Đêm tối! Trời mưa, hẻm nhỏ ẩm ướt! Mười mấy người đàn ông mặc áo đen, vẻ mặt lạnh lùng, cầm súng lục, chạy thùm thụp đuổi theo một bóng dáng to lớn cao ngạo phía trước! Thân thể anh mặc âu phục màu trắng, nơi nào đó trên người đã trúng đạn, ngón tay nhỏ máu, cầm một hộp gỗ, ở trong ngõ hẻm ẩm ướt nhanh nhẹn chạy trốn, hai mắt giống như chim ưng, lóe lên dữ dội!Hai mắt anh ở trong bóng tối sáng lên, lập tức nhanh chóng tiến lên, trong lúc cô gái còn chưa kịp phản ứng, giống như cơn gió, lưu loát nắm chặt tay cánh tay của cô gái nhỏ, kéo cả người cô vào sau nhà bếp của quán bar! Cửa phịch một tiếng đóng lại chặt kín! Tay của anh cứng rắn như sắt thép, kiềm chế chắc cánh tay của cô, đem cô cả người nện bên vách tường, lập tức che miệng của cô, để cho cô không thể động đậy! "Ưmh. . . . . ." Đường Khả Hinh bị sợ đến mất hồn mất vía, con ngươi trừng lớn, thông qua ngọn đèn nhỏ phòng bếp u ám, nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông trước mặt, hai mắt lóe lên như chim ưng, trong lòng của cô chợt…
Chương 1236: Nhớ kỹ chính mình
Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám ĐốcTác giả: Hàn Trinh TrinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐêm tối! Trời mưa, hẻm nhỏ ẩm ướt! Mười mấy người đàn ông mặc áo đen, vẻ mặt lạnh lùng, cầm súng lục, chạy thùm thụp đuổi theo một bóng dáng to lớn cao ngạo phía trước! Thân thể anh mặc âu phục màu trắng, nơi nào đó trên người đã trúng đạn, ngón tay nhỏ máu, cầm một hộp gỗ, ở trong ngõ hẻm ẩm ướt nhanh nhẹn chạy trốn, hai mắt giống như chim ưng, lóe lên dữ dội!Hai mắt anh ở trong bóng tối sáng lên, lập tức nhanh chóng tiến lên, trong lúc cô gái còn chưa kịp phản ứng, giống như cơn gió, lưu loát nắm chặt tay cánh tay của cô gái nhỏ, kéo cả người cô vào sau nhà bếp của quán bar! Cửa phịch một tiếng đóng lại chặt kín! Tay của anh cứng rắn như sắt thép, kiềm chế chắc cánh tay của cô, đem cô cả người nện bên vách tường, lập tức che miệng của cô, để cho cô không thể động đậy! "Ưmh. . . . . ." Đường Khả Hinh bị sợ đến mất hồn mất vía, con ngươi trừng lớn, thông qua ngọn đèn nhỏ phòng bếp u ám, nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông trước mặt, hai mắt lóe lên như chim ưng, trong lòng của cô chợt… Editor: Hoàng Thủy.Không gian u tối, duy chỉ có quang mang lóe ra từ châu báu đặc sắc mà cao điệu! !Bầu không khí càng lúc càng thần bí, hô hấp càng lúc càng trầm thấp, chút ái muội đó trong nháy mắt mang đến cho bạn một loại khát vọng cực hạn...Trang Hạo Nhiên ôm lấy Đường Khả Hinh núp trong bóng tối dường như vì tin tức nào đó mà sôi trào. Anh dần cúi đầu muốn khẽ hôn lên đôi môi mọng đỏ ngọt ngào của cô nhưng lại không muốn nếm cảm giác này quá sớm nên cứ để mặc máu trong cơ thể như dòng nước xiết. Mặt anh hiện lên ý cười cảm thán, nặng nề thở dốc, tay không nhịn được khẽ vuốt ve bầu ngực Đường Khả Hinh, trận trận xoa nắn có tiết tấu hưởng thụ bầu ngực dần căng trướng sau lớp nội y….