Trên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê…
Chương 559: Mong họ hạnh phúc
Long Uy Chiến ThầnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê… Biết Lưu Bảo Thông và Lê Hồng Ngọc bắt đầu nói chuyện yêu đương, đương nhiên Lê Uy Long cũng vui thay cho bọn họ.Anh cảm thấy, khoảng thời gian này Lưu Bảo Thông chữa bệnh cho bố mẹ của Lê Hồng Ngọc, ngày ngày tiếp xúc với Lê Hồng Ngọc nảy sinh cảm tình cũng là chuyện hết sức bình thường, điều này vô cùng dễ hiểu.Một người là quân y của anh, một người là cô giáo của anh, anh đương nhiên hy vọng hai người bọn họ đều có được hạnh phúc.Cả đời này Lê Uy Long trải qua rất nhiều khổ nạn, anh bị nhà họ Long vô tình đuổi ra khỏi nhà, mẹ con lưu lạc đầu đường xó chợ, cảm nhận được sự lạnh lùng vô tình của thế gian.Nhưng anh cũng có được sự giúp đỡ của rất nhiều người tốt, khiến anh cảm nhận được sự ấm áp của thế gian, khiến cho thù hận không thể bóp méo linh hồn anh.Lúc anh chán nản nhất, tuyệt vọng nhất, Chu Nhược Mai đã bước chân vào cuộc đời anh, khiến anh biết thế nào là tình yêu, để anh biến tình yêu thành sức mạnh, gặt hái được tiền đồ.Vì để bản thân có thể xứng với cô cả nhà họ Chu-Chu Nhược Mai, anh ở chiến trường dũng cảm giết địch, lập nhiều chiến công hiển hách, cuối cùng trở thành Hộ soái bảo vệ.Dương Văn Diệp cho anh cảm nhận về tình bố con, Lê Hồng Ngọc cho anh tình cảm cô trò và chị em, khiến anh có một người thân vừa là cô giáo vừa là chị.Ở quân đội, lại có có được tình cảm anh em sống chết bên nhau, với tinh thần yêu nước cao cả.Quan hệ giữa anh và Lê Hồng Ngọc chỉ là tình cảm cô trò và chị em, từ trước đến nay anh chưa từng có ý nghĩ quá phận với cô ấy. Anh luôn coi Lê Hồng Ngọc như chị gái ruột của mình.Một người bình thường, khi biết được chị gái, cô giáo của mình tìm được hạnh phúc đương nhiên là cũng vui thay cho cô ấy.Trong cuộc này mỗi một người tốt, đều đem đến cho anh tình cảm khác nhau, khiến cho anh trở nên mạnh mẽ kiên cường, hoàn thiện nhân cách của bản thân.Nếu không năm đó khi anh và mẹ bị nhà họ Long đuổi ra khỏi cửa, trong lòng anh chứa đầy thù hận, luôn luôn sống trong thù hận như vậy nhất định sẽ khiến cho tâm lý anh bị ảnh hưởng, thậm chí có thể vì vậy mà oán hận cuộc đời trở thành một tội phạm giết người!Hộ soái bảo vệ và thủ phạm giết người, là hai thái cực hoàn toàn khác nhau.Cũng bởi vì gặp được những người tốt như Chu Nhược Mai, Dương Văn Diệp, Lê Hồng Ngọc, mới khiến anh cảm nhận được tình người ấm áp giữa thế gian đầy thù hận, cho nên mới có thể có một Hộ soái bảo vệ quốc gia như ngày hôm nay.“Hộ soái, Lưu Bảo Thông vậy mà lại dám tán tỉnh cô giáo của anh.” Lúc này, Thiên Thành có chút tức giận hỏi.Vừa rồi, anh ấy ở bên cạnh nghe thấy Lê Uy Long và Lê Hồng Ngọc nói chuyện phiếm, cho nên không cần hỏi cũng biết chuyện gì đang xảy ra.“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Lê Uy Long hỏi ngược lại.“Cô Lê, là cô giáo của anh, cô giáo của Hộ soái bảo vệ cũng dám tán tỉnh, lá gan của anh ta thật không nhỏ?” Thiên Thành nói.
