Ngoài song cửa sổ giăng rèm bích sa, gió hiu hiu thổi trong phòng trưởng rủ màn che, thoang thoảng hương bay. “Nàng có hận không?” Một giọng nói lạnh lùng, có phần ẩn nhẫn vang lên giữa căn phòng tĩnh lặng, phá vợ sự bình yên vốn có. Người này đứng bên cửa sổ, vóc dáng cao lớn, thân hình rắn rỏi. Trên chiếc giá nến chân cao hình bát giác thanh nhã, ánh nến lập lòe trong chụp đèn bằng ngọc bích hòa cùng ánh trăng rọi vào qua song cửa sổ he hé mở, soi tỏ bóng dáng trông tựa trích tiên của người ấy. Hắn chính là Tín vương Tiêu Trường Khanh, Ngũ hoàng tử triều Đại Hưng, được đế vương sủng ái hết mực. Đáp lại hắn là mùi hương vấn vít giữa làn khói sương, như thể cả phòng chỉ có mình hắn đang độc thoại. Bàn tay chắp sau lưng lúc siết chặt, lúc buông lỏng, rốt cuộc hắn cũng không kiếm được mà xoay người lại. Ánh mắt hắn đầy vẻ phức tạp, xuyên qua lớp màn sa mỏng, qua tấm rèm châu, qua làn sương khói bảng lảng từ lò hương tràn ra, nhìn thẳng vào bóng người đang ngồi ngay ngắn sau án kỷ. Nàng…

