Phía trước một nhà hàng cơm Tây ở trung tâm thành phố, một chiếc xe buýt từ từ dừng lại ở trạm. Cửa xe mở ra, một cô gái bước xuống, mặt trái xoan, mày liễu cong cong, đôi mắt trong veo, lông mi dài khẽ rung động. Đây là một đôi mắt khiến cho ai từng gặp sẽ không thể nào quên được. Cô có khuôn mặt với những đường nét sắc sảo, làn da trắng ngần, mái tóc dài được buộc thành kiểu đuôi ngựa gọn gàng, để lộ cần cổ trắng nõn. Cô mặc một chiếc áo ngắn tay thoải mái màu trắng, nhìn rất trẻ trung. Khuôn mặt trắng trẻo nõn nà, kết hợp với đôi mắt kia, khi cười rộ lên sẽ xinh đẹp tuyệt trần tới mức nào. Có điều lúc này, trên gương mặt đó chỉ có vẻ trầm lặng. Cô xuống xe, hơi nóng phả vào mặt, nhưng dường như cô không có cảm giác nào mà cứ đi thẳng vào nhà hàng cơm Tây. Trước cửa nhà hàng, một cô gái mặc váy liền màu hồng trông thấy cô, hai mắt sáng bừng lên, chạy vọt về phía cô. “Thanh Lan, cuối cùng cậu cũng đến rồi. Mình còn tưởng cậu cho mình leo cây chứ.”
Chương 868: Hy vọng con không hối hận (1)
Mật Ngọt Hôn NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhPhía trước một nhà hàng cơm Tây ở trung tâm thành phố, một chiếc xe buýt từ từ dừng lại ở trạm. Cửa xe mở ra, một cô gái bước xuống, mặt trái xoan, mày liễu cong cong, đôi mắt trong veo, lông mi dài khẽ rung động. Đây là một đôi mắt khiến cho ai từng gặp sẽ không thể nào quên được. Cô có khuôn mặt với những đường nét sắc sảo, làn da trắng ngần, mái tóc dài được buộc thành kiểu đuôi ngựa gọn gàng, để lộ cần cổ trắng nõn. Cô mặc một chiếc áo ngắn tay thoải mái màu trắng, nhìn rất trẻ trung. Khuôn mặt trắng trẻo nõn nà, kết hợp với đôi mắt kia, khi cười rộ lên sẽ xinh đẹp tuyệt trần tới mức nào. Có điều lúc này, trên gương mặt đó chỉ có vẻ trầm lặng. Cô xuống xe, hơi nóng phả vào mặt, nhưng dường như cô không có cảm giác nào mà cứ đi thẳng vào nhà hàng cơm Tây. Trước cửa nhà hàng, một cô gái mặc váy liền màu hồng trông thấy cô, hai mắt sáng bừng lên, chạy vọt về phía cô. “Thanh Lan, cuối cùng cậu cũng đến rồi. Mình còn tưởng cậu cho mình leo cây chứ.” *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bạch Tuấn Nam, con tự hỏi lương tâm xem, con có coi mẹ là mẹ ruột con không? Cha con mất mấy chục năm nay, mẹ ngậm đắng nuốt cay nuôi con khôn lớn, bây giờ con đền đáp công ơn của mẹ thế này sao? Mẹ có nuôi con chó thì nó còn biết vẫy đuôi với mẹ, còn con thì sao? Thu thập chứng cứ phạm tội của mẹ mình, ha ha, con nói xem, rốt cuộc con muốn làm gì?!” Bà rất tức giận, con trai ruột của bà, từ nhỏ đến lớn, bà dành những gì tốt nhất cho nó, yêu thương nó, cuối cùng lại đổi được kết quả thế này, nói không thất vọng đau khổ3là giảBạch Tuấn Nam nhắm mắt lại, nén đau trong lòng, khi mở mắt ra thì đã bình tĩnh hơn, “Nếu mẹ thấy chưa đủ thì cứ đánh con đi, nhưng con hy vọng sau khi mẹ đánh con xong, có thể chuyển nhượng cổ phần công ty cho con.”Trương Tổ Tầm nhìn con trai với vẻ mặt thất vọng, ánh sáng trong đôi mắt dần tối đi, trái tim bà rất đau, cuối cùng, bà nở nụ cười, “Được, con muốn cổ phần công ty thì ngày mai mẹ sẽ tìm luật sự làm thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần công tyNhững Bạch