Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…

Chương 264: Câu truyện cổ tích hắc ám (36)

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ư ƯBây giờ chỉ vì cô gái kia, một con người!Làm Donner nói ra câu nói này.Lời vừa ra khỏi miệng liền trở nên hèn mọn nhưng lại làm vu sư cảm thấy đau lòng.Vu sư thở dài, bà cầm lấy một cái túi rồi nói: "Đi thôi, ta đưa con đi."Donner lộ ra một nụ cười nhợt nhạt chẳng sợ bây giờ mỗi bước đi đều đau đến nỗi làm tim anh run rẩy"Cảm ơn người."...........Lâu đài cổ, yến hội đã bắt đầu.Tiếng chuông lúc 10 giờ vang lên.Tô Yên mặc lễ phục hoa lệ bước xuống từ trên cầu thang làm mọi người dù đang ăn uống hay đang nhảy múa đều kinh diễm.Cô vừa đi xuống thì đã có không ít người bước tới ca ngợi, "Công chúa thật xinh đẹp.""Không nghĩ tới trong tòa lâu đài cổ này lại có một vị công chúa xinh đẹp mỹ lệ đến vậy."Tô Yên đứng nhìn mọi người xung quanh như đang tìm kiếm một người nào đó.Trên nóc nhà, Tiểu Hồng cuốn một viên gạch sang nơi khác để nhòm xuống phía dưới.Trên đầu nó, Cổ Vương cũng khó có khi tỉnh lại nên bắt đầu đánh giá, "Mắng mắng mắng mắng."Cũng không tệ lắm.Âm nhạc du dương vang lên, Tô Yên trở thành tiêu điểm trong cả tòa lâu đài cổ, lễ phục màu vàng nhạt, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấy.Cô đi lại trong đám người, cũng coi những bàn tay mời cô khiêu vũ kia như không khí.Tô Yên nhìn toàn bộ người ở đây.Donner đâu?Vừa nghĩ cô vừa nhìn về phía đồng hồ, lúc này đã là mười một rưỡi rồi mà anh vẫn chưa tới.Bên cạnh, có hầu gái lặng lẽ đi tới cung kính nhắc nhở, "Công chúa, đây là sinh nhật của ngài nên dù thế nào công chúa cũng phải tìm một người để khiêu vũ cùng. Nếu không mọi người sẽ cho rằng công chúa ngạo mạn và vô lễ."Lúc này Tô Yên mới ngẩng đầu lên nhìn về phía hầu gái kia.Vì sao cô lại tổ chức bữa tiệc này?Chính là bởi vì đây là nhiệm vụ cuối cùng, muốn làm mọi người biết đến sự tồn tại và lễ nghi cao quý ưu nhã của một vị công chúa.Cho nên điệu nhảy này không thể không nhảy.Ngay lúc này lại có một giọng nói truyền đến, "Công chúa điện hạ xinh đẹp, tôi có thể vinh hạnh được nhảy một điệu với em không?"Tiếng nói tràn đầy từ tính, cô vừa nghiêng đầu nhìn đã thấy Beres Bieber mặc một cái áo bành tô màu đen đang cúi đầu đặt tay lên ngực.Cực kỳ thân sĩ, cũng cực kỳ anh tuấn.Tối nay có không ít cô gái nhìn về phía Beres.Khi người anh tuấn nhất mời người xinh đẹp nhất nhảy một điệu thì tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ và đó là lẽ đương nhiên.Tô Yên im lặng nhìn xung quanh, khi thấy Donner thật sự không tới cô mới gật đầu, "Được."Một điệu Van hòa âm nhanh chóng vang lên trên sân khấu.Tiếng nhạc du dương cũng lập tức trở nên vui tươi hơn,Người xung quanh cũng sôi nổi dừng lại để sân khấu cho hai người.Beres cười dịu dàng nhìn Tô Yên, sau đó hắn ta nói: "Tôi thật sự rất xin lỗi, tôi có mắt không tròng nên không biết con quái vật kia lại là một vị công chúa xinh đẹp đến vậy."Tô Yên không nói gì, cô chỉ chú ý nhảy và những người xung quanh.

