Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…

Chương 180: Đại lão sắp hắc hóa (23)

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: UliesBeta: Ư ƯTiểu Hoa nghe xong lại đần mặt ra, "Ký, ký chủ? Cô nói đứa bé kia là nam chính của thế giới nào cơ?"Tô Yên giật giật môi, rầu rĩ, "Tất cả."Nội tâm Tiểu Hoa loạn như cái ổ gà~~Mèn đét ơi!!!!!! x n!!!!!!!Vậy là.., nam chính trong cả ba thế giới đều là một người?Tại sao nó không biết?Không đúng, trong tư liệu không có nói cái này mà!Tiểu Hoa ngu người một lúc lâu.Nó thậm chí không biết phải hỏi từ đâu.Một lúc lâu sau, mới cẩn thận hỏi, "Tại sao ký chủ lại biết họ đều là một người?"Tô Yên chạm vào viên đá quý kia, "Nếu gặp được người ấy, vật này sẽ xuất hiện cộng minh."Thế giới đầu tiên, bởi vì năng lượng của cô quá yếu, lúc ấy viên ruby có cộng minh, nhưng lại bị cô vô tình bỏ qua.Thế giới thứ hai, máu của anh dính vào nó, cộng minh càng mãnh liệt hơn.Thế giới này, chỉ cần tới gần Quyền Từ, thủy tinh sẽ hơi rung và phát sáng.Cô biết, đó là anh.Cho nên, từ lúc bắt đầu, Tô Yên chưa bao giờ phòng bị Quyền Từ.Tuy rằng, sát khí trên người anh rất nặng.Nhưng cô vẫn thích ở bên cạnh anh.Hơn nữa, càng ngày càng thích.Túm túm khăn trải giường, đứng dậy.Đang định đi vào phòng tắm thì điện thoại rung lên.Cô hơi dừng lại, cầm lấy chiếc di động đặt trên đầu giường.Là Kevin gọi tới.Cô ấn nghe, còn chưa kịp trả lời thì người ở đầu bên kia đã bắt đầu mắng chửi, âm thanh hỗn loạn vô cùng tức giận, "Tô Yên! Cô định làm gì vậy hả?! Tại sao lúc sáng không đến đoàn phim? Cô tính chơi trò gì với tôi?!! Cô để cho tất cả người trong đoàn phim đều phải chờ cô? Cô là cái quái gì cơ chứ? Không muốn quay thì nói một câu, chứ bây giờ còn giả lả với tôi làm gì?!"Tô Yên đẩy điện thoại ra xa, chờ khi Kevin chửi đã miệng rồi, đang bận thở hổn hển lấy sức.Cô mới đặt lên tai lần nữa, lên tiếng, "Tôi ngủ quên."Giọng cô có chút khàn khàn.Kevin là một kẻ già đời trong cái giới giải trí này.Vừa nghe thấy giọng nói của Tô Yên là biết đêm qua vừa làm ra chuyện xấu gì rồi.Cho nên vừa mở mồm ra là mắng tiếp, "Tô Yên tôi nói cho cô biết! Chuyện đời tư của cô thế nào, play play thế nào thì đó là chuyện của cô, nhưng bây giờ cô lại để nó gây ảnh hưởng tới chuyện đóng phim."Kevin rất tức giận, ngồi lải nhải.Cuối cùng mới nói: "Được rồi, chiều nay không cần đi, buổi tối tôi sẽ tổ chức tiệc rượu, khi đó nhớ tiếp đãi đạo diễn một chút."Nói xong, rập một tiếng, cúp máy.Tô Yên nhìn điện thoại, rồi nhìn thời gian hiển thị trên đó.Gần đến buổi chiều.Thì ra ngủ lâu như vậy.Cô đứng dậy, rửa mặt xong rồi mới đi xuống tầng.Cô đã đói đến mức bẹp lép, phải nhờ hai viên kẹo dâu sữa để kéo dài hơi tàn.Đi xuống tầng trệt, nhìn đồ ăn được để dành lại cho cô đặt ở trên bàn, đi qua.Dường như Quyền Từ không thích trong nhà có nhiều người cho nên trong nhà chỉ có bảo mẫu và đầu bếp sẽ dựa theo giờ làm việc đến làm thì trong nhà hoàn toàn không có ai.Tô Yên cầm đũa, ăn.Chưa ăn được bao nhiêu đã nghe thấy âm thanh trò chuyện ở ngoài cửa.Là An Nguyên Phi, "Trong nhà cậu giấu thứ gì tốt à? Không chịu làm ăn? Đó chính là tiền đấy, một đống RMB đang chờ cậu đến chinh phục đấy."Khi nói chuyện, cửa mở ra.Quyền Từ đi vào trước, sau đó đã thấy Tô Yên đang ngồi trước bàn ăn gì đó.Ánh mắt Quyền Từ sâu thăm thẳm.Đầu An Nguyên Phi vừa mới thò vào, giây tiếp theo, đã bị Quyền Từ đá thẳng ra cửa.Ầm một tiếng, cửa bị đóng chặt lại. 