Tuấn Nam, hy vọng con sẽ không hối hận, căn nhà này đăng ký dưới tên mẹ, mẹ1mong tối nay con có thể bước ra khỏi nhà mẹ” Bà nói xong, quay đầu đi không nhìn Bạch Tuấn Nam.Bạch Tuấn Nam yên lặng nhìn nửa mặt của mẹ, mãi sau mới khàn giọng nói, “Vâng, tối nay con sẽ chuyển đi, mẹ, một mình mẹ phải tự chăm sóc tốt cho bản thân.” Nói xong, anh đứng lên, đi ra khỏi nhà họ BạchBạch Tuấn Nam không trông thấy nước mắt rơi trên gương mặt Trương Tố Tâm khi anh mở cửa bước đi, mà Trương Tổ tâm cũng không thấy hốc mắt đỏ hoe của Bạch Tuấn Nam.Mị SắcLúc Phó Thần Hiên tìm thấy Bạch Tuấn Nam, Bạch Tuấn Nam đã uống rất nhiềuPhó Thần Hiên nhíu mày,6đè bàn tay định cầm chai rượu của Bạch Tuấn Nam, “Đã xảy ra chuyện gì?” Anh nhận được điện thoại của Bạch Tuấn Nam rủ anh đi uống rượu, thấy tâm trạng Bạch Tuấn Nam là lạ thì anh lập tức chạy đến, không nói cho Phó Thư Nghệ biếtBạch Tuấn Nam ngẩng đầu lên, nhận ra là anh, cười trừ, “Có chuyện gì chứ, tớ rất vui nên gọi cậu đi uống chúc mừng.” Phó Thần Hiên nhíu chặt mày, “Chúc mừng cái gì?”“Đương nhiên là chúc mừng tớ đã lấy được cổ phần của tớ rồiBắt đầu từ mai, công ty sẽ do tớ làm chủ hoàn toàn, ngay cả mẹ tớ cũng không thể can thiệp vào quyết4định của tớ, tớ có thể phát triển công ty dựa theo ý của mình, đây không phải là chuyện đáng để chúc mừng sao?”Phó Thần Hiên nhìn dáng vẻ của anh, chẳng thấy chút gì là vui mừng, “Là chuyện nên chúc mừng.” Nghĩ một đằng nói một nẻo..Phó Thần Hiên ngồi xuống, ra dầu cho bartender, bartender cho anh một ly sodaTối nay Bạch Tuấn Nam đã trở thành một con quỷ say rượu rồi, anh còn phải đưa tên say này về, không thể uống được“Cậu nói cho tớ nghe xem, chuyện cổ phần công ty là sao?” Phó Thần Hiên muốn biết chuyện đã xảy ra, nếu không thì anh không thể khuyên cậu bạn được.Bạch Tuấn Nam3cười, “Có chuyện gì chứ, tở ngả bài với mẹ, để bà giao cổ phần công ty cho tớ.” Phó Thần Hiên hiểu ngay, tài liệu trong tay Bạch Tuấn Nam, có một phần là do Phó Thần Hiên vô tình phát hiện ra và giao cho anhAnh cũng biết Trương Tố Tâm đang lén lút làm những gì, khi anh giao chứng cứ cho Bạch Tuấn Nam, anh đã biết sau đó mẹ và con trai sẽ nổi lên tranh cãi, nhưng không ngờ việc này lại đến nhanh như thế.“Thần Hiên, nói ra thì, tớ còn chưa cảm ơn cậu, cảm ơn vì cậu đã giao những thứ đó cho tớ.” Nếu đưa thẳng cho cơ quan điều tra thì kết cục của mẹ anh sẽ không phải chỉ giao cổ phần công ty ra mà là chờ phán quyết của tòa án.“Nếu trong lòng cậu thấy khó chịu thì cứ uống đi, uống say cũng không sao cả, tớ đưa cậu về” Phó Thần Hiên nói thản nhiên, không nói gì đến lời cảm ơn của anh, nếu người đó không phải là mẹ của Bạch Tuấn Nam, khả năng là mẹ chồng tương lai của Phó Thư Nghệ thì anh sẽ không quan tâm đến việc đâu đâu này.Bạch Tuấn Nam không nói nữa, cầm chén rượu uống cạn một hơi, anh cũng không muốn ép mẹ mình như vậy, nhưng việc của bà đang làm là phạm pháp, nếu không ngăn cản kịp thời thì bà chỉ có thể vào tù, anh không muốn trở mắt nhìn mẹ mình đi lầm đường.Anh biết một mình mẹ phải quản lý công ty, chèo chống gia đình rất cực khổ, cũng vì vậy khi anh phát hiện ra dã tâm của mẹ, anh mới lựa chọn ra điNhưng