Biết Lưu Bảo Thông và Lê Hồng Ngọc bắt đầu nói chuyện yêu đương, đương nhiên Lê Uy Long cũng vui thay cho bọn họ.
Anh cảm thấy, khoảng thời gian này Lưu Bảo Thông chữa bệnh cho bố mẹ của Lê Hồng Ngọc, ngày ngày tiếp xúc với Lê Hồng Ngọc nảy sinh cảm tình cũng là chuyện hết sức bình thường, điều này vô cùng dễ hiểu.
Một người là quân y của anh, một người là cô giáo của anh, anh đương nhiên hy vọng hai người bọn họ đều có được hạnh phúc.
Cả đời này Lê Uy Long trải qua rất nhiều khổ nạn, anh bị nhà họ Long vô tình đuổi ra khỏi nhà, mẹ con lưu lạc đầu đường xó chợ, cảm nhận được sự lạnh lùng vô tình của thế gian.
Nhưng anh cũng có được sự giúp đỡ của rất nhiều người tốt, khiến anh cảm nhận được sự ấm áp của thế gian, khiến cho thù hận không thể bóp méo linh hồn anh.
Lúc anh chán nản nhất, tuyệt vọng nhất, Chu Nhược Mai đã bước chân vào cuộc đời anh, khiến anh biết thế nào là tình yêu, để anh biến tình yêu thành sức mạnh, gặt hái được tiền đồ.
Vì để bản thân có thể xứng với cô cả nhà họ Chu-Chu Nhược Mai, anh ở chiến trường dũng cảm giết địch, lập nhiều chiến công hiển hách, cuối cùng trở thành Hộ soái bảo vệ.
Dương Văn Diệp cho anh cảm nhận về tình bố con, Lê Hồng Ngọc cho anh tình cảm cô trò và chị em, khiến anh có một người thân vừa là cô giáo vừa là chị.
Ở quân đội, lại có có được tình cảm anh em sống chết bên nhau, với tinh thần yêu nước cao cả.
Quan hệ giữa anh và Lê Hồng Ngọc chỉ là tình cảm cô trò và chị em, từ trước đến nay anh chưa từng có ý nghĩ quá phận với cô ấy. Anh luôn coi Lê Hồng Ngọc như chị gái ruột của mình.
Một người bình thường, khi biết được chị gái, cô giáo của mình tìm được hạnh phúc đương nhiên là cũng vui thay cho cô ấy.
Trong cuộc này mỗi một người tốt, đều đem đến cho anh tình cảm khác nhau, khiến cho anh trở nên mạnh mẽ kiên cường, hoàn thiện nhân cách của bản thân.
Nếu không năm đó khi anh và mẹ bị nhà họ Long đuổi ra khỏi cửa, trong lòng anh chứa đầy thù hận, luôn luôn sống trong thù hận như vậy nhất định sẽ khiến cho tâm lý anh bị ảnh hưởng, thậm chí có thể vì vậy mà oán hận cuộc đời trở thành một tội phạm giết người!
Hộ soái bảo vệ và thủ phạm giết người, là hai thái cực hoàn toàn khác nhau.
Cũng bởi vì gặp được những người tốt như Chu Nhược Mai, Dương Văn Diệp, Lê Hồng Ngọc, mới khiến anh cảm nhận được tình người ấm áp giữa thế gian đầy thù hận, cho nên mới có thể có một Hộ soái bảo vệ quốc gia như ngày hôm nay.
“Hộ soái, Lưu Bảo Thông vậy mà lại dám tán tỉnh cô giáo của anh.” Lúc này, Thiên Thành có chút tức giận hỏi.
Vừa rồi, anh ấy ở bên cạnh nghe thấy Lê Uy Long và Lê Hồng Ngọc nói chuyện phiếm, cho nên không cần hỏi cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Lê Uy Long hỏi ngược lại.
“Cô Lê, là cô giáo của anh, cô giáo của Hộ soái bảo vệ cũng dám tán tỉnh, lá gan của anh ta thật không nhỏ?” Thiên Thành nói.
