Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 6738
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Thời điểm mọi người ở đây, kích động đến nhanh muốn ra tay đánh nhau, Bùi Nguyên Minh đi đến cửa chính, đột nhiên cười lạnh một tiếng, thần sắc châm chọc đến cực hạn.“Một tàn quyển (bí pháp không hoàn chỉnh) từ trong phần mộ mang ra, cũng dám tuyên bố là cái « dưỡng sinh kinh » gì gì a?”“Nếu ta không có đoán sai, nội dung bên trong như sau!”“Không, gọi là khởi đầu của trời và đất. Có, được gọi là mẹ của vạn vật. Cách cục, không được nhìn thấy những điều kỳ diệu. nên luôn mong muốn được nhìn thấy nó. Hai điều này bắt nguồn và có những cái tên khác nhau, cùng gọi là huyền. Huyền chi lại huyền, chúng diệu chi môn.”“Thứ đồ vật này, ta đã học thuộc lòng khi ta ba tuổi!”“Các ngươi còn lấy ra, lừa người hay sao?”“Đặt ở quán ven đường, đều là đồ vật không ai nhìn tới!”Bùi Nguyên Minh một bên nói, một bên đem nội dung cái gọi là « dưỡng sinh kinh » này, không sót một chữ, nói ra.Dù sao thứ này, anh năm đó, thời điểm ở chiến trường Âu Á, đã từng thấy qua một phó bản hoàn chỉnh, trên thân một đạo nhân.Bùi Nguyên Minh nhìn mấy lần, về sau, mặc dù khẳng định, bên trong có công hiệu kéo dài tuổi thọ, nhưng là đối với người khác, lại khịt mũi coi thường.Nhưng là nghĩ không ra, hôm nay, người Phương gia Yến Kinh, lại đem thứ này coi như trân bảo, lấy ra lừa người đươcj sao?Nói xong những lời này về sau, Bùi Nguyên Minh bĩu môi, xoay người rời đi.Mà toàn trường, đều là hoàn toàn im lặng, tất cả mọi người, đều có chút không kịp phản ứng.Còn như trong phòng VIP, Phương Hạo Thu vốn dĩ một mặt đạm mạc, giờ phút này, chén trà trong tay bị chính hắn “drop” một tiếng, bóp nát thành từng mảnh.Vẻ nho nhã anh tuấn trên mặt, giờ phút này đều là dữ tợn cùng tái nhợt.Hắn vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, Bùi Nguyên Minh lại có thể một chữ không thiếu, đem nội dung « dưỡng sinh kinh » đều vứt ra sạch sành sanh. . .Tên khốn kiếp này, đến cùng là từ nơi nào, nhìn thấy nội dung.Mà lại, cái đấu giá này, chỉ sợ cũng có thể bị hủy hoại. . .Người ở chỗ này, từng người đều là hồ ly, 80% đều từng có bản lĩnh ghi nhớ, vì vậy, 80% những gì Bùi Nguyên Minh nói vừa rồi, đều đã đượcbọn hắn học thuộc. . .Tên khốn kiếp này!Đơn giản mà nói, cái gọi là “đồ vật chủ chốt” bốn chữ của buổi đấu giá này, đã biến thành trò cười lớn nhất.Phương Hạo Thu, nếu để cho người tiếp tục bán đấu giá, như vậy, chỉ cần người cầm tới « dưỡng sinh kinh », cùng Bùi Nguyên Minh vừa mới tụng niệm sạch sành sanh nội dung, so sánh một chút, khẳng định liền sẽ lập tức biết, mình là kẻ ngu ngốc nhất hệ thiên hà!Như vậy, danh dự của Đấu giá hội Yến Kinh, chính là triệt để hủy bỏ.Trừ chuyện đó ra, mặc kệ « dưỡng sinh kinh » nghịch thiên đến mức nào, nhưng là, chỉ cần những nội dung kia, bị người ta biết rõ, nó sẽ liền mất đi cái giá trị vốn có kia.Đơn thuần một bản sách cổ, ngoại trừ lấy ra, làm thành đồ cổ, thì nó còn ý nghĩa gì khác hay sao?Bùi Nguyên Minh lòng dạ biết rõ, chiêu này của mình, sẽ để cho Phương Hạo Thu sứt đầu mẻ trán, cũng sẽ làm cho danh dự của Đấu giá hội Yến Kinh, từ đây sẽ giảm sút rất nhiều.Cho nên anh cũng liền rõ ràng lưu loát, rời đi.Qua nửa giờ sau, Bùi Nguyên Minh được Hoa Thanh Bình bọn người, đưa về khách sạn cấp năm sao anh đang ở.Sau khi đưa về, Hoa Thanh Bình bọn