nếu lần này anh mà còn tiếp tục lùi bước nữa, không phải đang giúp bà mà là hại bàNếu những việc bà đang làm mà bị mấy ông chủ của anh biết thì bọn họ sẽ chớp ngay lấy cơ hội hạ bệ mẹ anhThay vì để công ty rơi vào tay mấy lão già kia thì thà để anh quản lý.Trong lòng Bạch Tuấn Nam hiểu rõ, chuyện lần này đã khiến mẹ đau lòng rất nhiều, chỉ sợ bây giờ trong lòng mẹ, anh là một kẻ tàn nhẫn, không có lương tâm, ác độc, vong ân bội nghĩa, lòng lang dạ sóiCó lẽ sau này mẹ không bao giờ muốn gặp anh nữaKhóe miệng anh cong lên, nở nụ cười giễu cợt, không ngờ hai mẹ con họ lại đi đến tình trạng này“Thần Hiến, cậu nói xem, tiền bạc và quyền thể khiến con người ta mê muội đến thế sao?” Bạch Tuấn Nam khàn giọng hỏi, ánh mắt mê mangPhó Thần Hiên dừng lại, “Tục ngữ nói, người chết vì tàiQuyền thể và tiền bạc có sức hấp dẫn khó mà cưỡng lại được với đại đa số người trên thế giới này.Bạch Tuấn Nam cười nhạoĐúng vậy, nhà họ Bạch bọn họ không phải là ví dụ tiêu biểu nhất saoMấy chú bác tranh quyền đoạt lợi với nhau, ai cũng muốn chiếm được cổ phần lớn hơn và có nhiều tiếng nói hơn trong công tyĐể có được điều đó, bọn họ điên cuồng tính toán, thậm chí còn ức hiếp mẹ con anhCòn mẹ anh, ban đầu vì bảo vệ gia sản mà phải tranh giành đấu đá, để rồi trở thành một người phụ nữ thủ đoạnQuyền lực và tiền tài quả thật là thứ đáng sợ nhất.“Tuấn Nam, câu lạc quan lên đi, cuối cùng mẹ cậu sẽ hiểu cho nỗi khổ của cậu thôi.” Phó Thần Hiên khuyên anhBạch Tuấn Nam lắc đầuHiện giờ ở trong mắt mẹ anh, anh chính là đứa con bất hiếu, vì người ngoài mà bức bách mẹ mìnhMột khi mẹ con đã xảy ra mâu thuẫn thi đấu thể dễ dàng hóa giải như vậy.“Chuyện này, trong lòng tớ hiểu rất rõ, tớ cũng không hối hận vì đã làm vậyCó điều, thiệt thòi cho Thư Nghệ rồi, e rằng mẹ tớ sẽ vì vậy mà có thành kiến sâu nặng với cô ấy.” Rất có khả năng, bà sẽ không đồng ý cho anh và Phó Thư Nghệ ở bên nhau.Bạch Tuấn Nam quả là rất hiểu mẹ anhLúc này ở trong lòng Trương Tố Tâm, Phó Thư Nghệ chính là kẻ đầu sỏ khiến cho mẹ con bà bất hòa, bà đã từng rất kỳ vọng cuộc hôn nhân của bọn họ, nhưng hiện giờ thì vô cùng chán ghétKhông bất ngờ gì, Bạch Tuấn Nam uống sayPhó Thần Hiên đưa anh về căn hộ của anhBạch Tuấn Nam đã mua căn hộ này vào mấy năm trước, đa số thời gian đều ở nơi nàyPhó Thần Hiên đã tới đây vài lần, tất nhiên biết mật mã mở cửa.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Tuấn Nam, con tự hỏi lương tâm xem, con có coi mẹ là mẹ ruột con không? Cha con mất mấy chục năm nay, mẹ ngậm đắng nuốt cay nuôi con khôn lớn, bây giờ con đền đáp công ơn của mẹ thế này sao? Mẹ có nuôi con chó thì nó còn biết vẫy đuôi với mẹ, còn con thì sao? Thu thập chứng cứ phạm tội của mẹ mình, ha ha, con nói xem, rốt cuộc con muốn làm gì?!” Bà rất tức giận, con trai ruột của bà, từ nhỏ đến lớn, bà dành những gì tốt nhất cho nó, yêu thương nó, cuối cùng lại đổi được kết quả thế này, nói không thất vọng đau khổ3là giả
Bạch Tuấn Nam nhắm mắt lại, nén đau trong lòng, khi mở mắt ra thì đã bình tĩnh hơn, “Nếu mẹ thấy chưa đủ thì cứ đánh con đi, nhưng con hy vọng sau khi mẹ đánh con xong, có thể chuyển nhượng cổ phần công ty cho con.”
