Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 580: Hảo huynh đệ cùng nhau trưởng thành 04

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng trước tiên nở nụ cười, không vội không nóng nảy nói:“Chào mọi người! Thật cao hứng được quen biết các ngươi.”Gió chầm chậm thổi, có hương thơm mát dịu đặc trưng của điền viên, phía dưới có đến mấy trăm cặp mắt nhìn nàng, có tò mò có nghi ngờ có kinh ngạc có bội phục......Mặc kệ như thế nào, cũng không có thể ảnh hưởng tới cảm xúc của nàng.“...... Ta muốn các ngươi trở thành một thành viên trong đội ngũ hùng ưng, đội ngũ cọp báo, trở thành một chi nhánh chính trong đội quân hổ lang bí mật. Chỉ cần các ngươi cuối cùng có thể phù hợp với yêu cầu của ta, tên của các ngươi sẽ là ‘Mị Ảnh kỵ sĩ’!”“Cho dù quân địch thiên quân vạn mã, các ngươi cũng có thể tập kích chúng, khiến bọn họ tan tành như xác pháo, cho dù là vài tên võ lâm cao thủ, cũng sẽ ở dưới loan đao của các ngươi chật vật chạy trốn......”“...... Các ngươi sẽ trở thành Tu La khiến địch nhân nghe tin đã sợ vỡ mật.”“......Đội ngũ này chính là một gia đình, đối đãi với tên phản đồ, chính là tối trừng phạt nghiêm khắc, đối đãi với các chiến hữu thì trung thành tận tâm tận sức......”“...... Các ngươi sẽ chiến đấu vì vinh dự! Vì phụ mẫu huynh đệ tỷ muội mà chiến đấu!”“Hắn -- là đội trưởng của các ngươi.”Tô Mạt chỉ chỉ A Lí, khí thế của hắn trầm ổn, nội liễm, làm đội trưởng là thích hợp nhất.Ngay cả Hoàng Phủ Cẩn cũng thấy kỳ quái, vì sao không phải chính nàng làm đội trưởng.Tô Mạt cười hắc hắc, vung tay hô lên,“Ta cũng chỉ là đội viên a!”Nói xong đi đứng vào trong đội ngũ trung.A Lí lại càng không nói lời vô nghĩa, đi lên liền phân tổ, mỗi mười người một tổ.Phân xong tổ, hắn nói với Từ Tam:“Hiện tại liền đem chăn, khăn mặt, bột đánh răng…các đồ dùng cá nhân đưa đến ký túc xá đi. Mỗi cái giường đều phát một bộ dụng cụ.”Từ Tam bị mơ hồ, nói với Tô Mạt:“Nhưng nơi đó cũng không đủ giường ngủ a.”Ít nhất có tới một trăm người khả năng không chỗ ở.Tô Mạt thản nhiên nói:“Vậy là đủ rồi.”Kiếp trước nàng đặc biệt yêu bộ đội, hồi nhỏ quấn quít lấy gia gia nói, khi trưởng thành tự mình sẽ sưu tập các loại tư liệu, cái gì như đội đột kích Hải Báo Mĩ quốc, bộ đội đặc chủng trên các quốc gia, nàng thuộc như cháo chảy.Nhưng lại may mắn kết bạn được với một vài đội viên, đem những thứ không trái với kỷ luật hết thảy đều học lỏm được.Sau lại làm bác sĩ ngoại khoa, tham gia bộ đội đặc chủng, xem như nhân viên ngoài biên chế, coi như được tiếp cận hiểu rõ toàn bộ.Kiếp trước biết được những thứ bí mật lúc ấy cũng không thể lộ ra chút mảy may nào, bây giờ ở hơn ngàn năm trước cổ đại, cũng không có người đến truy cứu nàng.

Nàng trước tiên nở nụ cười, không vội không nóng nảy nói:“Chào mọi người! Thật cao hứng được quen biết các ngươi.”

Gió chầm chậm thổi, có hương thơm mát dịu đặc trưng của điền viên, phía
dưới có đến mấy trăm cặp mắt nhìn nàng, có tò mò có nghi ngờ có kinh
ngạc có bội phục......

Mặc kệ như thế nào, cũng không có thể ảnh hưởng tới cảm xúc của nàng.

“...... Ta muốn các ngươi trở thành một thành viên trong đội ngũ hùng ưng, đội
ngũ cọp báo, trở thành một chi nhánh chính trong đội quân hổ lang bí
mật. Chỉ cần các ngươi cuối cùng có thể phù hợp với yêu cầu của ta, tên
của các ngươi sẽ là ‘Mị Ảnh kỵ sĩ’!”

“Cho dù quân địch thiên quân vạn mã, các ngươi cũng có thể tập kích chúng, khiến bọn họ tan tành như xác pháo, cho dù là vài tên võ lâm cao thủ, cũng sẽ ở dưới loan đao của các ngươi chật vật chạy trốn......”

“...... Các ngươi sẽ trở thành Tu La khiến địch nhân nghe tin đã sợ vỡ mật.”

“......Đội ngũ này chính là một gia đình, đối đãi với tên phản đồ, chính là tối
trừng phạt nghiêm khắc, đối đãi với các chiến hữu thì trung thành tận
tâm tận sức......”

“...... Các ngươi sẽ chiến đấu vì vinh dự! Vì phụ mẫu huynh đệ tỷ muội mà chiến đấu!”

“Hắn -- là đội trưởng của các ngươi.”

Tô Mạt chỉ chỉ A Lí, khí thế của hắn trầm ổn, nội liễm, làm đội trưởng là thích hợp nhất.