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Thời điểm mọi người ở đây, kích động đến nhanh muốn ra tay đánh nhau, Bùi Nguyên Minh đi đến cửa chính, đột nhiên cười lạnh một tiếng, thần sắc châm chọc đến cực hạn.“Một tàn quyển (bí pháp không hoàn chỉnh) từ trong phần mộ mang ra, cũng dám tuyên bố là cái « dưỡng sinh kinh » gì gì a?”“Nếu ta không có đoán sai, nội dung bên trong như sau!”“Không, gọi là khởi đầu của trời và đất. Có, được gọi là mẹ của vạn vật. Cách cục, không được nhìn thấy những điều kỳ diệu. nên luôn mong muốn được nhìn thấy nó. Hai điều này bắt nguồn và có những cái tên khác nhau, cùng gọi là huyền. Huyền chi lại huyền, chúng diệu chi môn.”“Thứ đồ vật này, ta đã học thuộc lòng khi ta ba tuổi!”“Các ngươi còn lấy ra, lừa người hay sao?”“Đặt ở quán ven đường, đều là đồ vật không ai nhìn tới!”Bùi Nguyên Minh một bên nói, một bên đem nội dung cái gọi là « dưỡng sinh kinh » này, không sót một chữ, nói ra.Dù sao thứ này, anh năm đó, thời điểm ở chiến trường Âu Á, đã từng thấy qua một phó bản hoàn chỉnh, trên thân một đạo nhân.Bùi Nguyên Minh nhìn mấy lần, về sau, mặc dù khẳng định, bên trong có công hiệu kéo dài tuổi thọ, nhưng là đối với người khác, lại khịt mũi coi thường.Nhưng là nghĩ không ra, hôm nay, người Phương gia Yến Kinh, lại đem thứ này coi như trân bảo, lấy ra lừa người đươcj sao?Nói xong những lời này về sau, Bùi Nguyên Minh bĩu môi, xoay người rời đi.Mà toàn trường, đều là hoàn toàn im lặng, tất cả mọi người, đều có chút không kịp phản ứng.Còn như trong phòng VIP, Phương Hạo Thu vốn dĩ một mặt đạm mạc, giờ phút này, chén trà trong tay bị chính hắn “drop” một tiếng, bóp nát thành từng mảnh.Vẻ nho nhã anh tuấn trên mặt, giờ phút này đều là dữ tợn cùng tái nhợt.Hắn vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, Bùi Nguyên Minh lại có thể một chữ không thiếu, đem nội dung « dưỡng sinh kinh » đều vứt ra sạch sành sanh. . .Tên khốn kiếp này, đến cùng là từ nơi nào, nhìn thấy nội dung.Mà lại, cái đấu giá này, chỉ sợ cũng có thể bị hủy hoại. . .Người ở chỗ này, từng người đều là hồ ly, 80% đều từng có bản lĩnh ghi nhớ, vì vậy, 80% những gì Bùi Nguyên Minh nói vừa rồi, đều đã đượcbọn hắn học thuộc. . .Tên khốn kiếp này!Đơn giản mà nói, cái gọi là “đồ vật chủ chốt” bốn chữ của buổi đấu giá này, đã biến thành trò cười lớn nhất.Phương Hạo Thu, nếu để cho người tiếp tục bán đấu giá, như vậy, chỉ cần người cầm tới « dưỡng sinh kinh », cùng Bùi Nguyên Minh vừa mới tụng niệm sạch sành sanh nội dung, so sánh một chút, khẳng định liền sẽ lập tức biết, mình là kẻ ngu ngốc nhất hệ thiên hà!Như vậy, danh dự của Đấu giá hội Yến Kinh, chính là triệt để hủy bỏ.Trừ chuyện đó ra, mặc kệ « dưỡng sinh kinh » nghịch thiên đến mức nào, nhưng là, chỉ cần những nội dung kia, bị người ta biết rõ, nó sẽ liền mất đi cái giá trị vốn có kia.Đơn thuần một bản sách cổ, ngoại trừ lấy ra, làm thành đồ cổ, thì nó còn ý nghĩa gì khác hay sao?Bùi Nguyên Minh lòng dạ biết rõ, chiêu này của mình, sẽ để cho Phương Hạo Thu sứt đầu mẻ trán, cũng sẽ làm cho danh dự của Đấu giá hội Yến Kinh, từ đây sẽ giảm sút rất nhiều.Cho nên anh cũng liền rõ ràng lưu loát, rời đi.Qua nửa giờ sau, Bùi Nguyên Minh được Hoa Thanh Bình bọn người, đưa về khách sạn cấp năm sao anh đang ở.Sau khi đưa về, Hoa Thanh Bình bọn
