Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…

Chương 261: Câu truyện cổ tích hắc ám (33)

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ư ƯCái đuôi này đã bảo vệ anh rất nhiều năm.Chỉ cần anh muốn là anh có thể đuổi theo tất cả những sinh vật trong biển sâu.Bây giờ anh lại tự mình tháo tấm áo giáp này xuống vì đồ ngốc kia.Hai tiếng sau, một bát nước thuốc màu đen đã được điều chế xong.Toàn bộ căn phòng đều bị nhiễm mùi thuốc vừa đắng vừa khó ngửi.Vu sư đặt bát thuốc xuống bàn, thấy Donner định cầm lên uống luôn thì lập tức cản anh lại, bà hít sâu một hơi rồi nghiêm túc nói: "Donner Jane, trong bát thuốc này có sự chúc phúc của thượng đế với người cá, vậy nên mới cho người cá có cơ hội lên bờ tìm kiếm tình yêu đích thực."Donner gật gật đầu."Nhưng, thượng đế chúc phúc chỉ cho mỹ nhân ngư, nếu con uống nó thì cũng sẽ có được một đôi chân, nhưng mà ta muốn cho con biết con sẽ gặp phải chuyện gì."Mỹ nhân ngư và người cá ăn thịt người đều là người cá nhưng lại khác nhau.Mỹ nhân ngư tượng trưng cho may mắn, được thượng đế chúc phúc.Nhưng người cá ăn thịt người lại tượng trưng cho bất hạnh, người cá ăn thịt người lại mạnh hơn rất nhiều nên không thèm để ý tới những sinh vật xung quanhNhìn thấy Donner gật đầu, Vu sư chậm rãi nói: "Vảy của con sẽ rơi xuống từng mảnh, con sẽ phải thừa nhận cơn đau khó có thể chịu đựng, đôi mắt của con, mái tóc của con sẽ biến thành màu đen. Chỉ còn máu có màu lục đậm."Vu sư buồn đã nói nhưng Donner vẫn thản nhiên ngheSau đó lại nghe Vu sư nói tiếp, "Ta xin lỗi, sau khi uống hết bát thuốc này con chỉ có 24 tiếng để tìm được tình yêu của mình."Donner dừng một chút, "Ngài giải thích cẩn thận một chút."Vu sư giải thích, "Trong 24 tiếng đồng hồ con phải tìm được cô ấy và có được lời hứa vĩnh viễn yêu con của cô ấy. Nếu không con sẽ biến thành một vũng bùn."Donner im lặng.Vu sư lại cười, "Con sẽ không cho rằng mình sẽ được biến thành bọt biển như mỹ nhân ngư chứ?"Thượng đế thiên vị, cho một chủng tộc toàn bộ sự tốt đẹp, lại làm một chủng tộc khác thừa nhận toàn bộ sự âm u.Donner gật đầu, "Được."Vu sư thật sự không còn kiên nhẫn.Bà không nghĩ tới nói đến vậy mà Donner vẫn còn muốn uống bát thuốc này, tại sao?!Tại sao lại không muốn là người cá mà nhất định phải biến thành người?Vu sư tò mò, không biết người kia là người thế nào mà có thể làm Donner mê muội đến thế?Donner nghiêng đầu suy nghĩ, sư tử ngu ngốc của anh khi nhìn thấy anh biến thành người có còn nhận ra anh nữa không?Anh nhắm mắt, trong đầu là hình ảnh Tô Yên chạy về phía mình.Đáng giá.Anh thích nhìn cô cười vui vẻ.Vì nụ cười của cô, tất cả đều đáng giá.Lúc nghĩ thì anh đã duỗi tay cầm lấy bát thuốc kia lên, ngửa đầu uống sạch.Ánh mắt vu sư tràn đầy phức tạp nhìn anh.Từ đây người cá đã không có đời tiếp theoDonner Jane là người cá ăn thịt người cuối cùngVốn dĩ dựa vào gien của người cá ăn thịt người thì cho dù Donner kết hợp với ai, đời tiếp theo chắc chắn cũng sẽ là người cá ăn thịt người.Có lẽ sẽ không thuần khiết được như anh nhưng đuôi cá vẫn có màu bạc, máu màu lục đậm.

Edit: Ư Ư

Cái đuôi này đã bảo vệ anh rất nhiều năm.

Chỉ cần anh muốn là anh có thể đuổi theo tất cả những sinh vật trong biển sâu.

Bây giờ anh lại tự mình tháo tấm áo giáp này xuống vì đồ ngốc kia.

Hai tiếng sau, một bát nước thuốc màu đen đã được điều chế xong.

Toàn bộ căn phòng đều bị nhiễm mùi thuốc vừa đắng vừa khó ngửi.

Vu sư đặt bát thuốc xuống bàn, thấy Donner định cầm lên uống luôn thì lập tức cản anh lại, bà hít sâu một hơi rồi nghiêm túc nói: "Donner Jane, trong bát thuốc này có sự chúc phúc của thượng đế với người cá, vậy nên mới cho người cá có cơ hội lên bờ tìm kiếm tình yêu đích thực."

Donner gật gật đầu.

"Nhưng, thượng đế chúc phúc chỉ cho mỹ nhân ngư, nếu con uống nó thì cũng sẽ có được một đôi chân, nhưng mà ta muốn cho con biết con sẽ gặp phải chuyện gì."

Mỹ nhân ngư và người cá ăn thịt người đều là người cá nhưng lại khác nhau.

Mỹ nhân ngư tượng trưng cho may mắn, được thượng đế chúc phúc.

Nhưng người cá ăn thịt người lại tượng trưng cho bất hạnh, người cá ăn thịt người lại mạnh hơn rất nhiều nên không thèm để ý tới những sinh vật xung quanh

Nhìn thấy Donner gật đầu, Vu sư chậm rãi nói: "Vảy của con sẽ rơi xuống từng mảnh, con sẽ phải thừa nhận cơn đau khó có thể chịu đựng, đôi mắt của con, mái tóc của con sẽ biến thành màu đen. Chỉ còn máu có màu lục đậm."

Vu sư buồn đã nói nhưng Donner vẫn thản nhiên nghe

Sau đó lại nghe Vu sư nói tiếp, "Ta xin lỗi, sau khi uống hết bát thuốc này con chỉ có 24 tiếng để tìm được tình yêu của mình."

Donner dừng một chút, "Ngài giải thích cẩn thận một chút."

Vu sư giải thích, "Trong 24 tiếng đồng hồ con phải tìm được cô ấy và có được lời hứa vĩnh viễn yêu con của cô ấy. Nếu không con sẽ biến thành một vũng bùn."

Donner im lặng.

Vu sư lại cười, "Con sẽ không cho rằng mình sẽ được biến thành bọt biển như mỹ nhân ngư chứ?"

Thượng đế thiên vị, cho một chủng tộc toàn bộ sự tốt đẹp, lại làm một chủng tộc khác thừa nhận toàn bộ sự âm u.

Donner gật đầu, "Được."

Vu sư thật sự không còn kiên nhẫn.

Bà không nghĩ tới nói đến vậy mà Donner vẫn còn muốn uống bát thuốc này, tại sao?!

Tại sao lại không muốn là người cá mà nhất định phải biến thành người?

Vu sư tò mò, không biết người kia là người thế nào mà có thể làm Donner mê muội đến thế?

Donner nghiêng đầu suy nghĩ, sư tử ngu ngốc của anh khi nhìn thấy anh biến thành người có còn nhận ra anh nữa không?

Anh nhắm mắt, trong đầu là hình ảnh Tô Yên chạy về phía mình.

Đáng giá.

Anh thích nhìn cô cười vui vẻ.

Vì nụ cười của cô, tất cả đều đáng giá.

Lúc nghĩ thì anh đã duỗi tay cầm lấy bát thuốc kia lên, ngửa đầu uống sạch.

Ánh mắt vu sư tràn đầy phức tạp nhìn anh.

Từ đây người cá đã không có đời tiếp theo

Donner Jane là người cá ăn thịt người cuối cùng

Vốn dĩ dựa vào gien của người cá ăn thịt người thì cho dù Donner kết hợp với ai, đời tiếp theo chắc chắn cũng sẽ là người cá ăn thịt người.

Có lẽ sẽ không thuần khiết được như anh nhưng đuôi cá vẫn có màu bạc, máu màu lục đậm.

