Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 520: Tống Dung Hoa đến thị uy ngược lại bị xấu hổ 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hơn nữa lợi dụng dịp này nàng có thể cài vài người vào theo dõi hắn, miễn cho hắn bị người ta khi dễ nàng cũng không biết.Hừ, dám khi dễ người của nàng, nàng sẽ không bỏ qua.Tuy rằng hắn lợi hại, nhưng dù sao có đôi khi nam nhân không thèm để ý đến chuyện vặt vãnh.Nàng cũng không rộng lượng như vậy!Có người của nàng ở đó, cũng có thể giám thị Lưu Xuyên bọn họ, như vậy Lưu Xuyên kia cũng không có cách nào thử dùng thế lực khác bắt ép Hoàng Phủ Cẩn .Tô Mạt nhịn không được cười rộ lên, lại uống thêm hai ly rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng kiều diễm như hoa.Hoàng Phủ Giới nhìn thấy trong lòng đột đột nhảy dựng lên, hai má cũng nóng rát, chỉ cảm thấy trong lòng bị người ta đốt lên bó lửa, nóng bỏng cực độ .Hắn kéo kéo vạt áo chính mình, lớn tiếng nói:“Ai nha, buồn chết ta. Ta muốn đi ra ngoài đi dạo một chút.”Nói xong như kiểu trốn chạy xông ra ngoài.Tô Mạt kinh ngạc nhìn bóng dáng hắn, muốn đi ra xem sao, Hoàng Phủ Cẩn liếc nàng một cái, đem ly rượu đưa qua,“Châm rượu.”Tô Mạt nhíu mi, chỉ chỉ trước mặt hắn,“Không phải có cái bình lớn sao.”Hoàng Phủ Giác đang cùng Tô Việt nói chuyện, thấy được cười cười, chế nhạo Tô Mạt nói:“Không châm rượu cũng biết, dù sao không cần phải đi ra ngoài, an vị ở trong này.”Tô Mạt chu miệng lên, liếc Hoàng Phủ Cẩn một cái, không khỏi cười cười, Hoàng Phủ Cẩn bị nàng cười, hai má nóng lên, vội quay đầu uống rượu.Lúc này nghe được bên ngoài có tiếng âm nhạc ồn ào truyền đến.Tô Mạt hỏi Kim Kết,“Có phải có người tới quấy rối hay không?”Tô Việt nói:“Không thể nào. Cửa hàng còn chưa khia trương, náo loạn cía gì chứ?”Bên ngoài tiểu nha đầu bước nhanh chạy vào, bên ngoài gian bị Kim Kết ngăn chặn,“Có chuyện gì ?”Tiểu nha đầu vội la lên:“Có vị tự xưng là cái gì công chúa Tống tiểu thư, dẫn theo người đến đây quấy rối. Còn cầm mã tiên ( roi ngựa), còn vung roi quật đồ đạc của chúng ta, đều đã đập hư vài cái cái chai .”Đám người Tô Mạt ở bên trong nghe thấy, sắc mặt Hoàng Phủ Cẩn phát lạnh, buông ly rượu xuống,“Ta đi nhìn xem.”Tô Mạt đè hắn lại,“Ngươi cùng Ngũ điện hạ uống rượu đi. Ta đi nhìn xem.”Nữ hài tử điêu ngoa bốc đồng đến quấy rối, nam nhân không có cách ứng phó được, lấy vũ lực áp nàng ta, nàng ta sẽ không nghe.Nếu động thủ, khó tránh khỏi tội danh khi dễ nữ hài tử.Huống hồ hắn vĩ đại như vậy, về sau còn lớn hơn nữa, nữ nhân thích hắn còn nhiều hơn nữa a.Đối mặt với tiểu tam, nàng tuyệt đối sẽ không nương tay đâu.

Hơn nữa lợi dụng dịp này nàng có thể cài vài người vào theo dõi hắn, miễn cho hắn bị người ta khi dễ nàng cũng không biết.

Hừ, dám khi dễ người của nàng, nàng sẽ không bỏ qua.

Tuy rằng hắn lợi hại, nhưng dù sao có đôi khi nam nhân không thèm để ý đến chuyện vặt vãnh.

Nàng cũng không rộng lượng như vậy!

Có người của nàng ở đó, cũng có thể giám thị Lưu Xuyên bọn họ, như vậy Lưu Xuyên kia cũng không có cách nào thử dùng thế lực khác bắt ép Hoàng Phủ Cẩn .

Tô Mạt nhịn không được cười rộ lên, lại uống thêm hai ly rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng kiều diễm như hoa.

Hoàng Phủ Giới nhìn thấy trong lòng đột đột nhảy dựng lên, hai má cũng nóng
rát, chỉ cảm thấy trong lòng bị người ta đốt lên bó lửa, nóng bỏng cực
độ .

Hắn kéo kéo vạt áo chính mình, lớn tiếng nói:“Ai nha, buồn chết ta. Ta muốn đi ra ngoài đi dạo một chút.”

Nói xong như kiểu trốn chạy xông ra ngoài.

Tô Mạt kinh ngạc nhìn bóng dáng hắn, muốn đi ra xem sao, Hoàng Phủ Cẩn liếc nàng một cái, đem ly rượu đưa qua,“Châm rượu.”

Tô Mạt nhíu mi, chỉ chỉ trước mặt hắn,“Không phải có cái bình lớn sao.”

Hoàng Phủ Giác đang cùng Tô Việt nói chuyện, thấy được cười cười, chế nhạo Tô Mạt nói:“Không châm rượu cũng biết, dù sao không cần phải đi ra ngoài,
an vị ở trong này.”

