Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 7255

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Bùi Nguyên Minh cũng là một người thiển cận, nếu như hắn sớm một chút, quỳ gối trước mặt thiếu chủ Tokugawa, còn có thể lưu lại một đầu mạng nhỏ!”“Hiện tại, hắn chọc giận Thiếu chủ Tokugawa, vậy thì làm chó cũng không có tư cách a!”Một đám gia hỏa bên người Hạ Hầu Văn, mỗi một tên đều là một biểu lộ gật gù đắc ý, thật giống như kết cục của Bùi Nguyên Minh, đã chú định.Trong đám người, chỉ có Hạ Ngọc Đường một vẻ mặt cười nữa miệng, chỉ là híp mắt, nhìn xem mọi chuyện.Tại bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Tokugawa Shingen, dường như đã hoàn thành việc chuẩn bị ban đầu.Nháy mắt sau đó, nửa chuôi Trường đao Đảo Quốc trong tay hắn, trực tiếp hướng về phía dưới, bổ xuống.Động tác của hắn, không tính là nhanh, nhưng là bên trong một đao kia, lại mang theo vài phần hương vị, long trời lở đất.Thật giống như một quả núi lớn, tại trước mặt một đao kia, cũng sẽ bị bổ toác ra, biển lớn tại trước mặt một đao kia, cũng sẽ bị chia làm hai nữa.Tất cả mọi người cảm thấy, mình đã nhìn thấy kết cục của Bùi Nguyên Minh.Chỉ tiếc, đối mặt với một đao cực kỳ cường hãn này, Bùi Nguyên Minh lại thần sắc đạm mạc, trong con ngươi hiện lên một tia, có chút hứng thú, sau đó anh một đao, quét ra.“Kang —— ”Đao mang đôi bên, lại lần nữa đối đầu.Nó giống như một ngôi sao chổi khổng lồ, đâm thẳng vào nữa thanh đao Đảo Quốc trong tay Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh, thân hình hơi chao đảo một cái, bước chân hướng về phía sau, hơi lui lại mấy phần, dường như muốn lạc bại.“Lại đến a!”Tokugawa Shingen cười đắc ý, trở tay lại là một đao, đem Bùi Nguyên Minh, lại lần nữa bức lui.“Keng keng keng —— ”Hai chiêu đều thành công, Tokugawa Shingen ngửa mặt lên trời, bật cười một cách điên cuồng, một đao tiếp lấy một đao, không ngừng chém tới.Mỗi một đao của hắn, đều so với một đao trước, còn muốn cường hãn hơn mấy lần, mấy đao vô cùng đơn giản chém xuống, đã làm cho cuồng phong giữa sân gào thét, đao ý lăng liệt như muốn tàn phá thiên địa.Chỉ có điều, đối mặt với thế công đáng sợ như vậy, Bùi Nguyên Minh đã vứt bỏ một nửa đoản đao ở trong tay, sau đó từng bước một lui về phía sau, nhằm tránh đi thế công của Tokugawa Shingen.Mỗi một đao của Tokugawa Shingen, nhìn đều phảng phất như muốn trực tiếp đem Bùi Nguyên Minh, chém giết ở trên sân khấu.Thế nhưng là, mặc kệ hắn ra tay như thế nào, mặc kệ hắn lợi hại đến bao nhiêu, nhưng hắn cũng thật sự, không thể động đến Bùi Nguyên Minh, dù chỉ là một chút.“Viu —— ”Lại là một đao quất xuống, lần này, tốc độ của Tokugawa Shingen lại càng nhanh hơn, mà Bùi Nguyên Minh, thì đã bị ép lui đến bên rìa sân khấu, mắt thấy lui đã không thể lui, tránh cũng không thể tránh.Trong con ngươi Tokugawa Shingen, đều là sát ý dày đặc, hắn dường như đã đoán được, kết cục mình đem Bùi Nguyên Minh, nhất đao lưỡng đoạn.“Keng —— “

“Bùi Nguyên Minh cũng là một người thiển cận, nếu như hắn sớm một chút, quỳ gối trước mặt thiếu chủ Tokugawa, còn có thể lưu lại một đầu mạng nhỏ!”

