Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 425: Thiên tài cũng có điều không am hiểu

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Hinh Nhi bị trở thành tiểu người hầu, nàng lại vui sướng hài lòng, trong lòng nghĩ, chính mình cùng công chúa và Tống tiểu thư có quan hệ tốt, đương nhiên là tốt.Nàng đột nhiên cảm thấy chân mình cũng hồi phục rồi, người cũng cao quý hẳn lên, thân phận thứ nữ, sự thật không hề được sủng, tựa hồ cũng không còn quan trọng nữa.Nàng thậm chí cơ hồ nhìn thấy vài năm sau, thời điểm chính mình cùng công chúa có quan hệ thực thân thiết, giống như tỷ muội, Tô Mạt và đại tiểu thư sẽ làm thế nào để nịnh bợ mình đây.“Hắt xì!” Tô Mạt hắt xì một cái.Nàng không thích ngồi xe ngựa, nhất quyết muốn cùng Tĩnh thiếu gia cưỡi ngựa chung.Cho nên ngồi ở trong lòng hắn, hắn dùng áo khoác bọc lấy nàng, bắt đầu chậm rãi chạy chầm chậm, nàng nhất mực nói tâm tình tốt, muốn đi hóng gió.Kết quả chạy mới được một khắc, nàng đã bắt đầu hắt xì hơi.Tĩnh thiếu gia nhíu mày lại, ôm chặt nàng, làm cho ngựa chạy chậm lại,“Về sau không được tùy hứng.”Tô Mạt quyệt miệng, ngửa đầu nhìn hắn,“Chỉ là hắt xì một cái thôi.”Kim Kết cùng Lăng Nhược cưỡi chung một con ngựa, A Lí dẫn người theo ở phía sau bảo hộ.Kim Kết nói:“Tiểu thư, người về sau đừng cậy khỏe nữa. Bẫn lên nghe lời Tĩnh thiếu gia đi.”Tô Mạt khóe miệng nhếch lênh, sẵng giọng:“Giỏi lắm, ngươi cũng hướng về hắn.”Kim Kết hì hì cười nói:“Đương nhiên. Tĩnh thiếu gia vĩnh viễn luôn luôn đúng .”Cô gái nhỏ! Tô Mạt uy hiếp trừng mắt nhìn nàng một cái, nàng liền thấy kỳ quái, Hoàng Phủ Cẩn khuôn mặt lạnh lẽo, thời điểm là Tĩnh thiếu gia cũng chỉ là đối với nàng ôn nhu, Kim Kết tại sao lại cho hắn mặt mũi như vậy?Nàng đem bàn tay nhỏ bé vòng ở bên hông hắn sưởi ấm,“Ngươi nói một khối đại đầu gỗ cộng thêm đại khối băng, dùng cách nào mua chuộc được nha đầu của ta?”Tĩnh thiếu gia mỉm cười, ôn nhu nói:“Bởi vì ta đối với nàng tốt.”Ở trước mặt nàng, hắn cho dù là băng cũng hóa thành một vũng nước mùa xuân. Cho dù là sắt, cũng hóa thành sợi dây mềm yếu.Kim Kết hì hì ha ha nói:“Tĩnh thiếu gia là tuấn mỹ nhất, cho nên ta nghe lời Tĩnh thiếu gia .”Tô Mạt xấu hổ, nha đầu của nàng giống như so với nàng còn “ hám sắc” hơn!Kinh thành phương Bắc chính giữa là hoàng cung, bên ngoài phía nam là hoàng thành, tọa lạc ở vị trí trung ương phủ quan lại cùng với một ít Vương phủ, Quốc Công phủ và chỗ ở của các quan lại quan trọng.Bên ngoài hoàng thành chính là nội thành, chủ yếu là nơi ở của một số ít quý nhân, cùng với một ít cửa hàng, chùa chiền…..Từ nội thành đi ra ngoài chính là ngoại thành cùng với tường thành .

