Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…

Chương 252: Câu truyện cổ tích hắc ám (24)

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ư ƯTiểu Hoa càng nhìn càng cảm thấy Donner trâu bò.Tính cách của Tô Yên nhìn qua thì rất ngoan rất nghe lời, nhưng trên thực tế thì có ai thấy cô thật sự nghe lời người nào chưa?Từ trước đến nay cô không bao giờ chịu tủi nhục, nếu bị bắt nạt thì chắc chắn sẽ trả thù lại.Nhìn đi, bây giờ thì sao nào?Donner vừa không phải là đối tượng cần công lược và vừa không thân chẳng quen biết gì cô.Thế mà anh chỉ cần tỏ ra một chút tủi thân hoặc là mong chờ thì ký chủ của nó đều im lặng đồng ý cho dù đó là yêu cầu vô lý cỡ nào.Cổ đại có Chu U vương phóng hỏa đùa các đại thần chỉ vì một nụ cười của Bao Tự.Trong mắt Tiểu Hoa thì người cá này cũng sắp đuổi kịp Bao Tự để Chu U vương làm xằng làm bậy này rồi.Từng ngày từng ngày cứ trôi qua như vậy, vết thương trên cổ tay của Donner cũng dần lành lại và mọc ra vảy cá mới.Chỉ là đông chí qua đi, mùa xuân sắp tới.Tiểu Hoa lại càng ngày càng lo lắng.Vì sao hả?Vì trong truyện cổ tích, ngày cánh hoa hồng cuối cùng héo úa là ngày sinh nhật của quái vật.Mà sinh nhật của quái vật lại ở đầu xuân.Tô Yên đứng trong một căn phòng bí ẩn nhìn bông hoa hồng được đặt trong một cái lọ thủy tinh.Bông hoa hồng này cũng chỉ còn lại ba cánh hoa..Tiểu Hoa lo lắng, "Ký chủ, chúng ta phải làm gì đây?""Em lo lắng?""Đúng vậy! Ký chủ, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì có lẽ ngài sẽ trở thành quái vật suốt cả cuộc đời!""Vậy thì sao chứ?"Tô Yên vẫn bình tĩnh.Sư tử thì sư tử, cô cũng đã quen với dáng vẻ sư tử này của mình rồi.Dù sao cũng có Donner ở bên cạnh mà, anh cũng không ghét dáng vẻ sư tử này của cô.Tiểu Hoa nghe ký chủ của mình nói thì lại bắt đầu đăm chiêu.Đúng vậy, ký chủ nói khá đúng mà, sư tử thì sư tử thôi có gì đâu.Nhưng mà Tiểu Hoa nhanh chóng phản ứng lại, "Ký chủ, đây là nhiệm vụ đó! Nếu ngài không hoàn thành thì sẽ không lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần đâu.""Không phải là còn một cách khác sao? Tôi sẽ chờ đến khi Beres chết."Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ của mình đã thay đổi.Nó không biết tại sao thế giới này ký chủ lại không thích nam chính nữa?Lúc trước không như vậy mà.Cho dù những vị nam chính ở thế giới trước làm gì thì ký chủ của nó vẫn không nháy mắt đồng ý.Bây giờ vất vả lắm mới có được một vị nam chính đáng tin cậy thì ký chủ lại bắt đầu ghét bỏ.Còn mong người ta nhanh chóng chết??!Tiểu Hoa lên tiếng, "Ký chủ, thế giới này là thế giới cổ tích nên cách lấy được mảnh nhỏ cũng khác với những thế giới trước kia. Nếu ngài muốn lấy được mảnh nhỏ thì phải hoàn thành năm nhiệm vụ kia."Tô Yên nghe vậy thì mím môi lại.Một lúc lâu sau đó cô mới lên tiếng, "Ở trong truyện, quái vật làm cách nào để biến lại thành người?""À, khi cánh hoa hồng cuối cùng héo úa thì Belle đã vội vàng chạy về lâu đài. Sau đó Belle tỏ tình và hai người đó hôn nhau. Từ đây hai người sống hạnh phúc bên nhau."Tiểu Hoa còn khóc khi đọc truyện này đấy chứ.Thậm chí còn like cho sự dũng cảm và lương thiện của Belle.Tuy ở thế giới này Belle biến thành Beres.Tô Yên chậm chạp không lên tiếng.Sau đó cô đi ra khỏi căn phòng kia.

