Trên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê…

Chương 744: Thời gian cấp bách

Long Uy Chiến ThầnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê… “Chỉ cần có khả năng lấy được đạo phòng tuyến thứ nhất trước khi viện quân của địch đến, chúng ta còn có thể phòng thủ, sau đó phân binh thành mấy lộ, tiêu diệt viện quân của địch ở ngoài đạo phòng tuyết thứ nhất!” Lê Uy Long nói.“Đúng vậy! Hiện tại thời gian cấp bách, tôi sẽ lập tức đưa ra mệnh lệnh, để tướng sĩ của Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan tập kích hai phía trái phải của quân địch!” Long Chủ nói.Sau khi Long Chủ cúp điện thoại, anh ta lập tức hạ mệnh lệnh cho quân sĩ trấn thủ Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan, để bọn họ đưa toàn bộ tướng sĩ dốc hết sức lực, chia ra công kích về phía hai sườn trái phải của đạo phòng tuyến thứ nhất. Cần phải đến được chiến trường trong vòng ba giờ!Tướng trấn thủ Cổ Bảo quan là Bành Tiến Long và tướng thủ Vạn Phong quan là Lương Thượng Vũ nhận được mệnh lệnh của Long Chủ, lập tức suất lĩnh tất cả tướng sĩ trấn thủ quan xuất chinh, hành quân liên tục, đi về phía hai sườn trái phải của quân địch!Lực lượng tướng sĩ thủ quan của Bành Tiến Long ở Cổ Bảo Quan và của Lượng Thượng Vũ ở Vạn Phong quan không phải rất nhiều, đều chỉ khoảng ba vạn binh lực, gộp vào mới được sáu vạn binh. Sáu vạn binh này, có thể chia ra tập kích hai sườn trái phải của kẻ địch, cũng có thể khiến kẻ địch đầu óc choáng váng.Lê Uy Long chính là muốn kẻ địch trận cước đại loạn, anh mới có cơ hội công phá phòng tuyến của quân địch.Sau đó, Long Chủ lại hạ lệnh cho quân trấn thủ ở Dương Cốc quan và Bạch Lộc quan điều động một vạn binh lực của họ, chia ra tiến đến trấn thủ Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan.…Lê Uy Long biết Long Chủ đã phái ra binh lực của Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan, cũng không vội vã tấn công phòng tuyến của quân địch.“Chúng ta trước tạm thời không tiến công, nghỉ ngơi tại chỗ!” Lê Uy Long hạ lệnh đình chỉ tiến công.Toàn thể tướng sĩ nghe được mệnh lệnh của Lê Uy Long, lập tức đình chỉ tiến công.Sau đó, Lê Uy Long lại liên lạc với Hộ soái trấn giữ phía Bắc – Trương Minh Lương.“Hộ soái Lê, vì sao bên anh lại đình chỉ tiến công?” Trương Minh Lương ban nãy dùng kính viễn vọng nhìn thấy bên phía Lê Uy Long không có động tĩnh gì cả, bèn thắc mắc.“Hộ soái Trương, phòng ngự tiến công của quân địch rất chắc chắn, chúng ta đã lâu không tấn công, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp khác thôi.” Lê Uy Long trả lời.“Hộ soái Lê đã có thượng sách gì phá địch chăng?” Trương Minh Lương hỏi.“Tôi đã xin Long Chủ điều tướng sĩ của Vạn Phong và Cổ Bảo quan chia ra tiến công hai sườn trái phải quân địch. Bọn họ có thể đến chiến trường trong vòng ba giờ. Đợi bọn họ đến được chiến trường rồi, chúng ta sẽ đồng thời tiến công, bốn phía giáp công quân địch!” Lê Uy Long nói.“Được! Tất thảy đều theo sắp xếp của Hộ soái Lê!” Trương Minh Lương trả lời.“Bây giờ anh cũng để tướng sĩ bên anh nghỉ ngơi tại chỗ một chút đi. Ba tiếng sau, chúng ta đồng thời khởi xướng tổng tiến công, cần phải đoạt lại đạo phòng tuyết thứ nhất của chúng ta trong vòng hai giờ!” Lê Uy Long nói.“Vì sao nhất định phải đoạt lại đạo phòng tuyến thứ nhất trong vòng hai giờ?” Trương Minh Lương hỏi.“Bởi vì quân địch đã phái ra hai mươi vạn binh lực đến tiếp viện, chừng năm giờ là đến được biên giới phía Bắc. Nếu chúng ta không thể lấy được đạo phòng tuyết thứ nhất trong vòng năm giờ, chúng ta sẽ gặp nguy khó thủ, thậm chí có thể khiến cho toàn quân bị diệt!” Lê Uy Long nói.