Tô Mạt chu miệng lên, liếc Hoàng Phủ Cẩn một
cái, không khỏi cười cười, Hoàng Phủ Cẩn bị nàng cười, hai má nóng lên,
vội quay đầu uống rượu.

Lúc này nghe được bên ngoài có tiếng âm nhạc ồn ào truyền đến.

Tô Mạt hỏi Kim Kết,“Có phải có người tới quấy rối hay không?”

Tô Việt nói:“Không thể nào. Cửa hàng còn chưa khia trương, náo loạn cía gì chứ?”

Bên ngoài tiểu nha đầu bước nhanh chạy vào, bên ngoài gian bị Kim Kết ngăn chặn,“Có chuyện gì ?”

Tiểu nha đầu vội la lên:“Có vị tự xưng là cái gì công chúa Tống tiểu thư,
dẫn theo người đến đây quấy rối. Còn cầm mã tiên ( roi ngựa), còn vung
roi quật đồ đạc của chúng ta, đều đã đập hư vài cái cái chai .”

Đám người Tô Mạt ở bên trong nghe thấy, sắc mặt Hoàng Phủ Cẩn phát lạnh, buông ly rượu xuống,“Ta đi nhìn xem.”

Tô Mạt đè hắn lại,“Ngươi cùng Ngũ điện hạ uống rượu đi. Ta đi nhìn xem.”

Nữ hài tử điêu ngoa bốc đồng đến quấy rối, nam nhân không có cách ứng phó được, lấy vũ lực áp nàng ta, nàng ta sẽ không nghe.

Nếu động thủ, khó tránh khỏi tội danh khi dễ nữ hài tử.

Huống hồ hắn vĩ đại như vậy, về sau còn lớn hơn nữa, nữ nhân thích hắn còn nhiều hơn nữa a.

Đối mặt với tiểu tam, nàng tuyệt đối sẽ không nương tay đâu.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hơn nữa lợi dụng dịp này nàng có thể cài vài người vào theo dõi hắn, miễn cho hắn bị người ta khi dễ nàng cũng không biết.Hừ, dám khi dễ người của nàng, nàng sẽ không bỏ qua.Tuy rằng hắn lợi hại, nhưng dù sao có đôi khi nam nhân không thèm để ý đến chuyện vặt vãnh.Nàng cũng không rộng lượng như vậy!Có người của nàng ở đó, cũng có thể giám thị Lưu Xuyên bọn họ, như vậy Lưu Xuyên kia cũng không có cách nào thử dùng thế lực khác bắt ép Hoàng Phủ Cẩn .Tô Mạt nhịn không được cười rộ lên, lại uống thêm hai ly rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng kiều diễm như hoa.Hoàng Phủ Giới nhìn thấy trong lòng đột đột nhảy dựng lên, hai má cũng nóng rát, chỉ cảm thấy trong lòng bị người ta đốt lên bó lửa, nóng bỏng cực độ .Hắn kéo kéo vạt áo chính mình, lớn tiếng nói:“Ai nha, buồn chết ta. Ta muốn đi ra ngoài đi dạo một chút.”Nói xong như kiểu trốn chạy xông ra ngoài.Tô Mạt kinh ngạc nhìn bóng dáng hắn, muốn đi ra xem sao, Hoàng Phủ Cẩn liếc nàng một cái, đem ly rượu đưa qua,“Châm rượu.”Tô Mạt nhíu mi, chỉ chỉ trước mặt hắn,“Không phải có cái bình lớn sao.”Hoàng Phủ Giác đang cùng Tô Việt nói chuyện, thấy được cười cười, chế nhạo Tô Mạt nói:“Không châm rượu cũng biết, dù sao không cần phải đi ra ngoài, an vị ở trong này.”Tô Mạt chu miệng lên, liếc Hoàng Phủ Cẩn một cái, không khỏi cười cười, Hoàng Phủ Cẩn bị nàng cười, hai má nóng lên, vội quay đầu uống rượu.Lúc này nghe được bên ngoài có tiếng âm nhạc ồn ào truyền đến.Tô Mạt hỏi Kim Kết,“Có phải có người tới quấy rối hay không?”Tô Việt nói:“Không thể nào. Cửa hàng còn chưa khia trương, náo loạn cía gì chứ?”Bên ngoài tiểu nha đầu bước nhanh chạy vào, bên ngoài gian bị Kim Kết ngăn chặn,“Có chuyện gì ?”Tiểu nha đầu vội la lên:“Có vị tự xưng là cái gì công chúa Tống tiểu thư, dẫn theo người đến đây quấy rối. Còn cầm mã tiên ( roi ngựa), còn vung roi quật đồ đạc của chúng ta, đều đã đập hư vài cái cái chai .”Đám người Tô Mạt ở bên trong nghe thấy, sắc mặt Hoàng Phủ Cẩn phát lạnh, buông ly rượu xuống,“Ta đi nhìn xem.”Tô Mạt đè hắn lại,“Ngươi cùng Ngũ điện hạ uống rượu đi. Ta đi nhìn xem.”Nữ hài tử điêu ngoa bốc đồng đến quấy rối, nam nhân không có cách ứng phó được, lấy vũ lực áp nàng ta, nàng ta sẽ không nghe.Nếu động thủ, khó tránh khỏi tội danh khi dễ nữ hài tử.Huống hồ hắn vĩ đại như vậy, về sau còn lớn hơn nữa, nữ nhân thích hắn còn nhiều hơn nữa a.Đối mặt với tiểu tam, nàng tuyệt đối sẽ không nương tay đâu.

Chương 520: Tống Dung Hoa đến thị uy ngược lại bị xấu hổ 02