Edit: Ư Ư

Tiểu Hoa càng nhìn càng cảm thấy Donner trâu bò.

Tính cách của Tô Yên nhìn qua thì rất ngoan rất nghe lời, nhưng trên thực tế thì có ai thấy cô thật sự nghe lời người nào chưa?

Từ trước đến nay cô không bao giờ chịu tủi nhục, nếu bị bắt nạt thì chắc chắn sẽ trả thù lại.

Nhìn đi, bây giờ thì sao nào?

Donner vừa không phải là đối tượng cần công lược và vừa không thân chẳng quen biết gì cô.

Thế mà anh chỉ cần tỏ ra một chút tủi thân hoặc là mong chờ thì ký chủ của nó đều im lặng đồng ý cho dù đó là yêu cầu vô lý cỡ nào.

Cổ đại có Chu U vương phóng hỏa đùa các đại thần chỉ vì một nụ cười của Bao Tự.

Trong mắt Tiểu Hoa thì người cá này cũng sắp đuổi kịp Bao Tự để Chu U vương làm xằng làm bậy này rồi.

Từng ngày từng ngày cứ trôi qua như vậy, vết thương trên cổ tay của Donner cũng dần lành lại và mọc ra vảy cá mới.

Chỉ là đông chí qua đi, mùa xuân sắp tới.

Tiểu Hoa lại càng ngày càng lo lắng.

Vì sao hả?

Vì trong truyện cổ tích, ngày cánh hoa hồng cuối cùng héo úa là ngày sinh nhật của quái vật.

Mà sinh nhật của quái vật lại ở đầu xuân.

Tô Yên đứng trong một căn phòng bí ẩn nhìn bông hoa hồng được đặt trong một cái lọ thủy tinh.

Bông hoa hồng này cũng chỉ còn lại ba cánh hoa..

Tiểu Hoa lo lắng, "Ký chủ, chúng ta phải làm gì đây?"

"Em lo lắng?"

"Đúng vậy! Ký chủ, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì có lẽ ngài sẽ trở thành quái vật suốt cả cuộc đời!"

"Vậy thì sao chứ?"

Tô Yên vẫn bình tĩnh.

Sư tử thì sư tử, cô cũng đã quen với dáng vẻ sư tử này của mình rồi.

Dù sao cũng có Donner ở bên cạnh mà, anh cũng không ghét dáng vẻ sư tử này của cô.

Tiểu Hoa nghe ký chủ của mình nói thì lại bắt đầu đăm chiêu.

Đúng vậy, ký chủ nói khá đúng mà, sư tử thì sư tử thôi có gì đâu.

Nhưng mà Tiểu Hoa nhanh chóng phản ứng lại, "Ký chủ, đây là nhiệm vụ đó! Nếu ngài không hoàn thành thì sẽ không lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần đâu."

"Không phải là còn một cách khác sao? Tôi sẽ chờ đến khi Beres chết."

Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ của mình đã thay đổi.

Nó không biết tại sao thế giới này ký chủ lại không thích nam chính nữa?

Lúc trước không như vậy mà.

Cho dù những vị nam chính ở thế giới trước làm gì thì ký chủ của nó vẫn không nháy mắt đồng ý.

Bây giờ vất vả lắm mới có được một vị nam chính đáng tin cậy thì ký chủ lại bắt đầu ghét bỏ.

Còn mong người ta nhanh chóng chết??!

Tiểu Hoa lên tiếng, "Ký chủ, thế giới này là thế giới cổ tích nên cách lấy được mảnh nhỏ cũng khác với những thế giới trước kia. Nếu ngài muốn lấy được mảnh nhỏ thì phải hoàn thành năm nhiệm vụ kia."

Tô Yên nghe vậy thì mím môi lại.

Một lúc lâu sau đó cô mới lên tiếng, "Ở trong truyện, quái vật làm cách nào để biến lại thành người?"

"À, khi cánh hoa hồng cuối cùng héo úa thì Belle đã vội vàng chạy về lâu đài. Sau đó Belle tỏ tình và hai người đó hôn nhau. Từ đây hai người sống hạnh phúc bên nhau."

Tiểu Hoa còn khóc khi đọc truyện này đấy chứ.

Thậm chí còn like cho sự dũng cảm và lương thiện của Belle.

Tuy ở thế giới này Belle biến thành Beres.

Tô Yên chậm chạp không lên tiếng.

Sau đó cô đi ra khỏi căn phòng kia.