“Chỉ cần có khả năng lấy được đạo phòng tuyến thứ nhất trước khi viện quân của địch đến, chúng ta còn có thể phòng thủ, sau đó phân binh thành mấy lộ, tiêu diệt viện quân của địch ở ngoài đạo phòng tuyết thứ nhất!” Lê Uy Long nói.

“Đúng vậy! Hiện tại thời gian cấp bách, tôi sẽ lập tức đưa ra mệnh lệnh, để tướng sĩ của Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan tập kích hai phía trái phải của quân địch!” Long Chủ nói.

Sau khi Long Chủ cúp điện thoại, anh ta lập tức hạ mệnh lệnh cho quân sĩ trấn thủ Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan, để bọn họ đưa toàn bộ tướng sĩ dốc hết sức lực, chia ra công kích về phía hai sườn trái phải của đạo phòng tuyến thứ nhất. Cần phải đến được chiến trường trong vòng ba giờ!

Tướng trấn thủ Cổ Bảo quan là Bành Tiến Long và tướng thủ Vạn Phong quan là Lương Thượng Vũ nhận được mệnh lệnh của Long Chủ, lập tức suất lĩnh tất cả tướng sĩ trấn thủ quan xuất chinh, hành quân liên tục, đi về phía hai sườn trái phải của quân địch!

Lực lượng tướng sĩ thủ quan của Bành Tiến Long ở Cổ Bảo Quan và của Lượng Thượng Vũ ở Vạn Phong quan không phải rất nhiều, đều chỉ khoảng ba vạn binh lực, gộp vào mới được sáu vạn binh. Sáu vạn binh này, có thể chia ra tập kích hai sườn trái phải của kẻ địch, cũng có thể khiến kẻ địch đầu óc choáng váng.

Lê Uy Long chính là muốn kẻ địch trận cước đại loạn, anh mới có cơ hội công phá phòng tuyến của quân địch.

Sau đó, Long Chủ lại hạ lệnh cho quân trấn thủ ở Dương Cốc quan và Bạch Lộc quan điều động một vạn binh lực của họ, chia ra tiến đến trấn thủ Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan.

Lê Uy Long biết Long Chủ đã phái ra binh lực của Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan, cũng không vội vã tấn công phòng tuyến của quân địch.

“Chúng ta trước tạm thời không tiến công, nghỉ ngơi tại chỗ!” Lê Uy Long hạ lệnh đình chỉ tiến công.

Toàn thể tướng sĩ nghe được mệnh lệnh của Lê Uy Long, lập tức đình chỉ tiến công.

Sau đó, Lê Uy Long lại liên lạc với Hộ soái trấn giữ phía Bắc – Trương Minh Lương.

“Hộ soái Lê, vì sao bên anh lại đình chỉ tiến công?” Trương Minh Lương ban nãy dùng kính viễn vọng nhìn thấy bên phía Lê Uy Long không có động tĩnh gì cả, bèn thắc mắc.

“Hộ soái Trương, phòng ngự tiến công của quân địch rất chắc chắn, chúng ta đã lâu không tấn công, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp khác thôi.” Lê Uy Long trả lời.

“Hộ soái Lê đã có thượng sách gì phá địch chăng?” Trương Minh Lương hỏi.

“Tôi đã xin Long Chủ điều tướng sĩ của Vạn Phong và Cổ Bảo quan chia ra tiến công hai sườn trái phải quân địch. Bọn họ có thể đến chiến trường trong vòng ba giờ. Đợi bọn họ đến được chiến trường rồi, chúng ta sẽ đồng thời tiến công, bốn phía giáp công quân địch!” Lê Uy Long nói.

“Được! Tất thảy đều theo sắp xếp của Hộ soái Lê!” Trương Minh Lương trả lời.

“Bây giờ anh cũng để tướng sĩ bên anh nghỉ ngơi tại chỗ một chút đi. Ba tiếng sau, chúng ta đồng thời khởi xướng tổng tiến công, cần phải đoạt lại đạo phòng tuyết thứ nhất của chúng ta trong vòng hai giờ!” Lê Uy Long nói.

“Vì sao nhất định phải đoạt lại đạo phòng tuyến thứ nhất trong vòng hai giờ?” Trương Minh Lương hỏi.

“Bởi vì quân địch đã phái ra hai mươi vạn binh lực đến tiếp viện, chừng năm giờ là đến được biên giới phía Bắc. Nếu chúng ta không thể lấy được đạo phòng tuyết thứ nhất trong vòng năm giờ, chúng ta sẽ gặp nguy khó thủ, thậm chí có thể khiến cho toàn quân bị diệt!” Lê Uy Long nói.