Chương 126

Cuộc Sống Trà Xanh Của Thái Tử Điện HạTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgoài song cửa sổ giăng rèm bích sa, gió hiu hiu thổi trong phòng trưởng rủ màn che, thoang thoảng hương bay. “Nàng có hận không?” Một giọng nói lạnh lùng, có phần ẩn nhẫn vang lên giữa căn phòng tĩnh lặng, phá vợ sự bình yên vốn có. Người này đứng bên cửa sổ, vóc dáng cao lớn, thân hình rắn rỏi. Trên chiếc giá nến chân cao hình bát giác thanh nhã, ánh nến lập lòe trong chụp đèn bằng ngọc bích hòa cùng ánh trăng rọi vào qua song cửa sổ he hé mở, soi tỏ bóng dáng trông tựa trích tiên của người ấy. Hắn chính là Tín vương Tiêu Trường Khanh, Ngũ hoàng tử triều Đại Hưng, được đế vương sủng ái hết mực. Đáp lại hắn là mùi hương vấn vít giữa làn khói sương, như thể cả phòng chỉ có mình hắn đang độc thoại. Bàn tay chắp sau lưng lúc siết chặt, lúc buông lỏng, rốt cuộc hắn cũng không kiếm được mà xoay người lại. Ánh mắt hắn đầy vẻ phức tạp, xuyên qua lớp màn sa mỏng, qua tấm rèm châu, qua làn sương khói bảng lảng từ lò hương tràn ra, nhìn thẳng vào bóng người đang ngồi ngay ngắn sau án kỷ. Nàng… Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter*********************************CÁI CHẾT KỲ QUẶCThẩm Hi Hòa hoàn toàn không ngờ Biện Tiên Di cứ thế mà chết trước mặt mình.Biện Tiên Di – một nữ lang kiên cường dẻo dai, không ba3o giờ chịu cúi đầu, cho dù Biện gia phạm tội, phải vàoDịch Đình, nàng ta vẫn cố gắng tìm đường thoát cho mình. Một người coi trọng sinh m1ạng của bản thân đến vậysao có thể nói chết là chết?Thẩm Hi Hòa nghĩ mãi mà không hiểu, nhưng Biện Tiên Di quả thật đã hướng tiê9u ngọc vẫn.Cung nữ theo hầu Biện Tiên Di phát hiện nàng ta đã chết thì rú lên, thể là các cung nữ từ khắp nơi ùa tới, chẳngmấy c3hốc, hộ vệ trong cấm cung, nội thị, y công cũng chạy đến, sau đó là Vinh quý phi chịu trách nhiệm quản lýhậu cung và Bình Lăng công chúa.8“Có chuyện gì?” Vinh quý phi hỏi.Tình trạng của Biện Tiên Di quá thê thảm, nhìn gương mặt bê bết máu của nàng ta, ai nấy đều hoảng hốt, tưởng làThẩm Hi Hòa ra tay đầu độc, thành ra mọi người nơm nớp lo sợ mà không dám nói.“Phương y công, vì sao Biện đại gia lại chết thảm thế này?” Vinh quý phi gặng hỏi vị y công vừa chạy tới. “Bẩmnương nương, Biện đại gia đã uống phải thuốc độc, loại thuốc này được tinh luyện từ một loại nấm độc, chỉ trongtích tắc sẽ khiến người ta thất khiếu chảy máu, nội tạng bị tổn thương, Hoa Đà tái thế cũng đành bó tay.”Ý côngbẩm báo.“Sao Biện đại gia lại trúng độc được? Trong cung sao lại có loại thuốc độc như thế này?” Vinh quý phi nhìn quanh,ánh mắt sắc lẻm, ai nấy cảm như hển không dám lên tiếng. Cuối cùng, bà ta chú mục vào Thẩm Hi Hòa, sắc mặt cóphần hòa hoãn hơn, “Sao Chiêu Ninh quận chúa lại ở đây?”“Quý phi nương nương, hôm nay con vào cũng tìm Biện đại gia hỏi vài câu, Biện đại gia đã uống thuốc độc tự sátngay trước mặt con.” Dứt lời, nàng nhìn vào cốc trà Biện Tiên Di đã uống, “Nếu con đoán không nhầm thì trong cốctrà có độc.”Được Vinh quý phi ra hiệu, Phương y công lập tức kiểm nghiệm cốc trà, quả nhiên trong đó có độc.Thẩm Hi Hòa cứ ngỡ chỉ có cốc trà của Biện Tiên Di có độc còn của mình thì không, có vậy mới dễ vụ và cho mình,thế mà trong cốc của nàng cũng có độc, kết quả kiểm tra cuối cùng cho thấy ấm trà có độc. Ấm trà là do Biện TiênDi tự mình đi pha, rất nhiều cung nhân trong phòng trà đều nhìn thấy, dọc đường từ phòng trà về đây thì luôn cóngười đi cùng nàng ta, giúp nàng ta bưng điểm tâm mới làm hôm nay tới đây. Sau đó, Biện Tiên Di vẫn luôn đợi ởđây cho đến khi có người đưa Thẩm Hi Hòa tới.Thời gian Thẩm Hi Hòa đến chưa được nửa chung trà, không thể nào sai Biện Tiên Di đi đâu đó rồi tranh thủ hạđộc vào nước trà được.“Hình như Biện đại gia đã biết trước hôm nay quận chúa sẽ đến nên bảo nô tỳ ở ngoài đợi sẵn.” Cung nữ dẫnđường cho Thẩm Hi Hòa thấp giọng nói. “Hôm nay Biện đại gia còn nói mấy câu lạ lắm.” Một cung nữ khác nói,“Nàng ấy nói sau này sợ là không thể cùng chúng nô tỳ uống trà được nữa.”