Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 950
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 950Tiêu Mạch Nhiên bưng bữa sáng đã nấu lên bàn.Có cháo trứng Bắc Thảo, có trứng chiên, ngoài ra còn có khoai tây sợi chua cay, rong biển thái sợi và bánh bao cuộn.Nhưng chỉ có hai quả trứng chiên.“Ngại quá, tôi không biết hôm nay Tô Lam sẽ về nên chỉ chiên hai quả trứng, hay là cô ăn phần của tôi đi?”Tiêu Mạch Nhiên ra vẻ như có lỗi cực kỳ.Tô Lam lại có vẻ tự nhiên và hào phóng, bây giờ cô mới biết thì ra bữa sáng này không hề có phần của mình.“Không sao, chúng em ăn chung là được.”Nói rồi Tô Lam cầm dao của mình chia quả trứng của Quan Triều Viễn ra làm hai.Tiêu Mạch Nhiên cười gượng.“Nếm thử cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo của tôi đi. A Viễn thích cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo nhất, Tô Lam, chắc cô cũng rất thích đúng không?”“Bình thường thôi.”Tô Lam múc một muỗng nếm thử.Thật ra lúc trước cô chưa bao giờ nghe nói Tiêu Mạch Nhiên biết ninh cháo hay nấu ăn.“Vị thế nào?” Tiêu Mạch Nhiên hỏi tiếp.Tô Lam cười ngây thơ trông không hề có tính công kích.“Chị Mạch Nhiên, cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo có thể cho thêm chút hành thái, là một loại hành đặc biệt, cho hành vào sẽ át đi mùi tanh, vị sẽ tươi hơn.”Nụ cười của Tiêu Mạch Nhiên cứng đờ.Thoáng chốc đã thay đổi trở lại.“Ồ, tôi nhớ rồi, lần sau tôi sẽ nhớ rõ.”Bữa cơm này Quan Triều Viễn ăn trong lo sợ, trông hai cô gái này vẫn khá hoà hợp.Tô Lam ăn một chiếc bánh bao cuốn nhưng ăn không nổi chiếc thứ hai, còn lại một phần ba.“Ăn không hết.”Cô dứt khoát đưa bánh bao đến bên miệng Quan Triều Viễn.“Vậy bỏ đi.”“Không được lãng phí thức ăn.”“Vậy em gắng ăn đi, em lãng phí chứ đâu phải anh lãng phí.”“Anh có ăn không?”“Không ăn, trên đó có dính nước bọt của em!” Quan Triều Viễn ghét bỏ nói.Tiêu Mạch Nhiên ngồi bên cạnh nhìn hai người, đắc chí.Xem ra trong lòng Quan Triều Viễn, Tô Lam chỉ thế thôi.“Không ăn thì biến.”Lúc Tô Lam chuẩn bị rụt tay về thì Quan Triều Viễn bắt lấy cổ tay cô, hé miệng ăn chiếc bánh bao cuộn trong tay Tô Lam.Tiêu Mạch Nhiên nhìn mà trợn mắt há mồm!
Chương 950
Tiêu Mạch Nhiên bưng bữa sáng đã nấu lên bàn.
Có cháo trứng Bắc Thảo, có trứng chiên, ngoài ra còn có khoai tây sợi chua cay, rong biển thái sợi và bánh bao cuộn.
Nhưng chỉ có hai quả trứng chiên.
“Ngại quá, tôi không biết hôm nay Tô Lam sẽ về nên chỉ chiên hai quả trứng, hay là cô ăn phần của tôi đi?”
Tiêu Mạch Nhiên ra vẻ như có lỗi cực kỳ.
Tô Lam lại có vẻ tự nhiên và hào phóng, bây giờ cô mới biết thì ra bữa sáng này không hề có phần của mình.
“Không sao, chúng em ăn chung là được.”
Nói rồi Tô Lam cầm dao của mình chia quả trứng của Quan Triều Viễn ra làm hai.
Tiêu Mạch Nhiên cười gượng.
“Nếm thử cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo của tôi đi. A Viễn thích cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo nhất, Tô Lam, chắc cô cũng rất thích đúng không?”
“Bình thường thôi.”
Tô Lam múc một muỗng nếm thử.
Thật ra lúc trước cô chưa bao giờ nghe nói Tiêu Mạch Nhiên biết ninh cháo hay nấu ăn.
“Vị thế nào?” Tiêu Mạch Nhiên hỏi tiếp.
Tô Lam cười ngây thơ trông không hề có tính công kích.
