Trên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê…

Chương 1145

Long Uy Chiến ThầnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê… Cho dù bọn họ về tới thủ đô, sau đó cũng sẽ bị ba đội quân lớn của Lê Vĩnh Thiên giết chết, chỉ càng đưa tới thêm nhiều quân địch nữa mà thôi.Tân quốc vương của Sư Quốc cảm thấy cho dù như thế nào cũng không thể giữ được thủ đô nữa.Có lẽ trước khi quân tiếp viện tới nơi, thủ đô cũng đã bị Lê Vĩnh Thiên công phá.Ông ta không muốn ngồi đây chờ chết, bắt đầu bí mật mưu đồ trốn đi.Núi xanh vẫn còn lưu lại đó, còn sợ gì không có củi đốt? Không nhất định phải sống chết bảo vệ thủ đô!Thủ đô đã mất rồi, ngày sau có thể một lần nữa đoạt lại!Chỉ cần bản thân mình không chết, trở thành quốc vương Sư Quốc ở thành trì khác cũng không khác gì!Đến lúc đó, lại lần nữa khôi phục sức mạnh, kéo quân trở lại, bao vây tấn công Lê Vĩnh Thiên là được!Vì vậy, tân quốc vương của Sư Quốc lại để cho thân tín lập tức chuẩn bị máy bay, sẵn sàng chuẩn bị trốn đi bất cứ lúc nào.…Qua nửa giờ sau, lại có một tên giả mạo thị vệ của Long Cung cầm lệnh bài Long đi đến trước mặt Lê Vĩnh Thiên, khiến cho anh rút quân.Đây đã là khối lệnh bài Long thứ tư, áp lực của Lê Vĩnh Thiên lại tăng lên rất nhiều, nhưng anh vẫn kiên trì như cũ không chịu rút quân, nhất định phải tấn công phá thủ đô của Sư Quốc rồi lại nói.Qua nửa giờ sau, lại có một tên giả mạo thị vệ của Long Cung cầm lệnh bài Long đi đến trước mặt Lê Vĩnh Thiên, khiến cho anh rút quân.Năm khối lệnh bài Long đã được đưa đến, áp lực của Lê Vĩnh Thiên tăng mạnh, đã bắt đầu có chút dao động.Có điều, mắt thấy việc lớn sắp thành, anh không muốn rút quân, thầm nghĩ cứ công phá thủ đô của Sư Quốc trước, sau đó lại quay về Long Cung thỉnh tội với quốc vương Long Quốc.Bên phía tân quốc vương của Sư Quốc, cũng có mật thám điện báo, nói cho ông ta biết, quốc vương Long Quốc đã liên tiếp phát ra năm khối lệnh bài Long, ép cho Lê Vĩnh Thiên phải rút quân.Tân quốc vương của Sư Quốc cũng nghĩ không ra, vào lúc này tại sao quốc vương Long Quốc lại để cho Lê Vĩnh Thiên rút quân, điều này vốn dĩ không hợp lẽ thường.Mắt thấy thủ đô của mình sắp bị Lê Vĩnh Thiên công phá, làm sao quốc vương Long Quốc có thể để cho anh rút quân được?Có điều, ông ta biết được quốc vương Long Quốc đã liên tục phát ra năm khối lệnh bài Long khiến Lê Vĩnh Thiên phải rút quân, ông ta lại không muốn trốn khỏi thủ đô nhanh như vậy nữa.Ông ta cảm thấy, nếu như quốc vương Long Quốc đã liên tiếp phát ra nhiều lệnh bài Long như thế, khẳng định Lê Vĩnh Thiên không thể nào kiên trì được, sớm muộn gì cũng sẽ rút quân.Ông ta muốn đợi thử xem, Lê Vĩnh Thiên bị buộc phải rút quân.Chỉ cần Lê Vĩnh Thiên rút quân, bản thân ông ta có thể thừa thắng xông lên, chuyển bại thành thắng!…Lúc này, lại một người mang danh “thị vệ của Long Cung” phi ngựa tới, đi vào trong trận nội cung của Lê Vĩnh Thiên, sau đó quỳ một chân xuống đất, hai tay giơ lệnh bài Long, nói với Lê Vĩnh Thiên: “Hộ soái Lê, khối lệnh bài Long thứ sáu của quốc vương Long Quốc đã được đưa đến, xin ngài lập tức rút quân!”Lê Vĩnh Thiên thừa nhận áp lực thật sự quá lớn, bàn tay tiếp nhận lệnh bài Long, đều có chút run nhè nhẹ.“Tôi biết rồi, cậu về trước đi!” Lê Vĩnh Thiên nói.“Lẽ nào Hộ soái Lê vẫn còn muốn chống lại mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc? Liên tiếp chống đối mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc, hậu quả như thế nào ngài cũng biết rồi đấy!” Tên giả mạo thị vệ của Long Cung hỏi.“Ở chỗ này không tới phiên cậu uy hiếp bản soái, đừng có cầm lệnh bài xong rồi tự coi mình thành quốc vương Long Quốc! Mau cút đi!” Lê Vĩnh Thiên tràn ngập lửa giận không chỗ phát tiết, hét lớn.Tên giả mạo thị vệ của Long Cung, cũng không dám chống đối Lê Vĩnh Thiên nữa, đành phải chán chường mà thẳng bước đi.Dưới đòn áp lực rất lớn đang đè xuống, Lê Vĩnh Thiên tiếp tục ra lệnh cho Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh gấp rút tấn công thành.Một lúc sau, Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh dẫn đầu các tướng sĩ của sư đoàn dũng sĩ và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng hăng hái chiến đấu trong một cuộc chiến đẫm máu, cuối cùng đã công phá được cửa Đông thủ đô của Sư Quốc!Lê Vĩnh Thiên liên tục bất chấp chống lại sáu khối lệnh bài Long, kiên quyết để cho quân lính của mình tấn công vào thành, cuối cùng công phá được phòng thủ kiên cố của thủ đô Sư Quốc!