“Hôm nay nô tỳ đến trà phòng đúng lúc thấy Biện đại gia pha trà, tay nghề pha trà của Biện đại gia rất cao siêu, xưanay lại rộng rãi, nô tỳ bèn mặt dày xin một cốc mà nàng ấy không cho, còn bảo Trà này không uống được đầu.” Lạimột cung nữ nữa lên tiếng.Rất nhiều người phụ họa theo nàng ta.Thể là chuyện đã sáng tỏ, Biện Tiên Di đã uống thuốc độc tự sát, nhưng vì sao nàng ta lại làm vậy? Liệu có phải bịdồn vào đường cùng không? Vụ việc liên quan đến Thẩm Hi Hòa, Vinh quý phi không dám đoán bừa, đành báocho Hữu Ninh đế.Hữu Ninh để cho gọi tất cả đến Minh Chính điện để tra hỏi nguyên do.Chuyện đã đến nước này, Thẩm Hi Hòa không tiện giấu giếm nữa, đành kể lại sơ lược: “Sức khỏe Chiêu Ninhkhông tốt nên thường xuyên mời danh y điều trị, trong lúc chữa bệnh không thể kích động quá mức. Ngày Mườimột, đại phu đang chữa bệnh cho Chiêu Ninh, bỗng dưng có kẻ giả mạo làm hộ vệ của a huynh chạy vào trongphủ, thét lớn rằng a huynh bị người ta phục kích…”Sau đó, Thẩm Hi Hòa suýt mất mạng, kẻ này bị thống lĩnh hộ vệ của quận chúa phủ bắt được, bọn họ điều tra đượckẻ này đã uống một bầu Kiểm Nam Xuân, lại dựa trên đặc điểm cơ thể mà đoán ra thân phận của gã, cuối cùng lạinhờ Thôi Thiếu khanh hỗ trợ điều tra thì tra được đến chỗ Biện Tiên Di.Nghe xong, Hữu Ninh để triệu Thôi Tần Bách đến. Trước đó hai ngày, Thối Tấn Bách đã dâng sớ tấu rằng có kẻthuê tử tù hành hung người khác, cho nên Hữu Ninh để cũng biết ít nhiều. Thôi Tấn Bách đến, nói rằng kẻ giúpBiện Tiên Di lừa Phó Tân đến nhà lao và chắp nối với Trương Trác đã nhận tội. Đúng là Biện Tiên Di có một bầuKiếm Nam Xuân thật, Trương Trác đã uống cạn bầu rượu này tại nhà kẻ si mê Biện Tiên Di rồi nghỉ lại đó một đêm.Kẻ này thấy bầu rượu Kiếm Nam Xuân khá đẹp, lại là do Biện Tiên Di đưa cho bèn rửa sạch rồi cất đi, bây giờthành vật chứng. Hết thảy đã rõ ràng rành mạch, thoạt đầu Biện Tiên Di mưu hại Thẩm Hi Hòa, sau đó biết bị điềutra ra nên sợ tội tự sát.“Bệ hạ, việc này vẫn có điểm kỳ quặc.” Thẩm Hi Hòa không muốn dễ dàng kết án như vậy, “Chiêu Ninh và Biệnđại gia không có khúc mắc gì, động cơ nào khiến Biện đại gia muốn hại Chiêu Ninh?Cung nữ nói rằng Biện đại gia đã đợi Chiêu Ninh từ sớm, nhưng phải đến sáng nay Chiêu Ninh mới điều tra đượcchuyện này là do nàng ta gây ra, lúc Biện đại gia bắt đầu đợi thì Chiêu Ninh còn chưa tiến cung, làm thế nào nàngta nhanh chóng biết được chắc chắn hôm nay Chiêu Ninh sẽ vào cung tìm mình?Nàng ta ở trong cung, làm sao mà biết người mình nhờ vả ở bên ngoài cũng đã bị phát hiện nhanh đến thế?Nàng ta làm việc kín đáo và thận trọng, cớ sao lại bỏ sót một cái thóp lộ liễu thế kia?”Dứt lời, Thẩm Hi Hòa nhìn thoáng qua kẻ tự nhận là người si mê Biện Tiên Di, nàng không nhắc đến người theodõi ngoài quận chúa phủ nhưng đến kẻ đó còn bị diệt khẩu lẽ nào chỉ vì gã này si mê mình mà Biện Tiên Di thacho gã, chấp nhận có nguy cơ bị lộ?Nàng ta mà quyết đoán diệt khẩu nốt gã này, dù Thẩm Hi Hòa có hoài nghi nhưng không có nhân chứng và vậtchứng thì làm sao phản ngay rằng nàng ta có tội được?Nghe vậy, Hữu Ninh để cũng thấy đáng ngờ, vả lại Thẩm Hi Hòa là nạn nhân, ông ta bèn ra lệnh cho Thối TấnBách: “Việc này giao cho Thôi Thiếu khanh điều tra nhé.”“Thần tuân chỉ.” Thôi Tấn Bách khom người.“Chiêu Ninh bị liên lụy rồi.” Hữu Ninh để trấn an Thẩm Hi Hòa, “Sau này mà gặp phải chuyện tương tự thì cứ vàocung tìm trẫm, trẫm sẽ lấy lại công bằng cho con.”“Chiêu Ninh đa tạ bệ hạ.”Hữu Ninh để tự mình đỡ Thẩm Hi Hòa dậy: “Con vừa dạo qua Quỷ môn quan, không cần đa lễ, về phủ phải tĩnhdưỡng cho tốt, thiếu thuốc gì thì cứ vào cung lấy.”Thẩm Hi Hòa lại tạ ơn.Hữu Ninh để chợt nói: “Chiêu Ninh mới tới Kinh mà đã nhiều lần bị người ta gây hấn, mưu hại, đây là sơ suất củatrẫm, để trẫm phái hai nữ quan đến hầu hạ con, sau này kẻ nào dám bất kính với con thì để hai người họ thay mặttrẫm phạt bọn chúng.”Thẩm Hi Hòa chớp mắt, bình thản mỉm cười đồng ý: “Được bệ hạ yêu mến, Chiêu Ninh vui mừng quá đỗi, sau nàycó thể trông cậy vào hai vị nữ quan rồi.”Thẩm Hi Hòa xuất cung, dẫn theo hai nữ quan chừng năm mươi tuổi, đều là hàng lão làng trong cung, hai người họ không phải cung nữ bình thường mà chỉ lo liệu những việc của chính cung Hoàng hậu.Lai lịch của hai nữ quan làm nhiều người thấy khó hiểu, có người nói Hữu Ninh đế định để Thẩm Hi Hòa xung hỉ cho Tiêu Hoa Ung đang hôn mê bất tỉnh, thậm chí có kẻ còn bảo Hữu Ninh đế định đón Thẩm Hi Hòa vào cung với tư cách là Trung cung Hoàng hậu.Thẩm Hi Hòa không để bụng đến tin đồn, nàng biết hai người này được Hữu Ninh đế phái đến để giám sát mình.Việc nàng tra được manh mối về Kiếm Nam Xuân và nhờ Thôi Tấn Bách hỗ trợ điều tra chuyện trong lao đã khiến bệ hạ ngờ vực và cảnh giác.