Long Uy Chiến ThầnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê… Biết Lưu Bảo Thông và Lê Hồng Ngọc bắt đầu nói chuyện yêu đương, đương nhiên Lê Uy Long cũng vui thay cho bọn họ.Anh cảm thấy, khoảng thời gian này Lưu Bảo Thông chữa bệnh cho bố mẹ của Lê Hồng Ngọc, ngày ngày tiếp xúc với Lê Hồng Ngọc nảy sinh cảm tình cũng là chuyện hết sức bình thường, điều này vô cùng dễ hiểu.Một người là quân y của anh, một người là cô giáo của anh, anh đương nhiên hy vọng hai người bọn họ đều có được hạnh phúc.Cả đời này Lê Uy Long trải qua rất nhiều khổ nạn, anh bị nhà họ Long vô tình đuổi ra khỏi nhà, mẹ con lưu lạc đầu đường xó chợ, cảm nhận được sự lạnh lùng vô tình của thế gian.Nhưng anh cũng có được sự giúp đỡ của rất nhiều người tốt, khiến anh cảm nhận được sự ấm áp của thế gian, khiến cho thù hận không thể bóp méo linh hồn anh.Lúc anh chán nản nhất, tuyệt vọng nhất, Chu Nhược Mai đã bước chân vào cuộc đời anh, khiến anh biết thế nào là tình yêu, để anh biến tình yêu thành sức mạnh, gặt hái được tiền đồ.Vì để bản thân có thể xứng với cô cả nhà họ Chu-Chu Nhược Mai, anh ở chiến trường dũng cảm giết địch, lập nhiều chiến công hiển hách, cuối cùng trở thành Hộ soái bảo vệ.Dương Văn Diệp cho anh cảm nhận về tình bố con, Lê Hồng Ngọc cho anh tình cảm cô trò và chị em, khiến anh có một người thân vừa là cô giáo vừa là chị.Ở quân đội, lại có có được tình cảm anh em sống chết bên nhau, với tinh thần yêu nước cao cả.Quan hệ giữa anh và Lê Hồng Ngọc chỉ là tình cảm cô trò và chị em, từ trước đến nay anh chưa từng có ý nghĩ quá phận với cô ấy. Anh luôn coi Lê Hồng Ngọc như chị gái ruột của mình.Một người bình thường, khi biết được chị gái, cô giáo của mình tìm được hạnh phúc đương nhiên là cũng vui thay cho cô ấy.Trong cuộc này mỗi một người tốt, đều đem đến cho anh tình cảm khác nhau, khiến cho anh trở nên mạnh mẽ kiên cường, hoàn thiện nhân cách của bản thân.Nếu không năm đó khi anh và mẹ bị nhà họ Long đuổi ra khỏi cửa, trong lòng anh chứa đầy thù hận, luôn luôn sống trong thù hận như vậy nhất định sẽ khiến cho tâm lý anh bị ảnh hưởng, thậm chí có thể vì vậy mà oán hận cuộc đời trở thành một tội phạm giết người!Hộ soái bảo vệ và thủ phạm giết người, là hai thái cực hoàn toàn khác nhau.Cũng bởi vì gặp được những người tốt như Chu Nhược Mai, Dương Văn Diệp, Lê Hồng Ngọc, mới khiến anh cảm nhận được tình người ấm áp giữa thế gian đầy thù hận, cho nên mới có thể có một Hộ soái bảo vệ quốc gia như ngày hôm nay.“Hộ soái, Lưu Bảo Thông vậy mà lại dám tán tỉnh cô giáo của anh.” Lúc này, Thiên Thành có chút tức giận hỏi.Vừa rồi, anh ấy ở bên cạnh nghe thấy Lê Uy Long và Lê Hồng Ngọc nói chuyện phiếm, cho nên không cần hỏi cũng biết chuyện gì đang xảy ra.“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Lê Uy Long hỏi ngược lại.“Cô Lê, là cô giáo của anh, cô giáo của Hộ soái bảo vệ cũng dám tán tỉnh, lá gan của anh ta thật không nhỏ?” Thiên Thành nói.