Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 1156
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 1156“Đừng ngủ, nghỉ ngơi một lát đi.” Quan Triều Viễn không muốn nghe những lời này.“Mọi người luôn rất hà khắc với người yêu mình, cho nên anh yêu em như vậy, đối xử với em tốt như vậy, nhưng em lại luôn…”Tô Lam đưa tay lên lau nước mắt.“Trước đây anh luôn ghen tị với Kiêm Mặc, hai ngày nay em luôn đối xử tốt với em ấy mà không để ý đến anh, thật ra em biết rõ, nhưng em cũng không có cách nào! Em ấy là em trai của em, từ nhỏ bọn em đã sống nương tựa vào nhau.”“Được rồi, đừng nói nữa, anh biết hết mà.” Quan Triều Viễn muốn ngăn không cho Tô Lam tiếp tục nói.“Không, em muốn nói, em muốn cho anh biết rằng thật ra em rất yêu anh, rất rất yêu anh. Trên đời này, chỉ cần anh đối xử tốt với em như vậy, yêu em như vậy, nâng niu em trong lòng bàn tay thì em thực sự rất biết ơn anh. Bây giờ Kiêm Mặc đã không còn nữa, anh yên tâm, em sẽ đền đáp cho anh tất cả những gì mà trước đây em nợ anh.”Tô Lam lại nghiêng người lại gần, “Chồng à, em sẽ dùng nửa đời còn lại của mình để đền đáp cho anh, anh đừng bỏ rơi em được không?”“Em uống nhiều rồi!”“Anh đồng ý với em được không?”Bàn tay nhỏ bé của Tô Lam tùy ý sờ loạn trên người Quan Triều Viễn.“Được, được, anh đồng ý với em, mau ngồi yên đi.” Quan Triều Viễn đẩy Tô Lam ngồi trở lại.Trên đường đi, Tô Lam không ngừng nói lải nhải, cuối cùng cũng đã về đến nhà!Quan Triều Viễn gần như là khiêng Tô Lam vào trong phòng ngủ, vừa vào cửa anh đã áp cô dựa vào tường.“Đồ yêu tinh, anh nhịn suốt cả đoạn đường rồi!”Khuôn mặt của Tô Lam vẫn đỏ bừng, cô vừa cười khẽ vừa ôm cổ Quan Triều Viễn.Không ngờ một giây sau cô lại nhón chân và chủ động hôn Quan Triều Viễn.Không phải là một nụ hôn nhẹ, cũng không phải là nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước mà là một nụ hôn nóng bỏng và cuồng nhiệt.Điều này lập tức khiến Quan Triều Viễn nóng bừng, anh mút mạnh môi cô để nụ hôn này kéo dài và sâu hơn.Đây là lần đầu tiên Tô Lam chủ động như vậy, có lẽ là do tác dụng của rượu nên cô đã quên hết tất cả mà chỉ dựa theo bản năng của cơ thể, động tác cũng không hề dè chừng.Đây là một đêm hoang dã và điên cuồng, và cũng là một đêm rất ngọt ngào.Ngày hôm sau, khi Quan Triều Viễn tỉnh dậy thì thấy Tô Lam bên cạnh vẫn đang say giấc.Lời nói của cô tối qua vẫn văng vẳng bên tai anh.“Chồng à, em thật sự rất yêu anh, rất rất yêu anh.”“Chồng ơi, anh đừng rời xa em được không?”“Chồng à, em sẽ dùng nửa đời còn lại để bù đắp cho anh.”Từng câu từng chữ đều vô cùng ngọt ngào, rất hiếm khi Tô Lam không kiêng nể gì cả mà thổ lộ như vậy, đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất.
Chương 1156
“Đừng ngủ, nghỉ ngơi một lát đi.” Quan Triều Viễn không muốn nghe những lời này.
“Mọi người luôn rất hà khắc với người yêu mình, cho nên anh yêu em như vậy, đối xử với em tốt như vậy, nhưng em lại luôn…”
Tô Lam đưa tay lên lau nước mắt.
“Trước đây anh luôn ghen tị với Kiêm Mặc, hai ngày nay em luôn đối xử tốt với em ấy mà không để ý đến anh, thật ra em biết rõ, nhưng em cũng không có cách nào! Em ấy là em trai của em, từ nhỏ bọn em đã sống nương tựa vào nhau.”
“Được rồi, đừng nói nữa, anh biết hết mà.” Quan Triều Viễn muốn ngăn không cho Tô Lam tiếp tục nói.
“Không, em muốn nói, em muốn cho anh biết rằng thật ra em rất yêu anh, rất rất yêu anh. Trên đời này, chỉ cần anh đối xử tốt với em như vậy, yêu em như vậy, nâng niu em trong lòng bàn tay thì em thực sự rất biết ơn anh. Bây giờ Kiêm Mặc đã không còn nữa, anh yên tâm, em sẽ đền đáp cho anh tất cả những gì mà trước đây em nợ anh.”
Tô Lam lại nghiêng người lại gần, “Chồng à, em sẽ dùng nửa đời còn lại của mình để đền đáp cho anh, anh đừng bỏ rơi em được không?”
“Em uống nhiều rồi!”
“Anh đồng ý với em được không?”
Bàn tay nhỏ bé của Tô Lam tùy ý sờ loạn trên người Quan Triều Viễn.
“Được, được, anh đồng ý với em, mau ngồi yên đi.” Quan Triều Viễn đẩy Tô Lam ngồi trở lại.