Cho dù bọn họ về tới thủ đô, sau đó cũng sẽ bị ba đội quân lớn của Lê Vĩnh Thiên giết chết, chỉ càng đưa tới thêm nhiều quân địch nữa mà thôi.

Tân quốc vương của Sư Quốc cảm thấy cho dù như thế nào cũng không thể giữ được thủ đô nữa.

Có lẽ trước khi quân tiếp viện tới nơi, thủ đô cũng đã bị Lê Vĩnh Thiên công phá.

Ông ta không muốn ngồi đây chờ chết, bắt đầu bí mật mưu đồ trốn đi.

Núi xanh vẫn còn lưu lại đó, còn sợ gì không có củi đốt? Không nhất định phải sống chết bảo vệ thủ đô!

Thủ đô đã mất rồi, ngày sau có thể một lần nữa đoạt lại!

Chỉ cần bản thân mình không chết, trở thành quốc vương Sư Quốc ở thành trì khác cũng không khác gì!

Đến lúc đó, lại lần nữa khôi phục sức mạnh, kéo quân trở lại, bao vây tấn công Lê Vĩnh Thiên là được!

Vì vậy, tân quốc vương của Sư Quốc lại để cho thân tín lập tức chuẩn bị máy bay, sẵn sàng chuẩn bị trốn đi bất cứ lúc nào.

Qua nửa giờ sau, lại có một tên giả mạo thị vệ của Long Cung cầm lệnh bài Long đi đến trước mặt Lê Vĩnh Thiên, khiến cho anh rút quân.

Đây đã là khối lệnh bài Long thứ tư, áp lực của Lê Vĩnh Thiên lại tăng lên rất nhiều, nhưng anh vẫn kiên trì như cũ không chịu rút quân, nhất định phải tấn công phá thủ đô của Sư Quốc rồi lại nói.

Qua nửa giờ sau, lại có một tên giả mạo thị vệ của Long Cung cầm lệnh bài Long đi đến trước mặt Lê Vĩnh Thiên, khiến cho anh rút quân.

Năm khối lệnh bài Long đã được đưa đến, áp lực của Lê Vĩnh Thiên tăng mạnh, đã bắt đầu có chút dao động.

Có điều, mắt thấy việc lớn sắp thành, anh không muốn rút quân, thầm nghĩ cứ công phá thủ đô của Sư Quốc trước, sau đó lại quay về Long Cung thỉnh tội với quốc vương Long Quốc.

Bên phía tân quốc vương của Sư Quốc, cũng có mật thám điện báo, nói cho ông ta biết, quốc vương Long Quốc đã liên tiếp phát ra năm khối lệnh bài Long, ép cho Lê Vĩnh Thiên phải rút quân.

Tân quốc vương của Sư Quốc cũng nghĩ không ra, vào lúc này tại sao quốc vương Long Quốc lại để cho Lê Vĩnh Thiên rút quân, điều này vốn dĩ không hợp lẽ thường.

