Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 1326
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 1326“Mẹ, A Dịch và con bây giờ còn rất trẻ, sự nghiệp quan trọng hơn, cho nên vẫn chưa có ạ.”Đây là vấn đề đau đầu nhất của Tô Nhược Vân.“Sự nghiệp quan trọng hơn, con nhìn sự nghiệp của con bây giờ đã rối tinh rối mù lên rồi, ngay cả nhà Mộ Dung chúng ta cũng bị mất mặt theo, con còn có mặt mũi nào nói sự nghiệp trước mặt mẹ?”“Mẹ…”“Có ba điều bất hiếu, không có con là tội lớn nhất, hai đứa con đã kết hôn gần hai năm rồi, cũng đến lúc có con rồi! Là phụ nữ thì nên ngoan ngoãn ở nhà chăm sóc chồng con, đừng ra ngoài lộ mặt khiến người ta xấu hổ nữa!”Lời nói của Lâm Thanh Phượng vô cùng khó nghe, nhưng Tô Nhược Vân không dám phản bác một lời.“Mẹ nói cho con biết, chuyện sinh con phải nhanh lên! Nếu như không thể mang thai thì đừng trách mẹ không khách sáo!”Lâm Thanh Phượng đập bàn.“Mẹ, con sẽ cố gắng, nếu không có chuyện gì thì con về đây ạ.” Tô Nhược Vân nhục nhã đứng dậy đi ra ngoài.Cô ta thầm nghiến răng nghiến lợi, bây giờ không phải là lúc họ bợ đỡ mình nữa rồi, sự nghiệp của mình vừa gặp nguy cơ, họ liền trở mặt không nhận người!Nhưng lúc này, cô ta chỉ biết cắn răng chịu đựng, nuốt cục tức vào trong bụng.“Tô Lam! Cô chờ đấy, tất cả mọi thứ hôm nay đều là do cô mang lại cho tôi, tôi sẽ trả lại cô gấp đôi!”Bây giờ trong hoa viên Crystal đang rất vui vẻ.Nháy mắt mà bé cưng đã được hơn bốn tháng rồi.Vào ngày đầu tiên của năm mới, Quan Triều Viễn vẫn giống như trước đây dẫn Tô Lam và bé cưng đến nhà họ Mục như thường lệ.Vì lo lắng bé cưng sẽ quấy khóc khi thay đổi môi trường, nên họ đã quay về mà không ở lại qua đêm.Buổi tối cả nhà xem pháo hoa trước cửa sổ, bé cưng vô cùng vui.Bông hoa lửa bạc nở rộ trên bầu trời.Quan Triều Viễn ôm Tô Lam, Tô Lam bế bé cưng.“Chồng à, em nghĩ mình là người hạnh phúc nhất trên đời.”“Không phải em đâu.”“Tại sao em lại không phải chứ?”“Bởi vì anh mới là người hạnh phúc nhất trên đời, cùng lắm em chỉ đứng thứ hai thôi!”Quan Triều Viễn đặt một nụ hôn trên trán của Tô Lam.“Tô Lam, cảm ơn em đã luôn ở bên anh, cảm ơn em vì đã sinh cho anh một đứa con trai.”Tất cả những điều này là đều thứ trước đây Quan Triều Viễn chưa bao giờ dám nghĩ tới.Anh nghĩ mình là một kẻ nửa người nửa ma cà rồng bị phong ấn, cả đời này cuối cùng sẽ phải trải qua trong dày vò.Không ngờ, anh đã gỡ bỏ được phong ấn, có một người anh em, có người phụ nữ anh hết mực yêu thương, còn có kết tinh của tình yêu nữa.“Vậy chúng ta sinh thêm một đứa nữa đi.”“Cái gì? Em còn muốn sinh thêm một đứa nữa à, đầu óc em có vấn đề à?” Quan Triều Viễn gõ vào đầu Tô Lam.
