Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…

Chương 1168

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 1168Tô Lam dùng đầu cụng vào đầu Quan Triều Viễn, “Em muốn anh hứa với em vĩnh viễn không được phép rời xa em! Anh đừng tiếp tục thảo luận với em về chuyện này nữa!”“Được rồi, anh hứa với em! Chẳng phải lúc trước anh từng hứa với em rồi à?”“Vậy còn tạm được.”“Nhưng bây giờ có phải chúng ta nên suy nghĩ thảo luận về tư thế không?”“Không thể!” Tô Lam gân cổ gào lên.Hôm nay Quan Triều Viễn dẫn theo Tô Lam ra biển bắt cá.Tô Lam ngạc nhiên vì thấy mình còn quá nhiều điều chưa biết về Quan Triều Viễn. Trong mắt cô, người đàn ông của cô thật sự không gì không làm được.Anh có thể vừa lặn xuống biển đã không thấy bóng dáng đâu nữa, còn có thể chơi đùa với những con cá đủ màu trong biển.Có rất nhiều việc mà con người không có cách nào làm được.Buổi tối, hai người ăn một bữa tiệc hải sản, dựng lều bên bờ biển, làm một bếp nướng để nướng hải sản. Bào ngư, tôm hùm và cá biển rất thường thấy trong vùng biển này.Buổi tối bọn họ tất nhiên ăn rất vui vẻ. Khi màn đêm buông xuống, trên trời lấm tấm từng điểm sao sáng. Tô Lam vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy cả bầu trời đầy sao, hơn nữa còn cảm giác chúng rất gần cô.“Em có lạnh không?”“Em không lạnh. Tối nay chúng ta ngủ trong lều đi. Bầu trời đêm đẹp quá! Em còn chưa từng biết cảm giác ngủ trong lều đâu.”“Ừ, anh nghe theo em.” Quan Triều Viễn đồng ý một trăm phần trăm. Anh còn chưa từng làʍ t̠ìиɦ trong lều.Nghe tiếng sóng biển, còn có tiếng côn trùng nào đó kêu vang trong bụi cỏ thật giống như bản nhạc của thiên nhiên, mọi thứ ở đây đều rất tuyệt vời.“Tô Lam, em tính ngắm sao tới bao giờ thế?”“Em ngắm sao cũng cản trở tới anh à? Chẳng lẽ anh còn ghen với cả sao?” Dù sao anh cũng là một bình dấm chua.“Đúng! Anh ghen với sao đấy. Bây giờ em phải nhìn anh ngay và luôn!” Quan Triều Viễn xoay mặt Tô Lam về phía mình.Anh tiện thể hôn cô lúc cô còn chưa kịp chuẩn bị.“Ư ư… Được rồi, anh làm gì vậy? Hôn cái rồi thôi nhé!”“Sao có thể thôi được chứ? Em cam tâm tình nguyện bớt đi màn hôn dạo đầu mỗi lần à?”“Cái gì mà dạo đầu chứ? Anh sẽ không phải định ở đây…” Tô Lam nhận ra được ý định của Quan Triều Viễn, “Không được, ở nơi hoang vắng này… xấu hổ lắm!”“Dù sao cũng chỉ có hai người chúng ta, đâu có ai nhìn thấy được!”“Nói thì nói vậy nhưng…”Tô Lam vẫn không vượt qua rào cản trong lòng mình. Cô còn chưa kịp nhưng xong, Quan Triều Viễn đã bắt đầu.“Anh nói nhỏ thôi, nhẹ một chút, đừng gây ra tiếng động lớn.”“Em sợ ầm ĩ tới ai hả?”“Em… cũng không biết nữa.”

Chương 1168

Tô Lam dùng đầu cụng vào đầu Quan Triều Viễn, “Em muốn anh hứa với em vĩnh viễn không được phép rời xa em! Anh đừng tiếp tục thảo luận với em về chuyện này nữa!”

“Được rồi, anh hứa với em! Chẳng phải lúc trước anh từng hứa với em rồi à?”

“Vậy còn tạm được.”

“Nhưng bây giờ có phải chúng ta nên suy nghĩ thảo luận về tư thế không?”

“Không thể!” Tô Lam gân cổ gào lên.

Hôm nay Quan Triều Viễn dẫn theo Tô Lam ra biển bắt cá.

Tô Lam ngạc nhiên vì thấy mình còn quá nhiều điều chưa biết về Quan Triều Viễn. Trong mắt cô, người đàn ông của cô thật sự không gì không làm được.

Anh có thể vừa lặn xuống biển đã không thấy bóng dáng đâu nữa, còn có thể chơi đùa với những con cá đủ màu trong biển.

Có rất nhiều việc mà con người không có cách nào làm được.

Buổi tối, hai người ăn một bữa tiệc hải sản, dựng lều bên bờ biển, làm một bếp nướng để nướng hải sản. Bào ngư, tôm hùm và cá biển rất thường thấy trong vùng biển này.

Buổi tối bọn họ tất nhiên ăn rất vui vẻ. Khi màn đêm buông xuống, trên trời lấm tấm từng điểm sao sáng. Tô Lam vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy cả bầu trời đầy sao, hơn nữa còn cảm giác chúng rất gần cô.

“Em có lạnh không?”

“Em không lạnh. Tối nay chúng ta ngủ trong lều đi. Bầu trời đêm đẹp quá! Em còn chưa từng biết cảm giác ngủ trong lều đâu.”

