Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 606: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 07

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Người của Hoàng Phủ Cẩn trong kinh cũng có tin tức đến, kẻ thế thân hắn, bất quá là lộ diện ở trong phủ cùng Hương lâu, chỉ cần nghiêm mặt ra là được, tuy rằng khí thế bất đồng, nhưng Lưu Xuyên cũng sẽ không quản.Không có trở ngại.Hơn nữa đã sớm tiết lộ tin tức là hôm nay trở về cho nên sáng sớm Hoàng Phủ Cẩn giả cũng ra khỏi thành đến gặpTô Mạt .Tô Nhân Vũ đứng dậy, lớn tiếng phân phó nói:“Tiểu thư khỏe lại nhiều rồi, mau đi chuẩn bị đồ ăn phong phú mang đến.”Ngày thường “Tô Mạt” đều hoạt động tại tòa vienj này, có ngườ bảo vệ, người khác tự nhiên chỉ có thể tìm hiểu được những thông tin mà hắn cố ý để bọn chúng tìm hiểu.Nay hắn vừa mở miệng nói, mọi người cũng chỉ biết bệnh của nàng đã hầu nhu khỏi hẳn.Tô Nhân Vũ lại nói với Hoàng Phủ Cẩn:“Ngày mai thỉnh Thần Đồng quận vương cùng nhau hồi kinh, để cho nha đầu kia ở thêm vài ngày nữa.”Hoàng Phủ Cẩn liếc nhìn Tô Mạt, nàng gật gật đầu, hắn nói:“Cũng tốt.”Tô Mạt lại dặn dò hắn vài cái rương gỗ bên ngoài bọc đồng có khóa kia ai cũng không được xem, giúp nàng đặt ở trong phòng điều hương ở Hương Lâu.Chuyện nàng lưu ý căn dặn, Hoàng Phủ Cẩn đương nhiên càng thêm để bụng, tuy rằng tò mò, nhưng cũng nhẫn được.Chỗ nhà xưởng đó có thể có cái gì, bất quá chỉ là chút thủy tinh thôi.Chẳng lẽ là kính mắt?Chính là rõ ràng còn chưa làm ra được mà.Tô Mạt ngồi ở trước bàn, ngón tay úp lên hai má, suy nghĩ làm thế nào để hồi phục sắc đẹp..Lúc trước ở doanh trại huấn luyện cũng không cảm thấy gì, đối với đám đại nam nhân đen sì sì hơn rất nhiều so với nàng.Nay trở về, đối với làn da trắng nõn trơn mịn của nha đầu Kim Kết, còn có bọn nha đầu da thịt non mịn trắng suốt nữa, nàng cảm thấy chính mình quả thực đã thành tiểu hắc !Nàng ghé vào trên bàn, lôi cái gương ra, soi qua soi lại.“Ai nha, đen muốn chết, làm sao bây giờ a!”Tô Nhân Vũ sủng nịch cười nói:“Làm sao đen chứ, ta cảm thấy rất đẹp, khỏe mạnh!”“Khỏe mạnh cái gì nha! Khó coi chết đi được, mọi người đều không phải trắng trẻo mịn màng sao .”Đều trách bản thân lúc đó không chú ý, không nghĩ tới chuyện này, chỉ cảm thấy chính mình còn nhỏ, không cần chăm sóc mỹ dung .Kết quả, hiện tại ra vấn đề này đây.Nếu sớm biết đã phòng trước rồi, làm chút kem dưỡng da tránh nắng gì đó, ban đêm bôi bôi vẽ vẽ, không chừng sẽ không đen ác như vậy a.Thực tế làn da nàng đã tốt lắm rồi, phơi nắng như vậy, ở trong nước bùn đánh trận tập luyện, còn có thể bảo trì trơn mềm như vậy, chỉ là hơi có chút đen sạm do phơi nắng mà thôi.