Mắt thấy thủ đô của mình sắp bị Lê Vĩnh Thiên công phá, làm sao quốc vương Long Quốc có thể để cho anh rút quân được?

Có điều, ông ta biết được quốc vương Long Quốc đã liên tục phát ra năm khối lệnh bài Long khiến Lê Vĩnh Thiên phải rút quân, ông ta lại không muốn trốn khỏi thủ đô nhanh như vậy nữa.

Ông ta cảm thấy, nếu như quốc vương Long Quốc đã liên tiếp phát ra nhiều lệnh bài Long như thế, khẳng định Lê Vĩnh Thiên không thể nào kiên trì được, sớm muộn gì cũng sẽ rút quân.

Ông ta muốn đợi thử xem, Lê Vĩnh Thiên bị buộc phải rút quân.

Chỉ cần Lê Vĩnh Thiên rút quân, bản thân ông ta có thể thừa thắng xông lên, chuyển bại thành thắng!

Lúc này, lại một người mang danh “thị vệ của Long Cung” phi ngựa tới, đi vào trong trận nội cung của Lê Vĩnh Thiên, sau đó quỳ một chân xuống đất, hai tay giơ lệnh bài Long, nói với Lê Vĩnh Thiên: “Hộ soái Lê, khối lệnh bài Long thứ sáu của quốc vương Long Quốc đã được đưa đến, xin ngài lập tức rút quân!”

Lê Vĩnh Thiên thừa nhận áp lực thật sự quá lớn, bàn tay tiếp nhận lệnh bài Long, đều có chút run nhè nhẹ.

“Tôi biết rồi, cậu về trước đi!” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Lẽ nào Hộ soái Lê vẫn còn muốn chống lại mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc? Liên tiếp chống đối mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc, hậu quả như thế nào ngài cũng biết rồi đấy!” Tên giả mạo thị vệ của Long Cung hỏi.

“Ở chỗ này không tới phiên cậu uy hiếp bản soái, đừng có cầm lệnh bài xong rồi tự coi mình thành quốc vương Long Quốc! Mau cút đi!” Lê Vĩnh Thiên tràn ngập lửa giận không chỗ phát tiết, hét lớn.

Tên giả mạo thị vệ của Long Cung, cũng không dám chống đối Lê Vĩnh Thiên nữa, đành phải chán chường mà thẳng bước đi.

Dưới đòn áp lực rất lớn đang đè xuống, Lê Vĩnh Thiên tiếp tục ra lệnh cho Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh gấp rút tấn công thành.

Một lúc sau, Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh dẫn đầu các tướng sĩ của sư đoàn dũng sĩ và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng hăng hái chiến đấu trong một cuộc chiến đẫm máu, cuối cùng đã công phá được cửa Đông thủ đô của Sư Quốc!

Lê Vĩnh Thiên liên tục bất chấp chống lại sáu khối lệnh bài Long, kiên quyết để cho quân lính của mình tấn công vào thành, cuối cùng công phá được phòng thủ kiên cố của thủ đô Sư Quốc!