Trương Tổ Tầm nhìn con trai với vẻ mặt thất vọng, ánh sáng trong đôi mắt dần tối đi, trái tim bà rất đau, cuối cùng, bà nở nụ cười, “Được, con muốn cổ phần công ty thì ngày mai mẹ sẽ tìm luật sự làm thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần công ty
Những Bạch Tuấn Nam, hy vọng con sẽ không hối hận, căn nhà này đăng ký dưới tên mẹ, mẹ1mong tối nay con có thể bước ra khỏi nhà mẹ” Bà nói xong, quay đầu đi không nhìn Bạch Tuấn Nam.
Bạch Tuấn Nam yên lặng nhìn nửa mặt của mẹ, mãi sau mới khàn giọng nói, “Vâng, tối nay con sẽ chuyển đi, mẹ, một mình mẹ phải tự chăm sóc tốt cho bản thân.” Nói xong, anh đứng lên, đi ra khỏi nhà họ Bạch
Bạch Tuấn Nam không trông thấy nước mắt rơi trên gương mặt Trương Tố Tâm khi anh mở cửa bước đi, mà Trương Tổ tâm cũng không thấy hốc mắt đỏ hoe của Bạch Tuấn Nam.
Mị Sắc
Lúc Phó Thần Hiên tìm thấy Bạch Tuấn Nam, Bạch Tuấn Nam đã uống rất nhiều
Phó Thần Hiên nhíu mày,6đè bàn tay định cầm chai rượu của Bạch Tuấn Nam, “Đã xảy ra chuyện gì?” Anh nhận được điện thoại của Bạch Tuấn Nam rủ anh đi uống rượu, thấy tâm trạng Bạch Tuấn Nam là lạ thì anh lập tức chạy đến, không nói cho Phó Thư Nghệ biết
Bạch Tuấn Nam ngẩng đầu lên, nhận ra là anh, cười trừ, “Có chuyện gì chứ, tớ rất vui nên gọi cậu đi uống chúc mừng.” Phó Thần Hiên nhíu chặt mày, “Chúc mừng cái gì?”
“Đương nhiên là chúc mừng tớ đã lấy được cổ phần của tớ rồi
Bắt đầu từ mai, công ty sẽ do tớ làm chủ hoàn toàn, ngay cả mẹ tớ cũng không thể can thiệp vào quyết4định của tớ, tớ có thể phát triển công ty dựa theo ý của mình, đây không phải là chuyện đáng để chúc mừng sao?”
Phó Thần Hiên nhìn dáng vẻ của anh, chẳng thấy chút gì là vui mừng, “Là chuyện nên chúc mừng.” Nghĩ một đằng nói một nẻo..
Phó Thần Hiên ngồi xuống, ra dầu cho bartender, bartender cho anh một ly soda
Tối nay Bạch Tuấn Nam đã trở thành một con quỷ say rượu rồi, anh còn phải đưa tên say này về, không thể uống được
“Cậu nói cho tớ nghe xem, chuyện cổ phần công ty là sao?” Phó Thần Hiên muốn biết chuyện đã xảy ra, nếu không thì anh không thể khuyên cậu bạn được.