Đường Khả Hinh trong nháy mắt cảm giác thân thể của mình vì bị anh trêu chọc mà nổi lên cảm giác. Cô nuốt một hơi nơi cổ họng khô khốc hưởng thụ anh chà sát xoa nắn thậm chí cắn chặt môi dưới, có mấy phần e thẹn vươn tay nhẹ đặt lên mu bàn tay anh hơi nắm lại hi vọng anh tăng thêm chút lực...Trang Hạo Nhiên khẽ nâng mí mắt ái muội ngắm cô! !Đường Khả Hinh cảm giác được trái tim mình bang bang nhảy, cảm nhận máu toàn thân mình kịch liệt sôi trào, hai tai xấu hổ đỏ bừng, mặt nóng ran khó chịu... Cô khát vọng cực độ run run rẩy rẩy vươn tay đặt lên trên mu bàn tay Trang Hạo Nhiên tăng lực đạo theo tay anh ấn xuống... Trang Hạo Nhiên trên mặt hiện lên ý cười cúi đầu nhẹ áp lên trán cô, dường như còn có thể nghe thấy trái tim cô bang bang nhảy, nhìn tay mình phủ lên bầu ngực cô không ngừng xoa nắn, nhào nặn, xúc cảm thật đàn hồi chân thực khiến bản thân muốn phiêu phiêu dục tiên (nhẹ nhàng lên tiên)...Anh đột nhiên cảm thấy yết hầu khô khốc, anh khàn khàn cố gắng nói: “Không được! Không thể như vậy!”“Vì sao?” Đường Khả Hinh ngẩng đầu nhìn Trang Hạo Nhiên cảm giác giữa hai chân mình nhanh chóng xuất hiện một dòng nước ấm khiến cả người cô giống như bốc cháy.“Như vậy cảm giác khoái hoạt sẽ chết !” Trang Hạo Nhiên vẫn cúi đầu áp lên trán cô, khàn khàn xúc động nói một câu hai nghĩa! !Đường Khả Hinh chậm chạp ngẩng đầu nhìn anh...Trang Hạo Nhiên dường như cảm giác được đạo ánh mắt kia mang theo ôn nhu cùng khát vọng, chỉnh mặt cô đối diện với chính mình, lồng ngực anh cũng vì thở gấp mà sinh ra nhiệt khí, tay lại bắt đầu xoa nắn bầu ngực cô chậm rãi hưởng thụ xúc cảm này, nhất là sự đàn hồi và tròn đầy bàn tay anh của cô, tốt đẹp đến nỗi có chút không chân thực giống như cái tin tức vừa rồi... Anh nặng nề thở dốc tay tăng thêm lực đạo xoa nắn muốn xác định có phải chân thực hay không thậm chí có phần tàn bạo niết điểm nhỏ phấn hồng kia!“A!” Đường Khả Hinh có chút đau kêu lên.Thanh âm mềm yếu, chân thực xông vào trong óc kích thích cực hạn khoái hoạt trong anh. Anh trong nháy mắt nặng nề nắm chặt bầu ngực, thậm chí còn nhéo mạnh điểm nhỏ phấn hồng kia! !“A! !” Đường Khả Hinh kích thích kêu lên! !“Đau không?” Anh trong nháy mắt căng thẳng đôi mắt kịch liệt lợi hại nhưng lại ái muội nhìn về phía cô gái trước mặt.“Đau...” Thân thể cô kề sát mặt tường, mặc dù đau nhưng vẫn khát vọng thật sâu nhìn về phía anh, mềm giọng nói: “Đau quá... . . .”
Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám ĐốcTác giả: Hàn Trinh TrinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐêm tối! Trời mưa, hẻm nhỏ ẩm ướt! Mười mấy người đàn ông mặc áo đen, vẻ mặt lạnh lùng, cầm súng lục, chạy thùm thụp đuổi theo một bóng dáng to lớn cao ngạo phía trước! Thân thể anh mặc âu phục màu trắng, nơi nào đó trên người đã trúng đạn, ngón tay nhỏ máu, cầm một hộp gỗ, ở trong ngõ hẻm ẩm ướt nhanh nhẹn chạy trốn, hai mắt giống như chim ưng, lóe lên dữ dội!Hai mắt anh ở trong bóng tối sáng lên, lập tức nhanh chóng tiến lên, trong lúc cô gái còn chưa kịp phản ứng, giống như cơn gió, lưu loát nắm chặt tay cánh tay của cô gái nhỏ, kéo cả người cô vào sau nhà bếp của quán bar! Cửa phịch một tiếng đóng lại chặt kín! Tay của anh cứng rắn như sắt thép, kiềm chế chắc cánh tay của cô, đem cô cả người nện bên vách tường, lập tức che miệng của cô, để cho cô không thể động đậy! "Ưmh. . . . . ." Đường Khả Hinh bị sợ đến mất hồn mất vía, con ngươi trừng lớn, thông qua ngọn đèn nhỏ phòng bếp u ám, nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông trước mặt, hai mắt lóe lên như chim ưng, trong lòng của cô chợt… Editor: Hoàng Thủy.Không gian u tối, duy chỉ có quang mang lóe ra từ châu báu đặc sắc mà cao điệu! !Bầu không khí càng lúc càng thần bí, hô hấp càng lúc càng trầm thấp, chút ái muội đó trong nháy mắt mang đến cho bạn một loại khát vọng cực hạn...Trang Hạo Nhiên ôm lấy Đường Khả Hinh núp trong bóng tối dường như vì tin tức nào đó mà sôi trào. Anh dần cúi đầu muốn khẽ hôn lên đôi môi mọng đỏ ngọt ngào của cô nhưng lại không muốn nếm cảm giác này quá sớm nên cứ để mặc máu trong cơ thể như dòng nước xiết. Mặt anh hiện lên ý cười cảm thán, nặng nề thở dốc, tay không nhịn được khẽ vuốt ve bầu ngực Đường Khả Hinh, trận trận xoa nắn có tiết tấu hưởng thụ bầu ngực dần căng trướng sau lớp nội y….Đường Khả Hinh trong nháy mắt cảm giác thân thể của mình vì bị anh trêu chọc mà nổi lên cảm giác. Cô nuốt một hơi nơi cổ họng khô khốc hưởng thụ anh chà sát xoa nắn thậm chí cắn chặt môi dưới, có mấy phần e thẹn vươn tay nhẹ đặt lên mu bàn tay anh hơi nắm lại hi vọng anh tăng thêm chút lực...Trang Hạo Nhiên khẽ nâng mí mắt ái muội ngắm cô! !Đường Khả Hinh cảm giác được trái tim mình bang bang nhảy, cảm nhận máu toàn thân mình kịch liệt sôi trào, hai tai xấu hổ đỏ bừng, mặt nóng ran khó chịu... Cô khát vọng cực độ run run rẩy rẩy vươn tay đặt lên trên mu bàn tay Trang Hạo Nhiên tăng lực đạo theo tay anh ấn xuống... Trang Hạo Nhiên trên mặt hiện lên ý cười cúi đầu nhẹ áp lên trán cô, dường như còn có thể nghe thấy trái tim cô bang bang nhảy, nhìn tay mình phủ lên bầu ngực cô không ngừng xoa nắn, nhào nặn, xúc cảm thật đàn hồi chân thực khiến bản thân muốn phiêu phiêu dục tiên (nhẹ nhàng lên tiên)...Anh đột nhiên cảm thấy yết hầu khô khốc, anh khàn khàn cố gắng nói: “Không được! Không thể như vậy!”