Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 532: Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn 06

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Trong lúc nhất thời tình cảm quần chúng bị xúc động, thậm chí có người bắt đầu đem những món đồ trên bàn của Hương lâu bày ra bên ngoài bắt đầu đập loạn xạ.Tô Mạt lại phân phó người, đem vài quần chúng xem xáo nhiệt bên ngoài có dụng tâm kín đáo cũng tìm cơ hội bí mật bắt lại.Nàng đứng dậy, duỗi lưng, duỗi cánh tay, tuy rằng không lộ rõ rằng, nhưng là nàng mẫn cảm cảm thấy có người ở bên người nàng đang giăng võng.Vô số lần muốn gây khó dễ cho nằng kết quả không động được đến vạt áo của nàng.Cho nên mới sẽ vận dụng thủ đoạn ti bỉ như vậy.Như vậy lần này, cho dù không khiến đối thủ mất xác, cũng muốn bẻ đi cái răng ửa của hắn!Nàng lập tức hưng phấn lên, ánh mắt sáng ngời, như là dã thú thấy con mồi nghiến răng soàn soạt.Thần sắc Hoàng Phủ Cẩn chững lại, nghiêng tai lắng nghe một chút,“Kinh Triệu Doãn nha môn dẫn người đến đây.”Tô Mạt cười cười, quay đầu nhìn hắn,“Tĩnh thiếu gia, Kinh Triệu Doãn nha môn ngày thường quan hệ với ai tốt?”Hoàng Phủ Cẩn ừ một tiếng,“Hình bộ Hải Thị Lang.”Tô Mạt gật gật đầu,“Hải Thị Lang này, là môn sinh của ai?”Hoàng Phủ Cẩn đuôi lông mày giương lên,“Hải Thị Lang ngày thường kết giao với người khác không nhiều lắm, nhưng hắn là môn sinh của môn sinh Tống Thụy Thành.”Tống Thụy Thành chính là tả tướng, nhi tử của lão tướng quân.Tô Mạt thản nhiên cười khẽ,“Tĩnh thiếu gia ngày thường cũng không quan tâm chính sự, cũng không kết giao với người khác. Cũng biết cũng rất nhiều chuyện a.”Hoàng Phủ Cẩn nhìn nàng, trong lúc nhất thời không rõ cho nên, Tô Mạt cầm tay hắn, ôn nhu nói:“Hải Thị Lang này, khẳng định có quan hệ tốt với người, vị tất chính là Tống gia. Ngươi phải giúp ta điều tra.”Hoàng Phủ Cẩn đảo khách thành chủ nắm tay nàng, nhẹ nhàng nắm chặt, lập tức buông ra, đứng dậy nói:“Ta liền đi.”Tô Mạt hướng hắn vẫy vẫy tay,“Yên tâm đi, ta tự mình có thể lo liệu.”Đột nhiên, phía dưới truyền đến một roi quất lanh lảnh, thanh âm trong trẻo của thiếu niên phẫn nộ truyền đến,“Vô liêm sỉ, thanh thiên bạch nhật, dám xuất đầu lộ diện gây rối. Nếu ai cũng như thế, chẳng lẽ người đứng đắn còn không có thể làm ăn đàng hoàng sao hả?”Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn vội từ cửa sổ nhìn xuống, chỉ thấy Hoàng Phủ Giới cưỡi trên lưng ngựa, vẻ mặt lạnh lẽo trầm ngâm.Tuổi còn nhỏ, lại có một phong thái uy nghiêm, chính khí hào hùng .Tô Mạt cười một tiếng,“Hắn như vậy, thật giống một tiểu tướng quân chính nghĩa.”Hoàng Phủ Cẩn nhếch khóe môi một cái, ánh mắt sâu kín nhìn nàng,“Không được quá gần gũi hắn.”

Trong lúc nhất thời
tình cảm quần chúng bị xúc động, thậm chí có người bắt đầu đem những món đồ trên bàn của Hương lâu bày ra bên ngoài bắt đầu đập loạn xạ.

Tô Mạt lại phân phó người, đem vài quần chúng xem xáo nhiệt bên ngoài có dụng tâm kín đáo cũng tìm cơ hội bí mật bắt lại.

Nàng đứng dậy, duỗi lưng, duỗi cánh tay, tuy rằng không lộ rõ rằng, nhưng là nàng mẫn cảm cảm thấy có người ở bên người nàng đang giăng võng.

Vô số lần muốn gây khó dễ cho nằng kết quả không động được đến vạt áo của nàng.

Cho nên mới sẽ vận dụng thủ đoạn ti bỉ như vậy.

Như vậy lần này, cho dù không khiến đối thủ mất xác, cũng muốn bẻ đi cái răng ửa của hắn!

Nàng lập tức hưng phấn lên, ánh mắt sáng ngời, như là dã thú thấy con mồi nghiến răng soàn soạt.

Thần sắc Hoàng Phủ Cẩn chững lại, nghiêng tai lắng nghe một chút,“Kinh Triệu Doãn nha môn dẫn người đến đây.”

Tô Mạt cười cười, quay đầu nhìn hắn,“Tĩnh thiếu gia, Kinh Triệu Doãn nha môn ngày thường quan hệ với ai tốt?”

Hoàng Phủ Cẩn ừ một tiếng,“Hình bộ Hải Thị Lang.”

Tô Mạt gật gật đầu,“Hải Thị Lang này, là môn sinh của ai?”

Hoàng Phủ Cẩn đuôi lông mày giương lên,“Hải Thị Lang ngày thường kết giao với người khác không nhiều lắm, nhưng hắn là môn sinh của môn sinh Tống
Thụy Thành.”