Trên đường đi, Tô Lam không ngừng nói lải nhải, cuối cùng cũng đã về đến nhà!
Quan Triều Viễn gần như là khiêng Tô Lam vào trong phòng ngủ, vừa vào cửa anh đã áp cô dựa vào tường.
“Đồ yêu tinh, anh nhịn suốt cả đoạn đường rồi!”
Khuôn mặt của Tô Lam vẫn đỏ bừng, cô vừa cười khẽ vừa ôm cổ Quan Triều Viễn.
Không ngờ một giây sau cô lại nhón chân và chủ động hôn Quan Triều Viễn.
Không phải là một nụ hôn nhẹ, cũng không phải là nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước mà là một nụ hôn nóng bỏng và cuồng nhiệt.
Điều này lập tức khiến Quan Triều Viễn nóng bừng, anh mút mạnh môi cô để nụ hôn này kéo dài và sâu hơn.
Đây là lần đầu tiên Tô Lam chủ động như vậy, có lẽ là do tác dụng của rượu nên cô đã quên hết tất cả mà chỉ dựa theo bản năng của cơ thể, động tác cũng không hề dè chừng.
Đây là một đêm hoang dã và điên cuồng, và cũng là một đêm rất ngọt ngào.
Ngày hôm sau, khi Quan Triều Viễn tỉnh dậy thì thấy Tô Lam bên cạnh vẫn đang say giấc.
Lời nói của cô tối qua vẫn văng vẳng bên tai anh.
“Chồng à, em thật sự rất yêu anh, rất rất yêu anh.”
“Chồng ơi, anh đừng rời xa em được không?”
“Chồng à, em sẽ dùng nửa đời còn lại để bù đắp cho anh.”
Từng câu từng chữ đều vô cùng ngọt ngào, rất hiếm khi Tô Lam không kiêng nể gì cả mà thổ lộ như vậy, đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 1156“Đừng ngủ, nghỉ ngơi một lát đi.” Quan Triều Viễn không muốn nghe những lời này.“Mọi người luôn rất hà khắc với người yêu mình, cho nên anh yêu em như vậy, đối xử với em tốt như vậy, nhưng em lại luôn…”Tô Lam đưa tay lên lau nước mắt.“Trước đây anh luôn ghen tị với Kiêm Mặc, hai ngày nay em luôn đối xử tốt với em ấy mà không để ý đến anh, thật ra em biết rõ, nhưng em cũng không có cách nào! Em ấy là em trai của em, từ nhỏ bọn em đã sống nương tựa vào nhau.”“Được rồi, đừng nói nữa, anh biết hết mà.” Quan Triều Viễn muốn ngăn không cho Tô Lam tiếp tục nói.“Không, em muốn nói, em muốn cho anh biết rằng thật ra em rất yêu anh, rất rất yêu anh. Trên đời này, chỉ cần anh đối xử tốt với em như vậy, yêu em như vậy, nâng niu em trong lòng bàn tay thì em thực sự rất biết ơn anh. Bây giờ Kiêm Mặc đã không còn nữa, anh yên tâm, em sẽ đền đáp cho anh tất cả những gì mà trước đây em nợ anh.”Tô Lam lại nghiêng người lại gần, “Chồng à, em sẽ dùng nửa đời còn lại của mình để đền đáp cho anh, anh đừng bỏ rơi em được không?”“Em uống nhiều rồi!”“Anh đồng ý với em được không?”Bàn tay nhỏ bé của Tô Lam tùy ý sờ loạn trên người Quan Triều Viễn.“Được, được, anh đồng ý với em, mau ngồi yên đi.” Quan Triều Viễn đẩy Tô Lam ngồi trở lại.Trên đường đi, Tô Lam không ngừng nói lải nhải, cuối cùng cũng đã về đến nhà!Quan Triều Viễn gần như là khiêng Tô Lam vào trong phòng ngủ, vừa vào cửa anh đã áp cô dựa vào tường.“Đồ yêu tinh, anh nhịn suốt cả đoạn đường rồi!”Khuôn mặt của Tô Lam vẫn đỏ bừng, cô vừa cười khẽ vừa ôm cổ Quan Triều Viễn.Không ngờ một giây sau cô lại nhón chân và chủ động hôn Quan Triều Viễn.Không phải là một nụ hôn nhẹ, cũng không phải là nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước mà là một nụ hôn nóng bỏng và cuồng nhiệt.Điều này lập tức khiến Quan Triều Viễn nóng bừng, anh mút mạnh môi cô để nụ hôn này kéo dài và sâu hơn.Đây là lần đầu tiên Tô Lam chủ động như vậy, có lẽ là do tác dụng của rượu nên cô đã quên hết tất cả mà chỉ dựa theo bản năng của cơ thể, động tác cũng không hề dè chừng.Đây là một đêm hoang dã và điên cuồng, và cũng là một đêm rất ngọt ngào.Ngày hôm sau, khi Quan Triều Viễn tỉnh dậy thì thấy Tô Lam bên cạnh vẫn đang say giấc.Lời nói của cô tối qua vẫn văng vẳng bên tai anh.“Chồng à, em thật sự rất yêu anh, rất rất yêu anh.”“Chồng ơi, anh đừng rời xa em được không?”“Chồng à, em sẽ dùng nửa đời còn lại để bù đắp cho anh.”Từng câu từng chữ đều vô cùng ngọt ngào, rất hiếm khi Tô Lam không kiêng nể gì cả mà thổ lộ như vậy, đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất.