Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 7717

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Giờ này khắc này, Trần Địa Sát, trong lòng tràn ngập uất ức cùng không cam lòng.thời điểm tại Yến kinh, nước cờ đã kém một chiêu.Sau khi đi vào Giới Thành, cũng bị Bùi Nguyên Minh tên khốn kiêp này, chiếm được tiên cơ.Điều này thật sự là khiến cho người phải ức mà muốn hộc máu.Ngược lại là Trần Thiên Cương, thần sắc vẫn vô cùng đạm mạc như cũ, hắn suy tư một lát sau, nói khẽ: “thân thủ của Bùi Nguyên Minh, vốn dĩ đã rất tốt, có thể được gọi là Đại biểu Võ Minh Đại Hạ, đã nói rõ bản lãnh của hắn.”“Cho nên, hắn có thể nghiền ép Cao Thiên Nguyên, ta cũng cảm thấy, không có gì bất ngờ.”“Nếu như hắn liền chút bản lãnh này, cũng không có, thì việc chúng ta thua thiệt tại Yến Kinh, chẳng phải là lộ ra vạn phần phế vật hay sao?”“Thậm chí, ngay cả đại lễ an bài cho hắn ở trên máy bay, đều không có bất kỳ tác dụng gì.”“Điều này đã nói lên rất nhiều chuyện…”Nói đến đây, Trần Thiên Cương liền đổi giọng.“Nói cho những người phía dưới biết, sau này nếu gặp phải Bùi Nguyên Minh, nhất định phải cực kỳ cẩn thận.”“Sư tử vồ thỏ, cũng phải dùng toàn lực.”“Huống chi, Bùi Nguyên Minh cũng không phải là con thỏ, mà hắn là lão hổ a.”“Một lão hổ có tư cách phản sát sư tử.”“Hiểu ý của ta hay không?”Trần Thiên Cương chỉ trong vài câu, liền đem Bùi Nguyên Minh đặt ở vị trí cực cao, rõ ràng, hắn đã xác định Bùi Nguyên Minh, là mối nguy của chính mình.Mà uy hiếp như thế này, trong vài phút cũng có thể ảnh hưởng tới địa vị của hắn, cũng ảnh hưởng tới sự chưởng khống toàn cục của hắn đối với toàn bộ Giới Thành.Đây cũng không phải là một chuyện tốt cho Trần Thiên Cương, kẻ đang nóng lòng thượng vị.Trần Địa Sát chậm rãi gật đầu: “Người phía dưới, sắp tới đều sẽ chú ý.”“Tốt!”Trần Thiên Cương bất chợt nhớ tới một mội chuyện khác.“Ta vừa mới nghe được phong thanh, Đao Bạch Phượng nữ nhân kia, đem hắn nhận định là người trong định mệnh.”“Việc này, là thật hay là giả?”“Nếu là thật, thì xác suất là bao nhiêu?”Nghe nói như thế, Trần Địa Sát khẽ nhíu mày, hồi lâu mới nói khẽ: “Người định mệnh trong Truyền Thuyết của Đao Bạch Phượng, tại bắt đầu một khắc nàng sinh ra, liền đã có.”“Những năm gần đây, người của các đại thánh địa, đều có ý nghĩ riêng của mình, về người trong định mệnh của Đao Bạch Phượng.”“Nhưng chúng ta đều rõ ràng, những người này, đều không phải là người định mệnh trong Truyền Thuyết, theo cách hiểu của Giới Thành chúng ta.”“Đối với chúng ta mà nói, chỉ cần Đao Bạch Phượng có thể thuận lợi xuất giá, lăn ra khỏi Giới Thành, vậy liền phù hợp nhất với lợi ích của chúng ta.”“Mà bởi vì những thứ này, Đao Bạch Phượng những năm gần đây điên điên khùng khùng, khi thì thanh tỉnh, khi thì hỗn loạn, như thể trong người có hai nhân cách.”“Nếu như nàng có thể một mực bảo trì sự thanh tỉnh, thì tình hình ở Giới Thành sẽ khác.” 

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Giờ này khắc này, Trần Địa Sát, trong lòng tràn ngập uất ức cùng không cam lòng.thời điểm tại Yến kinh, nước cờ đã kém một chiêu.Sau khi đi vào Giới Thành, cũng bị Bùi Nguyên Minh tên khốn kiêp này, chiếm được tiên cơ.Điều này thật sự là khiến cho người phải ức mà muốn hộc máu.Ngược lại là Trần Thiên Cương, thần sắc vẫn vô cùng đạm mạc như cũ, hắn suy tư một lát sau, nói khẽ: “thân thủ của Bùi Nguyên Minh, vốn dĩ đã rất tốt, có thể được gọi là Đại biểu Võ Minh Đại Hạ, đã nói rõ bản lãnh của hắn.”“Cho nên, hắn có thể nghiền ép Cao Thiên Nguyên, ta cũng cảm thấy, không có gì bất ngờ.”“Nếu như hắn liền chút bản lãnh này, cũng không có, thì việc chúng ta thua thiệt tại Yến Kinh, chẳng phải là lộ ra vạn phần phế vật hay sao?”“Thậm chí, ngay cả đại lễ an bài cho hắn ở trên máy bay, đều không có bất kỳ tác dụng gì.”“Điều này đã nói lên rất nhiều chuyện…”Nói đến đây, Trần Thiên Cương liền đổi giọng.“Nói cho những người phía dưới biết, sau này nếu gặp phải Bùi Nguyên Minh, nhất định phải cực kỳ cẩn thận.”“Sư tử vồ thỏ, cũng phải dùng toàn lực.”“Huống chi, Bùi Nguyên Minh cũng không phải là con thỏ, mà hắn là lão hổ a.”“Một lão hổ có tư cách phản sát sư tử.”“Hiểu ý của ta hay không?”Trần Thiên Cương chỉ trong vài câu, liền đem Bùi Nguyên Minh đặt ở vị trí cực cao, rõ ràng, hắn đã xác định Bùi Nguyên Minh, là mối nguy của chính mình.Mà uy hiếp như thế này, trong vài phút cũng có thể ảnh hưởng tới địa vị của hắn, cũng ảnh hưởng tới sự chưởng khống toàn cục của hắn đối với toàn bộ Giới Thành.Đây cũng không phải là một chuyện tốt cho Trần Thiên Cương, kẻ đang nóng lòng thượng vị.Trần Địa Sát chậm rãi gật đầu: “Người phía dưới, sắp tới đều sẽ chú ý.”“Tốt!”Trần Thiên Cương bất chợt nhớ tới một mội chuyện khác.“Ta vừa mới nghe được phong thanh, Đao Bạch Phượng nữ nhân kia, đem hắn nhận định là người trong định mệnh.”“Việc này, là thật hay là giả?”“Nếu là thật, thì xác suất là bao nhiêu?”Nghe nói như thế, Trần Địa Sát khẽ nhíu mày, hồi lâu mới nói khẽ: “Người định mệnh trong Truyền Thuyết của Đao Bạch Phượng, tại bắt đầu một khắc nàng sinh ra, liền đã có.”“Những năm gần đây, người của các đại thánh địa, đều có ý nghĩ riêng của mình, về người trong định mệnh của Đao Bạch Phượng.”“Nhưng chúng ta đều rõ ràng, những người này, đều không phải là người định mệnh trong Truyền Thuyết, theo cách hiểu của Giới Thành chúng ta.”“Đối với chúng ta mà nói, chỉ cần Đao Bạch Phượng có thể thuận lợi xuất giá, lăn ra khỏi Giới Thành, vậy liền phù hợp nhất với lợi ích của chúng ta.”“Mà bởi vì những thứ này, Đao Bạch Phượng những năm gần đây điên điên khùng khùng, khi thì thanh tỉnh, khi thì hỗn loạn, như thể trong người có hai nhân cách.”“Nếu như nàng có thể một mực bảo trì sự thanh tỉnh, thì tình hình ở Giới Thành sẽ khác.” 