Bạch Tuấn Nam3cười, “Có chuyện gì chứ, tở ngả bài với mẹ, để bà giao cổ phần công ty cho tớ.” Phó Thần Hiên hiểu ngay, tài liệu trong tay Bạch Tuấn Nam, có một phần là do Phó Thần Hiên vô tình phát hiện ra và giao cho anh
Anh cũng biết Trương Tố Tâm đang lén lút làm những gì, khi anh giao chứng cứ cho Bạch Tuấn Nam, anh đã biết sau đó mẹ và con trai sẽ nổi lên tranh cãi, nhưng không ngờ việc này lại đến nhanh như thế.
“Thần Hiên, nói ra thì, tớ còn chưa cảm ơn cậu, cảm ơn vì cậu đã giao những thứ đó cho tớ.” Nếu đưa thẳng cho cơ quan điều tra thì kết cục của mẹ anh sẽ không phải chỉ giao cổ phần công ty ra mà là chờ phán quyết của tòa án.
“Nếu trong lòng cậu thấy khó chịu thì cứ uống đi, uống say cũng không sao cả, tớ đưa cậu về” Phó Thần Hiên nói thản nhiên, không nói gì đến lời cảm ơn của anh, nếu người đó không phải là mẹ của Bạch Tuấn Nam, khả năng là mẹ chồng tương lai của Phó Thư Nghệ thì anh sẽ không quan tâm đến việc đâu đâu này.
Bạch Tuấn Nam không nói nữa, cầm chén rượu uống cạn một hơi, anh cũng không muốn ép mẹ mình như vậy, nhưng việc của bà đang làm là phạm pháp, nếu không ngăn cản kịp thời thì bà chỉ có thể vào tù, anh không muốn trở mắt nhìn mẹ mình đi lầm đường.
Anh biết một mình mẹ phải quản lý công ty, chèo chống gia đình rất cực khổ, cũng vì vậy khi anh phát hiện ra dã tâm của mẹ, anh mới lựa chọn ra đi
Nhưng nếu lần này anh mà còn tiếp tục lùi bước nữa, không phải đang giúp bà mà là hại bà
Nếu những việc bà đang làm mà bị mấy ông chủ của anh biết thì bọn họ sẽ chớp ngay lấy cơ hội hạ bệ mẹ anh
Thay vì để công ty rơi vào tay mấy lão già kia thì thà để anh quản lý.
Trong lòng Bạch Tuấn Nam hiểu rõ, chuyện lần này đã khiến mẹ đau lòng rất nhiều, chỉ sợ bây giờ trong lòng mẹ, anh là một kẻ tàn nhẫn, không có lương tâm, ác độc, vong ân bội nghĩa, lòng lang dạ sói
Có lẽ sau này mẹ không bao giờ muốn gặp anh nữa
Khóe miệng anh cong lên, nở nụ cười giễu cợt, không ngờ hai mẹ con họ lại đi đến tình trạng này
“Thần Hiến, cậu nói xem, tiền bạc và quyền thể khiến con người ta mê muội đến thế sao?” Bạch Tuấn Nam khàn giọng hỏi, ánh mắt mê mang
Phó Thần Hiên dừng lại, “Tục ngữ nói, người chết vì tài
Quyền thể và tiền bạc có sức hấp dẫn khó mà cưỡng lại được với đại đa số người trên thế giới này.
Bạch Tuấn Nam cười nhạo
Đúng vậy, nhà họ Bạch bọn họ không phải là ví dụ tiêu biểu nhất sao
Mấy chú bác tranh quyền đoạt lợi với nhau, ai cũng muốn chiếm được cổ phần lớn hơn và có nhiều tiếng nói hơn trong công ty
Để có được điều đó, bọn họ điên cuồng tính toán, thậm chí còn ức hiếp mẹ con anh
Còn mẹ anh, ban đầu vì bảo vệ gia sản mà phải tranh giành đấu đá, để rồi trở thành một người phụ nữ thủ đoạn
Quyền lực và tiền tài quả thật là thứ đáng sợ nhất.
