Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 558: Trù tính muốn bứt ra -- đa tạ giở trò xấu đã giúp đỡ 04

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt quay đầu hơi hơi cười nhìn nàng ta một cái, ánh mắt trong suốt so với ánh sáng trên mặt nước phản chiếu lại càng trong veo hơn, khiến tâm nhị tiểu thư như run lên, cảm giác như bản thân bị nhìn thấu.Vẫn là da mặt dày, cười nói:“Ta giúp muội muội quản lý, muội muội tự nhiên không cần mệt như vậy. Ta cũng không cần nhiều, chỉ muốn được hai phần lợi nhuận là tốt rồi.”Nàng nghĩ công việc làm ăn của Hương lâu tốt như vậy, Tô Mạt mỗi ngày lời đấu vàng, chính mình muốn hai phần, cũng không ít rồi.Tô Mạt kinh ngạc nhìn nàng ta, nàng ta thật đúng là dám mở miệng a.Nàng ta biết hai phần này là bao nhiêu bạc sao?Nàng ta thật đúng là coi chuyện bạc như kiểu từ trên trời rơi xuống a.Hai người bọn nàng là thân tỷ muội sao?Nếu nói là tỷ muội, đại tiểu thư mới là tỷ muội của nàng, Hương lâu này nàng chiếm sáu phần, đại tiểu thư cùng nhị thiếu gia mỗi người hai phần.Vốn đều là của nàng, nàng thích cho ai liền cho người đó, nhưng là quan hệ của nàng cùng đại tiểu thư, lại nghĩ đến nhị thiếu gia ở nhà không được coi trọng.Về sau tước vị là của đại ca, gia sản cũng hơn phân nửa là của đại ca.Nhị ca không thể không có khoản tiền thu nhập.Hơn nữa nhị ca đọc sách giỏi, lại không cổ hủ có thiên phú kinh thương, cho nên nàng mới cho hắn hai phần lời.Chính sáu phần của nàng, còn phải lấy ra số lượng nhất định làm lễ hiếu kính hoàng đế, thái tử, ngũ hoàng tử.Tô Mạt hừ nở nụ cười một tiếng, nếu nàng ta muốn một tháng hai mươi lượng bạc, chính mình còn cứu tế được.Nhị tiểu thư thấy mặt nàng biến sắc liên tục, liền nghĩ nàng tất nhiên là keo kiệt rồi, cười nói:“Muội muội nếu không nỡ tỷ tỷ cũng sẽ không để tâm. Dù sao người chết vì tiền tài, chim chết vì thức ăn. Thân sinh phụ tử đều có thể trở mặt thành thù, huống chi ngươi ta chỉ là tỷ muội?”Tô Hinh Nhi nghe thấy bọn họ nói cái gì bạc, cũng qua đây.Nhị tiểu thư cười lạnh, nói với Tô Hinh Nhi:“Tam muội muội vẫn là nên tùy mặt gởi lời.”Nói xong xách váy tránh ra.Không đợi Tô Hinh Nhi nói chuyện, đại tiểu thư lôi kéo Tô Mạt tránh đi, bên kia nha đầu nói lão phu nhân tìm tỷ muội các nàng đi nói chuyện.Lão phu nhân ngồi ở trên phù dung sạp ( một loại giường nhỏ có điêu khắc hình hoa phù dung), Vương phu nhân ở một bên bộ dáng giống như ngủ, thời điểm Tô Mạt cùng các nàng đến, nàng ta vén lên mí mắt.Lão phu nhân cười cười nói với Tô Mạt:“Nha đầu, đều lại đây ngồi đi. Hôm nay cơm no rượu say, lại có diễn xướng, náo nhiệt. Ta thực vui vẻ.”Tô Mạt cười cười, thản nhiên nói:“Chỉ cần lão tổ mẫu thích là tốt rồi, cũng không uổng phí tâm tư của ta cùng tỷ tỷ.”