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter

*********************************

CÁI CHẾT KỲ QUẶC

Thẩm Hi Hòa hoàn toàn không ngờ Biện Tiên Di cứ thế mà chết trước mặt mình.

Biện Tiên Di – một nữ lang kiên cường dẻo dai, không ba3o giờ chịu cúi đầu, cho dù Biện gia phạm tội, phải vào

Dịch Đình, nàng ta vẫn cố gắng tìm đường thoát cho mình. Một người coi trọng sinh m1ạng của bản thân đến vậy

sao có thể nói chết là chết?

Thẩm Hi Hòa nghĩ mãi mà không hiểu, nhưng Biện Tiên Di quả thật đã hướng tiê9u ngọc vẫn.

Cung nữ theo hầu Biện Tiên Di phát hiện nàng ta đã chết thì rú lên, thể là các cung nữ từ khắp nơi ùa tới, chẳng

mấy c3hốc, hộ vệ trong cấm cung, nội thị, y công cũng chạy đến, sau đó là Vinh quý phi chịu trách nhiệm quản lý

hậu cung và Bình Lăng công chúa.8

“Có chuyện gì?” Vinh quý phi hỏi.

Tình trạng của Biện Tiên Di quá thê thảm, nhìn gương mặt bê bết máu của nàng ta, ai nấy đều hoảng hốt, tưởng là

Thẩm Hi Hòa ra tay đầu độc, thành ra mọi người nơm nớp lo sợ mà không dám nói.

“Phương y công, vì sao Biện đại gia lại chết thảm thế này?” Vinh quý phi gặng hỏi vị y công vừa chạy tới. “Bẩm

nương nương, Biện đại gia đã uống phải thuốc độc, loại thuốc này được tinh luyện từ một loại nấm độc, chỉ trong

tích tắc sẽ khiến người ta thất khiếu chảy máu, nội tạng bị tổn thương, Hoa Đà tái thế cũng đành bó tay.”Ý công

bẩm báo.

“Sao Biện đại gia lại trúng độc được? Trong cung sao lại có loại thuốc độc như thế này?” Vinh quý phi nhìn quanh,

ánh mắt sắc lẻm, ai nấy cảm như hển không dám lên tiếng. Cuối cùng, bà ta chú mục vào Thẩm Hi Hòa, sắc mặt có

phần hòa hoãn hơn, “Sao Chiêu Ninh quận chúa lại ở đây?”

“Quý phi nương nương, hôm nay con vào cũng tìm Biện đại gia hỏi vài câu, Biện đại gia đã uống thuốc độc tự sát

ngay trước mặt con.” Dứt lời, nàng nhìn vào cốc trà Biện Tiên Di đã uống, “Nếu con đoán không nhầm thì trong cốc

trà có độc.”

Được Vinh quý phi ra hiệu, Phương y công lập tức kiểm nghiệm cốc trà, quả nhiên trong đó có độc.

Thẩm Hi Hòa cứ ngỡ chỉ có cốc trà của Biện Tiên Di có độc còn của mình thì không, có vậy mới dễ vụ và cho mình,

thế mà trong cốc của nàng cũng có độc, kết quả kiểm tra cuối cùng cho thấy ấm trà có độc. Ấm trà là do Biện Tiên

Di tự mình đi pha, rất nhiều cung nhân trong phòng trà đều nhìn thấy, dọc đường từ phòng trà về đây thì luôn có

người đi cùng nàng ta, giúp nàng ta bưng điểm tâm mới làm hôm nay tới đây. Sau đó, Biện Tiên Di vẫn luôn đợi ở

đây cho đến khi có người đưa Thẩm Hi Hòa tới.

Thời gian Thẩm Hi Hòa đến chưa được nửa chung trà, không thể nào sai Biện Tiên Di đi đâu đó rồi tranh thủ hạ

độc vào nước trà được.

“Hình như Biện đại gia đã biết trước hôm nay quận chúa sẽ đến nên bảo nô tỳ ở ngoài đợi sẵn.” Cung nữ dẫn

đường cho Thẩm Hi Hòa thấp giọng nói. “Hôm nay Biện đại gia còn nói mấy câu lạ lắm.” Một cung nữ khác nói,

“Nàng ấy nói sau này sợ là không thể cùng chúng nô tỳ uống trà được nữa.”

“Hôm nay nô tỳ đến trà phòng đúng lúc thấy Biện đại gia pha trà, tay nghề pha trà của Biện đại gia rất cao siêu, xưa

nay lại rộng rãi, nô tỳ bèn mặt dày xin một cốc mà nàng ấy không cho, còn bảo Trà này không uống được đầu.” Lại

một cung nữ nữa lên tiếng.

Rất nhiều người phụ họa theo nàng ta.

Thể là chuyện đã sáng tỏ, Biện Tiên Di đã uống thuốc độc tự sát, nhưng vì sao nàng ta lại làm vậy? Liệu có phải bị

dồn vào đường cùng không? Vụ việc liên quan đến Thẩm Hi Hòa, Vinh quý phi không dám đoán bừa, đành báo

cho Hữu Ninh đế.