“Tuấn Nam, câu lạc quan lên đi, cuối cùng mẹ cậu sẽ hiểu cho nỗi khổ của cậu thôi.” Phó Thần Hiên khuyên anh
Bạch Tuấn Nam lắc đầu
Hiện giờ ở trong mắt mẹ anh, anh chính là đứa con bất hiếu, vì người ngoài mà bức bách mẹ mình
Một khi mẹ con đã xảy ra mâu thuẫn thi đấu thể dễ dàng hóa giải như vậy.
“Chuyện này, trong lòng tớ hiểu rất rõ, tớ cũng không hối hận vì đã làm vậy
Có điều, thiệt thòi cho Thư Nghệ rồi, e rằng mẹ tớ sẽ vì vậy mà có thành kiến sâu nặng với cô ấy.” Rất có khả năng, bà sẽ không đồng ý cho anh và Phó Thư Nghệ ở bên nhau.
Bạch Tuấn Nam quả là rất hiểu mẹ anh
Lúc này ở trong lòng Trương Tố Tâm, Phó Thư Nghệ chính là kẻ đầu sỏ khiến cho mẹ con bà bất hòa, bà đã từng rất kỳ vọng cuộc hôn nhân của bọn họ, nhưng hiện giờ thì vô cùng chán ghét
Không bất ngờ gì, Bạch Tuấn Nam uống say
Phó Thần Hiên đưa anh về căn hộ của anh
Bạch Tuấn Nam đã mua căn hộ này vào mấy năm trước, đa số thời gian đều ở nơi này
Phó Thần Hiên đã tới đây vài lần, tất nhiên biết mật mã mở cửa.
Mật Ngọt Hôn NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhPhía trước một nhà hàng cơm Tây ở trung tâm thành phố, một chiếc xe buýt từ từ dừng lại ở trạm. Cửa xe mở ra, một cô gái bước xuống, mặt trái xoan, mày liễu cong cong, đôi mắt trong veo, lông mi dài khẽ rung động. Đây là một đôi mắt khiến cho ai từng gặp sẽ không thể nào quên được. Cô có khuôn mặt với những đường nét sắc sảo, làn da trắng ngần, mái tóc dài được buộc thành kiểu đuôi ngựa gọn gàng, để lộ cần cổ trắng nõn. Cô mặc một chiếc áo ngắn tay thoải mái màu trắng, nhìn rất trẻ trung. Khuôn mặt trắng trẻo nõn nà, kết hợp với đôi mắt kia, khi cười rộ lên sẽ xinh đẹp tuyệt trần tới mức nào. Có điều lúc này, trên gương mặt đó chỉ có vẻ trầm lặng. Cô xuống xe, hơi nóng phả vào mặt, nhưng dường như cô không có cảm giác nào mà cứ đi thẳng vào nhà hàng cơm Tây. Trước cửa nhà hàng, một cô gái mặc váy liền màu hồng trông thấy cô, hai mắt sáng bừng lên, chạy vọt về phía cô. “Thanh Lan, cuối cùng cậu cũng đến rồi. Mình còn tưởng cậu cho mình leo cây chứ.” *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bạch Tuấn Nam, con tự hỏi lương tâm xem, con có coi mẹ là mẹ ruột con không? Cha con mất mấy chục năm nay, mẹ ngậm đắng nuốt cay nuôi con khôn lớn, bây giờ con đền đáp công ơn của mẹ thế này sao? Mẹ có nuôi con chó thì nó còn biết vẫy đuôi với mẹ, còn con thì sao? Thu thập chứng cứ phạm tội của mẹ mình, ha ha, con nói xem, rốt cuộc con muốn làm gì?!” Bà rất tức giận, con trai ruột của bà, từ nhỏ đến lớn, bà dành những gì tốt nhất cho nó, yêu thương nó, cuối cùng lại đổi được kết quả thế này, nói không thất vọng đau khổ3là giảBạch Tuấn Nam nhắm mắt lại, nén đau trong lòng, khi mở mắt ra thì đã bình tĩnh hơn, “Nếu mẹ thấy chưa đủ thì cứ đánh con đi, nhưng con hy vọng sau khi mẹ đánh con xong, có thể chuyển nhượng cổ phần công ty cho con.”Trương Tổ Tầm nhìn