Chương 1326
“Mẹ, A Dịch và con bây giờ còn rất trẻ, sự nghiệp quan trọng hơn, cho nên vẫn chưa có ạ.”
Đây là vấn đề đau đầu nhất của Tô Nhược Vân.
“Sự nghiệp quan trọng hơn, con nhìn sự nghiệp của con bây giờ đã rối tinh rối mù lên rồi, ngay cả nhà Mộ Dung chúng ta cũng bị mất mặt theo, con còn có mặt mũi nào nói sự nghiệp trước mặt mẹ?”
“Mẹ…”
“Có ba điều bất hiếu, không có con là tội lớn nhất, hai đứa con đã kết hôn gần hai năm rồi, cũng đến lúc có con rồi! Là phụ nữ thì nên ngoan ngoãn ở nhà chăm sóc chồng con, đừng ra ngoài lộ mặt khiến người ta xấu hổ nữa!”
Lời nói của Lâm Thanh Phượng vô cùng khó nghe, nhưng Tô Nhược Vân không dám phản bác một lời.
“Mẹ nói cho con biết, chuyện sinh con phải nhanh lên! Nếu như không thể mang thai thì đừng trách mẹ không khách sáo!”
Lâm Thanh Phượng đập bàn.
“Mẹ, con sẽ cố gắng, nếu không có chuyện gì thì con về đây ạ.” Tô Nhược Vân nhục nhã đứng dậy đi ra ngoài.
Cô ta thầm nghiến răng nghiến lợi, bây giờ không phải là lúc họ bợ đỡ mình nữa rồi, sự nghiệp của mình vừa gặp nguy cơ, họ liền trở mặt không nhận người!
Nhưng lúc này, cô ta chỉ biết cắn răng chịu đựng, nuốt cục tức vào trong bụng.
“Tô Lam! Cô chờ đấy, tất cả mọi thứ hôm nay đều là do cô mang lại cho tôi, tôi sẽ trả lại cô gấp đôi!”
Bây giờ trong hoa viên Crystal đang rất vui vẻ.
Nháy mắt mà bé cưng đã được hơn bốn tháng rồi.
Vào ngày đầu tiên của năm mới, Quan Triều Viễn vẫn giống như trước đây dẫn Tô Lam và bé cưng đến nhà họ Mục như thường lệ.
Vì lo lắng bé cưng sẽ quấy khóc khi thay đổi môi trường, nên họ đã quay về mà không ở lại qua đêm.
Buổi tối cả nhà xem pháo hoa trước cửa sổ, bé cưng vô cùng vui.
Bông hoa lửa bạc nở rộ trên bầu trời.
Quan Triều Viễn ôm Tô Lam, Tô Lam bế bé cưng.
“Chồng à, em nghĩ mình là người hạnh phúc nhất trên đời.”
“Không phải em đâu.”
“Tại sao em lại không phải chứ?”
“Bởi vì anh mới là người hạnh phúc nhất trên đời, cùng lắm em chỉ đứng thứ hai thôi!”
Quan Triều Viễn đặt một nụ hôn trên trán của Tô Lam.
“Tô Lam, cảm ơn em đã luôn ở bên anh, cảm ơn em vì đã sinh cho anh một đứa con trai.”
Tất cả những điều này là đều thứ trước đây Quan Triều Viễn chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Anh nghĩ mình là một kẻ nửa người nửa ma cà rồng bị phong ấn, cả đời này cuối cùng sẽ phải trải qua trong dày vò.
Không ngờ, anh đã gỡ bỏ được phong ấn, có một người anh em, có người phụ nữ anh hết mực yêu thương, còn có kết tinh của tình yêu nữa.
“Vậy chúng ta sinh thêm một đứa nữa đi.”