Hữu Ninh để cho gọi tất cả đến Minh Chính điện để tra hỏi nguyên do.

Chuyện đã đến nước này, Thẩm Hi Hòa không tiện giấu giếm nữa, đành kể lại sơ lược: “Sức khỏe Chiêu Ninh

không tốt nên thường xuyên mời danh y điều trị, trong lúc chữa bệnh không thể kích động quá mức. Ngày Mười

một, đại phu đang chữa bệnh cho Chiêu Ninh, bỗng dưng có kẻ giả mạo làm hộ vệ của a huynh chạy vào trong

phủ, thét lớn rằng a huynh bị người ta phục kích…”

Sau đó, Thẩm Hi Hòa suýt mất mạng, kẻ này bị thống lĩnh hộ vệ của quận chúa phủ bắt được, bọn họ điều tra được

kẻ này đã uống một bầu Kiểm Nam Xuân, lại dựa trên đặc điểm cơ thể mà đoán ra thân phận của gã, cuối cùng lại

nhờ Thôi Thiếu khanh hỗ trợ điều tra thì tra được đến chỗ Biện Tiên Di.

Nghe xong, Hữu Ninh để triệu Thôi Tần Bách đến. Trước đó hai ngày, Thối Tấn Bách đã dâng sớ tấu rằng có kẻ

thuê tử tù hành hung người khác, cho nên Hữu Ninh để cũng biết ít nhiều. Thôi Tấn Bách đến, nói rằng kẻ giúp

Biện Tiên Di lừa Phó Tân đến nhà lao và chắp nối với Trương Trác đã nhận tội. Đúng là Biện Tiên Di có một bầu

Kiếm Nam Xuân thật, Trương Trác đã uống cạn bầu rượu này tại nhà kẻ si mê Biện Tiên Di rồi nghỉ lại đó một đêm.

Kẻ này thấy bầu rượu Kiếm Nam Xuân khá đẹp, lại là do Biện Tiên Di đưa cho bèn rửa sạch rồi cất đi, bây giờ

thành vật chứng. Hết thảy đã rõ ràng rành mạch, thoạt đầu Biện Tiên Di mưu hại Thẩm Hi Hòa, sau đó biết bị điều

tra ra nên sợ tội tự sát.

“Bệ hạ, việc này vẫn có điểm kỳ quặc.” Thẩm Hi Hòa không muốn dễ dàng kết án như vậy, “Chiêu Ninh và Biện

đại gia không có khúc mắc gì, động cơ nào khiến Biện đại gia muốn hại Chiêu Ninh?

Cung nữ nói rằng Biện đại gia đã đợi Chiêu Ninh từ sớm, nhưng phải đến sáng nay Chiêu Ninh mới điều tra được

chuyện này là do nàng ta gây ra, lúc Biện đại gia bắt đầu đợi thì Chiêu Ninh còn chưa tiến cung, làm thế nào nàng

ta nhanh chóng biết được chắc chắn hôm nay Chiêu Ninh sẽ vào cung tìm mình?

Nàng ta ở trong cung, làm sao mà biết người mình nhờ vả ở bên ngoài cũng đã bị phát hiện nhanh đến thế?

Nàng ta làm việc kín đáo và thận trọng, cớ sao lại bỏ sót một cái thóp lộ liễu thế kia?”

Dứt lời, Thẩm Hi Hòa nhìn thoáng qua kẻ tự nhận là người si mê Biện Tiên Di, nàng không nhắc đến người theo

dõi ngoài quận chúa phủ nhưng đến kẻ đó còn bị diệt khẩu lẽ nào chỉ vì gã này si mê mình mà Biện Tiên Di tha

cho gã, chấp nhận có nguy cơ bị lộ?

Nàng ta mà quyết đoán diệt khẩu nốt gã này, dù Thẩm Hi Hòa có hoài nghi nhưng không có nhân chứng và vật

chứng thì làm sao phản ngay rằng nàng ta có tội được?

Nghe vậy, Hữu Ninh để cũng thấy đáng ngờ, vả lại Thẩm Hi Hòa là nạn nhân, ông ta bèn ra lệnh cho Thối Tấn

Bách: “Việc này giao cho Thôi Thiếu khanh điều tra nhé.”

“Thần tuân chỉ.” Thôi Tấn Bách khom người.

“Chiêu Ninh bị liên lụy rồi.” Hữu Ninh để trấn an Thẩm Hi Hòa, “Sau này mà gặp phải chuyện tương tự thì cứ vào

cung tìm trẫm, trẫm sẽ lấy lại công bằng cho con.”

“Chiêu Ninh đa tạ bệ hạ.”

Hữu Ninh để tự mình đỡ Thẩm Hi Hòa dậy: “Con vừa dạo qua Quỷ môn quan, không cần đa lễ, về phủ phải tĩnh

dưỡng cho tốt, thiếu thuốc gì thì cứ vào cung lấy.”