con trai với vẻ mặt thất vọng, ánh sáng trong đôi mắt dần tối đi, trái tim bà rất đau, cuối cùng, bà nở nụ cười, “Được, con muốn cổ phần công ty thì ngày mai mẹ sẽ tìm luật sự làm thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần công tyNhững Bạch Tuấn Nam, hy vọng con sẽ không hối hận, căn nhà này đăng ký dưới tên mẹ, mẹ1mong tối nay con có thể bước ra khỏi nhà mẹ” Bà nói xong, quay đầu đi không nhìn Bạch Tuấn Nam.Bạch Tuấn Nam yên lặng nhìn nửa mặt của mẹ, mãi sau mới khàn giọng nói, “Vâng, tối nay con sẽ chuyển đi, mẹ, một mình mẹ phải tự chăm sóc tốt cho bản thân.” Nói xong, anh đứng lên, đi ra khỏi nhà họ BạchBạch Tuấn Nam không trông thấy nước mắt rơi trên gương mặt Trương Tố Tâm khi anh mở cửa bước đi, mà Trương Tổ tâm cũng không thấy hốc mắt đỏ hoe của Bạch Tuấn Nam.Mị SắcLúc Phó Thần Hiên tìm thấy Bạch Tuấn Nam, Bạch Tuấn Nam đã uống rất nhiềuPhó Thần Hiên nhíu mày,6đè bàn tay định cầm chai rượu của Bạch Tuấn Nam, “Đã xảy ra chuyện gì?” Anh nhận được điện thoại của Bạch Tuấn Nam rủ anh đi uống rượu, thấy tâm trạng Bạch Tuấn Nam là lạ thì anh lập tức chạy đến, không nói cho Phó Thư Nghệ biếtBạch Tuấn Nam ngẩng đầu lên, nhận ra là anh, cười trừ, “Có chuyện gì chứ, tớ rất vui nên gọi cậu đi uống chúc mừng.” Phó Thần Hiên nhíu chặt mày, “Chúc mừng cái gì?”“Đương nhiên là chúc mừng tớ đã lấy được cổ phần của tớ rồiBắt đầu từ mai, công ty sẽ do tớ làm chủ hoàn toàn, ngay cả mẹ tớ cũng không thể can thiệp vào quyết4định của tớ, tớ có thể phát triển công ty dựa theo ý của mình, đây không phải là chuyện đáng để chúc mừng sao?”Phó Thần Hiên nhìn dáng vẻ của anh, chẳng thấy chút gì là vui mừng, “Là chuyện nên chúc mừng.” Nghĩ một đằng nói một nẻo..Phó Thần Hiên ngồi xuống, ra dầu cho bartender, bartender cho anh một ly sodaTối nay Bạch Tuấn Nam đã trở thành một con quỷ say rượu rồi, anh còn phải đưa tên say này về, không thể uống được“Cậu nói cho tớ nghe xem, chuyện cổ phần công ty là sao?” Phó Thần Hiên muốn biết chuyện đã xảy ra, nếu không thì anh không thể khuyên cậu bạn được.Bạch Tuấn Nam3cười, “Có chuyện gì chứ, tở ngả bài với mẹ, để bà giao cổ phần công ty cho tớ.” Phó Thần Hiên hiểu ngay, tài liệu trong tay Bạch Tuấn Nam, có một phần là do Phó Thần Hiên vô tình phát hiện ra và giao cho anhAnh cũng biết Trương Tố Tâm đang lén lút làm những gì, khi anh giao chứng cứ cho Bạch Tuấn Nam, anh đã biết sau đó mẹ và con trai sẽ nổi lên tranh cãi, nhưng không ngờ việc này lại đến nhanh như thế.“Thần Hiên, nói ra thì, tớ còn chưa cảm ơn cậu, cảm ơn vì cậu đã giao những thứ đó cho tớ.” Nếu đưa thẳng cho cơ quan điều tra thì kết cục của mẹ anh sẽ không phải chỉ giao cổ phần công ty ra mà là chờ phán quyết của tòa án.