Long Uy Chiến ThầnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê… “Chỉ cần có khả năng lấy được đạo phòng tuyến thứ nhất trước khi viện quân của địch đến, chúng ta còn có thể phòng thủ, sau đó phân binh thành mấy lộ, tiêu diệt viện quân của địch ở ngoài đạo phòng tuyết thứ nhất!” Lê Uy Long nói.“Đúng vậy! Hiện tại thời gian cấp bách, tôi sẽ lập tức đưa ra mệnh lệnh, để tướng sĩ của Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan tập kích hai phía trái phải của quân địch!” Long Chủ nói.Sau khi Long Chủ cúp điện thoại, anh ta lập tức hạ mệnh lệnh cho quân sĩ trấn thủ Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan, để bọn họ đưa toàn bộ tướng sĩ dốc hết sức lực, chia ra công kích về phía hai sườn trái phải của đạo phòng tuyến thứ nhất. Cần phải đến được chiến trường trong vòng ba giờ!Tướng trấn thủ Cổ Bảo quan là Bành Tiến Long và tướng thủ Vạn Phong quan là Lương Thượng Vũ nhận được mệnh lệnh của Long Chủ, lập tức suất lĩnh tất cả tướng sĩ trấn thủ quan xuất chinh, hành quân liên tục, đi về phía hai sườn trái phải của quân địch!Lực lượng tướng sĩ thủ quan của Bành Tiến Long ở Cổ Bảo Quan và của Lượng Thượng Vũ ở Vạn Phong quan không phải rất nhiều, đều chỉ khoảng ba vạn binh lực, gộp vào mới được sáu vạn binh. Sáu vạn binh này, có thể chia ra tập kích hai sườn trái phải của kẻ địch, cũng có thể khiến kẻ địch đầu óc choáng váng.Lê Uy Long chính là muốn kẻ địch trận cước đại loạn, anh mới có cơ hội công phá phòng tuyến của quân địch.Sau đó, Long Chủ lại hạ lệnh cho quân trấn thủ ở Dương Cốc quan và Bạch Lộc quan điều động một vạn binh lực của họ, chia ra tiến đến trấn thủ Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan.…Lê Uy Long biết Long Chủ đã phái ra binh lực của Cổ Bảo quan và Vạn Phong quan, cũng không vội vã tấn công phòng tuyến của quân địch.“Chúng ta trước tạm thời không tiến công, nghỉ ngơi tại chỗ!” Lê Uy Long hạ lệnh đình chỉ tiến công.Toàn thể tướng sĩ nghe được mệnh lệnh của Lê Uy Long, lập tức đình chỉ tiến công.Sau đó, Lê Uy Long lại liên lạc với Hộ soái trấn giữ phía Bắc – Trương Minh Lương.“Hộ soái Lê, vì sao bên anh lại đình chỉ tiến công?” Trương Minh Lương ban nãy dùng kính viễn vọng nhìn thấy bên phía Lê Uy Long không có động tĩnh gì cả, bèn thắc mắc.“Hộ soái Trương, phòng ngự tiến công của quân địch rất chắc chắn, chúng ta đã lâu không tấn công, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp khác thôi.” Lê Uy Long trả lời.“Hộ soái Lê đã có thượng sách gì phá địch chăng?” Trương Minh Lương hỏi.“Tôi đã xin Long Chủ điều tướng sĩ của Vạn Phong và Cổ Bảo quan chia ra tiến công hai sườn trái phải quân địch. Bọn họ có thể đến chiến trường trong vòng ba giờ. Đợi bọn họ đến được chiến trường rồi, chúng ta sẽ đồng thời tiến công, bốn phía giáp công quân địch!” Lê Uy Long nói.“Được! Tất thảy đều theo sắp xếp của Hộ soái Lê!” Trương Minh Lương trả lời.“Bây giờ anh cũng để tướng sĩ bên anh nghỉ ngơi tại chỗ một chút đi. Ba tiếng sau, chúng ta đồng thời khởi xướng tổng tiến công, cần phải đoạt lại đạo phòng tuyết thứ nhất của chúng ta trong vòng hai giờ!” Lê Uy Long nói.“Vì sao nhất định phải đoạt lại đạo phòng tuyến thứ nhất trong vòng hai giờ?” Trương Minh Lương hỏi.“Bởi vì quân địch đã phái ra hai mươi vạn binh lực đến tiếp viện, chừng năm giờ là đến được biên giới phía Bắc. Nếu chúng ta không thể lấy được đạo phòng tuyết thứ nhất trong vòng năm giờ, chúng ta sẽ gặp nguy khó thủ, thậm chí có thể khiến cho toàn quân bị diệt!” Lê Uy Long nói.

Chương 744: Thời gian cấp bách