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ư ƯCái đuôi này đã bảo vệ anh rất nhiều năm.Chỉ cần anh muốn là anh có thể đuổi theo tất cả những sinh vật trong biển sâu.Bây giờ anh lại tự mình tháo tấm áo giáp này xuống vì đồ ngốc kia.Hai tiếng sau, một bát nước thuốc màu đen đã được điều chế xong.Toàn bộ căn phòng đều bị nhiễm mùi thuốc vừa đắng vừa khó ngửi.Vu sư đặt bát thuốc xuống bàn, thấy Donner định cầm lên uống luôn thì lập tức cản anh lại, bà hít sâu một hơi rồi nghiêm túc nói: "Donner Jane, trong bát thuốc này có sự chúc phúc của thượng đế với người cá, vậy nên mới cho người cá có cơ hội lên bờ tìm kiếm tình yêu đích thực."Donner gật gật đầu."Nhưng, thượng đế chúc phúc chỉ cho mỹ nhân ngư, nếu con uống nó thì cũng sẽ có được một đôi chân, nhưng mà ta muốn cho con biết con sẽ gặp phải chuyện gì."Mỹ nhân ngư và người cá ăn thịt người đều là người cá nhưng lại khác nhau.Mỹ nhân ngư tượng trưng cho may mắn, được thượng đế chúc phúc.Nhưng người cá ăn thịt người lại tượng trưng cho bất hạnh, người cá ăn thịt người lại mạnh hơn rất nhiều nên không thèm để ý tới những sinh vật xung quanhNhìn thấy Donner gật đầu, Vu sư chậm rãi nói: "Vảy của con sẽ rơi xuống từng mảnh, con sẽ phải thừa nhận cơn đau khó có thể chịu đựng, đôi mắt của con, mái tóc của con sẽ biến thành màu đen. Chỉ còn máu có màu lục đậm."Vu sư buồn đã nói nhưng Donner vẫn thản nhiên ngheSau đó lại nghe Vu sư nói tiếp, "Ta xin lỗi, sau khi uống hết bát thuốc này con chỉ có 24 tiếng để tìm được tình yêu của mình."Donner dừng một chút, "Ngài giải thích cẩn thận một chút."Vu sư giải thích, "Trong 24 tiếng đồng hồ con phải tìm được cô ấy và có được lời hứa vĩnh viễn yêu con của cô ấy. Nếu không con sẽ biến thành một vũng bùn."Donner im lặng.Vu sư lại cười, "Con sẽ không cho rằng mình sẽ được biến thành bọt biển như mỹ nhân ngư chứ?"Thượng đế thiên vị, cho một chủng tộc toàn bộ sự tốt đẹp, lại làm một chủng tộc khác thừa nhận toàn bộ sự âm u.Donner gật đầu, "Được."Vu sư thật sự không còn kiên nhẫn.Bà không nghĩ tới nói đến vậy mà Donner vẫn còn muốn uống bát thuốc này, tại sao?!Tại sao lại không muốn là người cá mà nhất định phải biến thành người?Vu sư tò mò, không biết người kia là người thế nào mà có thể làm Donner mê muội đến thế?Donner nghiêng đầu suy nghĩ, sư tử ngu ngốc của anh khi nhìn thấy anh biến thành người có còn nhận ra anh nữa không?Anh nhắm mắt, trong đầu là hình ảnh Tô Yên chạy về phía mình.Đáng giá.Anh thích nhìn cô cười vui vẻ.Vì nụ cười của cô, tất cả đều đáng giá.Lúc nghĩ thì anh đã duỗi tay cầm lấy bát thuốc kia lên, ngửa đầu uống sạch.Ánh mắt vu sư tràn đầy phức tạp nhìn anh.Từ đây người cá đã không có đời tiếp theoDonner Jane là người cá ăn thịt người cuối cùngVốn dĩ dựa vào gien của người cá ăn thịt người thì cho dù Donner kết hợp với ai, đời tiếp theo chắc chắn cũng sẽ là người cá ăn thịt người.Có lẽ sẽ không thuần khiết được như anh nhưng đuôi cá vẫn có màu bạc, máu màu lục đậm.

Chương 261: Câu truyện cổ tích hắc ám (33)