“Vì sao?” Đường Khả Hinh ngẩng đầu nhìn Trang Hạo Nhiên cảm giác giữa hai chân mình nhanh chóng xuất hiện một dòng nước ấm khiến cả người cô giống như bốc cháy.“Như vậy cảm giác khoái hoạt sẽ chết !” Trang Hạo Nhiên vẫn cúi đầu áp lên trán cô, khàn khàn xúc động nói một câu hai nghĩa! !Đường Khả Hinh chậm chạp ngẩng đầu nhìn anh...Trang Hạo Nhiên dường như cảm giác được đạo ánh mắt kia mang theo ôn nhu cùng khát vọng, chỉnh mặt cô đối diện với chính mình, lồng ngực anh cũng vì thở gấp mà sinh ra nhiệt khí, tay lại bắt đầu xoa nắn bầu ngực cô chậm rãi hưởng thụ xúc cảm này, nhất là sự đàn hồi và tròn đầy bàn tay anh của cô, tốt đẹp đến nỗi có chút không chân thực giống như cái tin tức vừa rồi... Anh nặng nề thở dốc tay tăng thêm lực đạo xoa nắn muốn xác định có phải chân thực hay không thậm chí có phần tàn bạo niết điểm nhỏ phấn hồng kia!“A!” Đường Khả Hinh có chút đau kêu lên.Thanh âm mềm yếu, chân thực xông vào trong óc kích thích cực hạn khoái hoạt trong anh. Anh trong nháy mắt nặng nề nắm chặt bầu ngực, thậm chí còn nhéo mạnh điểm nhỏ phấn hồng kia! !“A! !” Đường Khả Hinh kích thích kêu lên! !“Đau không?” Anh trong nháy mắt căng thẳng đôi mắt kịch liệt lợi hại nhưng lại ái muội nhìn về phía cô gái trước mặt.“Đau...” Thân thể cô kề sát mặt tường, mặc dù đau nhưng vẫn khát vọng thật sâu nhìn về phía anh, mềm giọng nói: “Đau quá... . . .”
Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám ĐốcTác giả: Hàn Trinh TrinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐêm tối! Trời mưa, hẻm nhỏ ẩm ướt! Mười mấy người đàn ông mặc áo đen, vẻ mặt lạnh lùng, cầm súng lục, chạy thùm thụp đuổi theo một bóng dáng to lớn cao ngạo phía trước! Thân thể anh mặc âu phục màu trắng, nơi nào đó trên người đã trúng đạn, ngón tay nhỏ máu, cầm một hộp gỗ, ở trong ngõ hẻm ẩm ướt nhanh nhẹn chạy trốn, hai mắt giống như chim ưng, lóe lên dữ dội!Hai mắt anh ở trong bóng tối sáng lên, lập tức nhanh chóng tiến lên, trong lúc cô gái còn chưa kịp phản ứng, giống như cơn gió, lưu loát nắm chặt tay cánh tay của cô gái nhỏ, kéo cả người cô vào sau nhà bếp của quán bar! Cửa phịch một tiếng đóng lại chặt kín! Tay của anh cứng rắn như sắt thép, kiềm chế chắc cánh tay của cô, đem cô cả người nện bên vách tường, lập tức che miệng của cô, để cho cô không thể động đậy! "Ưmh. . . . . ." Đường Khả Hinh bị sợ đến mất hồn mất vía, con ngươi trừng lớn, thông qua ngọn đèn nhỏ phòng bếp u ám, nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông trước mặt, hai mắt lóe lên như chim ưng, trong lòng của cô chợt… Editor: Hoàng Thủy.Không gian u tối, duy chỉ có quang mang lóe ra từ châu báu đặc sắc mà cao điệu! !Bầu không khí càng lúc càng thần bí, hô hấp càng lúc càng trầm thấp, chút ái muội đó trong nháy mắt mang đến cho bạn một loại khát vọng cực hạn...Trang