Thẩm Hi Hòa lại tạ ơn.

Hữu Ninh để chợt nói: “Chiêu Ninh mới tới Kinh mà đã nhiều lần bị người ta gây hấn, mưu hại, đây là sơ suất của

trẫm, để trẫm phái hai nữ quan đến hầu hạ con, sau này kẻ nào dám bất kính với con thì để hai người họ thay mặt

trẫm phạt bọn chúng.”

Thẩm Hi Hòa chớp mắt, bình thản mỉm cười đồng ý: “Được bệ hạ yêu mến, Chiêu Ninh vui mừng quá đỗi, sau này

có thể trông cậy vào hai vị nữ quan rồi.”

Thẩm Hi Hòa xuất cung, dẫn theo hai nữ quan chừng năm mươi tuổi, đều là hàng lão làng trong cung, hai người họ không phải cung nữ bình thường mà chỉ lo liệu những việc của chính cung Hoàng hậu.

Lai lịch của hai nữ quan làm nhiều người thấy khó hiểu, có người nói Hữu Ninh đế định để Thẩm Hi Hòa xung hỉ cho Tiêu Hoa Ung đang hôn mê bất tỉnh, thậm chí có kẻ còn bảo Hữu Ninh đế định đón Thẩm Hi Hòa vào cung với tư cách là Trung cung Hoàng hậu.

Thẩm Hi Hòa không để bụng đến tin đồn, nàng biết hai người này được Hữu Ninh đế phái đến để giám sát mình.

Việc nàng tra được manh mối về Kiếm Nam Xuân và nhờ Thôi Tấn Bách hỗ trợ điều tra chuyện trong lao đã khiến bệ hạ ngờ vực và cảnh giác.

