Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là…
Chương 863
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác ThầnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNgười thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là… CHƯƠNG 863“Tôi đã nói muốn giết ông thì không ai cứu được ông đâu.”Hạ Thế Duệ theo bản năng lùi về sau hai bước, trong lòng dâng lên cảm giác thê lương.Chẳng lẽ ông ta già thật rồi?Thật sự không thích hợp với giang hồ bây giờ nữa ư?Anh hùng bạc đầu, anh hùng hết thời!“Cậu trai trẻ, tôi sẵn lòng rời khỏi Ma Đô. Tôi sẵn lòng đưa toàn bộ tài sản, tổng cộng hơn sáu mươi nghìn tỷ đưa cho cậu coi như đền bù. Chỉ mong cậu có thể cho tôi một con đường sống.”Hạ Thế Duệ sợ hãi!Ông ta không ngờ rằng cứ tưởng vương giả trở về, nhưng kế hoạch lớn còn chưa thực hiện, thù còn chưa báo mà đã phải dừng lại ở đây.Ông ta có tàn nhẫn hơn nữa thì cũng chỉ là một ông lão, chỉ muốn sống.Người già rồi sẽ bắt đầu sợ chết!“Nghe không hiểu à? Tôi nói là ông nhất định phải chết!”Vương Bác Thần lạnh nhạt nói.Nghe anh nói thế, trong lòng Hạ Thế Duệ dâng lên cảm giác tuyệt vọng và căm phẫn, ông ta nghiến răng nói: “Cậu cứ muốn đuổi cùng giết tận như thế à?”Mọi người ở đây không khỏi nuốt nước miếng.Rốt cuộc chàng trai trẻ này là ai?Sao lại có thể ép Hạ Thế Duệ phải nhượng bộ như thế.Võ giả, Võ Sư, Tông Sư, Đại Tông Sư, Võ Tôn, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, đây là phân chia cảnh giới của giới võ đạo hiện tại.Bình thường Đại Tông Sư đã là một tồn tại rất lợi hại rồi!Toàn bộ Ma Đô cũng chỉ có mấy Đại Tông Sư.Còn Võ Tôn, bọn họ chỉ biết đến Trần Thạch của Bát Cực Môn mà thôi.Về phần Võ Tông, hôm nay cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy. Ở Ma Đô, Đại Tông Sư đã đủ để bọn họ quỳ lạy rồi, còn Võ Tông Trần Thạch, dù là những đại gia như bọn họ cũng rất hiếm khi gặp. Về phần Võ Tông, bọn họ cũng chỉ từng nghe nói đến mà thôi.Cho nên khi biết Hạ Thế Duệ dẫn Võ Tông đến, bọn họ đều không dám phản kháng, chỉ đành đến gặp Hạ Thế Duệ.Hơn nữa dù Hạ Thế Duệ nói phải đền bù gấp ba, bọn họ cũng đều cam tâm tình nguyện.Cũng là vì bên cạnh Hạ Thế Duệ có Võ Tông.Nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy gì? Chàng trai trẻ này có thể giết chết Võ Tông chỉ bằng một chiêu!Là cao thủ Võ Vương cao cấp!Chính là người có cấp bậc tứ đại chiến vương ở nước R!Một tồn tại đáng sợ như thế, tại sao bọn họ chưa từng nghe nói tới?“Giết một con chó già sao có thể nói là đuổi cùng giết tận được?”
CHƯƠNG 863
“Tôi đã nói muốn giết ông thì không ai cứu được ông đâu.”
Hạ Thế Duệ theo bản năng lùi về sau hai bước, trong lòng dâng lên cảm giác thê lương.
Chẳng lẽ ông ta già thật rồi?
Thật sự không thích hợp với giang hồ bây giờ nữa ư?
Anh hùng bạc đầu, anh hùng hết thời!
“Cậu trai trẻ, tôi sẵn lòng rời khỏi Ma Đô. Tôi sẵn lòng đưa toàn bộ tài sản, tổng cộng hơn sáu mươi nghìn tỷ đưa cho cậu coi như đền bù. Chỉ mong cậu có thể cho tôi một con đường sống.”
Hạ Thế Duệ sợ hãi!
Ông ta không ngờ rằng cứ tưởng vương giả trở về, nhưng kế hoạch lớn còn chưa thực hiện, thù còn chưa báo mà đã phải dừng lại ở đây.
Ông ta có tàn nhẫn hơn nữa thì cũng chỉ là một ông lão, chỉ muốn sống.
Người già rồi sẽ bắt đầu sợ chết!
“Nghe không hiểu à? Tôi nói là ông nhất định phải chết!”
Vương Bác Thần lạnh nhạt nói.
Nghe anh nói thế, trong lòng Hạ Thế Duệ dâng lên cảm giác tuyệt vọng và căm phẫn, ông ta nghiến răng nói: “Cậu cứ muốn đuổi cùng giết tận như thế à?”
Mọi người ở đây không khỏi nuốt nước miếng.
Rốt cuộc chàng trai trẻ này là ai?