Người của Hoàng Phủ
Cẩn trong kinh cũng có tin tức đến, kẻ thế thân hắn, bất quá là lộ diện ở trong phủ cùng Hương lâu, chỉ cần nghiêm mặt ra là được, tuy rằng khí
thế bất đồng, nhưng Lưu Xuyên cũng sẽ không quản.

Không có trở ngại.

Hơn nữa đã sớm tiết lộ tin tức là hôm nay trở về cho nên sáng sớm Hoàng Phủ Cẩn giả cũng ra khỏi thành đến gặpTô Mạt .

Tô Nhân Vũ đứng dậy, lớn tiếng phân phó nói:“Tiểu thư khỏe lại nhiều rồi, mau đi chuẩn bị đồ ăn phong phú mang đến.”

Ngày thường “Tô Mạt” đều hoạt động tại tòa vienj này, có ngườ bảo vệ, người
khác tự nhiên chỉ có thể tìm hiểu được những thông tin mà hắn cố ý để
bọn chúng tìm hiểu.

Nay hắn vừa mở miệng nói, mọi người cũng chỉ biết bệnh của nàng đã hầu nhu khỏi hẳn.

Tô Nhân Vũ lại nói với Hoàng Phủ Cẩn:“Ngày mai thỉnh Thần Đồng quận vương
cùng nhau hồi kinh, để cho nha đầu kia ở thêm vài ngày nữa.”

Hoàng Phủ Cẩn liếc nhìn Tô Mạt, nàng gật gật đầu, hắn nói:“Cũng tốt.”

Tô Mạt lại dặn dò hắn vài cái rương gỗ bên ngoài bọc đồng có khóa kia ai
cũng không được xem, giúp nàng đặt ở trong phòng điều hương ở Hương Lâu.

Chuyện nàng lưu ý căn dặn, Hoàng Phủ Cẩn đương nhiên càng thêm để bụng, tuy rằng tò mò, nhưng cũng nhẫn được.

Chỗ nhà xưởng đó có thể có cái gì, bất quá chỉ là chút thủy tinh thôi.

Chẳng lẽ là kính mắt?

Chính là rõ ràng còn chưa làm ra được mà.

Tô Mạt ngồi ở trước bàn, ngón tay úp lên hai má, suy nghĩ làm thế nào để hồi phục sắc đẹp.

.

Lúc trước ở doanh trại huấn luyện cũng không cảm thấy gì, đối với đám đại nam nhân đen sì sì hơn rất nhiều so với nàng.

Nay trở về, đối với làn da trắng nõn trơn mịn của nha đầu Kim Kết, còn có
bọn nha đầu da thịt non mịn trắng suốt nữa, nàng cảm thấy chính mình quả thực đã thành tiểu hắc !

Nàng ghé vào trên bàn, lôi cái gương ra, soi qua soi lại.

“Ai nha, đen muốn chết, làm sao bây giờ a!”

Tô Nhân Vũ sủng nịch cười nói:“Làm sao đen chứ, ta cảm thấy rất đẹp, khỏe mạnh!”

“Khỏe mạnh cái gì nha! Khó coi chết đi được, mọi người đều không phải trắng trẻo mịn màng sao .”

Đều trách bản thân lúc đó không chú ý, không nghĩ tới chuyện này, chỉ cảm thấy chính mình còn nhỏ, không cần chăm sóc mỹ dung .

Kết quả, hiện tại ra vấn đề này đây.

Nếu sớm biết đã phòng trước rồi, làm chút kem dưỡng da tránh nắng gì đó,
ban đêm bôi bôi vẽ vẽ, không chừng sẽ không đen ác như vậy a.