Edit: Ư Ư

Bây giờ chỉ vì cô gái kia, một con người!

Làm Donner nói ra câu nói này.

Lời vừa ra khỏi miệng liền trở nên hèn mọn nhưng lại làm vu sư cảm thấy đau lòng.

Vu sư thở dài, bà cầm lấy một cái túi rồi nói: "Đi thôi, ta đưa con đi."

Donner lộ ra một nụ cười nhợt nhạt chẳng sợ bây giờ mỗi bước đi đều đau đến nỗi làm tim anh run rẩy

"Cảm ơn người."

...........

Lâu đài cổ, yến hội đã bắt đầu.

Tiếng chuông lúc 10 giờ vang lên.

Tô Yên mặc lễ phục hoa lệ bước xuống từ trên cầu thang làm mọi người dù đang ăn uống hay đang nhảy múa đều kinh diễm.

Cô vừa đi xuống thì đã có không ít người bước tới ca ngợi, "Công chúa thật xinh đẹp."

"Không nghĩ tới trong tòa lâu đài cổ này lại có một vị công chúa xinh đẹp mỹ lệ đến vậy."

Tô Yên đứng nhìn mọi người xung quanh như đang tìm kiếm một người nào đó.

Trên nóc nhà, Tiểu Hồng cuốn một viên gạch sang nơi khác để nhòm xuống phía dưới.

Trên đầu nó, Cổ Vương cũng khó có khi tỉnh lại nên bắt đầu đánh giá, "Mắng mắng mắng mắng."

Cũng không tệ lắm.

Âm nhạc du dương vang lên, Tô Yên trở thành tiêu điểm trong cả tòa lâu đài cổ, lễ phục màu vàng nhạt, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấy.

Cô đi lại trong đám người, cũng coi những bàn tay mời cô khiêu vũ kia như không khí.

Tô Yên nhìn toàn bộ người ở đây.

Donner đâu?

Vừa nghĩ cô vừa nhìn về phía đồng hồ, lúc này đã là mười một rưỡi rồi mà anh vẫn chưa tới.

Bên cạnh, có hầu gái lặng lẽ đi tới cung kính nhắc nhở, "Công chúa, đây là sinh nhật của ngài nên dù thế nào công chúa cũng phải tìm một người để khiêu vũ cùng. Nếu không mọi người sẽ cho rằng công chúa ngạo mạn và vô lễ."

Lúc này Tô Yên mới ngẩng đầu lên nhìn về phía hầu gái kia.

Vì sao cô lại tổ chức bữa tiệc này?

Chính là bởi vì đây là nhiệm vụ cuối cùng, muốn làm mọi người biết đến sự tồn tại và lễ nghi cao quý ưu nhã của một vị công chúa.

Cho nên điệu nhảy này không thể không nhảy.

Ngay lúc này lại có một giọng nói truyền đến, "Công chúa điện hạ xinh đẹp, tôi có thể vinh hạnh được nhảy một điệu với em không?"

Tiếng nói tràn đầy từ tính, cô vừa nghiêng đầu nhìn đã thấy Beres Bieber mặc một cái áo bành tô màu đen đang cúi đầu đặt tay lên ngực.

Cực kỳ thân sĩ, cũng cực kỳ anh tuấn.

Tối nay có không ít cô gái nhìn về phía Beres.

Khi người anh tuấn nhất mời người xinh đẹp nhất nhảy một điệu thì tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ và đó là lẽ đương nhiên.

Tô Yên im lặng nhìn xung quanh, khi thấy Donner thật sự không tới cô mới gật đầu, "Được."

Một điệu Van hòa âm nhanh chóng vang lên trên sân khấu.

Tiếng nhạc du dương cũng lập tức trở nên vui tươi hơn,

Người xung quanh cũng sôi nổi dừng lại để sân khấu cho hai người.

Beres cười dịu dàng nhìn Tô Yên, sau đó hắn ta nói: "Tôi thật sự rất xin lỗi, tôi có mắt không tròng nên không biết con quái vật kia lại là một vị công chúa xinh đẹp đến vậy."

Tô Yên không nói gì, cô chỉ chú ý nhảy và những người xung quanh.