Tô Mạt quay đầu hơi
hơi cười nhìn nàng ta một cái, ánh mắt trong suốt so với ánh sáng trên
mặt nước phản chiếu lại càng trong veo hơn, khiến tâm nhị tiểu thư như
run lên, cảm giác như bản thân bị nhìn thấu.

Vẫn là da mặt dày,
cười nói:“Ta giúp muội muội quản lý, muội muội tự nhiên không cần mệt
như vậy. Ta cũng không cần nhiều, chỉ muốn được hai phần lợi nhuận là
tốt rồi.”

Nàng nghĩ công việc làm ăn của Hương lâu tốt như vậy, Tô Mạt mỗi ngày lời đấu vàng, chính mình muốn hai phần, cũng không ít rồi.

Tô Mạt kinh ngạc nhìn nàng ta, nàng ta thật đúng là dám mở miệng a.

Nàng ta biết hai phần này là bao nhiêu bạc sao?

Nàng ta thật đúng là coi chuyện bạc như kiểu từ trên trời rơi xuống a.

Hai người bọn nàng là thân tỷ muội sao?

Nếu nói là tỷ muội, đại tiểu thư mới là tỷ muội của nàng, Hương lâu này
nàng chiếm sáu phần, đại tiểu thư cùng nhị thiếu gia mỗi người hai phần.

Vốn đều là của nàng, nàng thích cho ai liền cho người đó, nhưng là quan hệ
của nàng cùng đại tiểu thư, lại nghĩ đến nhị thiếu gia ở nhà không được
coi trọng.

Về sau tước vị là của đại ca, gia sản cũng hơn phân nửa là của đại ca.

Nhị ca không thể không có khoản tiền thu nhập.

Hơn nữa nhị ca đọc sách giỏi, lại không cổ hủ có thiên phú kinh thương, cho nên nàng mới cho hắn hai phần lời.

Chính sáu phần của nàng, còn phải lấy ra số lượng nhất định làm lễ hiếu kính hoàng đế, thái tử, ngũ hoàng tử.

Tô Mạt hừ nở nụ cười một tiếng, nếu nàng ta muốn một tháng hai mươi lượng bạc, chính mình còn cứu tế được.

Nhị tiểu thư thấy mặt nàng biến sắc liên tục, liền nghĩ nàng tất nhiên là
keo kiệt rồi, cười nói:“Muội muội nếu không nỡ tỷ tỷ cũng sẽ không để
tâm. Dù sao người chết vì tiền tài, chim chết vì thức ăn. Thân sinh phụ
tử đều có thể trở mặt thành thù, huống chi ngươi ta chỉ là tỷ muội?”

Tô Hinh Nhi nghe thấy bọn họ nói cái gì bạc, cũng qua đây.

Nhị tiểu thư cười lạnh, nói với Tô Hinh Nhi:“Tam muội muội vẫn là nên tùy mặt gởi lời.”

Nói xong xách váy tránh ra.

Không đợi Tô Hinh Nhi nói chuyện, đại tiểu thư lôi kéo Tô Mạt tránh đi, bên
kia nha đầu nói lão phu nhân tìm tỷ muội các nàng đi nói chuyện.

Lão phu nhân ngồi ở trên phù dung sạp ( một loại giường nhỏ có điêu khắc
hình hoa phù dung), Vương phu nhân ở một bên bộ dáng giống như ngủ, thời điểm Tô Mạt cùng các nàng đến, nàng ta vén lên mí mắt.

Lão phu
nhân cười cười nói với Tô Mạt:“Nha đầu, đều lại đây ngồi đi. Hôm nay cơm no rượu say, lại có diễn xướng, náo nhiệt. Ta thực vui vẻ.”