“Cái gì? Em còn muốn sinh thêm một đứa nữa à, đầu óc em có vấn đề à?” Quan Triều Viễn gõ vào đầu Tô Lam.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 1326“Mẹ, A Dịch và con bây giờ còn rất trẻ, sự nghiệp quan trọng hơn, cho nên vẫn chưa có ạ.”Đây là vấn đề đau đầu nhất của Tô Nhược Vân.“Sự nghiệp quan trọng hơn, con nhìn sự nghiệp của con bây giờ đã rối tinh rối mù lên rồi, ngay cả nhà Mộ Dung chúng ta cũng bị mất mặt theo, con còn có mặt mũi nào nói sự nghiệp trước mặt mẹ?”“Mẹ…”“Có ba điều bất hiếu, không có con là tội lớn nhất, hai đứa con đã kết hôn gần hai năm rồi, cũng đến lúc có con rồi! Là phụ nữ thì nên ngoan ngoãn ở nhà chăm sóc chồng con, đừng ra ngoài lộ mặt khiến người ta xấu hổ nữa!”Lời nói của Lâm Thanh Phượng vô cùng khó nghe, nhưng Tô Nhược Vân không dám phản bác một lời.“Mẹ nói cho con biết, chuyện sinh con phải nhanh lên! Nếu như không thể mang thai thì đừng trách mẹ không khách sáo!”Lâm Thanh Phượng đập bàn.“Mẹ, con sẽ cố gắng, nếu không có chuyện gì thì con về đây ạ.” Tô Nhược Vân nhục nhã đứng dậy đi ra ngoài.Cô ta thầm nghiến răng nghiến lợi, bây giờ không phải là lúc họ bợ đỡ mình nữa rồi, sự nghiệp của mình vừa gặp nguy cơ, họ liền trở mặt không nhận người!Nhưng lúc này, cô ta chỉ biết cắn răng chịu đựng, nuốt cục tức vào trong bụng.“Tô Lam! Cô chờ đấy, tất cả mọi thứ hôm nay đều là do cô mang lại cho tôi, tôi sẽ trả lại cô gấp đôi!”Bây giờ trong hoa viên Crystal đang rất vui vẻ.Nháy mắt mà bé cưng đã được hơn bốn tháng rồi.Vào ngày đầu tiên của năm mới, Quan Triều Viễn vẫn giống như trước đây dẫn Tô Lam và bé cưng đến nhà họ Mục như thường lệ.Vì lo lắng bé cưng sẽ quấy khóc khi thay đổi môi trường, nên họ đã quay về mà không ở lại qua đêm.Buổi tối cả nhà xem pháo hoa trước cửa sổ, bé cưng vô cùng vui.Bông hoa lửa bạc nở rộ trên bầu trời.Quan Triều Viễn ôm Tô Lam, Tô Lam bế bé cưng.“Chồng à, em nghĩ mình là người hạnh phúc nhất trên đời.”“Không phải em đâu.”“Tại sao em lại không phải chứ?”“Bởi vì anh mới là người hạnh phúc nhất trên đời, cùng lắm em chỉ đứng thứ hai thôi!”Quan Triều Viễn đặt một nụ hôn trên trán của Tô Lam.“Tô Lam, cảm ơn em đã luôn ở bên anh, cảm ơn em vì đã sinh cho anh một đứa con trai.”Tất cả những điều này là đều thứ trước đây Quan Triều Viễn chưa bao giờ dám nghĩ tới.Anh nghĩ mình là một kẻ nửa người nửa ma cà rồng bị phong ấn, cả đời này cuối cùng sẽ phải trải qua trong dày vò.Không ngờ, anh đã gỡ bỏ được phong ấn, có một người anh em, có người phụ nữ anh hết mực yêu thương, còn có kết tinh của tình yêu nữa.“Vậy chúng ta sinh thêm một đứa nữa đi.”“Cái gì? Em còn muốn sinh thêm một đứa nữa à, đầu óc em có vấn đề à?” Quan Triều Viễn gõ vào đầu Tô Lam.