Edit: Ulies

Beta: Ư Ư

Tiểu Hoa nghe xong lại đần mặt ra, "Ký, ký chủ? Cô nói đứa bé kia là nam chính của thế giới nào cơ?"

Tô Yên giật giật môi, rầu rĩ, "Tất cả."

Nội tâm Tiểu Hoa loạn như cái ổ gà~~

Mèn đét ơi!!!!!! x n!!!!!!!

Vậy là.., nam chính trong cả ba thế giới đều là một người?

Tại sao nó không biết?

Không đúng, trong tư liệu không có nói cái này mà!

Tiểu Hoa ngu người một lúc lâu.

Nó thậm chí không biết phải hỏi từ đâu.

Một lúc lâu sau, mới cẩn thận hỏi, "Tại sao ký chủ lại biết họ đều là một người?"

Tô Yên chạm vào viên đá quý kia, "Nếu gặp được người ấy, vật này sẽ xuất hiện cộng minh."

Thế giới đầu tiên, bởi vì năng lượng của cô quá yếu, lúc ấy viên ruby có cộng minh, nhưng lại bị cô vô tình bỏ qua.

Thế giới thứ hai, máu của anh dính vào nó, cộng minh càng mãnh liệt hơn.

Thế giới này, chỉ cần tới gần Quyền Từ, thủy tinh sẽ hơi rung và phát sáng.

Cô biết, đó là anh.

Cho nên, từ lúc bắt đầu, Tô Yên chưa bao giờ phòng bị Quyền Từ.

Tuy rằng, sát khí trên người anh rất nặng.

Nhưng cô vẫn thích ở bên cạnh anh.

Hơn nữa, càng ngày càng thích.

Túm túm khăn trải giường, đứng dậy.

Đang định đi vào phòng tắm thì điện thoại rung lên.

Cô hơi dừng lại, cầm lấy chiếc di động đặt trên đầu giường.

Là Kevin gọi tới.

Cô ấn nghe, còn chưa kịp trả lời thì người ở đầu bên kia đã bắt đầu mắng chửi, âm thanh hỗn loạn vô cùng tức giận, "Tô Yên! Cô định làm gì vậy hả?! Tại sao lúc sáng không đến đoàn phim? Cô tính chơi trò gì với tôi?!! Cô để cho tất cả người trong đoàn phim đều phải chờ cô? Cô là cái quái gì cơ chứ? Không muốn quay thì nói một câu, chứ bây giờ còn giả lả với tôi làm gì?!"

Tô Yên đẩy điện thoại ra xa, chờ khi Kevin chửi đã miệng rồi, đang bận thở hổn hển lấy sức.

Cô mới đặt lên tai lần nữa, lên tiếng, "Tôi ngủ quên."

Giọng cô có chút khàn khàn.

Kevin là một kẻ già đời trong cái giới giải trí này.

Vừa nghe thấy giọng nói của Tô Yên là biết đêm qua vừa làm ra chuyện xấu gì rồi.

Cho nên vừa mở mồm ra là mắng tiếp, "Tô Yên tôi nói cho cô biết! Chuyện đời tư của cô thế nào, play play thế nào thì đó là chuyện của cô, nhưng bây giờ cô lại để nó gây ảnh hưởng tới chuyện đóng phim."

Kevin rất tức giận, ngồi lải nhải.

Cuối cùng mới nói: "Được rồi, chiều nay không cần đi, buổi tối tôi sẽ tổ chức tiệc rượu, khi đó nhớ tiếp đãi đạo diễn một chút."

Nói xong, rập một tiếng, cúp máy.

Tô Yên nhìn điện thoại, rồi nhìn thời gian hiển thị trên đó.

Gần đến buổi chiều.

Thì ra ngủ lâu như vậy.

Cô đứng dậy, rửa mặt xong rồi mới đi xuống tầng.

Cô đã đói đến mức bẹp lép, phải nhờ hai viên kẹo dâu sữa để kéo dài hơi tàn.

Đi xuống tầng trệt, nhìn đồ ăn được để dành lại cho cô đặt ở trên bàn, đi qua.

Dường như Quyền Từ không thích trong nhà có nhiều người cho nên trong nhà chỉ có bảo mẫu và đầu bếp sẽ dựa theo giờ làm việc đến làm thì trong nhà hoàn toàn không có ai.

Tô Yên cầm đũa, ăn.

Chưa ăn được bao nhiêu đã nghe thấy âm thanh trò chuyện ở ngoài cửa.

Là An Nguyên Phi, "Trong nhà cậu giấu thứ gì tốt à? Không chịu làm ăn? Đó chính là tiền đấy, một đống RMB đang chờ cậu đến chinh phục đấy."

Khi nói chuyện, cửa mở ra.

Quyền Từ đi vào trước, sau đó đã thấy Tô Yên đang ngồi trước bàn ăn gì đó.

Ánh mắt Quyền Từ sâu thăm thẳm.

Đầu An Nguyên Phi vừa mới thò vào, giây tiếp theo, đã bị Quyền Từ đá thẳng ra cửa.

Ầm một tiếng, cửa bị đóng chặt lại. 