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ư ƯTiểu Hoa càng nhìn càng cảm thấy Donner trâu bò.Tính cách của Tô Yên nhìn qua thì rất ngoan rất nghe lời, nhưng trên thực tế thì có ai thấy cô thật sự nghe lời người nào chưa?Từ trước đến nay cô không bao giờ chịu tủi nhục, nếu bị bắt nạt thì chắc chắn sẽ trả thù lại.Nhìn đi, bây giờ thì sao nào?Donner vừa không phải là đối tượng cần công lược và vừa không thân chẳng quen biết gì cô.Thế mà anh chỉ cần tỏ ra một chút tủi thân hoặc là mong chờ thì ký chủ của nó đều im lặng đồng ý cho dù đó là yêu cầu vô lý cỡ nào.Cổ đại có Chu U vương phóng hỏa đùa các đại thần chỉ vì một nụ cười của Bao Tự.Trong mắt Tiểu Hoa thì người cá này cũng sắp đuổi kịp Bao Tự để Chu U vương làm xằng làm bậy này rồi.Từng ngày từng ngày cứ trôi qua như vậy, vết thương trên cổ tay của Donner cũng dần lành lại và mọc ra vảy cá mới.Chỉ là đông chí qua đi, mùa xuân sắp tới.Tiểu Hoa lại càng ngày càng lo lắng.Vì sao hả?Vì trong truyện cổ tích, ngày cánh hoa hồng cuối cùng héo úa là ngày sinh nhật của quái vật.Mà sinh nhật của quái vật lại ở đầu xuân.Tô Yên đứng trong một căn phòng bí ẩn nhìn bông hoa hồng được đặt trong một cái lọ thủy tinh.Bông hoa hồng này cũng chỉ còn lại ba cánh hoa..Tiểu Hoa lo lắng, "Ký chủ, chúng ta phải làm gì đây?""Em lo lắng?""Đúng vậy! Ký chủ, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì có lẽ ngài sẽ trở thành quái vật suốt cả cuộc đời!""Vậy thì sao chứ?"Tô Yên vẫn bình tĩnh.Sư tử thì sư tử, cô cũng đã quen với dáng vẻ sư tử này của mình rồi.Dù sao cũng có Donner ở bên cạnh mà, anh cũng không ghét dáng vẻ sư tử này của cô.Tiểu Hoa nghe ký chủ của mình nói thì lại bắt đầu đăm chiêu.Đúng vậy, ký chủ nói khá đúng mà, sư tử thì sư tử thôi có gì đâu.Nhưng mà Tiểu Hoa nhanh chóng phản ứng lại, "Ký chủ, đây là nhiệm vụ đó! Nếu ngài không hoàn thành thì sẽ không lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần đâu.""Không phải là còn một cách khác sao? Tôi sẽ chờ đến khi Beres chết."Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ của mình đã thay đổi.Nó không biết tại sao thế giới này ký chủ lại không thích nam chính nữa?Lúc trước không như vậy mà.Cho dù những vị nam chính ở thế giới trước làm gì thì ký chủ của nó vẫn không nháy mắt đồng ý.Bây giờ vất vả lắm mới có được một vị nam chính đáng tin cậy thì ký chủ lại bắt đầu ghét bỏ.Còn mong người ta nhanh chóng chết??!Tiểu Hoa lên tiếng, "Ký chủ, thế giới này là thế giới cổ tích nên cách lấy được mảnh nhỏ cũng khác với những thế giới trước kia. Nếu ngài muốn lấy được mảnh nhỏ thì phải hoàn thành năm nhiệm vụ kia."Tô Yên nghe vậy thì mím môi lại.Một lúc lâu sau đó cô mới lên tiếng, "Ở trong truyện, quái vật làm cách nào để biến lại thành người?""À, khi cánh hoa hồng cuối cùng héo úa thì Belle đã vội vàng chạy về lâu đài. Sau đó Belle tỏ tình và hai người đó hôn nhau. Từ đây hai người sống hạnh phúc bên nhau."Tiểu Hoa còn khóc khi đọc truyện này đấy chứ.Thậm chí còn like cho sự dũng cảm và lương thiện của Belle.Tuy ở thế giới này Belle biến thành Beres.Tô Yên chậm chạp không lên tiếng.Sau đó cô đi ra khỏi căn phòng kia.

Chương 252: Câu truyện cổ tích hắc ám (24)