“Hiện tại, hắn chọc giận Thiếu chủ Tokugawa, vậy thì làm chó cũng không có tư cách a!”

Một đám gia hỏa bên người Hạ Hầu Văn, mỗi một tên đều là một biểu lộ gật gù đắc ý, thật giống như kết cục của Bùi Nguyên Minh, đã chú định.

Trong đám người, chỉ có Hạ Ngọc Đường một vẻ mặt cười nữa miệng, chỉ là híp mắt, nhìn xem mọi chuyện.

Tại bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Tokugawa Shingen, dường như đã hoàn thành việc chuẩn bị ban đầu.

Nháy mắt sau đó, nửa chuôi Trường đao Đảo Quốc trong tay hắn, trực tiếp hướng về phía dưới, bổ xuống.

Động tác của hắn, không tính là nhanh, nhưng là bên trong một đao kia, lại mang theo vài phần hương vị, long trời lở đất.

Thật giống như một quả núi lớn, tại trước mặt một đao kia, cũng sẽ bị bổ toác ra, biển lớn tại trước mặt một đao kia, cũng sẽ bị chia làm hai nữa.

Tất cả mọi người cảm thấy, mình đã nhìn thấy kết cục của Bùi Nguyên Minh.

Chỉ tiếc, đối mặt với một đao cực kỳ cường hãn này, Bùi Nguyên Minh lại thần sắc đạm mạc, trong con ngươi hiện lên một tia, có chút hứng thú, sau đó anh một đao, quét ra.

“Kang —— ”

Đao mang đôi bên, lại lần nữa đối đầu.

Nó giống như một ngôi sao chổi khổng lồ, đâm thẳng vào nữa thanh đao Đảo Quốc trong tay Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh, thân hình hơi chao đảo một cái, bước chân hướng về phía sau, hơi lui lại mấy phần, dường như muốn lạc bại.

“Lại đến a!”

Tokugawa Shingen cười đắc ý, trở tay lại là một đao, đem Bùi Nguyên Minh, lại lần nữa bức lui.

“Keng keng keng —— ”

Hai chiêu đều thành công, Tokugawa Shingen ngửa mặt lên trời, bật cười một cách điên cuồng, một đao tiếp lấy một đao, không ngừng chém tới.

Mỗi một đao của hắn, đều so với một đao trước, còn muốn cường hãn hơn mấy lần, mấy đao vô cùng đơn giản chém xuống, đã làm cho cuồng phong giữa sân gào thét, đao ý lăng liệt như muốn tàn phá thiên địa.

Chỉ có điều, đối mặt với thế công đáng sợ như vậy, Bùi Nguyên Minh đã vứt bỏ một nửa đoản đao ở trong tay, sau đó từng bước một lui về phía sau, nhằm tránh đi thế công của Tokugawa Shingen.

Mỗi một đao của Tokugawa Shingen, nhìn đều phảng phất như muốn trực tiếp đem Bùi Nguyên Minh, chém giết ở trên sân khấu.

Thế nhưng là, mặc kệ hắn ra tay như thế nào, mặc kệ hắn lợi hại đến bao nhiêu, nhưng hắn cũng thật sự, không thể động đến Bùi Nguyên Minh, dù chỉ là một chút.

“Viu —— ”

Lại là một đao quất xuống, lần này, tốc độ của Tokugawa Shingen lại càng nhanh hơn, mà Bùi Nguyên Minh, thì đã bị ép lui đến bên rìa sân khấu, mắt thấy lui đã không thể lui, tránh cũng không thể tránh.

Trong con ngươi Tokugawa Shingen, đều là sát ý dày đặc, hắn dường như đã đoán được, kết cục mình đem Bùi Nguyên Minh, nhất đao lưỡng đoạn.

