Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 994
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 994“Bố, mẹ, con chuẩn bị đi về.”Quan Triều Viễn ăn sáng xong thì đặt bắt đũa xuống.“Tiểu Viễn, con mới về đây được vài ngày, ở lại thêm nữa đi.”Mãi Mục Chỉ Huyên mới được gặp con trai, tất nhiên bà hy vọng có thể ở cạnh con một thời gian.“Sau này con lại về mà, cũng đâu phải không trở lại nữa.”Quan Triều Viễn nhớ Tô Lam, nhớ vô cùng, anh không thể không liên lạc với cô mãi được.Tối hôm qua anh suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn quyết định rời đi.Mục Chỉ Huyên nhìn Quan Hạo, có vài lời bà không có cách nào nói ra khỏi miệng được.“Con không cần về.”Quan Triều Viễn nhìn Mục Chỉ Huyên rồi lại nhìn Quan Hạo.“Thế là sao ạ? Không cần về là thế nào?”Quan Hạo dửng dưng ăn sáng.“Không cần về là không cần về đấy, đời này con cũng không cần trở về nữa.”Quan Triều Viễn nhìn Quan Hạo đầy kinh ngạc.“Bố, bố đang nói đùa đấy à?”“Bố không nói đùa với con, con còn nhớ Daisy của gia tộc Butt không? Ba nhớ hồi nhỏ con nói cô ấy rất đẹp, Daisy rất thích con, ba chuẩn bị làm lễ đính hôn cho hai đứa.”Quan Hạo nói một cách thong thả, song vẫn lộ vẻ uy nghiêm.Quan Triều Viễn sửng sốt, mãi lâu sau mới hoàn hồn.“Bố, hôm nay bố có uống lộn thuốc không vậy? Đính hôn cho con với Daisy? Bố bảo con lấy bà cô đó ấy hả?”Quan Triều Viễn cảm giác anh vừa nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời.“Mấy năm nay con trưởng thành, nhưng Daisy vẫn y hệt như trước kia, cũng không tính là già, hai đứa các con rất thích hợp với nhau.”Quan Hạo uống hết sữa bò rồi đặt cốc lên bàn, ông ấy lấy giấy ăn lau miệng một cách nhẹ nhàng.“Con kết hôn rồi, con sẽ không kết hôn với Daisy gì đó đâu!”Quan Triều Viễn không muốn tiếp tục tranh cãi với Quan Hạo nữa.“Đây không phải xã hội loài người mà là thế giới của ma cà rồng, sau này con ở lại đây, không cần trở lại xã hội loài người nữa.”Mục Chỉ Huyên cũng tỏ ra vô cùng kinh hãi, bà nhìn Quan Hạo với vẻ bất an.Bấy giờ Quan Triều Viễn mới hiểu, anh nhìn Mục Chỉ Huyên, sau đó lại nhìn Quan Hạo.“Mẹ, đây là kết quả sau khi bố mẹ bàn với nhau tối qua à?”“Tiểu Viễn, con nghe mẹ nói, bố và mẹ quyết định như thế thật ra là vì tốt cho con…” Giọng của Mục Chỉ Huyên nhỏ hẳn đi.“Tốt cho con? Mẹ biết rõ con có người mình yêu rồi mà còn nghĩ cách chia rẽ bọn con, đấy là tốt cho con sao? Bố mẹ biết rõ con tuân theo quy luật già yếu tự nhiên của loài người lại còn bắt con lấy một ma cà rồng vĩnh viễn không thay đổi, đấy cũng là tốt cho con ư?”Quan Triều Viễn cười khẩy.Mục Chỉ Huyên phải cúi gằm xuống vì áy náy.
Chương 994
“Bố, mẹ, con chuẩn bị đi về.”
Quan Triều Viễn ăn sáng xong thì đặt bắt đũa xuống.
“Tiểu Viễn, con mới về đây được vài ngày, ở lại thêm nữa đi.”
Mãi Mục Chỉ Huyên mới được gặp con trai, tất nhiên bà hy vọng có thể ở cạnh con một thời gian.
“Sau này con lại về mà, cũng đâu phải không trở lại nữa.”
Quan Triều Viễn nhớ Tô Lam, nhớ vô cùng, anh không thể không liên lạc với cô mãi được.
Tối hôm qua anh suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn quyết định rời đi.
Mục Chỉ Huyên nhìn Quan Hạo, có vài lời bà không có cách nào nói ra khỏi miệng được.
“Con không cần về.”
Quan Triều Viễn nhìn Mục Chỉ Huyên rồi lại nhìn Quan Hạo.
“Thế là sao ạ? Không cần về là thế nào?”
Quan Hạo dửng dưng ăn sáng.
“Không cần về là không cần về đấy, đời này con cũng không cần trở về nữa.”
Quan Triều Viễn nhìn Quan Hạo đầy kinh ngạc.
“Bố, bố đang nói đùa đấy à?”
“Bố không nói đùa với con, con còn nhớ Daisy của gia tộc Butt không? Ba nhớ hồi nhỏ con nói cô ấy rất đẹp, Daisy rất thích con, ba chuẩn bị làm lễ đính hôn cho hai đứa.”
Quan Hạo nói một cách thong thả, song vẫn lộ vẻ uy nghiêm.
Quan Triều Viễn sửng sốt, mãi lâu sau mới hoàn hồn.
“Bố, hôm nay bố có uống lộn thuốc không vậy? Đính hôn cho con với Daisy? Bố bảo con lấy bà cô đó ấy hả?”