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Giờ này khắc này, Trần Địa Sát, trong lòng tràn ngập uất ức cùng không cam lòng.thời điểm tại Yến kinh, nước cờ đã kém một chiêu.Sau khi đi vào Giới Thành, cũng bị Bùi Nguyên Minh tên khốn kiêp này, chiếm được tiên cơ.Điều này thật sự là khiến cho người phải ức mà muốn hộc máu.Ngược lại là Trần Thiên Cương, thần sắc vẫn vô cùng đạm mạc như cũ, hắn suy tư một lát sau, nói khẽ: “thân thủ của Bùi Nguyên Minh, vốn dĩ đã rất tốt, có thể được gọi là Đại biểu Võ Minh Đại Hạ, đã nói rõ bản lãnh của hắn.”“Cho nên, hắn có thể nghiền ép Cao Thiên Nguyên, ta cũng cảm thấy, không có gì bất ngờ.”“Nếu như hắn liền chút bản lãnh này, cũng không có, thì việc chúng ta thua thiệt tại Yến Kinh, chẳng phải là lộ ra vạn phần phế vật hay sao?”“Thậm chí, ngay cả đại lễ an bài cho hắn ở trên máy bay, đều không có bất kỳ tác dụng gì.”“Điều này đã nói lên rất nhiều chuyện…”Nói đến đây, Trần Thiên Cương liền đổi giọng.“Nói cho những người phía dưới biết, sau này nếu gặp phải Bùi Nguyên Minh, nhất định phải cực kỳ cẩn thận.”“Sư tử vồ thỏ, cũng phải dùng toàn lực.”“Huống chi, Bùi Nguyên Minh cũng không phải là con thỏ, mà hắn là lão hổ a.”“Một lão hổ có tư cách phản sát sư tử.”“Hiểu ý của ta hay không?”Trần Thiên Cương chỉ trong vài câu, liền đem Bùi Nguyên Minh đặt ở vị trí cực cao, rõ ràng, hắn đã xác định Bùi Nguyên Minh, là mối nguy của chính mình.Mà uy hiếp như thế này, trong vài phút cũng có thể ảnh hưởng tới địa vị của hắn, cũng ảnh hưởng tới sự chưởng khống toàn cục của hắn đối với toàn bộ Giới Thành.Đây cũng không phải là một chuyện tốt cho Trần Thiên Cương, kẻ đang nóng lòng thượng vị.Trần Địa Sát chậm rãi gật đầu: “Người phía dưới, sắp tới đều sẽ chú ý.”“Tốt!”Trần Thiên Cương bất chợt nhớ tới một mội chuyện khác.“Ta vừa mới nghe được phong thanh, Đao Bạch Phượng nữ nhân kia, đem hắn nhận định là người trong định mệnh.”“Việc này, là thật hay là giả?”“Nếu là thật, thì xác suất là bao nhiêu?”Nghe nói như thế, Trần Địa Sát khẽ nhíu mày, hồi lâu mới nói khẽ: “Người định mệnh trong Truyền Thuyết của Đao Bạch Phượng, tại bắt đầu một khắc nàng sinh ra, liền đã có.”“Những năm gần đây, người của các đại thánh địa, đều có ý nghĩ riêng của mình, về người trong định mệnh của Đao Bạch Phượng.”“Nhưng chúng ta đều rõ ràng, những người này, đều không phải là người định mệnh trong Truyền Thuyết, theo cách hiểu của Giới Thành chúng ta.”“Đối với chúng ta mà nói, chỉ cần Đao Bạch Phượng có thể thuận lợi xuất giá, lăn ra khỏi Giới Thành, vậy liền phù hợp nhất với lợi ích của chúng ta.”“Mà bởi vì những thứ này, Đao Bạch Phượng những năm gần đây điên điên khùng khùng, khi thì thanh tỉnh, khi thì hỗn loạn, như thể trong người có hai nhân cách.”“Nếu như nàng có thể một mực bảo trì sự thanh tỉnh, thì tình hình ở Giới Thành sẽ khác.” 

Chương 7717