Cuộc Sống Trà Xanh Của Thái Tử Điện HạTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgoài song cửa sổ giăng rèm bích sa, gió hiu hiu thổi trong phòng trưởng rủ màn che, thoang thoảng hương bay. “Nàng có hận không?” Một giọng nói lạnh lùng, có phần ẩn nhẫn vang lên giữa căn phòng tĩnh lặng, phá vợ sự bình yên vốn có. Người này đứng bên cửa sổ, vóc dáng cao lớn, thân hình rắn rỏi. Trên chiếc giá nến chân cao hình bát giác thanh nhã, ánh nến lập lòe trong chụp đèn bằng ngọc bích hòa cùng ánh trăng rọi vào qua song cửa sổ he hé mở, soi tỏ bóng dáng trông tựa trích tiên của người ấy. Hắn chính là Tín vương Tiêu Trường Khanh, Ngũ hoàng tử triều Đại Hưng, được đế vương sủng ái hết mực. Đáp lại hắn là mùi hương vấn vít giữa làn khói sương, như thể cả phòng chỉ có mình hắn đang độc thoại. Bàn tay chắp sau lưng lúc siết chặt, lúc buông lỏng, rốt cuộc hắn cũng không kiếm được mà xoay người lại. Ánh mắt hắn đầy vẻ phức tạp, xuyên qua lớp màn sa mỏng, qua tấm rèm châu, qua làn sương khói bảng lảng từ lò hương tràn ra, nhìn thẳng vào bóng người đang ngồi ngay ngắn sau án kỷ. Nàng… Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter*********************************CÁI CHẾT KỲ QUẶCThẩm Hi Hòa hoàn toàn không ngờ Biện Tiên Di cứ thế mà chết trước mặt mình.Biện Tiên Di – một nữ lang kiên cường dẻo dai, không ba3o giờ chịu cúi đầu, cho dù Biện gia phạm tội, phải vàoDịch Đình, nàng ta vẫn cố gắng tìm đường thoát cho mình. Một người coi trọng sinh m1ạng của bản thân đến vậysao có thể nói chết là chết?Thẩm Hi Hòa nghĩ mãi mà không hiểu, nhưng Biện Tiên Di quả thật đã hướng tiê9u ngọc vẫn.Cung nữ theo hầu Biện Tiên Di phát hiện nàng ta đã chết thì rú lên, thể là các cung nữ từ khắp nơi ùa tới, chẳngmấy c3hốc, hộ vệ trong cấm cung, nội thị, y công cũng chạy đến, sau đó là Vinh quý phi chịu trách nhiệm quản lýhậu cung và Bình Lăng công chúa.8“Có chuyện gì?” Vinh quý phi hỏi.Tình trạng của Biện Tiên Di quá thê thảm, nhìn gương mặt bê bết máu của nàng ta, ai nấy đều hoảng hốt, tưởng làThẩm Hi Hòa ra tay đầu độc, thành ra mọi người nơm nớp lo sợ mà không dám nói.“Phương y công, vì sao Biện đại gia lại chết thảm thế này?” Vinh quý phi gặng hỏi vị y công vừa chạy tới. “Bẩmnương nương, Biện đại gia đã uống phải thuốc độc, loại thuốc này được tinh luyện từ một loại nấm độc, chỉ trongtích tắc sẽ khiến người ta thất khiếu chảy máu, nội tạng bị tổn thương, Hoa Đà tái thế cũng đành bó tay.”Ý côngbẩm báo.“Sao Biện đại gia lại trúng độc được? Trong cung sao lại có loại thuốc độc như thế này?” Vinh quý phi nhìn quanh,ánh mắt sắc lẻm, ai nấy cảm như hển không dám lên tiếng. Cuối cùng, bà ta chú mục vào Thẩm Hi Hòa, sắc mặt cóphần hòa hoãn hơn, “Sao Chiêu Ninh quận chúa lại ở đây?”“Quý phi nương nương, hôm nay con vào cũng tìm Biện đại gia hỏi vài câu, Biện đại gia đã uống thuốc độc tự sátngay trước mặt con.” Dứt lời, nàng nhìn vào cốc trà Biện Tiên Di đã uống, “Nếu con đoán không nhầm thì trong cốctrà có độc.”Được Vinh quý phi ra hiệu, Phương y công lập tức kiểm nghiệm cốc trà, quả nhiên trong đó có độc.Thẩm Hi Hòa cứ ngỡ chỉ có cốc trà của Biện Tiên Di có độc còn của mình thì không, có vậy mới dễ vụ và cho mình,thế mà trong cốc của nàng cũng có độc, kết quả kiểm tra cuối cùng cho thấy ấm trà có độc. Ấm trà là do Biện TiênDi tự mình đi pha, rất nhiều cung nhân trong phòng trà đều nhìn thấy, dọc đường từ phòng trà về đây thì luôn cóngười đi cùng nàng ta, giúp nàng ta bưng điểm tâm mới làm hôm nay tới đây. Sau đó, Biện Tiên Di vẫn luôn đợi ởđây cho đến khi có người đưa Thẩm Hi Hòa tới.Thời gian Thẩm Hi Hòa đến chưa được nửa chung trà, không thể nào sai Biện Tiên Di đi đâu đó rồi tranh thủ hạđộc vào nước trà được.“Hình như Biện đại gia đã biết trước hôm nay quận chúa sẽ đến nên bảo nô tỳ ở ngoài đợi sẵn.” Cung nữ dẫnđường cho Thẩm Hi Hòa thấp giọng nói. “Hôm nay Biện đại gia còn nói mấy câu lạ lắm.” Một cung nữ khác nói,“Nàng ấy nói sau này sợ là không thể cùng chúng nô tỳ uống trà được nữa.”