“Ừ, anh nghe theo em.” Quan Triều Viễn đồng ý một trăm phần trăm. Anh còn chưa từng làʍ t̠ìиɦ trong lều.

Nghe tiếng sóng biển, còn có tiếng côn trùng nào đó kêu vang trong bụi cỏ thật giống như bản nhạc của thiên nhiên, mọi thứ ở đây đều rất tuyệt vời.

“Tô Lam, em tính ngắm sao tới bao giờ thế?”

“Em ngắm sao cũng cản trở tới anh à? Chẳng lẽ anh còn ghen với cả sao?” Dù sao anh cũng là một bình dấm chua.

“Đúng! Anh ghen với sao đấy. Bây giờ em phải nhìn anh ngay và luôn!” Quan Triều Viễn xoay mặt Tô Lam về phía mình.

Anh tiện thể hôn cô lúc cô còn chưa kịp chuẩn bị.

“Ư ư… Được rồi, anh làm gì vậy? Hôn cái rồi thôi nhé!”

“Sao có thể thôi được chứ? Em cam tâm tình nguyện bớt đi màn hôn dạo đầu mỗi lần à?”

“Cái gì mà dạo đầu chứ? Anh sẽ không phải định ở đây…” Tô Lam nhận ra được ý định của Quan Triều Viễn, “Không được, ở nơi hoang vắng này… xấu hổ lắm!”

“Dù sao cũng chỉ có hai người chúng ta, đâu có ai nhìn thấy được!”

“Nói thì nói vậy nhưng…”

Tô Lam vẫn không vượt qua rào cản trong lòng mình. Cô còn chưa kịp nhưng xong, Quan Triều Viễn đã bắt đầu.

“Anh nói nhỏ thôi, nhẹ một chút, đừng gây ra tiếng động lớn.”

“Em sợ ầm ĩ tới ai hả?”

“Em… cũng không biết nữa.”

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 1168Tô Lam dùng đầu cụng vào đầu Quan Triều Viễn, “Em muốn anh hứa với em vĩnh viễn không được phép rời xa em! Anh đừng tiếp tục thảo luận với em về chuyện này nữa!”“Được rồi, anh hứa với em! Chẳng phải lúc trước anh từng hứa với em rồi à?”“Vậy còn tạm được.”“Nhưng bây giờ có phải chúng ta nên suy nghĩ thảo luận về tư thế không?”“Không thể!” Tô Lam gân cổ gào lên.Hôm nay Quan Triều Viễn dẫn theo Tô Lam ra biển bắt cá.Tô Lam ngạc nhiên vì thấy mình còn quá nhiều điều chưa biết về Quan Triều Viễn. Trong mắt cô, người đàn ông của cô thật sự không gì không làm được.Anh có thể vừa lặn xuống biển đã không thấy bóng dáng đâu nữa, còn có thể chơi đùa với những con cá đủ màu trong biển.Có rất nhiều việc mà con người không có cách nào làm được.Buổi tối, hai người ăn một bữa tiệc hải sản, dựng lều bên bờ biển, làm một bếp nướng để nướng hải sản. Bào ngư, tôm hùm và cá biển rất thường thấy trong vùng biển này.Buổi tối bọn họ tất nhiên ăn rất vui vẻ. Khi màn đêm buông xuống, trên trời lấm tấm từng điểm sao sáng. Tô Lam vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy cả bầu trời đầy sao, hơn nữa còn cảm giác chúng rất gần cô.“Em có lạnh không?”“Em không lạnh. Tối nay chúng ta ngủ trong lều đi. Bầu trời đêm đẹp quá! Em còn chưa từng biết cảm giác ngủ trong lều đâu.”“Ừ, anh nghe theo em.” Quan Triều Viễn đồng ý một trăm phần trăm. Anh còn chưa từng làʍ t̠ìиɦ trong lều.Nghe tiếng sóng biển, còn có tiếng côn trùng nào đó kêu vang trong bụi cỏ thật giống như bản nhạc của thiên nhiên, mọi thứ ở đây đều rất tuyệt vời.“Tô Lam, em tính ngắm sao tới bao giờ thế?”“Em ngắm sao cũng cản trở tới anh à? Chẳng lẽ anh còn ghen với cả sao?” Dù sao anh cũng là một bình dấm chua.“Đúng! Anh ghen với sao đấy. Bây giờ em phải nhìn anh ngay và luôn!” Quan Triều Viễn xoay mặt Tô Lam về phía mình.Anh tiện thể hôn cô lúc cô còn chưa kịp chuẩn bị.“Ư ư… Được rồi, anh làm gì vậy? Hôn cái rồi thôi nhé!”“Sao có thể thôi được chứ? Em cam tâm tình nguyện bớt đi màn hôn dạo đầu mỗi lần à?”“Cái gì mà dạo đầu chứ? Anh sẽ không phải định ở đây…” Tô Lam nhận ra được ý định của Quan Triều Viễn, “Không được, ở nơi hoang vắng này… xấu hổ lắm!”“Dù sao cũng chỉ có hai người chúng ta, đâu có ai nhìn thấy được!”“Nói thì nói vậy nhưng…”Tô Lam vẫn không vượt qua rào cản trong lòng mình. Cô còn chưa kịp nhưng xong, Quan Triều Viễn đã bắt đầu.“Anh nói nhỏ thôi, nhẹ một chút, đừng gây ra tiếng động lớn.”“Em sợ ầm ĩ tới ai hả?”“Em… cũng không biết nữa.”

Chương 1168