Long Uy Chiến ThầnTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê… Cho dù bọn họ về tới thủ đô, sau đó cũng sẽ bị ba đội quân lớn của Lê Vĩnh Thiên giết chết, chỉ càng đưa tới thêm nhiều quân địch nữa mà thôi.Tân quốc vương của Sư Quốc cảm thấy cho dù như thế nào cũng không thể giữ được thủ đô nữa.Có lẽ trước khi quân tiếp viện tới nơi, thủ đô cũng đã bị Lê Vĩnh Thiên công phá.Ông ta không muốn ngồi đây chờ chết, bắt đầu bí mật mưu đồ trốn đi.Núi xanh vẫn còn lưu lại đó, còn sợ gì không có củi đốt? Không nhất định phải sống chết bảo vệ thủ đô!Thủ đô đã mất rồi, ngày sau có thể một lần nữa đoạt lại!Chỉ cần bản thân mình không chết, trở thành quốc vương Sư Quốc ở thành trì khác cũng không khác gì!Đến lúc đó, lại lần nữa khôi phục sức mạnh, kéo quân trở lại, bao vây tấn công Lê Vĩnh Thiên là được!Vì vậy, tân quốc vương của Sư Quốc lại để cho thân tín lập tức chuẩn bị máy bay, sẵn sàng chuẩn bị trốn đi bất cứ lúc nào.…Qua nửa giờ sau, lại có một tên giả mạo thị vệ của Long Cung cầm lệnh bài Long đi đến trước mặt Lê Vĩnh Thiên, khiến cho anh rút quân.Đây đã là khối lệnh bài Long thứ tư, áp lực của Lê Vĩnh Thiên lại tăng lên rất nhiều, nhưng anh vẫn kiên trì như cũ không chịu rút quân, nhất định phải tấn công phá thủ đô của Sư Quốc rồi lại nói.Qua nửa giờ sau, lại có một tên giả mạo thị vệ của Long Cung cầm lệnh bài Long đi đến trước mặt Lê Vĩnh Thiên, khiến cho anh rút quân.Năm khối lệnh bài Long đã được đưa đến, áp lực của Lê Vĩnh Thiên tăng mạnh, đã bắt đầu có chút dao động.Có điều, mắt thấy việc lớn sắp thành, anh không muốn rút quân, thầm nghĩ cứ công phá thủ đô của Sư Quốc trước, sau đó lại quay về Long Cung thỉnh tội với quốc vương Long Quốc.Bên phía tân quốc vương của Sư Quốc, cũng có mật thám điện báo, nói cho ông ta biết, quốc vương Long Quốc đã liên tiếp phát ra năm khối lệnh bài Long, ép cho Lê Vĩnh Thiên phải rút quân.Tân quốc vương của Sư Quốc cũng nghĩ không ra, vào lúc này tại sao quốc vương Long Quốc lại để cho Lê Vĩnh Thiên rút quân, điều này vốn dĩ không hợp lẽ thường.Mắt thấy thủ đô của mình sắp bị Lê Vĩnh Thiên công phá, làm sao quốc vương Long Quốc có thể để cho anh rút quân được?Có điều, ông ta biết được quốc vương Long Quốc đã liên tục phát ra năm khối lệnh bài Long khiến Lê Vĩnh Thiên phải rút quân, ông ta lại không muốn trốn khỏi thủ đô nhanh như vậy nữa.Ông ta cảm thấy, nếu như quốc vương Long Quốc đã liên tiếp phát ra nhiều lệnh bài Long như thế, khẳng định Lê Vĩnh Thiên không thể nào kiên trì được, sớm muộn gì cũng sẽ rút quân.Ông ta muốn đợi thử xem, Lê Vĩnh Thiên bị buộc phải rút quân.Chỉ cần Lê Vĩnh Thiên rút quân, bản thân ông ta có thể thừa thắng xông lên, chuyển bại thành thắng!…Lúc này, lại một người mang danh “thị vệ của Long Cung” phi ngựa tới, đi vào trong trận nội cung của Lê Vĩnh Thiên, sau đó quỳ một chân xuống đất, hai tay giơ lệnh bài Long, nói với Lê Vĩnh Thiên: “Hộ soái Lê, khối lệnh bài Long thứ sáu của quốc vương Long Quốc đã được đưa đến, xin ngài lập tức rút quân!”Lê Vĩnh Thiên thừa nhận áp lực thật sự quá lớn, bàn tay tiếp nhận lệnh bài Long, đều có chút run nhè nhẹ.“Tôi biết rồi, cậu về trước đi!” Lê Vĩnh Thiên nói.“Lẽ nào Hộ soái Lê vẫn còn muốn chống lại mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc? Liên tiếp chống đối mệnh lệnh của quốc vương Long Quốc, hậu quả như thế nào ngài cũng biết rồi đấy!” Tên giả mạo thị vệ của Long Cung hỏi.“Ở chỗ này không tới phiên cậu uy hiếp bản soái, đừng có cầm lệnh bài xong rồi tự coi mình thành quốc vương Long Quốc! Mau cút đi!” Lê Vĩnh Thiên tràn ngập lửa giận không chỗ phát tiết, hét lớn.Tên giả mạo thị vệ của Long Cung, cũng không dám chống đối Lê Vĩnh Thiên nữa, đành phải chán chường mà thẳng bước đi.Dưới đòn áp lực rất lớn đang đè xuống, Lê Vĩnh Thiên tiếp tục ra lệnh cho Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh gấp rút tấn công thành.Một lúc sau, Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh dẫn đầu các tướng sĩ của sư đoàn dũng sĩ và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng hăng hái chiến đấu trong một cuộc chiến đẫm máu, cuối cùng đã công phá được cửa Đông thủ đô của Sư Quốc!Lê Vĩnh Thiên liên tục bất chấp chống lại sáu khối lệnh bài Long, kiên quyết để cho quân lính của mình tấn công vào thành, cuối cùng công phá được phòng thủ kiên cố của thủ đô Sư Quốc!

Chương 1145