“Hôm nay nô tỳ đến trà phòng đúng lúc thấy Biện đại gia pha trà, tay nghề pha trà của Biện đại gia rất cao siêu, xưanay lại rộng rãi, nô tỳ bèn mặt dày xin một cốc mà nàng ấy không cho, còn bảo Trà này không uống được đầu.” Lạimột cung nữ nữa lên tiếng.Rất nhiều người phụ họa theo nàng ta.Thể là chuyện đã sáng tỏ, Biện Tiên Di đã uống thuốc độc tự sát, nhưng vì sao nàng ta lại làm vậy? Liệu có phải bịdồn vào đường cùng không? Vụ việc liên quan đến Thẩm Hi Hòa, Vinh quý phi không dám đoán bừa, đành báocho Hữu Ninh đế.Hữu Ninh để cho gọi tất cả đến Minh Chính điện để tra hỏi nguyên do.Chuyện đã đến nước này, Thẩm Hi Hòa không tiện giấu giếm nữa, đành kể lại sơ lược: “Sức khỏe Chiêu Ninhkhông tốt nên thường xuyên mời danh y điều trị, trong lúc chữa bệnh không thể kích động quá mức. Ngày Mườimột, đại phu đang chữa bệnh cho Chiêu Ninh, bỗng dưng có kẻ giả mạo làm hộ vệ của a huynh chạy vào trongphủ, thét lớn rằng a huynh bị người ta phục kích…”Sau đó, Thẩm Hi Hòa suýt mất mạng, kẻ này bị thống lĩnh hộ vệ của quận chúa phủ bắt được, bọn họ điều tra đượckẻ này đã uống một bầu Kiểm Nam Xuân, lại dựa trên đặc điểm cơ thể mà đoán ra thân phận của gã, cuối cùng lạinhờ Thôi Thiếu khanh hỗ trợ điều tra thì tra được đến chỗ Biện Tiên Di.Nghe xong, Hữu Ninh để triệu Thôi Tần Bách đến. Trước đó hai ngày, Thối Tấn Bách đã dâng sớ tấu rằng có kẻthuê tử tù hành hung người khác, cho nên Hữu Ninh để cũng biết ít nhiều. Thôi Tấn Bách đến, nói rằng kẻ giúpBiện Tiên Di lừa Phó Tân đến nhà lao và chắp nối với Trương Trác đã nhận tội. Đúng là Biện Tiên Di có một bầuKiếm Nam Xuân thật, Trương Trác đã uống cạn bầu rượu này tại nhà kẻ si mê Biện Tiên Di rồi nghỉ lại đó một đêm.Kẻ này thấy bầu rượu Kiếm Nam Xuân khá đẹp, lại là do Biện Tiên Di đưa cho bèn rửa sạch rồi cất đi, bây giờthành vật chứng. Hết thảy đã rõ ràng rành mạch, thoạt đầu Biện Tiên Di mưu hại Thẩm Hi Hòa, sau đó biết bị điềutra ra nên sợ tội tự sát.“Bệ hạ, việc này vẫn có điểm kỳ quặc.” Thẩm Hi Hòa không muốn dễ dàng kết án như vậy, “Chiêu Ninh và Biệnđại gia không có khúc mắc gì, động cơ nào khiến Biện đại gia muốn hại Chiêu Ninh?Cung nữ nói rằng Biện đại gia đã đợi Chiêu Ninh từ sớm, nhưng phải đến sáng nay Chiêu Ninh mới điều tra đượcchuyện này là do nàng ta gây ra, lúc Biện đại gia bắt đầu đợi thì Chiêu Ninh còn chưa tiến cung, làm thế nào nàngta nhanh chóng biết được chắc chắn hôm nay Chiêu Ninh sẽ vào cung tìm mình?Nàng ta ở trong cung, làm sao mà biết người mình nhờ vả ở bên ngoài cũng đã bị phát hiện nhanh đến thế?Nàng ta làm việc kín đáo và thận trọng, cớ sao lại bỏ sót một cái thóp lộ liễu thế kia?”Dứt lời, Thẩm Hi Hòa nhìn thoáng qua kẻ tự nhận là người si mê Biện Tiên Di, nàng không nhắc đến người theodõi ngoài quận chúa phủ nhưng đến kẻ đó còn bị diệt khẩu lẽ nào chỉ vì gã này si mê mình mà Biện Tiên Di thacho gã, chấp nhận có nguy cơ bị lộ?Nàng ta mà quyết đoán diệt khẩu nốt gã này, dù Thẩm Hi Hòa có hoài nghi nhưng không có nhân chứng và vậtchứng thì làm sao phản ngay rằng nàng ta có tội được?Nghe vậy, Hữu Ninh để cũng thấy đáng ngờ, vả lại Thẩm Hi Hòa là nạn nhân, ông ta bèn ra lệnh cho Thối TấnBách: “Việc này giao cho Thôi Thiếu khanh điều tra nhé.”“Thần tuân chỉ.” Thôi Tấn Bách khom người.“Chiêu Ninh bị liên lụy rồi.” Hữu Ninh để trấn an Thẩm Hi Hòa, “Sau này mà gặp phải chuyện tương tự thì cứ vàocung tìm trẫm, trẫm sẽ lấy lại công bằng cho con.”“Chiêu Ninh đa tạ bệ hạ.”Hữu Ninh để tự mình đỡ Thẩm Hi Hòa dậy: “Con vừa dạo qua Quỷ môn quan, không cần đa lễ, về phủ phải tĩnhdưỡng cho tốt, thiếu thuốc gì thì cứ vào cung lấy.”Thẩm Hi Hòa lại tạ ơn.Hữu Ninh để chợt nói: “Chiêu Ninh mới tới Kinh mà đã nhiều lần bị người ta gây hấn, mưu hại, đây là sơ suất củatrẫm, để trẫm phái hai nữ quan đến hầu hạ con, sau này kẻ nào dám bất kính với con thì để hai người họ thay mặttrẫm phạt bọn chúng.”Thẩm Hi Hòa chớp mắt, bình thản mỉm cười đồng ý: “Được bệ hạ yêu mến, Chiêu Ninh vui mừng quá đỗi, sau nàycó thể trông cậy vào hai vị nữ quan rồi.”Thẩm Hi Hòa xuất cung, dẫn theo hai nữ quan chừng năm mươi tuổi, đều là hàng lão làng trong cung, hai người họ không phải cung nữ bình thường mà chỉ lo liệu những việc của chính cung Hoàng hậu.Lai lịch của hai nữ quan làm nhiều người thấy khó hiểu, có người nói Hữu Ninh đế định để Thẩm Hi Hòa xung hỉ cho Tiêu Hoa Ung đang hôn mê bất tỉnh, thậm chí có kẻ còn bảo Hữu Ninh đế định đón Thẩm Hi Hòa vào cung với tư cách là Trung cung Hoàng hậu.Thẩm Hi Hòa không để bụng đến tin đồn, nàng biết hai người này được Hữu Ninh đế phái đến để giám sát mình.Việc nàng tra được manh mối về Kiếm Nam Xuân và nhờ Thôi Tấn Bách hỗ trợ điều tra chuyện trong lao đã khiến bệ hạ ngờ vực và cảnh giác.

Chương 126