Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 551: Trở thành bang chủ cái bang 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Trải qua sự tình khiếu hóa tử, thanh danh Hương lâu của Tô Mạt lại càng chấn động hơn.Bởi vì đám khiếu hóa tử vốn là đi quấy rối bây giờ quay lại truyền miếng nhau nói Thiên Ngoại Lái Hương tốt ra sao, hương liệu tốt, người tốt, có khí độ.Không giống như chủ tiệm nào đó hẹp hòi, người khác mở có cái cửa hàng bọn họ liền ngứa mắt đi phá đám, cứ mong người ta đóng cửa.Tô Việt đọc sách giỏi giang, có hắn chuyên môn biên cho Tô Mạt các bài vè thuận miệng, làm cho hơn trăm tên khiếu hóa tử mỗi ngày ở trong kinh thành khắp nơi truyền xướng, hiệu ứng quảng cáo kia, thậm chí so với dựng sân khấu hát tuồng còn hiệu quả hơn.Mà Hoa tử tuy rằng là chỉ là tên ăn mày, nhưng đám người Tô Mạt cảm thấy hắn kỳ thật cũng không đơn giản, rất có trình độ, hơn nữa còn có nguyên tắc chính mình.Chẳng những giúp đỡ Hương lâu làm quảng cáo, rửa sạch đám nuwocs bẩn trên người bị bọn Tống Ngũ hắt lại có thể thay Tô Mạt tìm hiểu tin tức trong các góc nẻo ở kinh thành.Tô Mạt kêu A Lí tìm người có võ công tốt một chút đi tiến hành huấn luyện đám khiếu hóa tử này, cần biết kĩ thuật cơ bản đánh nhau và thân thủ lanh lẹ.Như vậy có trợ giúp bọn họ làm việc.Nay có đám khất cái giúp, chỉ cần nàng muốn, mọi ngóc ngách trong kinh thành, cho dù là nhà ai đã đánh mất một con gà, nàng đều có thể biết đến rành mạch.Đương nhiên phải giấu lão phu nhân, nếu không bà ta lại dong dài .Hơn nữa nàng cũng kếu đám người A Lí chuyên môn theo dõi bọn họ, đám người ăn mày quả thật một lòng nhập nhội đi theo nàng nàng, rất đáng yên tâm.Mà Tô Mạt mỗi ngày trời chưa sáng đã tới Hương lâu, có Tô Việt làm bạn đồng thời làm việc bí ẩn, đại tiểu thư cũng có thể đến Hương lâu giải sầu.Không cần ở trong Quốc Công phủ, mỗi ngày đối mặt Vương phu nhân cùng nhị tiểu thư, kìm nén sự phiền lòng.Đại tiểu thư đối với nghiên cứu hương liệu rất giống với A Cổ Thái, rất có thiên phú, có thể điều phối ra mùi hương bất đồng cùng phương pháp chà lau, sau đó ghi lại, coi như là bí phương hương liệu cùng nhau bán cho các tiểu thư phu nhân của đại gia tộc.Hình chưởng quầy mỗi ngày gảy bàn tính tính tiền mệt đến đau ê ẩm tay, mừng rỡ hắn cười toe toét.Ông chủ chính là lợi hại, đừng xem thường tuổi tác còn nhỏ, kiếm tiền lại cực kì giỏi nha.Đương nhiên còn có sự cai quản nữa, phàm là thủ hạ của nàng, làm việc cho nàng, có thể nói là trung thành, tận tâm, một tên phản bội cũng không có.Hắn cũng thật vui mừng.Tô Mạt lại cho tự hắn làm chủ, lại thêm bốn người thu chi, dù sao về sau còn có cửa hàng khác nữa.Cửa hàng của nàng, kiếm tiền là che dấu, mục đích cuối cùng đương nhiên là có ý định khác.

Trải qua sự tình khiếu hóa tử, thanh danh Hương lâu của Tô Mạt lại càng chấn động hơn.

Bởi vì đám khiếu hóa tử vốn là đi quấy rối bây giờ quay lại truyền miếng
nhau nói Thiên Ngoại Lái Hương tốt ra sao, hương liệu tốt, người tốt, có khí độ.

Không giống như chủ tiệm nào đó hẹp hòi, người khác mở
có cái cửa hàng bọn họ liền ngứa mắt đi phá đám, cứ mong người ta đóng
cửa.

Tô Việt đọc sách giỏi giang, có hắn chuyên môn biên cho Tô
Mạt các bài vè thuận miệng, làm cho hơn trăm tên khiếu hóa tử mỗi ngày ở trong kinh thành khắp nơi truyền xướng, hiệu ứng quảng cáo kia, thậm
chí so với dựng sân khấu hát tuồng còn hiệu quả hơn.

Mà Hoa tử
tuy rằng là chỉ là tên ăn mày, nhưng đám người Tô Mạt cảm thấy hắn kỳ
thật cũng không đơn giản, rất có trình độ, hơn nữa còn có nguyên tắc
chính mình.

Chẳng những giúp đỡ Hương lâu làm quảng cáo, rửa sạch đám nuwocs bẩn trên người bị bọn Tống Ngũ hắt lại có thể thay Tô Mạt tìm
hiểu tin tức trong các góc nẻo ở kinh thành.

Tô Mạt kêu A Lí tìm
người có võ công tốt một chút đi tiến hành huấn luyện đám khiếu hóa tử
này, cần biết kĩ thuật cơ bản đánh nhau và thân thủ lanh lẹ.

Như vậy có trợ giúp bọn họ làm việc.

Nay có đám khất cái giúp, chỉ cần nàng muốn, mọi ngóc ngách trong kinh
thành, cho dù là nhà ai đã đánh mất một con gà, nàng đều có thể biết đến rành mạch.