Sao lại có thể ép Hạ Thế Duệ phải nhượng bộ như thế.
Võ giả, Võ Sư, Tông Sư, Đại Tông Sư, Võ Tôn, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, đây là phân chia cảnh giới của giới võ đạo hiện tại.
Bình thường Đại Tông Sư đã là một tồn tại rất lợi hại rồi!
Toàn bộ Ma Đô cũng chỉ có mấy Đại Tông Sư.
Còn Võ Tôn, bọn họ chỉ biết đến Trần Thạch của Bát Cực Môn mà thôi.
Về phần Võ Tông, hôm nay cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy. Ở Ma Đô, Đại Tông Sư đã đủ để bọn họ quỳ lạy rồi, còn Võ Tông Trần Thạch, dù là những đại gia như bọn họ cũng rất hiếm khi gặp. Về phần Võ Tông, bọn họ cũng chỉ từng nghe nói đến mà thôi.
Cho nên khi biết Hạ Thế Duệ dẫn Võ Tông đến, bọn họ đều không dám phản kháng, chỉ đành đến gặp Hạ Thế Duệ.
Hơn nữa dù Hạ Thế Duệ nói phải đền bù gấp ba, bọn họ cũng đều cam tâm tình nguyện.
Cũng là vì bên cạnh Hạ Thế Duệ có Võ Tông.
Nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy gì? Chàng trai trẻ này có thể giết chết Võ Tông chỉ bằng một chiêu!
Là cao thủ Võ Vương cao cấp!
Chính là người có cấp bậc tứ đại chiến vương ở nước R!
Một tồn tại đáng sợ như thế, tại sao bọn họ chưa từng nghe nói tới?
“Giết một con chó già sao có thể nói là đuổi cùng giết tận được?”
Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác ThầnTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNgười thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay… Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là… CHƯƠNG 863“Tôi đã nói muốn giết ông thì không ai cứu được ông đâu.”Hạ Thế Duệ theo bản năng lùi về sau hai bước, trong lòng dâng lên cảm giác thê lương.Chẳng lẽ ông ta già thật rồi?Thật sự không thích hợp với giang hồ bây giờ nữa ư?Anh hùng bạc đầu, anh hùng hết thời!“Cậu trai trẻ, tôi sẵn lòng rời khỏi Ma Đô. Tôi sẵn lòng đưa toàn bộ tài sản, tổng cộng hơn sáu mươi nghìn tỷ đưa cho cậu coi như đền bù. Chỉ mong cậu có thể cho tôi một con đường sống.”Hạ Thế Duệ sợ hãi!Ông ta không ngờ rằng cứ tưởng vương giả trở về, nhưng kế hoạch lớn còn chưa thực hiện, thù còn chưa báo mà đã phải dừng lại ở đây.Ông ta có tàn nhẫn hơn nữa thì cũng chỉ là một ông lão, chỉ muốn sống.Người già rồi sẽ bắt đầu sợ chết!“Nghe không hiểu à? Tôi nói là ông nhất định phải chết!”Vương Bác Thần lạnh nhạt nói.Nghe anh nói thế, trong lòng Hạ Thế Duệ dâng lên cảm giác tuyệt vọng và căm phẫn, ông ta nghiến răng nói: “Cậu cứ muốn đuổi cùng giết tận như thế à?”Mọi người ở đây không khỏi nuốt nước miếng.Rốt cuộc chàng trai trẻ này là ai?Sao lại có thể ép Hạ Thế Duệ phải nhượng bộ như thế.Võ giả, Võ Sư, Tông Sư, Đại Tông Sư, Võ Tôn, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, đây là phân chia cảnh giới của giới võ đạo hiện tại.Bình thường Đại Tông Sư đã là một tồn tại rất lợi hại rồi!Toàn bộ Ma Đô cũng chỉ có mấy Đại Tông Sư.Còn Võ Tôn, bọn họ chỉ biết đến Trần Thạch của Bát Cực Môn mà thôi.Về phần Võ Tông, hôm nay cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy. Ở Ma Đô, Đại Tông Sư đã đủ để bọn họ quỳ lạy rồi, còn Võ Tông Trần Thạch, dù là những đại gia như bọn họ cũng rất hiếm khi gặp. Về phần Võ Tông, bọn họ cũng chỉ từng nghe nói đến mà thôi.Cho nên khi biết Hạ Thế Duệ dẫn Võ Tông đến, bọn họ đều không dám phản kháng, chỉ đành đến gặp Hạ Thế Duệ.Hơn nữa dù Hạ Thế Duệ nói phải đền bù gấp ba, bọn họ cũng đều cam tâm tình nguyện.Cũng là vì bên cạnh Hạ Thế Duệ có Võ Tông.Nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy gì? Chàng trai trẻ này có thể giết chết Võ Tông chỉ bằng một chiêu!Là cao thủ Võ Vương cao cấp!Chính là người có cấp bậc tứ đại chiến vương ở nước R!Một tồn tại đáng sợ như thế, tại sao bọn họ chưa từng nghe nói tới?“Giết một con chó già sao có thể nói là đuổi cùng giết tận được?”