Thực tế làn da nàng đã tốt lắm rồi, phơi nắng như vậy, ở trong nước bùn đánh trận tập luyện, còn có thể bảo trì trơn mềm như vậy, chỉ là hơi có chút đen sạm do phơi nắng mà thôi.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Người của Hoàng Phủ Cẩn trong kinh cũng có tin tức đến, kẻ thế thân hắn, bất quá là lộ diện ở trong phủ cùng Hương lâu, chỉ cần nghiêm mặt ra là được, tuy rằng khí thế bất đồng, nhưng Lưu Xuyên cũng sẽ không quản.Không có trở ngại.Hơn nữa đã sớm tiết lộ tin tức là hôm nay trở về cho nên sáng sớm Hoàng Phủ Cẩn giả cũng ra khỏi thành đến gặpTô Mạt .Tô Nhân Vũ đứng dậy, lớn tiếng phân phó nói:“Tiểu thư khỏe lại nhiều rồi, mau đi chuẩn bị đồ ăn phong phú mang đến.”Ngày thường “Tô Mạt” đều hoạt động tại tòa vienj này, có ngườ bảo vệ, người khác tự nhiên chỉ có thể tìm hiểu được những thông tin mà hắn cố ý để bọn chúng tìm hiểu.Nay hắn vừa mở miệng nói, mọi người cũng chỉ biết bệnh của nàng đã hầu nhu khỏi hẳn.Tô Nhân Vũ lại nói với Hoàng Phủ Cẩn:“Ngày mai thỉnh Thần Đồng quận vương cùng nhau hồi kinh, để cho nha đầu kia ở thêm vài ngày nữa.”Hoàng Phủ Cẩn liếc nhìn Tô Mạt, nàng gật gật đầu, hắn nói:“Cũng tốt.”Tô Mạt lại dặn dò hắn vài cái rương gỗ bên ngoài bọc đồng có khóa kia ai cũng không được xem, giúp nàng đặt ở trong phòng điều hương ở Hương Lâu.Chuyện nàng lưu ý căn dặn, Hoàng Phủ Cẩn đương nhiên càng thêm để bụng, tuy rằng tò mò, nhưng cũng nhẫn được.Chỗ nhà xưởng đó có thể có cái gì, bất quá chỉ là chút thủy tinh thôi.Chẳng lẽ là kính mắt?Chính là rõ ràng còn chưa làm ra được mà.Tô Mạt ngồi ở trước bàn, ngón tay úp lên hai má, suy nghĩ làm thế nào để hồi phục sắc đẹp..Lúc trước ở doanh trại huấn luyện cũng không cảm thấy gì, đối với đám đại nam nhân đen sì sì hơn rất nhiều so với nàng.Nay trở về, đối với làn da trắng nõn trơn mịn của nha đầu Kim Kết, còn có bọn nha đầu da thịt non mịn trắng suốt nữa, nàng cảm thấy chính mình quả thực đã thành tiểu hắc !Nàng ghé vào trên bàn, lôi cái gương ra, soi qua soi lại.“Ai nha, đen muốn chết, làm sao bây giờ a!”Tô Nhân Vũ sủng nịch cười nói:“Làm sao đen chứ, ta cảm thấy rất đẹp, khỏe mạnh!”“Khỏe mạnh cái gì nha! Khó coi chết đi được, mọi người đều không phải trắng trẻo mịn màng sao .”Đều trách bản thân lúc đó không chú ý, không nghĩ tới chuyện này, chỉ cảm thấy chính mình còn nhỏ, không cần chăm sóc mỹ dung .Kết quả, hiện tại ra vấn đề này đây.Nếu sớm biết đã phòng trước rồi, làm chút kem dưỡng da tránh nắng gì đó, ban đêm bôi bôi vẽ vẽ, không chừng sẽ không đen ác như vậy a.Thực tế làn da nàng đã tốt lắm rồi, phơi nắng như vậy, ở trong nước bùn đánh trận tập luyện, còn có thể bảo trì trơn mềm như vậy, chỉ là hơi có chút đen sạm do phơi nắng mà thôi.

Chương 606: Phải biến trở lại là một mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 07