Tô Hinh Nhi bị trở
thành tiểu người hầu, nàng lại vui sướng hài lòng, trong lòng nghĩ,
chính mình cùng công chúa và Tống tiểu thư có quan hệ tốt, đương nhiên
là tốt.

Nàng đột nhiên cảm thấy chân mình cũng hồi phục rồi,
người cũng cao quý hẳn lên, thân phận thứ nữ, sự thật không hề được
sủng, tựa hồ cũng không còn quan trọng nữa.

Nàng thậm chí cơ hồ
nhìn thấy vài năm sau, thời điểm chính mình cùng công chúa có quan hệ
thực thân thiết, giống như tỷ muội, Tô Mạt và đại tiểu thư sẽ làm thế
nào để nịnh bợ mình đây.

“Hắt xì!” Tô Mạt hắt xì một cái.

Nàng không thích ngồi xe ngựa, nhất quyết muốn cùng Tĩnh thiếu gia cưỡi ngựa chung.

Cho nên ngồi ở trong lòng hắn, hắn dùng áo khoác bọc lấy nàng, bắt đầu chậm rãi chạy chầm chậm, nàng nhất mực nói tâm tình tốt, muốn đi hóng gió.

Kết quả chạy mới được một khắc, nàng đã bắt đầu hắt xì hơi.

Tĩnh thiếu gia nhíu mày lại, ôm chặt nàng, làm cho ngựa chạy chậm lại,“Về sau không được tùy hứng.”

Tô Mạt quyệt miệng, ngửa đầu nhìn hắn,“Chỉ là hắt xì một cái thôi.”

Kim Kết cùng Lăng Nhược cưỡi chung một con ngựa, A Lí dẫn người theo ở phía sau bảo hộ.

Kim Kết nói:“Tiểu thư, người về sau đừng cậy khỏe nữa. Bẫn lên nghe lời Tĩnh thiếu gia đi.”

Tô Mạt khóe miệng nhếch lênh, sẵng giọng:“Giỏi lắm, ngươi cũng hướng về hắn.”

Kim Kết hì hì cười nói:“Đương nhiên. Tĩnh thiếu gia vĩnh viễn luôn luôn đúng .”

Cô gái nhỏ! Tô Mạt uy hiếp trừng mắt nhìn nàng một cái, nàng liền thấy kỳ
quái, Hoàng Phủ Cẩn khuôn mặt lạnh lẽo, thời điểm là Tĩnh thiếu gia cũng chỉ là đối với nàng ôn nhu, Kim Kết tại sao lại cho hắn mặt mũi như
vậy?

Nàng đem bàn tay nhỏ bé vòng ở bên hông hắn sưởi ấm,“Ngươi
nói một khối đại đầu gỗ cộng thêm đại khối băng, dùng cách nào mua chuộc được nha đầu của ta?”

Tĩnh thiếu gia mỉm cười, ôn nhu nói:“Bởi vì ta đối với nàng tốt.”

Ở trước mặt nàng, hắn cho dù là băng cũng hóa thành một vũng nước mùa xuân. Cho dù là sắt, cũng hóa thành sợi dây mềm yếu.

Kim Kết hì hì ha ha nói:“Tĩnh thiếu gia là tuấn mỹ nhất, cho nên ta nghe lời Tĩnh thiếu gia .”

Tô Mạt xấu hổ, nha đầu của nàng giống như so với nàng còn “ hám sắc” hơn!

Kinh thành phương Bắc chính giữa là hoàng cung, bên ngoài phía nam là hoàng
thành, tọa lạc ở vị trí trung ương phủ quan lại cùng với một ít Vương
phủ, Quốc Công phủ và chỗ ở của các quan lại quan trọng.

Bên ngoài hoàng thành chính là nội thành, chủ yếu là nơi ở của một số ít quý nhân, cùng với một ít cửa hàng, chùa chiền…..

Từ nội thành đi ra ngoài chính là ngoại thành cùng với tường thành .