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ư ƯBây giờ chỉ vì cô gái kia, một con người!Làm Donner nói ra câu nói này.Lời vừa ra khỏi miệng liền trở nên hèn mọn nhưng lại làm vu sư cảm thấy đau lòng.Vu sư thở dài, bà cầm lấy một cái túi rồi nói: "Đi thôi, ta đưa con đi."Donner lộ ra một nụ cười nhợt nhạt chẳng sợ bây giờ mỗi bước đi đều đau đến nỗi làm tim anh run rẩy"Cảm ơn người."...........Lâu đài cổ, yến hội đã bắt đầu.Tiếng chuông lúc 10 giờ vang lên.Tô Yên mặc lễ phục hoa lệ bước xuống từ trên cầu thang làm mọi người dù đang ăn uống hay đang nhảy múa đều kinh diễm.Cô vừa đi xuống thì đã có không ít người bước tới ca ngợi, "Công chúa thật xinh đẹp.""Không nghĩ tới trong tòa lâu đài cổ này lại có một vị công chúa xinh đẹp mỹ lệ đến vậy."Tô Yên đứng nhìn mọi người xung quanh như đang tìm kiếm một người nào đó.Trên nóc nhà, Tiểu Hồng cuốn một viên gạch sang nơi khác để nhòm xuống phía dưới.Trên đầu nó, Cổ Vương cũng khó có khi tỉnh lại nên bắt đầu đánh giá, "Mắng mắng mắng mắng."Cũng không tệ lắm.Âm nhạc du dương vang lên, Tô Yên trở thành tiêu điểm trong cả tòa lâu đài cổ, lễ phục màu vàng nhạt, chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấy.Cô đi lại trong đám người, cũng coi những bàn tay mời cô khiêu vũ kia như không khí.Tô Yên nhìn toàn bộ người ở đây.Donner đâu?Vừa nghĩ cô vừa nhìn về phía đồng hồ, lúc này đã là mười một rưỡi rồi mà anh vẫn chưa tới.Bên cạnh, có hầu gái lặng lẽ đi tới cung kính nhắc nhở, "Công chúa, đây là sinh nhật của ngài nên dù thế nào công chúa cũng phải tìm một người để khiêu vũ cùng. Nếu không mọi người sẽ cho rằng công chúa ngạo mạn và vô lễ."Lúc này Tô Yên mới ngẩng đầu lên nhìn về phía hầu gái kia.Vì sao cô lại tổ chức bữa tiệc này?Chính là bởi vì đây là nhiệm vụ cuối cùng, muốn làm mọi người biết đến sự tồn tại và lễ nghi cao quý ưu nhã của một vị công chúa.Cho nên điệu nhảy này không thể không nhảy.Ngay lúc này lại có một giọng nói truyền đến, "Công chúa điện hạ xinh đẹp, tôi có thể vinh hạnh được nhảy một điệu với em không?"Tiếng nói tràn đầy từ tính, cô vừa nghiêng đầu nhìn đã thấy Beres Bieber mặc một cái áo bành tô màu đen đang cúi đầu đặt tay lên ngực.Cực kỳ thân sĩ, cũng cực kỳ anh tuấn.Tối nay có không ít cô gái nhìn về phía Beres.Khi người anh tuấn nhất mời người xinh đẹp nhất nhảy một điệu thì tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ và đó là lẽ đương nhiên.Tô Yên im lặng nhìn xung quanh, khi thấy Donner thật sự không tới cô mới gật đầu, "Được."Một điệu Van hòa âm nhanh chóng vang lên trên sân khấu.Tiếng nhạc du dương cũng lập tức trở nên vui tươi hơn,Người xung quanh cũng sôi nổi dừng lại để sân khấu cho hai người.Beres cười dịu dàng nhìn Tô Yên, sau đó hắn ta nói: "Tôi thật sự rất xin lỗi, tôi có mắt không tròng nên không biết con quái vật kia lại là một vị công chúa xinh đẹp đến vậy."Tô Yên không nói gì, cô chỉ chú ý nhảy và những người xung quanh.

Chương 264: Câu truyện cổ tích hắc ám (36)