Tô Mạt cười cười, thản nhiên nói:“Chỉ cần lão tổ mẫu thích là tốt rồi, cũng không uổng phí tâm tư của ta cùng tỷ tỷ.”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt quay đầu hơi hơi cười nhìn nàng ta một cái, ánh mắt trong suốt so với ánh sáng trên mặt nước phản chiếu lại càng trong veo hơn, khiến tâm nhị tiểu thư như run lên, cảm giác như bản thân bị nhìn thấu.Vẫn là da mặt dày, cười nói:“Ta giúp muội muội quản lý, muội muội tự nhiên không cần mệt như vậy. Ta cũng không cần nhiều, chỉ muốn được hai phần lợi nhuận là tốt rồi.”Nàng nghĩ công việc làm ăn của Hương lâu tốt như vậy, Tô Mạt mỗi ngày lời đấu vàng, chính mình muốn hai phần, cũng không ít rồi.Tô Mạt kinh ngạc nhìn nàng ta, nàng ta thật đúng là dám mở miệng a.Nàng ta biết hai phần này là bao nhiêu bạc sao?Nàng ta thật đúng là coi chuyện bạc như kiểu từ trên trời rơi xuống a.Hai người bọn nàng là thân tỷ muội sao?Nếu nói là tỷ muội, đại tiểu thư mới là tỷ muội của nàng, Hương lâu này nàng chiếm sáu phần, đại tiểu thư cùng nhị thiếu gia mỗi người hai phần.Vốn đều là của nàng, nàng thích cho ai liền cho người đó, nhưng là quan hệ của nàng cùng đại tiểu thư, lại nghĩ đến nhị thiếu gia ở nhà không được coi trọng.Về sau tước vị là của đại ca, gia sản cũng hơn phân nửa là của đại ca.Nhị ca không thể không có khoản tiền thu nhập.Hơn nữa nhị ca đọc sách giỏi, lại không cổ hủ có thiên phú kinh thương, cho nên nàng mới cho hắn hai phần lời.Chính sáu phần của nàng, còn phải lấy ra số lượng nhất định làm lễ hiếu kính hoàng đế, thái tử, ngũ hoàng tử.Tô Mạt hừ nở nụ cười một tiếng, nếu nàng ta muốn một tháng hai mươi lượng bạc, chính mình còn cứu tế được.Nhị tiểu thư thấy mặt nàng biến sắc liên tục, liền nghĩ nàng tất nhiên là keo kiệt rồi, cười nói:“Muội muội nếu không nỡ tỷ tỷ cũng sẽ không để tâm. Dù sao người chết vì tiền tài, chim chết vì thức ăn. Thân sinh phụ tử đều có thể trở mặt thành thù, huống chi ngươi ta chỉ là tỷ muội?”Tô Hinh Nhi nghe thấy bọn họ nói cái gì bạc, cũng qua đây.Nhị tiểu thư cười lạnh, nói với Tô Hinh Nhi:“Tam muội muội vẫn là nên tùy mặt gởi lời.”Nói xong xách váy tránh ra.Không đợi Tô Hinh Nhi nói chuyện, đại tiểu thư lôi kéo Tô Mạt tránh đi, bên kia nha đầu nói lão phu nhân tìm tỷ muội các nàng đi nói chuyện.Lão phu nhân ngồi ở trên phù dung sạp ( một loại giường nhỏ có điêu khắc hình hoa phù dung), Vương phu nhân ở một bên bộ dáng giống như ngủ, thời điểm Tô Mạt cùng các nàng đến, nàng ta vén lên mí mắt.Lão phu nhân cười cười nói với Tô Mạt:“Nha đầu, đều lại đây ngồi đi. Hôm nay cơm no rượu say, lại có diễn xướng, náo nhiệt. Ta thực vui vẻ.”Tô Mạt cười cười, thản nhiên nói:“Chỉ cần lão tổ mẫu thích là tốt rồi, cũng không uổng phí tâm tư của ta cùng tỷ tỷ.”

Chương 558: Trù tính muốn bứt ra -- đa tạ giở trò xấu đã giúp đỡ 04