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Hinh Nhi bị trở thành tiểu người hầu, nàng lại vui sướng hài lòng, trong lòng nghĩ, chính mình cùng công chúa và Tống tiểu thư có quan hệ tốt, đương nhiên là tốt.Nàng đột nhiên cảm thấy chân mình cũng hồi phục rồi, người cũng cao quý hẳn lên, thân phận thứ nữ, sự thật không hề được sủng, tựa hồ cũng không còn quan trọng nữa.Nàng thậm chí cơ hồ nhìn thấy vài năm sau, thời điểm chính mình cùng công chúa có quan hệ thực thân thiết, giống như tỷ muội, Tô Mạt và đại tiểu thư sẽ làm thế nào để nịnh bợ mình đây.“Hắt xì!” Tô Mạt hắt xì một cái.Nàng không thích ngồi xe ngựa, nhất quyết muốn cùng Tĩnh thiếu gia cưỡi ngựa chung.Cho nên ngồi ở trong lòng hắn, hắn dùng áo khoác bọc lấy nàng, bắt đầu chậm rãi chạy chầm chậm, nàng nhất mực nói tâm tình tốt, muốn đi hóng gió.Kết quả chạy mới được một khắc, nàng đã bắt đầu hắt xì hơi.Tĩnh thiếu gia nhíu mày lại, ôm chặt nàng, làm cho ngựa chạy chậm lại,“Về sau không được tùy hứng.”Tô Mạt quyệt miệng, ngửa đầu nhìn hắn,“Chỉ là hắt xì một cái thôi.”Kim Kết cùng Lăng Nhược cưỡi chung một con ngựa, A Lí dẫn người theo ở phía sau bảo hộ.Kim Kết nói:“Tiểu thư, người về sau đừng cậy khỏe nữa. Bẫn lên nghe lời Tĩnh thiếu gia đi.”Tô Mạt khóe miệng nhếch lênh, sẵng giọng:“Giỏi lắm, ngươi cũng hướng về hắn.”Kim Kết hì hì cười nói:“Đương nhiên. Tĩnh thiếu gia vĩnh viễn luôn luôn đúng .”Cô gái nhỏ! Tô Mạt uy hiếp trừng mắt nhìn nàng một cái, nàng liền thấy kỳ quái, Hoàng Phủ Cẩn khuôn mặt lạnh lẽo, thời điểm là Tĩnh thiếu gia cũng chỉ là đối với nàng ôn nhu, Kim Kết tại sao lại cho hắn mặt mũi như vậy?Nàng đem bàn tay nhỏ bé vòng ở bên hông hắn sưởi ấm,“Ngươi nói một khối đại đầu gỗ cộng thêm đại khối băng, dùng cách nào mua chuộc được nha đầu của ta?”Tĩnh thiếu gia mỉm cười, ôn nhu nói:“Bởi vì ta đối với nàng tốt.”Ở trước mặt nàng, hắn cho dù là băng cũng hóa thành một vũng nước mùa xuân. Cho dù là sắt, cũng hóa thành sợi dây mềm yếu.Kim Kết hì hì ha ha nói:“Tĩnh thiếu gia là tuấn mỹ nhất, cho nên ta nghe lời Tĩnh thiếu gia .”Tô Mạt xấu hổ, nha đầu của nàng giống như so với nàng còn “ hám sắc” hơn!Kinh thành phương Bắc chính giữa là hoàng cung, bên ngoài phía nam là hoàng thành, tọa lạc ở vị trí trung ương phủ quan lại cùng với một ít Vương phủ, Quốc Công phủ và chỗ ở của các quan lại quan trọng.Bên ngoài hoàng thành chính là nội thành, chủ yếu là nơi ở của một số ít quý nhân, cùng với một ít cửa hàng, chùa chiền…..Từ nội thành đi ra ngoài chính là ngoại thành cùng với tường thành .

Chương 425: Thiên tài cũng có điều không am hiểu