Quan Triều Viễn cảm giác anh vừa nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời.
“Mấy năm nay con trưởng thành, nhưng Daisy vẫn y hệt như trước kia, cũng không tính là già, hai đứa các con rất thích hợp với nhau.”
Quan Hạo uống hết sữa bò rồi đặt cốc lên bàn, ông ấy lấy giấy ăn lau miệng một cách nhẹ nhàng.
“Con kết hôn rồi, con sẽ không kết hôn với Daisy gì đó đâu!”
Quan Triều Viễn không muốn tiếp tục tranh cãi với Quan Hạo nữa.
“Đây không phải xã hội loài người mà là thế giới của ma cà rồng, sau này con ở lại đây, không cần trở lại xã hội loài người nữa.”
Mục Chỉ Huyên cũng tỏ ra vô cùng kinh hãi, bà nhìn Quan Hạo với vẻ bất an.
Bấy giờ Quan Triều Viễn mới hiểu, anh nhìn Mục Chỉ Huyên, sau đó lại nhìn Quan Hạo.
“Mẹ, đây là kết quả sau khi bố mẹ bàn với nhau tối qua à?”
“Tiểu Viễn, con nghe mẹ nói, bố và mẹ quyết định như thế thật ra là vì tốt cho con…” Giọng của Mục Chỉ Huyên nhỏ hẳn đi.
“Tốt cho con? Mẹ biết rõ con có người mình yêu rồi mà còn nghĩ cách chia rẽ bọn con, đấy là tốt cho con sao? Bố mẹ biết rõ con tuân theo quy luật già yếu tự nhiên của loài người lại còn bắt con lấy một ma cà rồng vĩnh viễn không thay đổi, đấy cũng là tốt cho con ư?”
Quan Triều Viễn cười khẩy.
Mục Chỉ Huyên phải cúi gằm xuống vì áy náy.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 994“Bố, mẹ, con chuẩn bị đi về.”Quan Triều Viễn ăn sáng xong thì đặt bắt đũa xuống.“Tiểu Viễn, con mới về đây được vài ngày, ở lại thêm nữa đi.”Mãi Mục Chỉ Huyên mới được gặp con trai, tất nhiên bà hy vọng có thể ở cạnh con một thời gian.“Sau này con lại về mà, cũng đâu phải không trở lại nữa.”Quan Triều Viễn nhớ Tô Lam, nhớ vô cùng, anh không thể không liên lạc với cô mãi được.Tối hôm qua anh suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn quyết định rời đi.Mục Chỉ Huyên nhìn Quan Hạo, có vài lời bà không có cách nào nói ra khỏi miệng được.“Con không cần về.”Quan Triều Viễn nhìn Mục Chỉ Huyên rồi lại nhìn Quan Hạo.“Thế là sao ạ? Không cần về là thế nào?”Quan Hạo dửng dưng ăn sáng.“Không cần về là không cần về đấy, đời này con cũng không cần trở về nữa.”Quan Triều Viễn nhìn Quan Hạo đầy kinh ngạc.“Bố, bố đang nói đùa đấy à?”“Bố không nói đùa với con, con còn nhớ Daisy của gia tộc Butt không? Ba nhớ hồi nhỏ con nói cô ấy rất đẹp, Daisy rất thích con, ba chuẩn bị làm lễ đính hôn cho hai đứa.”Quan Hạo nói một cách thong thả, song vẫn lộ vẻ uy nghiêm.Quan Triều Viễn sửng sốt, mãi lâu sau mới hoàn hồn.“Bố, hôm nay bố có uống lộn thuốc không vậy? Đính hôn cho con với Daisy? Bố bảo con lấy bà cô đó ấy hả?”Quan Triều Viễn cảm giác anh vừa nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời.“Mấy năm nay con trưởng thành, nhưng Daisy vẫn y hệt như trước kia, cũng không tính là già, hai đứa các con rất thích hợp với nhau.”Quan Hạo uống hết sữa bò rồi đặt cốc lên bàn, ông ấy lấy giấy ăn lau miệng một cách nhẹ nhàng.“Con kết hôn rồi, con sẽ không kết hôn với Daisy gì đó đâu!”Quan Triều Viễn không muốn tiếp tục tranh cãi với Quan Hạo nữa.“Đây không phải xã hội loài người mà là thế giới của ma cà rồng, sau này con ở lại đây, không cần trở lại xã hội loài người nữa.”Mục Chỉ Huyên cũng tỏ ra vô cùng kinh hãi, bà nhìn Quan Hạo với vẻ bất an.Bấy giờ Quan Triều Viễn mới hiểu, anh nhìn Mục Chỉ Huyên, sau đó lại nhìn Quan Hạo.“Mẹ, đây là kết quả sau khi bố mẹ bàn với nhau tối qua à?”“Tiểu Viễn, con nghe mẹ nói, bố và mẹ quyết định như thế thật ra là vì tốt cho con…” Giọng của Mục Chỉ Huyên nhỏ hẳn đi.“Tốt cho con? Mẹ biết rõ con có người mình yêu rồi mà còn nghĩ cách chia rẽ bọn con, đấy là tốt cho con sao? Bố mẹ biết rõ con tuân theo quy luật già yếu tự nhiên của loài người lại còn bắt con lấy một ma cà rồng vĩnh viễn không thay đổi, đấy cũng là tốt cho con ư?”Quan Triều Viễn cười khẩy.Mục Chỉ Huyên phải cúi gằm xuống vì áy náy.