Ngay cả Hoàng Phủ Cẩn cũng thấy kỳ quái, vì sao không phải chính nàng làm đội trưởng.

Tô Mạt cười hắc hắc, vung tay hô lên,“Ta cũng chỉ là đội viên a!”

Nói xong đi đứng vào trong đội ngũ trung.

A Lí lại càng không nói lời vô nghĩa, đi lên liền phân tổ, mỗi mười người một tổ.

Phân xong tổ, hắn nói với Từ Tam:“Hiện tại liền đem chăn, khăn mặt, bột đánh răng…các đồ dùng cá nhân đưa đến ký túc xá đi. Mỗi cái giường đều phát
một bộ dụng cụ.”

Từ Tam bị mơ hồ, nói với Tô Mạt:“Nhưng nơi đó cũng không đủ giường ngủ a.”

Ít nhất có tới một trăm người khả năng không chỗ ở.

Tô Mạt thản nhiên nói:“Vậy là đủ rồi.”

Kiếp trước nàng đặc biệt yêu bộ đội, hồi nhỏ quấn quít lấy gia gia nói, khi
trưởng thành tự mình sẽ sưu tập các loại tư liệu, cái gì như đội đột
kích Hải Báo Mĩ quốc, bộ đội đặc chủng trên các quốc gia, nàng thuộc như cháo chảy.

Nhưng lại may mắn kết bạn được với một vài đội viên, đem những thứ không trái với kỷ luật hết thảy đều học lỏm được.

Sau lại làm bác sĩ ngoại khoa, tham gia bộ đội đặc chủng, xem như nhân viên ngoài biên chế, coi như được tiếp cận hiểu rõ toàn bộ.

Kiếp
trước biết được những thứ bí mật lúc ấy cũng không thể lộ ra chút mảy
may nào, bây giờ ở hơn ngàn năm trước cổ đại, cũng không có người đến
truy cứu nàng.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng trước tiên nở nụ cười, không vội không nóng nảy nói:“Chào mọi người! Thật cao hứng được quen biết các ngươi.”Gió chầm chậm thổi, có hương thơm mát dịu đặc trưng của điền viên, phía dưới có đến mấy trăm cặp mắt nhìn nàng, có tò mò có nghi ngờ có kinh ngạc có bội phục......Mặc kệ như thế nào, cũng không có thể ảnh hưởng tới cảm xúc của nàng.“...... Ta muốn các ngươi trở thành một thành viên trong đội ngũ hùng ưng, đội ngũ cọp báo, trở thành một chi nhánh chính trong đội quân hổ lang bí mật. Chỉ cần các ngươi cuối cùng có thể phù hợp với yêu cầu của ta, tên của các ngươi sẽ là ‘Mị Ảnh kỵ sĩ’!”“Cho dù quân địch thiên quân vạn mã, các ngươi cũng có thể tập kích chúng, khiến bọn họ tan tành như xác pháo, cho dù là vài tên võ lâm cao thủ, cũng sẽ ở dưới loan đao của các ngươi chật vật chạy trốn......”“...... Các ngươi sẽ trở thành Tu La khiến địch nhân nghe tin đã sợ vỡ mật.”“......Đội ngũ này chính là một gia đình, đối đãi với tên phản đồ, chính là tối trừng phạt nghiêm khắc, đối đãi với các chiến hữu thì trung thành tận tâm tận sức......”“...... Các ngươi sẽ chiến đấu vì vinh dự! Vì phụ mẫu huynh đệ tỷ muội mà chiến đấu!”“Hắn -- là đội trưởng của các ngươi.”Tô Mạt chỉ chỉ A Lí, khí thế của hắn trầm ổn, nội liễm, làm đội trưởng là thích hợp nhất.Ngay cả Hoàng Phủ Cẩn cũng thấy kỳ quái, vì sao không phải chính nàng làm đội trưởng.Tô Mạt cười hắc hắc, vung tay hô lên,“Ta cũng chỉ là đội viên a!”Nói xong đi đứng vào trong đội ngũ trung.A Lí lại càng không nói lời vô nghĩa, đi lên liền phân tổ, mỗi mười người một tổ.Phân xong tổ, hắn nói với Từ Tam:“Hiện tại liền đem chăn, khăn mặt, bột đánh răng…các đồ dùng cá nhân đưa đến ký túc xá đi. Mỗi cái giường đều phát một bộ dụng cụ.”Từ Tam bị mơ hồ, nói với Tô Mạt:“Nhưng nơi đó cũng không đủ giường ngủ a.”Ít nhất có tới một trăm người khả năng không chỗ ở.Tô Mạt thản nhiên nói:“Vậy là đủ rồi.”Kiếp trước nàng đặc biệt yêu bộ đội, hồi nhỏ quấn quít lấy gia gia nói, khi trưởng thành tự mình sẽ sưu tập các loại tư liệu, cái gì như đội đột kích Hải Báo Mĩ quốc, bộ đội đặc chủng trên các quốc gia, nàng thuộc như cháo chảy.Nhưng lại may mắn kết bạn được với một vài đội viên, đem những thứ không trái với kỷ luật hết thảy đều học lỏm được.Sau lại làm bác sĩ ngoại khoa, tham gia bộ đội đặc chủng, xem như nhân viên ngoài biên chế, coi như được tiếp cận hiểu rõ toàn bộ.Kiếp trước biết được những thứ bí mật lúc ấy cũng không thể lộ ra chút mảy may nào, bây giờ ở hơn ngàn năm trước cổ đại, cũng không có người đến truy cứu nàng.

Chương 580: Hảo huynh đệ cùng nhau trưởng thành 04