“Chị Mạch Nhiên, cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo có thể cho thêm chút hành thái, là một loại hành đặc biệt, cho hành vào sẽ át đi mùi tanh, vị sẽ tươi hơn.”
Nụ cười của Tiêu Mạch Nhiên cứng đờ.
Thoáng chốc đã thay đổi trở lại.
“Ồ, tôi nhớ rồi, lần sau tôi sẽ nhớ rõ.”
Bữa cơm này Quan Triều Viễn ăn trong lo sợ, trông hai cô gái này vẫn khá hoà hợp.
Tô Lam ăn một chiếc bánh bao cuốn nhưng ăn không nổi chiếc thứ hai, còn lại một phần ba.
“Ăn không hết.”
Cô dứt khoát đưa bánh bao đến bên miệng Quan Triều Viễn.
“Vậy bỏ đi.”
“Không được lãng phí thức ăn.”
“Vậy em gắng ăn đi, em lãng phí chứ đâu phải anh lãng phí.”
“Anh có ăn không?”
“Không ăn, trên đó có dính nước bọt của em!” Quan Triều Viễn ghét bỏ nói.
Tiêu Mạch Nhiên ngồi bên cạnh nhìn hai người, đắc chí.
Xem ra trong lòng Quan Triều Viễn, Tô Lam chỉ thế thôi.
“Không ăn thì biến.”
Lúc Tô Lam chuẩn bị rụt tay về thì Quan Triều Viễn bắt lấy cổ tay cô, hé miệng ăn chiếc bánh bao cuộn trong tay Tô Lam.
Tiêu Mạch Nhiên nhìn mà trợn mắt há mồm!
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 950Tiêu Mạch Nhiên bưng bữa sáng đã nấu lên bàn.Có cháo trứng Bắc Thảo, có trứng chiên, ngoài ra còn có khoai tây sợi chua cay, rong biển thái sợi và bánh bao cuộn.Nhưng chỉ có hai quả trứng chiên.“Ngại quá, tôi không biết hôm nay Tô Lam sẽ về nên chỉ chiên hai quả trứng, hay là cô ăn phần của tôi đi?”Tiêu Mạch Nhiên ra vẻ như có lỗi cực kỳ.Tô Lam lại có vẻ tự nhiên và hào phóng, bây giờ cô mới biết thì ra bữa sáng này không hề có phần của mình.“Không sao, chúng em ăn chung là được.”Nói rồi Tô Lam cầm dao của mình chia quả trứng của Quan Triều Viễn ra làm hai.Tiêu Mạch Nhiên cười gượng.“Nếm thử cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo của tôi đi. A Viễn thích cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo nhất, Tô Lam, chắc cô cũng rất thích đúng không?”“Bình thường thôi.”Tô Lam múc một muỗng nếm thử.Thật ra lúc trước cô chưa bao giờ nghe nói Tiêu Mạch Nhiên biết ninh cháo hay nấu ăn.“Vị thế nào?” Tiêu Mạch Nhiên hỏi tiếp.Tô Lam cười ngây thơ trông không hề có tính công kích.“Chị Mạch Nhiên, cháo thịt bằm trứng Bắc Thảo có thể cho thêm chút hành thái, là một loại hành đặc biệt, cho hành vào sẽ át đi mùi tanh, vị sẽ tươi hơn.”Nụ cười của Tiêu Mạch Nhiên cứng đờ.Thoáng chốc đã thay đổi trở lại.“Ồ, tôi nhớ rồi, lần sau tôi sẽ nhớ rõ.”Bữa cơm này Quan Triều Viễn ăn trong lo sợ, trông hai cô gái này vẫn khá hoà hợp.Tô Lam ăn một chiếc bánh bao cuốn nhưng ăn không nổi chiếc thứ hai, còn lại một phần ba.“Ăn không hết.”Cô dứt khoát đưa bánh bao đến bên miệng Quan Triều Viễn.“Vậy bỏ đi.”“Không được lãng phí thức ăn.”“Vậy em gắng ăn đi, em lãng phí chứ đâu phải anh lãng phí.”“Anh có ăn không?”“Không ăn, trên đó có dính nước bọt của em!” Quan Triều Viễn ghét bỏ nói.Tiêu Mạch Nhiên ngồi bên cạnh nhìn hai người, đắc chí.Xem ra trong lòng Quan Triều Viễn, Tô Lam chỉ thế thôi.“Không ăn thì biến.”Lúc Tô Lam chuẩn bị rụt tay về thì Quan Triều Viễn bắt lấy cổ tay cô, hé miệng ăn chiếc bánh bao cuộn trong tay Tô Lam.Tiêu Mạch Nhiên nhìn mà trợn mắt há mồm!