Tống Thụy Thành chính là tả tướng, nhi tử của lão tướng quân.

Tô Mạt thản nhiên cười khẽ,“Tĩnh thiếu gia ngày thường cũng không quan tâm chính sự, cũng không kết giao với người khác. Cũng biết cũng rất nhiều
chuyện a.”

Hoàng Phủ Cẩn nhìn nàng, trong lúc nhất thời không rõ
cho nên, Tô Mạt cầm tay hắn, ôn nhu nói:“Hải Thị Lang này, khẳng định có quan hệ tốt với người, vị tất chính là Tống gia. Ngươi phải giúp ta
điều tra.”

Hoàng Phủ Cẩn đảo khách thành chủ nắm tay nàng, nhẹ nhàng nắm chặt, lập tức buông ra, đứng dậy nói:“Ta liền đi.”

Tô Mạt hướng hắn vẫy vẫy tay,“Yên tâm đi, ta tự mình có thể lo liệu.”

Đột nhiên, phía dưới truyền đến một roi quất lanh lảnh, thanh âm trong trẻo của thiếu niên phẫn nộ truyền đến,“Vô liêm sỉ, thanh thiên bạch nhật,
dám xuất đầu lộ diện gây rối. Nếu ai cũng như thế, chẳng lẽ người đứng
đắn còn không có thể làm ăn đàng hoàng sao hả?”

Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn vội từ cửa sổ nhìn xuống, chỉ thấy Hoàng Phủ Giới cưỡi trên lưng ngựa, vẻ mặt lạnh lẽo trầm ngâm.

Tuổi còn nhỏ, lại có một phong thái uy nghiêm, chính khí hào hùng .

Tô Mạt cười một tiếng,“Hắn như vậy, thật giống một tiểu tướng quân chính nghĩa.”

Hoàng Phủ Cẩn nhếch khóe môi một cái, ánh mắt sâu kín nhìn nàng,“Không được quá gần gũi hắn.”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Trong lúc nhất thời tình cảm quần chúng bị xúc động, thậm chí có người bắt đầu đem những món đồ trên bàn của Hương lâu bày ra bên ngoài bắt đầu đập loạn xạ.Tô Mạt lại phân phó người, đem vài quần chúng xem xáo nhiệt bên ngoài có dụng tâm kín đáo cũng tìm cơ hội bí mật bắt lại.Nàng đứng dậy, duỗi lưng, duỗi cánh tay, tuy rằng không lộ rõ rằng, nhưng là nàng mẫn cảm cảm thấy có người ở bên người nàng đang giăng võng.Vô số lần muốn gây khó dễ cho nằng kết quả không động được đến vạt áo của nàng.Cho nên mới sẽ vận dụng thủ đoạn ti bỉ như vậy.Như vậy lần này, cho dù không khiến đối thủ mất xác, cũng muốn bẻ đi cái răng ửa của hắn!Nàng lập tức hưng phấn lên, ánh mắt sáng ngời, như là dã thú thấy con mồi nghiến răng soàn soạt.Thần sắc Hoàng Phủ Cẩn chững lại, nghiêng tai lắng nghe một chút,“Kinh Triệu Doãn nha môn dẫn người đến đây.”Tô Mạt cười cười, quay đầu nhìn hắn,“Tĩnh thiếu gia, Kinh Triệu Doãn nha môn ngày thường quan hệ với ai tốt?”Hoàng Phủ Cẩn ừ một tiếng,“Hình bộ Hải Thị Lang.”Tô Mạt gật gật đầu,“Hải Thị Lang này, là môn sinh của ai?”Hoàng Phủ Cẩn đuôi lông mày giương lên,“Hải Thị Lang ngày thường kết giao với người khác không nhiều lắm, nhưng hắn là môn sinh của môn sinh Tống Thụy Thành.”Tống Thụy Thành chính là tả tướng, nhi tử của lão tướng quân.Tô Mạt thản nhiên cười khẽ,“Tĩnh thiếu gia ngày thường cũng không quan tâm chính sự, cũng không kết giao với người khác. Cũng biết cũng rất nhiều chuyện a.”Hoàng Phủ Cẩn nhìn nàng, trong lúc nhất thời không rõ cho nên, Tô Mạt cầm tay hắn, ôn nhu nói:“Hải Thị Lang này, khẳng định có quan hệ tốt với người, vị tất chính là Tống gia. Ngươi phải giúp ta điều tra.”Hoàng Phủ Cẩn đảo khách thành chủ nắm tay nàng, nhẹ nhàng nắm chặt, lập tức buông ra, đứng dậy nói:“Ta liền đi.”Tô Mạt hướng hắn vẫy vẫy tay,“Yên tâm đi, ta tự mình có thể lo liệu.”Đột nhiên, phía dưới truyền đến một roi quất lanh lảnh, thanh âm trong trẻo của thiếu niên phẫn nộ truyền đến,“Vô liêm sỉ, thanh thiên bạch nhật, dám xuất đầu lộ diện gây rối. Nếu ai cũng như thế, chẳng lẽ người đứng đắn còn không có thể làm ăn đàng hoàng sao hả?”Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn vội từ cửa sổ nhìn xuống, chỉ thấy Hoàng Phủ Giới cưỡi trên lưng ngựa, vẻ mặt lạnh lẽo trầm ngâm.Tuổi còn nhỏ, lại có một phong thái uy nghiêm, chính khí hào hùng .Tô Mạt cười một tiếng,“Hắn như vậy, thật giống một tiểu tướng quân chính nghĩa.”Hoàng Phủ Cẩn nhếch khóe môi một cái, ánh mắt sâu kín nhìn nàng,“Không được quá gần gũi hắn.”

Chương 532: Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn 06