Hạo Nhiên ôm lấy Đường Khả Hinh núp trong bóng tối dường như vì tin tức nào đó mà sôi trào. Anh dần cúi đầu muốn khẽ hôn lên đôi môi mọng đỏ ngọt ngào của cô nhưng lại không muốn nếm cảm giác này quá sớm nên cứ để mặc máu trong cơ thể như dòng nước xiết. Mặt anh hiện lên ý cười cảm thán, nặng nề thở dốc, tay không nhịn được khẽ vuốt ve bầu ngực Đường Khả Hinh, trận trận xoa nắn có tiết tấu hưởng thụ bầu ngực dần căng trướng sau lớp nội y….Đường Khả Hinh trong nháy mắt cảm giác thân thể của mình vì bị anh trêu chọc mà nổi lên cảm giác. Cô nuốt một hơi nơi cổ họng khô khốc hưởng thụ anh chà sát xoa nắn thậm chí cắn chặt môi dưới, có mấy phần e thẹn vươn tay nhẹ đặt lên mu bàn tay anh hơi nắm lại hi vọng anh tăng thêm chút lực...Trang Hạo Nhiên khẽ nâng mí mắt ái muội ngắm cô! !Đường Khả Hinh cảm giác được trái tim mình bang bang nhảy, cảm nhận máu toàn thân mình kịch liệt sôi trào, hai tai xấu hổ đỏ bừng, mặt nóng ran khó chịu... Cô khát vọng cực độ run run rẩy rẩy vươn tay đặt lên trên mu bàn tay Trang Hạo Nhiên tăng lực đạo theo tay anh ấn xuống... Trang Hạo Nhiên trên mặt hiện lên ý cười cúi đầu nhẹ áp lên trán cô, dường như còn có thể nghe thấy trái tim cô bang bang nhảy, nhìn tay mình phủ lên bầu ngực cô không ngừng xoa nắn, nhào nặn, xúc cảm thật đàn hồi chân thực khiến bản thân muốn phiêu phiêu dục tiên (nhẹ nhàng lên tiên)...Anh đột nhiên cảm thấy yết hầu khô khốc, anh khàn khàn cố gắng nói: “Không được! Không thể như vậy!”“Vì sao?” Đường Khả Hinh ngẩng đầu nhìn Trang Hạo Nhiên cảm giác giữa hai chân mình nhanh chóng xuất hiện một dòng nước ấm khiến cả người cô giống như bốc cháy.“Như vậy cảm giác khoái hoạt sẽ chết !” Trang Hạo Nhiên vẫn cúi đầu áp lên trán cô, khàn khàn xúc động nói một câu hai nghĩa! !Đường Khả Hinh chậm chạp ngẩng đầu nhìn anh...Trang Hạo Nhiên dường như cảm giác được đạo ánh mắt kia mang theo ôn nhu cùng khát vọng, chỉnh mặt cô đối diện với chính mình, lồng ngực anh cũng vì thở gấp mà sinh ra nhiệt khí, tay lại bắt đầu xoa nắn bầu ngực cô chậm rãi hưởng thụ xúc cảm này, nhất là sự đàn hồi và tròn đầy bàn tay anh của cô, tốt đẹp đến nỗi có chút không chân thực giống như cái tin tức vừa rồi... Anh nặng nề thở dốc tay tăng thêm lực đạo xoa nắn muốn xác định có phải chân thực hay không thậm chí có phần tàn bạo niết điểm nhỏ phấn hồng kia!“A!” Đường Khả Hinh có chút đau kêu lên.Thanh âm mềm yếu, chân thực xông vào trong óc kích thích cực hạn khoái hoạt trong anh. Anh trong nháy mắt nặng nề nắm chặt bầu ngực, thậm chí còn nhéo mạnh điểm nhỏ phấn hồng kia! !“A! !” Đường Khả Hinh kích thích kêu lên! !“Đau không?” Anh trong nháy mắt căng thẳng đôi mắt kịch liệt lợi hại nhưng lại ái muội nhìn về phía cô gái trước mặt.“Đau...” Thân thể cô kề sát mặt tường, mặc dù đau nhưng vẫn khát vọng thật sâu nhìn về phía anh, mềm giọng nói: “Đau quá... . . .”