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Thời điểm mọi người ở đây, kích động đến nhanh muốn ra tay đánh nhau, Bùi Nguyên Minh đi đến cửa chính, đột nhiên cười lạnh một tiếng, thần sắc châm chọc đến cực hạn.“Một tàn quyển (bí pháp không hoàn chỉnh) từ trong phần mộ mang ra, cũng dám tuyên bố là cái « dưỡng sinh kinh » gì gì a?”“Nếu ta không có đoán sai, nội dung bên trong như sau!”“Không, gọi là khởi đầu của trời và đất. Có, được gọi là mẹ của vạn vật. Cách cục, không được nhìn thấy những điều kỳ diệu. nên luôn mong muốn được nhìn thấy nó. Hai điều này bắt nguồn và có những cái tên khác nhau, cùng gọi là huyền. Huyền chi lại huyền, chúng diệu chi môn.”“Thứ đồ vật này, ta đã học thuộc lòng khi ta ba tuổi!”“Các ngươi còn lấy ra, lừa người hay sao?”“Đặt ở quán ven đường, đều là đồ vật không ai nhìn tới!”Bùi Nguyên Minh một bên nói, một bên đem nội dung cái gọi là « dưỡng sinh kinh » này, không sót một chữ, nói ra.Dù sao thứ này, anh năm đó, thời điểm ở chiến trường Âu Á, đã từng thấy qua một phó bản hoàn chỉnh, trên thân một đạo nhân.Bùi Nguyên Minh nhìn mấy lần, về sau, mặc dù khẳng định, bên trong có công hiệu kéo dài tuổi thọ, nhưng là đối với người khác, lại khịt mũi coi thường.Nhưng là nghĩ không ra, hôm nay, người Phương gia Yến Kinh, lại đem thứ này coi như trân bảo, lấy ra lừa người đươcj sao?Nói xong những lời này về sau, Bùi Nguyên Minh bĩu môi, xoay người rời đi.Mà toàn trường, đều là hoàn toàn im lặng, tất cả mọi người, đều có chút không kịp phản ứng.Còn như trong phòng VIP, Phương Hạo Thu vốn dĩ một mặt đạm mạc, giờ phút này, chén trà trong tay bị chính hắn “drop” một tiếng, bóp nát thành từng mảnh.Vẻ nho nhã anh tuấn trên mặt, giờ phút này đều là dữ tợn cùng tái nhợt.Hắn vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, Bùi Nguyên Minh lại có thể một chữ không thiếu, đem nội dung « dưỡng sinh kinh » đều vứt ra sạch sành sanh. . .Tên khốn kiếp này, đến cùng là từ nơi nào, nhìn thấy nội dung.Mà lại, cái đấu giá này, chỉ sợ cũng có thể bị hủy hoại. . .Người ở chỗ này, từng người đều là hồ ly, 80% đều từng có bản lĩnh ghi nhớ, vì vậy, 80% những gì Bùi Nguyên Minh nói vừa rồi, đều đã đượcbọn hắn học thuộc. . .Tên khốn kiếp này!Đơn giản mà nói, cái gọi là “đồ vật chủ chốt” bốn chữ của buổi đấu giá này, đã biến thành trò cười lớn nhất.Phương Hạo Thu, nếu để cho người tiếp tục bán đấu giá, như vậy, chỉ cần người cầm tới « dưỡng sinh kinh », cùng Bùi Nguyên Minh vừa mới tụng niệm sạch sành sanh nội dung, so sánh một chút, khẳng định liền sẽ lập tức biết, mình là kẻ ngu ngốc nhất hệ thiên hà!Như vậy, danh dự của Đấu giá hội Yến Kinh, chính là triệt để hủy bỏ.Trừ chuyện đó ra, mặc kệ « dưỡng sinh kinh » nghịch thiên đến mức nào, nhưng là, chỉ cần những nội dung kia, bị người ta biết rõ, nó sẽ liền mất đi cái giá trị vốn có kia.Đơn thuần một bản sách cổ, ngoại trừ lấy ra, làm thành đồ cổ, thì nó còn ý nghĩa gì khác hay sao?Bùi Nguyên Minh lòng dạ biết rõ, chiêu này của mình, sẽ để cho Phương Hạo Thu sứt đầu mẻ trán, cũng sẽ làm cho danh dự của Đấu giá hội Yến Kinh, từ đây sẽ giảm sút rất nhiều.Cho nên anh cũng liền rõ ràng lưu loát, rời đi.Qua nửa giờ sau, Bùi Nguyên Minh được Hoa Thanh Bình bọn người, đưa về khách sạn cấp năm sao anh đang ở.Sau khi đưa về, Hoa Thanh Bình bọn