Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 1288
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 1288Một ngày trôi qua, Tô Lam không có động tĩnh gì.Hai ngày trôi qua, Tô Lam vẫn không có động tĩnh gì.Ngày thứ ba đã đến.Chung Vũ Lăng và bác sĩ tiến hành hội chẩn, lập kế hoạch phẫu thuật cho Tô Lam rồi xác nhận với Quan Triều Viễn.Buổi tối, Quan Triều Viễn lau người cho Tô Lam như thường ngày, vốn dĩ có điều dưỡng viên cao cấp làm những chuyện này.Nhưng Quan Triều Viễn kiên quyết tự mình làm, anh không cho phép người khác động vào cơ thể Tô Lam.“Tô Lam, mỗi lần lau người cho em như một cuộc khiêu chiến đối với anh, anh nhìn cơ thể em nhưng không thể chạm vào, em biết anh khổ sở cỡ nào không? Nếu em xót anh thì mau tỉnh lại đi.”Quan Triều Viễn lau sạch cơ thể cho Tô Lam rồi nằm xuống giường.“Ngày mai em sẽ làm phẫu thuật, em có sợ không? Anh biết em chắc chắn không sợ, nhưng anh sợ lắm… Tô Lam, anh thật sự rất sợ, anh sợ em sẽ đau, nhưng bác sĩ nói bây giờ em hoàn toàn không cảm giác được đau đớn, nhưng anh vẫn đau, Tô Lam, ngày mai anh không vào phòng phẫu thuật cùng em được, anh sợ anh sẽ đánh bác sĩ một trận mất.”Quan Triều Viễn vươn tay ôm Tô Lam vào trong lòng.“Ngủ thôi, chúc em ngủ ngon, đây là đêm cuối cùng của hai ta rồi, ngày mai chúng ta sẽ là một nhà ba người.”Ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, trong căn phòng sơ sinh ấm áp.Trong chiếc lồng ấp nho nhỏ, em bé sơ sinh đang say giấc nồng.Chung Vũ Lăng đến kiểm tra, mỉm cười gật đầu.“Mọi thứ đều bình thường.”Vì Tô Lam nằm viện suốt hai tháng cuối nên bé con cũng không hấp thụ được nhiều dinh dưỡng.Khi sinh ra bé chỉ nặng chưa đầy hai cân, vì sức khoẻ yếu nên phải nằm trong lồng ấp một thời gian.Sau khi bé con chào đời, Quan Triều Viễn chỉ qua thăm một lần rồi lại về phòng bệnh.Thời tiết hôm nay rất đẹp, ánh mặt trời rạng rỡ, là một ngày đẹp trời hiếm có trong mùa đông.Quan Triều Viễn vén rèm cửa ra để ánh nắng chiếu vào người Tô Lam.Ba ngày rồi câu trả lời của bác sĩ vẫn như cũ.Tô Lam có thể tỉnh lại, cũng có thể không tỉnh lại.Câu này nói cũng như không nói.Quan Triều Viễn đứng trước cửa sổ, ngẩng đầu nhìn ánh nắng, ánh nắng chiếu vào khiến mắt anh hơi chói, anh hơi nheo mắt lại.Dường như Tô Lam cũng cảm nhận được ánh nắng mạnh, cô từ từ mở mắt ra.“Ông… xã…”Nghe thấy giọng nói yếu ớt phía sau, Quan Triều Viễn sững người.Anh chầm chậm xoay người lại, động tác chậm như được bật chế độ quay chậm.Thấy Tô Lam mở mắt, anh nhanh chóng chạy đến ấn chuông.
Chương 1288
Một ngày trôi qua, Tô Lam không có động tĩnh gì.
Hai ngày trôi qua, Tô Lam vẫn không có động tĩnh gì.
Ngày thứ ba đã đến.
Chung Vũ Lăng và bác sĩ tiến hành hội chẩn, lập kế hoạch phẫu thuật cho Tô Lam rồi xác nhận với Quan Triều Viễn.
Buổi tối, Quan Triều Viễn lau người cho Tô Lam như thường ngày, vốn dĩ có điều dưỡng viên cao cấp làm những chuyện này.
Nhưng Quan Triều Viễn kiên quyết tự mình làm, anh không cho phép người khác động vào cơ thể Tô Lam.
“Tô Lam, mỗi lần lau người cho em như một cuộc khiêu chiến đối với anh, anh nhìn cơ thể em nhưng không thể chạm vào, em biết anh khổ sở cỡ nào không? Nếu em xót anh thì mau tỉnh lại đi.”
Quan Triều Viễn lau sạch cơ thể cho Tô Lam rồi nằm xuống giường.
“Ngày mai em sẽ làm phẫu thuật, em có sợ không? Anh biết em chắc chắn không sợ, nhưng anh sợ lắm… Tô Lam, anh thật sự rất sợ, anh sợ em sẽ đau, nhưng bác sĩ nói bây giờ em hoàn toàn không cảm giác được đau đớn, nhưng anh vẫn đau, Tô Lam, ngày mai anh không vào phòng phẫu thuật cùng em được, anh sợ anh sẽ đánh bác sĩ một trận mất.”
Quan Triều Viễn vươn tay ôm Tô Lam vào trong lòng.
“Ngủ thôi, chúc em ngủ ngon, đây là đêm cuối cùng của hai ta rồi, ngày mai chúng ta sẽ là một nhà ba người.”
Ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, trong căn phòng sơ sinh ấm áp.
Trong chiếc lồng ấp nho nhỏ, em bé sơ sinh đang say giấc nồng.
Chung Vũ Lăng đến kiểm tra, mỉm cười gật đầu.
“Mọi thứ đều bình thường.”
Vì Tô Lam nằm viện suốt hai tháng cuối nên bé con cũng không hấp thụ được nhiều dinh dưỡng.
Khi sinh ra bé chỉ nặng chưa đầy hai cân, vì sức khoẻ yếu nên phải nằm trong lồng ấp một thời gian.
Sau khi bé con chào đời, Quan Triều Viễn chỉ qua thăm một lần rồi lại về phòng bệnh.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, ánh mặt trời rạng rỡ, là một ngày đẹp trời hiếm có trong mùa đông.
Quan Triều Viễn vén rèm cửa ra để ánh nắng chiếu vào người Tô Lam.
Ba ngày rồi câu trả lời của bác sĩ vẫn như cũ.
Tô Lam có thể tỉnh lại, cũng có thể không tỉnh lại.
Câu này nói cũng như không nói.
Quan Triều Viễn đứng trước cửa sổ, ngẩng đầu nhìn ánh nắng, ánh nắng chiếu vào khiến mắt anh hơi chói, anh hơi nheo mắt lại.
Dường như Tô Lam cũng cảm nhận được ánh nắng mạnh, cô từ từ mở mắt ra.
“Ông… xã…”
Nghe thấy giọng nói yếu ớt phía sau, Quan Triều Viễn sững người.
Anh chầm chậm xoay người lại, động tác chậm như được bật chế độ quay chậm.
Thấy Tô Lam mở mắt, anh nhanh chóng chạy đến ấn chuông.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 1288Một ngày trôi qua, Tô Lam không có động tĩnh gì.Hai ngày trôi qua, Tô Lam vẫn không có động tĩnh gì.Ngày thứ ba đã đến.Chung Vũ Lăng và bác sĩ tiến hành hội chẩn, lập kế hoạch phẫu thuật cho Tô Lam rồi xác nhận với Quan Triều Viễn.Buổi tối, Quan Triều Viễn lau người cho Tô Lam như thường ngày, vốn dĩ có điều dưỡng viên cao cấp làm những chuyện này.Nhưng Quan Triều Viễn kiên quyết tự mình làm, anh không cho phép người khác động vào cơ thể Tô Lam.“Tô Lam, mỗi lần lau người cho em như một cuộc khiêu chiến đối với anh, anh nhìn cơ thể em nhưng không thể chạm vào, em biết anh khổ sở cỡ nào không? Nếu em xót anh thì mau tỉnh lại đi.”Quan Triều Viễn lau sạch cơ thể cho Tô Lam rồi nằm xuống giường.“Ngày mai em sẽ làm phẫu thuật, em có sợ không? Anh biết em chắc chắn không sợ, nhưng anh sợ lắm… Tô Lam, anh thật sự rất sợ, anh sợ em sẽ đau, nhưng bác sĩ nói bây giờ em hoàn toàn không cảm giác được đau đớn, nhưng anh vẫn đau, Tô Lam, ngày mai anh không vào phòng phẫu thuật cùng em được, anh sợ anh sẽ đánh bác sĩ một trận mất.”Quan Triều Viễn vươn tay ôm Tô Lam vào trong lòng.“Ngủ thôi, chúc em ngủ ngon, đây là đêm cuối cùng của hai ta rồi, ngày mai chúng ta sẽ là một nhà ba người.”Ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, trong căn phòng sơ sinh ấm áp.Trong chiếc lồng ấp nho nhỏ, em bé sơ sinh đang say giấc nồng.Chung Vũ Lăng đến kiểm tra, mỉm cười gật đầu.“Mọi thứ đều bình thường.”Vì Tô Lam nằm viện suốt hai tháng cuối nên bé con cũng không hấp thụ được nhiều dinh dưỡng.Khi sinh ra bé chỉ nặng chưa đầy hai cân, vì sức khoẻ yếu nên phải nằm trong lồng ấp một thời gian.Sau khi bé con chào đời, Quan Triều Viễn chỉ qua thăm một lần rồi lại về phòng bệnh.Thời tiết hôm nay rất đẹp, ánh mặt trời rạng rỡ, là một ngày đẹp trời hiếm có trong mùa đông.Quan Triều Viễn vén rèm cửa ra để ánh nắng chiếu vào người Tô Lam.Ba ngày rồi câu trả lời của bác sĩ vẫn như cũ.Tô Lam có thể tỉnh lại, cũng có thể không tỉnh lại.Câu này nói cũng như không nói.Quan Triều Viễn đứng trước cửa sổ, ngẩng đầu nhìn ánh nắng, ánh nắng chiếu vào khiến mắt anh hơi chói, anh hơi nheo mắt lại.Dường như Tô Lam cũng cảm nhận được ánh nắng mạnh, cô từ từ mở mắt ra.“Ông… xã…”Nghe thấy giọng nói yếu ớt phía sau, Quan Triều Viễn sững người.Anh chầm chậm xoay người lại, động tác chậm như được bật chế độ quay chậm.Thấy Tô Lam mở mắt, anh nhanh chóng chạy đến ấn chuông.