“Keng —— “

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Bùi Nguyên Minh cũng là một người thiển cận, nếu như hắn sớm một chút, quỳ gối trước mặt thiếu chủ Tokugawa, còn có thể lưu lại một đầu mạng nhỏ!”“Hiện tại, hắn chọc giận Thiếu chủ Tokugawa, vậy thì làm chó cũng không có tư cách a!”Một đám gia hỏa bên người Hạ Hầu Văn, mỗi một tên đều là một biểu lộ gật gù đắc ý, thật giống như kết cục của Bùi Nguyên Minh, đã chú định.Trong đám người, chỉ có Hạ Ngọc Đường một vẻ mặt cười nữa miệng, chỉ là híp mắt, nhìn xem mọi chuyện.Tại bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Tokugawa Shingen, dường như đã hoàn thành việc chuẩn bị ban đầu.Nháy mắt sau đó, nửa chuôi Trường đao Đảo Quốc trong tay hắn, trực tiếp hướng về phía dưới, bổ xuống.Động tác của hắn, không tính là nhanh, nhưng là bên trong một đao kia, lại mang theo vài phần hương vị, long trời lở đất.Thật giống như một quả núi lớn, tại trước mặt một đao kia, cũng sẽ bị bổ toác ra, biển lớn tại trước mặt một đao kia, cũng sẽ bị chia làm hai nữa.Tất cả mọi người cảm thấy, mình đã nhìn thấy kết cục của Bùi Nguyên Minh.Chỉ tiếc, đối mặt với một đao cực kỳ cường hãn này, Bùi Nguyên Minh lại thần sắc đạm mạc, trong con ngươi hiện lên một tia, có chút hứng thú, sau đó anh một đao, quét ra.“Kang —— ”Đao mang đôi bên, lại lần nữa đối đầu.Nó giống như một ngôi sao chổi khổng lồ, đâm thẳng vào nữa thanh đao Đảo Quốc trong tay Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh, thân hình hơi chao đảo một cái, bước chân hướng về phía sau, hơi lui lại mấy phần, dường như muốn lạc bại.“Lại đến a!”Tokugawa Shingen cười đắc ý, trở tay lại là một đao, đem Bùi Nguyên Minh, lại lần nữa bức lui.“Keng keng keng —— ”Hai chiêu đều thành công, Tokugawa Shingen ngửa mặt lên trời, bật cười một cách điên cuồng, một đao tiếp lấy một đao, không ngừng chém tới.Mỗi một đao của hắn, đều so với một đao trước, còn muốn cường hãn hơn mấy lần, mấy đao vô cùng đơn giản chém xuống, đã làm cho cuồng phong giữa sân gào thét, đao ý lăng liệt như muốn tàn phá thiên địa.Chỉ có điều, đối mặt với thế công đáng sợ như vậy, Bùi Nguyên Minh đã vứt bỏ một nửa đoản đao ở trong tay, sau đó từng bước một lui về phía sau, nhằm tránh đi thế công của Tokugawa Shingen.Mỗi một đao của Tokugawa Shingen, nhìn đều phảng phất như muốn trực tiếp đem Bùi Nguyên Minh, chém giết ở trên sân khấu.Thế nhưng là, mặc kệ hắn ra tay như thế nào, mặc kệ hắn lợi hại đến bao nhiêu, nhưng hắn cũng thật sự, không thể động đến Bùi Nguyên Minh, dù chỉ là một chút.“Viu —— ”Lại là một đao quất xuống, lần này, tốc độ của Tokugawa Shingen lại càng nhanh hơn, mà Bùi Nguyên Minh, thì đã bị ép lui đến bên rìa sân khấu, mắt thấy lui đã không thể lui, tránh cũng không thể tránh.Trong con ngươi Tokugawa Shingen, đều là sát ý dày đặc, hắn dường như đã đoán được, kết cục mình đem Bùi Nguyên Minh, nhất đao lưỡng đoạn.“Keng —— “

Chương 7255