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: UliesBeta: Ư ƯTiểu Hoa nghe xong lại đần mặt ra, "Ký, ký chủ? Cô nói đứa bé kia là nam chính của thế giới nào cơ?"Tô Yên giật giật môi, rầu rĩ, "Tất cả."Nội tâm Tiểu Hoa loạn như cái ổ gà~~Mèn đét ơi!!!!!! x n!!!!!!!Vậy là.., nam chính trong cả ba thế giới đều là một người?Tại sao nó không biết?Không đúng, trong tư liệu không có nói cái này mà!Tiểu Hoa ngu người một lúc lâu.Nó thậm chí không biết phải hỏi từ đâu.Một lúc lâu sau, mới cẩn thận hỏi, "Tại sao ký chủ lại biết họ đều là một người?"Tô Yên chạm vào viên đá quý kia, "Nếu gặp được người ấy, vật này sẽ xuất hiện cộng minh."Thế giới đầu tiên, bởi vì năng lượng của cô quá yếu, lúc ấy viên ruby có cộng minh, nhưng lại bị cô vô tình bỏ qua.Thế giới thứ hai, máu của anh dính vào nó, cộng minh càng mãnh liệt hơn.Thế giới này, chỉ cần tới gần Quyền Từ, thủy tinh sẽ hơi rung và phát sáng.Cô biết, đó là anh.Cho nên, từ lúc bắt đầu, Tô Yên chưa bao giờ phòng bị Quyền Từ.Tuy rằng, sát khí trên người anh rất nặng.Nhưng cô vẫn thích ở bên cạnh anh.Hơn nữa, càng ngày càng thích.Túm túm khăn trải giường, đứng dậy.Đang định đi vào phòng tắm thì điện thoại rung lên.Cô hơi dừng lại, cầm lấy chiếc di động đặt trên đầu giường.Là Kevin gọi tới.Cô ấn nghe, còn chưa kịp trả lời thì người ở đầu bên kia đã bắt đầu mắng chửi, âm thanh hỗn loạn vô cùng tức giận, "Tô Yên! Cô định làm gì vậy hả?! Tại sao lúc sáng không đến đoàn phim? Cô tính chơi trò gì với tôi?!! Cô để cho tất cả người trong đoàn phim đều phải chờ cô? Cô là cái quái gì cơ chứ? Không muốn quay thì nói một câu, chứ bây giờ còn giả lả với tôi làm gì?!"Tô Yên đẩy điện thoại ra xa, chờ khi Kevin chửi đã miệng rồi, đang bận thở hổn hển lấy sức.Cô mới đặt lên tai lần nữa, lên tiếng, "Tôi ngủ quên."Giọng cô có chút khàn khàn.Kevin là một kẻ già đời trong cái giới giải trí này.Vừa nghe thấy giọng nói của Tô Yên là biết đêm qua vừa làm ra chuyện xấu gì rồi.Cho nên vừa mở mồm ra là mắng tiếp, "Tô Yên tôi nói cho cô biết! Chuyện đời tư của cô thế nào, play play thế nào thì đó là chuyện của cô, nhưng bây giờ cô lại để nó gây ảnh hưởng tới chuyện đóng phim."Kevin rất tức giận, ngồi lải nhải.Cuối cùng mới nói: "Được rồi, chiều nay không cần đi, buổi tối tôi sẽ tổ chức tiệc rượu, khi đó nhớ tiếp đãi đạo diễn một chút."Nói xong, rập một tiếng, cúp máy.Tô Yên nhìn điện thoại, rồi nhìn thời gian hiển thị trên đó.Gần đến buổi chiều.Thì ra ngủ lâu như vậy.Cô đứng dậy, rửa mặt xong rồi mới đi xuống tầng.Cô đã đói đến mức bẹp lép, phải nhờ hai viên kẹo dâu sữa để kéo dài hơi tàn.Đi xuống tầng trệt, nhìn đồ ăn được để dành lại cho cô đặt ở trên bàn, đi qua.Dường như Quyền Từ không thích trong nhà có nhiều người cho nên trong nhà chỉ có bảo mẫu và đầu bếp sẽ dựa theo giờ làm việc đến làm thì trong nhà hoàn toàn không có ai.Tô Yên cầm đũa, ăn.Chưa ăn được bao nhiêu đã nghe thấy âm thanh trò chuyện ở ngoài cửa.Là An Nguyên Phi, "Trong nhà cậu giấu thứ gì tốt à? Không chịu làm ăn? Đó chính là tiền đấy, một đống RMB đang chờ cậu đến chinh phục đấy."Khi nói chuyện, cửa mở ra.Quyền Từ đi vào trước, sau đó đã thấy Tô Yên đang ngồi trước bàn ăn gì đó.Ánh mắt Quyền Từ sâu thăm thẳm.Đầu An Nguyên Phi vừa mới thò vào, giây tiếp theo, đã bị Quyền Từ đá thẳng ra cửa.Ầm một tiếng, cửa bị đóng chặt lại. 

Chương 180: Đại lão sắp hắc hóa (23)