ chưa bao giờ chủ động mời người khác.”Lần này hắn cũng không mở miệng, nhưng Tô Trì liền đại biểu cho hắn.Mọi người đương nhiên hiểu.Đại tiểu thư do dự một chút, cảm giác tầm mắt nóng rực của thái tử ngưng lại ở trên mặt mình, nhất thời tim đập mặt đỏ lên, cuống quít nói:“Ta, ta vẫn là nên đi về trước .” Nói xong nàng vội vàng dẫn theo tiểu cung nữ đi mất.Thái tử nhướng mi lên, liếc mắt thấy bóng dáng nàng yểu điệu, tốc độ đi rất nhanh, phi thường dứt khoát, tựa hồ như là sợ chính mình đổi ý vậy.Hắn hơi hơi cong lên khóe môi, lộ ra một nét cười lạnh lẽo.Nhị tiểu thư đứng ở bên cạnh Tô Trì, nhẹ nhàng cắn môi, nhìn thái tử một cái, hắn cực kỳ tuấn mỹ.Hoàng đế vốn là một mỹ nam tử hiếm có, nếu không năm đó cũng sẽ không lên làm được hoàng phu.Con của hắn, người người khí chất bất phàm, dung mạo tuấn mỹ.Thái tử tựa như một đóa hoa của cây thuốc phiện, mang theo vẻ đẹp yêu mị khiến người ta nghẹt thở.