Đương nhiên phải giấu lão phu nhân, nếu không bà ta lại dong dài .

Hơn nữa nàng cũng kếu đám người A Lí chuyên môn theo dõi bọn họ, đám người
ăn mày quả thật một lòng nhập nhội đi theo nàng nàng, rất đáng yên tâm.

Mà Tô Mạt mỗi ngày trời chưa sáng đã tới Hương lâu, có Tô Việt làm bạn
đồng thời làm việc bí ẩn, đại tiểu thư cũng có thể đến Hương lâu giải
sầu.

Không cần ở trong Quốc Công phủ, mỗi ngày đối mặt Vương phu nhân cùng nhị tiểu thư, kìm nén sự phiền lòng.

Đại tiểu thư đối với nghiên cứu hương liệu rất giống với A Cổ Thái, rất có
thiên phú, có thể điều phối ra mùi hương bất đồng cùng phương pháp chà
lau, sau đó ghi lại, coi như là bí phương hương liệu cùng nhau bán cho
các tiểu thư phu nhân của đại gia tộc.

Hình chưởng quầy mỗi ngày gảy bàn tính tính tiền mệt đến đau ê ẩm tay, mừng rỡ hắn cười toe toét.

Ông chủ chính là lợi hại, đừng xem thường tuổi tác còn nhỏ, kiếm tiền lại cực kì giỏi nha.

Đương nhiên còn có sự cai quản nữa, phàm là thủ hạ của nàng, làm việc cho
nàng, có thể nói là trung thành, tận tâm, một tên phản bội cũng không
có.

Hắn cũng thật vui mừng.

Tô Mạt lại cho tự hắn làm chủ, lại thêm bốn người thu chi, dù sao về sau còn có cửa hàng khác nữa.

Cửa hàng của nàng, kiếm tiền là che dấu, mục đích cuối cùng đương nhiên là có ý định khác.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Trải qua sự tình khiếu hóa tử, thanh danh Hương lâu của Tô Mạt lại càng chấn động hơn.Bởi vì đám khiếu hóa tử vốn là đi quấy rối bây giờ quay lại truyền miếng nhau nói Thiên Ngoại Lái Hương tốt ra sao, hương liệu tốt, người tốt, có khí độ.Không giống như chủ tiệm nào đó hẹp hòi, người khác mở có cái cửa hàng bọn họ liền ngứa mắt đi phá đám, cứ mong người ta đóng cửa.Tô Việt đọc sách giỏi giang, có hắn chuyên môn biên cho Tô Mạt các bài vè thuận miệng, làm cho hơn trăm tên khiếu hóa tử mỗi ngày ở trong kinh thành khắp nơi truyền xướng, hiệu ứng quảng cáo kia, thậm chí so với dựng sân khấu hát tuồng còn hiệu quả hơn.Mà Hoa tử tuy rằng là chỉ là tên ăn mày, nhưng đám người Tô Mạt cảm thấy hắn kỳ thật cũng không đơn giản, rất có trình độ, hơn nữa còn có nguyên tắc chính mình.Chẳng những giúp đỡ Hương lâu làm quảng cáo, rửa sạch đám nuwocs bẩn trên người bị bọn Tống Ngũ hắt lại có thể thay Tô Mạt tìm hiểu tin tức trong các góc nẻo ở kinh thành.Tô Mạt kêu A Lí tìm người có võ công tốt một chút đi tiến hành huấn luyện đám khiếu hóa tử này, cần biết kĩ thuật cơ bản đánh nhau và thân thủ lanh lẹ.Như vậy có trợ giúp bọn họ làm việc.Nay có đám khất cái giúp, chỉ cần nàng muốn, mọi ngóc ngách trong kinh thành, cho dù là nhà ai đã đánh mất một con gà, nàng đều có thể biết đến rành mạch.Đương nhiên phải giấu lão phu nhân, nếu không bà ta lại dong dài .Hơn nữa nàng cũng kếu đám người A Lí chuyên môn theo dõi bọn họ, đám người ăn mày quả thật một lòng nhập nhội đi theo nàng nàng, rất đáng yên tâm.Mà Tô Mạt mỗi ngày trời chưa sáng đã tới Hương lâu, có Tô Việt làm bạn đồng thời làm việc bí ẩn, đại tiểu thư cũng có thể đến Hương lâu giải sầu.Không cần ở trong Quốc Công phủ, mỗi ngày đối mặt Vương phu nhân cùng nhị tiểu thư, kìm nén sự phiền lòng.Đại tiểu thư đối với nghiên cứu hương liệu rất giống với A Cổ Thái, rất có thiên phú, có thể điều phối ra mùi hương bất đồng cùng phương pháp chà lau, sau đó ghi lại, coi như là bí phương hương liệu cùng nhau bán cho các tiểu thư phu nhân của đại gia tộc.Hình chưởng quầy mỗi ngày gảy bàn tính tính tiền mệt đến đau ê ẩm tay, mừng rỡ hắn cười toe toét.Ông chủ chính là lợi hại, đừng xem thường tuổi tác còn nhỏ, kiếm tiền lại cực kì giỏi nha.Đương nhiên còn có sự cai quản nữa, phàm là thủ hạ của nàng, làm việc cho nàng, có thể nói là trung thành, tận tâm, một tên phản bội cũng không có.Hắn cũng thật vui mừng.Tô Mạt lại cho tự hắn làm chủ, lại thêm bốn người thu chi, dù sao về sau còn có cửa hàng khác nữa.Cửa hàng của nàng, kiếm tiền là che dấu, mục đích cuối cùng đương nhiên là có ý định khác.

Chương 551: Trở thành bang chủ cái bang 01