“Nếu trong lòng cậu thấy khó chịu thì cứ uống đi, uống say cũng không sao cả, tớ đưa cậu về” Phó Thần Hiên nói thản nhiên, không nói gì đến lời cảm ơn của anh, nếu người đó không phải là mẹ của Bạch Tuấn Nam, khả năng là mẹ chồng tương lai của Phó Thư Nghệ thì anh sẽ không quan tâm đến việc đâu đâu này.Bạch Tuấn Nam không nói nữa, cầm chén rượu uống cạn một hơi, anh cũng không muốn ép mẹ mình như vậy, nhưng việc của bà đang làm là phạm pháp, nếu không ngăn cản kịp thời thì bà chỉ có thể vào tù, anh không muốn trở mắt nhìn mẹ mình đi lầm đường.Anh biết một mình mẹ phải quản lý công ty, chèo chống gia đình rất cực khổ, cũng vì vậy khi anh phát hiện ra dã tâm của mẹ, anh mới lựa chọn ra điNhưng nếu lần này anh mà còn tiếp tục lùi bước nữa, không phải đang giúp bà mà là hại bàNếu những việc bà đang làm mà bị mấy ông chủ của anh biết thì bọn họ sẽ chớp ngay lấy cơ hội hạ bệ mẹ anhThay vì để công ty rơi vào tay mấy lão già kia thì thà để anh quản lý.Trong lòng Bạch Tuấn Nam hiểu rõ, chuyện lần này đã khiến mẹ đau lòng rất nhiều, chỉ sợ bây giờ trong lòng mẹ, anh là một kẻ tàn nhẫn, không có lương tâm, ác độc, vong ân bội nghĩa, lòng lang dạ sóiCó lẽ sau này mẹ không bao giờ muốn gặp anh nữaKhóe miệng anh cong lên, nở nụ cười giễu cợt, không ngờ hai mẹ con họ lại đi đến tình trạng này“Thần Hiến, cậu nói xem, tiền bạc và quyền thể khiến con người ta mê muội đến thế sao?” Bạch Tuấn Nam khàn giọng hỏi, ánh mắt mê mangPhó Thần Hiên dừng lại, “Tục ngữ nói, người chết vì tàiQuyền thể và tiền bạc có sức hấp dẫn khó mà cưỡng lại được với đại đa số người trên thế giới này.Bạch Tuấn Nam cười nhạoĐúng vậy, nhà họ Bạch bọn họ không phải là ví dụ tiêu biểu nhất saoMấy chú bác tranh quyền đoạt lợi với nhau, ai cũng muốn chiếm được cổ phần lớn hơn và có nhiều tiếng nói hơn trong công tyĐể có được điều đó, bọn họ điên cuồng tính toán, thậm chí còn ức hiếp mẹ con anhCòn mẹ anh, ban đầu vì bảo vệ gia sản mà phải tranh giành đấu đá, để rồi trở thành một người phụ nữ thủ đoạnQuyền lực và tiền tài quả thật là thứ đáng sợ nhất.“Tuấn Nam, câu lạc quan lên đi, cuối cùng mẹ cậu sẽ hiểu cho nỗi khổ của cậu thôi.” Phó Thần Hiên khuyên anhBạch Tuấn Nam lắc đầuHiện giờ ở trong mắt mẹ anh, anh chính là đứa con bất hiếu, vì người ngoài mà bức bách mẹ mìnhMột khi mẹ con đã xảy ra mâu thuẫn thi đấu thể dễ dàng hóa giải như vậy.“Chuyện này, trong lòng tớ hiểu rất rõ, tớ cũng không hối hận vì đã làm vậyCó điều, thiệt thòi cho Thư Nghệ rồi, e rằng mẹ tớ sẽ vì vậy mà có thành kiến sâu nặng với cô ấy.” Rất có khả năng, bà sẽ không đồng ý cho anh và Phó Thư Nghệ ở bên nhau.Bạch Tuấn Nam quả là rất hiểu mẹ anhLúc này ở trong lòng Trương Tố Tâm, Phó Thư Nghệ chính là kẻ đầu sỏ khiến cho mẹ con bà bất hòa, bà đã từng rất kỳ vọng cuộc hôn nhân của bọn họ, nhưng hiện giờ thì vô cùng chán ghétKhông bất ngờ gì, Bạch Tuấn Nam uống sayPhó Thần Hiên đưa anh về căn hộ của anhBạch Tuấn Nam đã mua căn hộ này vào mấy năm trước, đa số thời gian đều ở nơi nàyPhó Thần Hiên đã tới đây vài lần, tất nhiên biết mật mã mở cửa.